Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 1139: Tiểu Thanh Muội Muội




Ăn xong bữa trưa.

Lục Dương rời khỏi huyện Thanh Sơn.

Đi cùng với hắn, còn có Liễu Thanh Thanh cùng Tiểu Tiểu Thanh....

Trong xe.

Tiểu Tiểu Thanh nằm trên cửa sổ, nhìn xem phong cảnh bên ngoài, trong mắt tràn đầy vẻ tò mò, nàng lúc này còn không biết cái gọi là ly hương.

Liễu Thanh Thanh ôm khuê nữ ngáp một cái.

Kẹt xe trong dự tính cũng không xuất hiện, hơn ba giờ chiều, bọn hắn trở về Lục Thành.

Lục Dương lái xe tới chung cư Hoa Đình.

Thời điểm từ cửa Bắc tiến vào, bọn hắn phát hiện siêu thị đã mở cửa.

"Tần tỷ mở siêu thị thật sớm."

Liễu Thanh Thanh nhìn đại môn siêu thị.,

Cửa cuốn đã mở lên, có nghĩa bên trong đã có người.

"Ừ, kỳ lạ thật đấy."

Lục Dương đem xe ngừng lại.

Liễu Thanh Thanh ôm con gái xuống xe, một đoàn người đi vào siêu thị nhỏ.

Trong siêu thị không có khách nhân, Tần Lam đang sửa lại hàng hóa trên tủ, không chú ý có người đi vào, ngược lại tiểu Đậu Đậu ngồi trước quầy thu ngâm, sau khi nhìn thấy người đi vào, liền kinh hỉ hô.

"Lục Dương ca ca."

"Không chào mấy người khác à."'

Lục Dương tiến lên một bước.

Tiểu Đậu Đậu nhìn mấy người phía sau, đứng lên, giòn giòn giã giã nói: "Thanh Thanh tỷ, Tiểu Thanh muội muội..."

"Ngươi nha, xưng hô đều loạn hết cả rồi."

Liễu Thanh Thanh thò tay, ở trên khuôn mặt bánh bao của Đậu Đậu xoa xoa.

Tiểu Tiểu Thanh vẫn như trước tràn đầy vẻ ngạc nhiên.

Tiểu Đậu Đậu cũng cẩn thận từng li từng tí đưa tay sờ lên bàn tay mập mạp nhỏ bé của Tiểu Tiểu Thanh.

"Ngươi lên rồi sao."

Nghe được tiếng Đậu Đậu, Tâm Lam xoay người lại.

"Ừ, Tần tỷ, ngươi thế nào không ở nhà đến mười lăm rồi làm, bên này cũng không đắt khách làm mà."

Lục Dương cười cười.

Trên tay Tân Lam cầm một gói mì, để vào trên kệ, nói ra: "Trong nhà cũng không có chuyện gì làm, dù sao cũng không phải xa, liền mang theo Đậu Đậu tới đây, hơn nữa nàng cũng thích chỗ này, còn có tiểu bằng hữu vui chơi."

"Đậu Đậu có bạn mới rồi sao."'

Lục Dương kinh ngạc nhìn Đậu Đậu.

Nhớ kỹ lúc trước.

Đậu Đậu đều chơi một mình.

"anh nha, tin tức quá lạc hậu rồi, Đậu Đậu hiện tại có thể xưng là hài tử vương ở đây, ở trong cư xá có rất nhiều bằng hữu, đều cùng nàng chơi đùa."

Liễu Thanh Thanh ở một bên cười nói.

"Lợi hại như vậy sao."

Lục Dương xoa đầu Đậu Đậu.

Đậu Đậu nhếch miệng: "Bởi vì bọn họ biết nhà ta mở quầy ăn vặt đấy."

"Hặc hặc."

Lục Dương buồn cười.

Đứa trẻ này, còn rất tỉnh táo nha.

Trong siêu thị một đám người trò chuyện, chỉ có Tiểu Tiểu Thanh không biết làm gì, tuy rằng được Liễu Thanh Thanh đặt xuống, cũng chỉ vịn tủ đựng đồ, trừng mắt to nghe mọi người nói chuyện.

Tần Lam nhìn nhìn tiểu nha đầu, thấy Tiểu Tiểu Thanh tiến lên trước vài bước, nàng kinh ngạc nói: "Tiểu Tiểu Thanh biết đi rồi sao?"

"Ừ, ở nhà thường xuyên chạy loạn."

Liễu Thanh Thanh cũng nhìn khuê nữ nhà mình.

"Lớn như vậy đã biết đi, về sau dáng người nhất định sẽ rất tuyệt."

Tần Lam tán dương một tiếng.

Tiểu Đậu Đậu tò mò đứng bên cạnh Tiểu Tiểu Thanh.

"Ta có thể ôm Tiểu Tiểu Thanh muội muội không?"

Nàng lo lắng hỏi.

"Được a."

Lục Dương nói ra.

Tần Lam dặn dò một tiếng: "Cẩn thận một chút, đừng ôm cao quá."

Tiểu Đậu Đậu thò tay, cân thân đem Tiểu Tiểu Thanh bế lên, sau đó quay mấy vòng, mới cảm thấy mỹ mãn để xuống, thở gấp một hơi.

"Tiểu Thanh muội thật nặng."

"Hặc hặc, ăn nhiều, đương nhiên phải nặng rồi."

Lục Duong vui tươi hớn hở nhìn con gái mình.

Hàn huyên một hồi, Lục Dương nhìn nhìn đồng hồ treo tường, nói ra.

"Thanh Thanh, em ở đây tâm sự với Tần tỷ, anh tới công ty một chuyến đã, đem đồ đưa cho mọi rợ.''

"Ừ, đi đi, lái xe cẩn thận một chút."

"Được."

Khoát tay áo, Lục Dương lái xe tới công ty.

Mùng mười tháng giêng.

Công ty đã chính thức đi làm được hai ngày.

Từ chỗ bảo vệ được biết Mọi Rợ vẫn còn đang trong kỳ nghỉ, Lục Dương đi tới ký túc xá một chuyến.

Vừa vào cửa

Hắn liền cười rộ lên.

"Mọi rợ, ngươi còn biết cầm sách lên đọc a."

Lục Dương trêu ghẹo nói.

Vừa rồi hắn đi vào, nhìn thấy mọi rợ đang cầm một quyển sách đọc đến say xưa ngon lành.

Sắc mặt Mọi Rợ hơi đỏ lên, tranh thủ đem quyển sách thu lại, nói ra: "Là Trương ca đưa cho ta xem, nói là sách để thi lái xe."

"Vậy ngươi phải học cho tốt, tranh thủ thời gian nhận lấy bằng lái."'

Liếc qua quyển sách Mọi Rợ vừa xem, Lục Dương liền đem vịt nướng Tiền Tiểu Quyên mua cầm tới.

"Đây là vịt quay mà tỷ tỷ ngươi nhờ ta mang đến, mua ở đầu cầu, nàng nói ngươi rất thích ăn."

Hai mắt mọi rợ sáng lên.

Nhân lấy cái túi, từ trong túi lấy ra một cái hộp, mở ra, lập tức hương thơm tỏa ra bốn phía, tuy rằng một đường đến đây, vịt cũng sớm nguội, nhưng hương thơm vẫn còn giữ được.

Nuốt nuốt nước bọt, mọi rợ nói ra: "Vẫn là tỷ tỷ tốt."

Nói xong.

Hắn xé một cái đùi, đưa cho Lục Dương nói ra: "Ngươi cũng nếm thử đi."

Lục Dương nhận lấy.

Nếm thử một miếng, mùi vị không ngon như lúc còn nóng, nhưng cũng được....

Mọi rợ thì lại ăn đến ngon lành, một hồi liền giải quyết được nửa con.

"Tỷ của ta vẫn ổn chứ."

"Rất tốt, chỉ là có chút phiền toái, cha ngươi ở bên ngoài thiếu tiền, bọn họ tìm nàng đẻ đòi."

Chuyện này Lục Dương cũng không có giấu.

Lam cho Mọi Rợ sớm nhận thức rõ ràng về người cha của mình, cũng không phải chuyện xấu.

"Cha tạ nợ tiền, tìm tỷ tỷ ta đòi làm gì? Nàng lập gia đình rồi mà!"

Mọi rợ dừng tay lại, sắc mặt không tốt lắm.

"Bởi vì cha ngươi nói, hắn nợ tiền, con gái sẽ trả dùm...Vì vậy người ta tìm đến chị của ngươi, bất quá, ngươi đừng lo lắng, ta đã xử lý, bọn hắn không dám làm bậy đâu."

"Ông sao có thể làm như vậy được chứ!"

Mọi Rợ tức giận không thôi.

"Thẻ này, chị của ngươi nhờ ta đưa cho ngươi, ngươi gửi ở chỗ nàng làm gì? Nếu tấm thẻ này còn ở chỗ nàng thì cha ngươi sẽ một mực quấn quít, không phải phiền toái rồi sao? Bản thân ngươi cầm lấy đi, chị của ngươi nói, ở bên ngoài cũng đừng quá tiếp kiệm..."

Đem hai ba miếng vịt nướng giải quyết.

Lục Dương đứng dậy.

"Cũng sắp đên giờ tan làm rồi, ta còn có việc muốn cùng giám đốc Lữ xử lý, đi trước đây, nếu ngươi lo lắng, có thể gọi cho chị mình, nếu có chuyện, có thể nói lại với ta..."

Sơn Hải Đại Hạ, phòng họp tầng 10.

Một thân ảnh nho nhắn ngồi ở vị trí chủ tọa, vẻ mặt nghiêm túc.

"Bên phía bộ phận kỹ thuật phải tối ưu hóa thuật toán thông minh, đã có người phả hồi, thuật toán AI của chúng ta có vấn đề, không phải cứ có một người xem đi xem lại video là do họ ưa thích, cũng có thể bọn họ ở lại là do đang bận đấu võ mồn với người khác, không rảnh để chuyển đi, vì vậy, thời điểm người dùng xem đi xem lại một video, phải để ý đến lượt thả tim của họ, cùng với phần bình luận...sau đó đưa ra đề cử video..."

"Đã rõ, giám đốc Lữ, trở về lập tức điều chỉnh."

Quản lý bộ phận kỹ thuật, lão Chu vội vàng nói.

Điểm này.

Quả thật hắn không cần nhắc tới.

"Trong dịp tết này, chúng ta có rất nhiều người dùng mới, những người này đều là tài phú trong tương lai, phải tận lực đem bọn họ giữ lại, hơn nữa còn phải giảm bớt người dùng cũ xóa app...."

"Giám đốc Lữ, bên Dược Phẩm Tam Nghiệp gặp phiền toái, có lão cổ đông dẫn đầu nhân viên chống chúng ta tiếp nhận nhà xưởng."

Lại có người nói.

Lữ Tiểu Vũ khẽ nhíu mày: "Đây là chuyện của bộ phận an ninh..."

"Ta sẽ mau chóng xử lý."

Tống Lão Hổ mở miệng nói ra.

Lữ Tiểu Vũ hài lòng nhẹ gật đầu.

Vừa vặn đúng lúc này, điện thoại trong túi rung lên.

Lữ Tiểu Vũ cầm lên nhìn nhìn.

"Tan họp."