"Đúng vậy a, trước kia tôi đi theo bí thư Lý làm thư ký vài năm, cũng hai năm qua mới đi ra ngoài, đến huyện Thanh Sơn làm việc, bí thư Lý còn cố ý gọi cho tôi, nhắc đến cậu..."
"Bí thư Lý đối với cậu rất xem trọng nha!"
....
Lời Uông Nham nói, làm cho mọi người ở xung quanh đều kinh ngạc không thôi.
Đến cả Quan Kiến Quốc cũng nhịn không được phải liếc nhìn Lục Dương vài lần.
Bọn họ cũng đều biết.
Người Uông Nham nói tới là ai.
Người nọ ở tỉnh Hà Đông là một trong những nhân vật cấp cao (Phó bí thư cũng được xưng là bí thư nha).
Uông Nham có thể trong vòng mấy năm ngắn ngủn, thăng cấp trở thành người đứng đầu huyện, ai cũng rõ ràng, phía sau lưng tuyệt đối có bối cảnh.
Bất quá nghĩ lại.
Mọi người cũng cảm thấy bình thường.
Tập đoàn Sơn Hải ngày hôm nay, chính là một trong những tập đoàn có giá trị hàng tỉ đô, sản nghiệp phong phú, tiền thuê hàng năm đóng cho tỉnh là một con số không nhỏ, hơn nữa Lục Dương còn trẻ như vậy, tương lai còn thế nào, ai mà biết trước được?
"Năm đó thời điểm tôi khởi nghiệp ở trường học, Bí thư Lý có đi qua chỉ đạo công tác, ông ấy là một người lãnh đạo tốt."
Lục Dương chậm rãi nói ra.,
Lời này, Uông Nham nghe hết sức thoải mái.
Bên trong thể chế.
Thư ký cùng lãnh đạo, tuyệt đối cùng một chiếc thuyền đấy, coi như ngươi không nhận, ngươi khác cũng tỏ vẻ không tin.
"Uông bí thư, mời vào nhà ngồi đi."
Lục Dương chỉ vào trong phòng.
Người ta đường xa tới đây, cũng không thể để bọn họ ở bên ngoài được.
Mà một đoàn người này, hàng xóm sát vách đều có thể thấy được.
"Hôm nay tới đây là có chút việc, vậy quấy rầy rồi!"
Uông Nham lên tiếng, một đoàn người đi vào trong nhà.
Lục Vĩ cùng Tiền Vân mới tiễn đưa Lục Dương cùng Liễu Thanh Thanh ra ngoài, vừa vặn thấy một màn này, chỉ là bọn họ không biết người tới là ai., vì vậy không đi tới quấy rầy.
Đặc biệt là, trong đám người này còn có nha đầu Quan Quan, Tiền Vân còn tưởng rằng, ngươi ta tới nhà hỏi tội.
Thẳng đến khi nhìn thấy Lục Dương nói chuyện vui vẻ với người khác, bọn họ mới yên lòng.
"Cha, đây là Uông bí thư của huyện chúng ta."
Đi vào cửa nhà, Lục Dương giới thiệu một chút về thân phận Uông Nham.
Lục Vĩ liền vội vàng đi lên bắt tay.
Trong lòng càng kinh ngạc không thôi, Uông bí thư này, hắn cũng từng nghe tên qua, là người vừa mới trở thành tân bí thư huyện Thanh Sơn, lão bí thư cũ, bởi vì tuổi tác đã lớn, liền bị điều qua tuyến sau làm chức quan nhàn tản.
Chỉ là không nghĩ tới, vị bí thư mới nhận chức này, vậy mà mùng hai liền chạy tới đây, thăm hỏi nhà bọn họ.
Chuyện này cũng quá làm người khác ngoài ý muốn đi.
"Uông bí thư tốt."
"Tùy tiện tới chơi, quấy rầy rồi."
"Không sao, không sao..."
Nam nhân trò chuyện, tâm tư Tiền Vân cũng không ở chỗ này, nàng lặng lẽ nhìn thoáng qua chiếc Audi đang đỗ ngoài cổng, Liễu Thanh Thanh cùng Tiểu Tiểu Thanh còn ở phía trên, mấy người này, tới chơi cũng không khéo rồi."
Sau khi mất người vào nhà.
Tiền Vân đi qua.
Lặng lẽ giải thích với Liễu Thanh Thanh một chút.
"Tiền Vân, có khách quý tới chơi sao?"
Lão Lý cùng nhi tử cũng ra cửa.
Nhìn loạt xe đỗ ở ngoài đường, có chút tò mò hỏi.
"Ừ ừ, là bạn Lục Dương tới chơi."
Tiền Vân nhẹ gật đầu.
"n, có không ít người."
Lão Lý cười cười.
"Đợi tí, ta phải quay về pha trà cho bọn họ đã."
"Không sao, không sao, cứ thoải mái đi."
Lão Lý khoát tay áo.
Chờ Tiền Vân vào nhà, hắn hâm mộ nhìn hàng xe ngoài đường, nói ra: "Xem đi, bần ở thành phố không người hỏi, phú ở sơn cốc vạn người thăm, trước kia Lục gia còn chưa phát tài, lễ tết cũng không có nhiều người tới như vậy."
Lý Ngọc Xuân đi dạo vòng quanh mấy chiếc xe này.
Rồi lại kinh ngạc nói.
"Cha, những người này có lai lịch không nhỏ a."
"Có ý gì?"
Lão Lý có chút khó hiểu.
"Những chiếc xe này đều là xe công vụ, cha xem, phía trước còn để cờ, hơn nữa, mấy chiếc này không phải Audi mà là Passat đấy, hẳn là quan nhân trong huyện chúng ta."
Lý Ngọc Xuân giải thích nói.
"hả?"
Lão Lý có chút kinh ngạc.
Sau đó nói ra.
"Sinh ý Lục gia lớn như vậy, có chút quan hệ với quan trên cũng là điều bình thường."
"Con nhìn người đi theo không ít, người bình thường không có tư cách này đâu." Lý Ngọc Xuân là người trẻ tuổi hiểu nhiều, tuy rằng không đoán được thân phận đám người kia, nhưng cũng biết chắc chắn không đơn giản.
Hắn cầm lấy điện thoại ra, ý định lên mạng tìm một chũ, mấy biển số xe này, rất dễ tìm đấy..
Cùng lúc đó.
Một chiếc BMW đời ba chạy tới.
Lục Vệ Quốc từ trên xe bước xuống.
Nhìn trước cửa đậu đầy xe, hắn hơi hơi nhíu mày.
Lần trước tới đây vay tiên, bị cự tuyệt, tâm tình Lục Vệ Quốc rất không thoải mái, suy nghĩ vài ngày, hắn vẫn cảm thấy nên tới nhà Lục Vĩ mượn ít tiền, vì vậy thừa dịp lễ tết chạy tới đây.
Đương nhiên.
Lần này hắn đã suy nghĩ kỹ, không hề nhắc đến vay tiền, liền nói đầu tư là được rồi.
Bước sang năm mới.
Mình là đại ca tự mình tới cửa, thế nào cũng phải cho chút mặt mũi đi.
Ba mươi vạn không được, thì mười vạn, hai mươi vạn cũng được đi.
"Lão Lý, nhà ngươi có khách tới thăm à?"
Sau khi xuống xe, Lục Vệ Quốc kinh ngạc hỏi.
Những xe này đều đỗ trước cửa nhà lão Lý, nên Lục Vệ Quốc mới tưởng nhầm, bất quá, hắn cũng nhân ra một điều, nếu khách lão Lý tới chơi, lão cũng không thể đứng ở ngoài được đi.
Lão Lý liếc nhìn Lục Vệ Quốc, hắn đối với người anh của Lục Vĩ này, cũng không có ấn tượng gì tốt, gia hỏa này điệu, mỗi lần tới đây liền kiêu căng vô cùng, lão Lý có chút không nhịn được.
"Nhà ta cũng không có nhiều khách tới thăm như vậy, đây là khách của Lục Vĩ, đến không ít."
Lão Lý bình tĩnh nói.
"Nhà hắn mùng 2 đã nhiều khách tới thăm vậy sao?"
Lục Vệ Quốc kinh ngạc nói một tiếng.
"Vệ Quốc, ngươi có nhiều kinh nghiệm, kiến thức rộng rãi, ngươi nhìn xem, mấy biển số xe này quen thuộc không?"
Lão Lý bỗng nhiên nghĩ đến lời của con mình, chỉ chỉ vào mấy chiếc xe hỏi.
"Biển sổ xe?"
Lục Vệ Quốc tùy tiện nhìn qua.
Biết rõ là khách của Lục Vĩ, hắn không chút nào để ý, có khách tới thăm rất tốt, có khách nhân trước mắt, đại ca tìm tới hỗ trợ, còn sợ Lục Vĩ không đáp ứng sao?
Hắn kinh doanh đã nhiều năm, biết rõ thể diện không quan trọng bawfg tiền, nhưng đệ đệ của hắn lại là một người coi trọng mặt mũi.
Bất quá nhìn xong mấy biển số xe này.
Lục Vệ Quốc ngây người.
Đây không phải....
Lục Vệ Quốc nhớ tới lúc trước may mắn được cùng lãnh đạo huyện ăn cơm, ở bãi đỗ xe cũng đồng dạng đụng phải mấy biển số này, hắn có thể nhớ rõ, vị lãnh đạo lúc đó cung kính thế nào.
"Không nghĩ tới bí thư cũng tới nơi này dùng bữa!"
"Ài, biết thế vừa rồi đi kính ly rượu."
Đây chính là xe của tân bí thư huyện.
Gương mặt của Lục Vệ Quốc cứng lại.
Cảm giác hai chân như đeo thêm trì.
Hắn mặc dù cũng kinh doanh đấy, nhưng lấy sinh ý nhỏ của hắn, lãnh đạo nhận thức được cũng chỉ mấy người phó phòng, trưởng khoa,...không tới nổi cấp bậc như bí thư huyện a.
Lục Vệ Quốc cảm giác yết hầu hơi khô.
Mùng hai tết.
Bí thư sao lại tới nơi này?
Bản thân còn dám đi vào sao?
'Vừa rồi người đến nhiều lắm sao?"
Lục Vệ Quốc cẩn thận hỏi.
"Đúng vậy a, một đám người, đều đi vào, ngươi không vào sao?"
Lão Lý hỏi lại.
"Ta hôm nay có chút việc bận, liền cần phải quay về xử lý, ngươi cũng đừng nói với Lục Vĩ là ta tới."
Lục Về Quốc lần nữa liếc nhìn biển số xe, sau đó quay về chiếc BMW của mình, đánh tay lái rời đi...Cảnh náo nhiệt này, hắn cũng không dám vào a.
Nhìn chiếc xe BMW ly khai.
Không nghĩ tới cũng có ngày Lục Vệ Quốc sợ hãi, vội vàng bỏ chạy, thậm chí đi vào chào hỏi cũng không dám.
Gia hỏa này.
Lúc trước không phải rất trâu sao?
Thời điểm này, nhi tử Lão Lý cũng đặt điện thoại xuống, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn nói ra: "Cha, con ở trên mạng tra được, đây là xe chuyên dụng của bí thư huyện ủy huyện chúng ta."
"Bí thư huyện ủy? Không phải là người đứng đầu huyện rồi sao..."Lão Lý cũng khiếp sợ không thôi, sao đó nhớ lại cảnh Lục Vệ Quốc mau chóng bỏ chạy, thầm nghĩ: "Khó trách, khó trách."
...