"Đúng vậy a, rất lâu rồi không gặp, nhớ kỹ năm đó, ngươi một mực đi sau mông Lục Dương." Đinh Mộng cười nói.
"Đúng, ngươi là bằng hữu tốt nhất của Lục Dương đi." Quách Tiểu Ngọc cũng nói.
Nụ cười Ngô Bá cứng ngắt lại.
Cảm giác mình được bọn họ nhớ tới, là hưởng sái từ Lục Dương a.
Cũng quá đáng đi.
...
Vì giảm bớt sự lúng túng cho Ngô Bá, Lục Dương nói ra: "Bá Tử bây giờ là đồng bọn hợp tác với ta, cửa hàng này, cũng có một phần của hắn."
"Bây giờ còn cùng Lục Dương một chỗ lăn lộn a."'
Đinh Mộng vừa mở miệng cũng rất thèm an đòn.
Quách Tiểu Ngọc cười cười: "Ngươi sao đi làm sớm vậy, không học đại học sao?"
"Ta à, kỳ thi Đại học thi không được tốt, vì vậy vào cao đẳng, đã đánh tiếng với nhà trường, chỉ cần nộp học phí đầy đủ là có thể nhận bằng, nên lúc này một mực đi kinh doanh." Ở trước mặt mỹ nữ, Ngô Bá có chút thẹn thùng đấy.
"Thi không được tốt, nên mới học cao đẳng, thế cho dù thi tốt ngươi tính học trường gì?"
Đinh Mông nghi hoặc hỏi.
Lục Dương nhịn không được cười lên.
Cô nàng Đinh Mộng này.
Quả thật cần ăn đòn đấy.
Thật đúng là không biết khách khí.
Bất quá Lục Dương cũng không cảm thấy kỳ lạ, từ lúc sơ trung, Đinh Mộng vẫn là như thế, nhiều năm như vậy, nàng cũng không thay đổi a.
"Tiểu Quỷ, ngươi khoan hãy hỏi ta, ta hỏi ngươi, ngươi thi vào đại học gì?"
Đinh Mộng không khách khí, làm bầu không khí trong cửa hàng nóng lên, giống như quay về thời điểm học cấp hai, Ngô Bá cũng nhịn không được phản bác lại.
"Đại học Khoa Kỹ Hoa Trung ( Huazhong University of Science and Technology)."
Đinh Mộng nói ra.
"Ách."
Ngô Bá thiếu chút nữa sặc chết.
Đại học Khoa Kỹ Hoa Trung, chính là đại học nằm trong dự án 985 a, so với Đại Học lúc trước mình nhắm tới, quả thật là một cái trên trời, một cái dưới đất, Ngô Bá cảm giác, mình tự khiêng đá đập chân mình rồi.
Hỏi cái này làm gì a.
Cái con nhỏ này, thành tích thời điểm cấp hai...Được rồi, thành tích lúc đó của nàng, cũng rất tốt!
"Tiểu Ngọc học Đại học Vũ Hán."
Đinh Mộng bổ sung một câu.
Cho Ngô Bá thêm một kích.
"Bội phục, bội phục, ta bội phục ròi, ta không biết đầu óc của các ngươi phát triển thế nào, cả đám đều có thể thi vào đại học tốt như vậy, không phải nói, kỳ thi ở tỉnh Hà Đông rất khó sao"
Đinh Mộng mở trừng hai mắt: "Bá Ngốc, không phải khó mà là do ngươi ngốc."
Ngố Bá triệt để bại trận rồi.
Cũng may.
Có Lục Dương ở một bên hòa giải.
"Bá Tử, mang bạn học cũ đi tính tiền đi, thuận tiện giới thiệu vợ ngươi luôn."
Lục Dương chỉ chỉ vào quầy thu ngân.
Nghe được Lục Dương nói vậy, hai nữ sinh đồng loạt nhìn về phía quầy thu ngân, chú ý đến Diệu Hồng đang tính tiền cho khách nhân, Đinh Mộng khiếp sợ nói: "Bá Ngốc, ngươi kết hôn rồi!"
"Đúng vậy a, kết hôn rồi, đó là vợ ta, Diệu Hồng!"
Tựa hồ nghĩ tới điều gì.
Ngô Bá nói tiếp:" Đúng rồi, ta không chỉ kết hôn, còn có con trai, hiện tại đã được một tuổi."
Hai người bị lời này dọa cho chấn kinh.
Tính toán thời gian.
Bọn họ đều bằng tuổi nhau, cùng học đại học, thời điểm này có lẽ đều đang học năm ba cả đi, tuy rằng Cao Đẳng chỉ có ba năm, nhưng cũng không đến mức kết hôn sớm như vậy, hơn nữa còn có con.
Ngô Bá tựa hồ rất vui vẻ khi nhìn thấy vẻ mặt của hai người như vậy, đặc biệt là bộ dạng khiếp sợ của Đinh Mộng, trong lòng của hắn càng thêm thoải mái, nói tiếp: "Sao các ngươi lại kinh ngạc như vậy, ở dưới quê kết hôn sớm không phải chuyện bình thường sao? Không thể nào, đừng nói hai người các ngươi đến bạn trai còn chưa có đi!"
Lời nói này, quả thật có độc mà.
Đến cả Lục Dương cũng nhịn không được phải tán dương Ngô Bá.
Thao tác này, quả thật vượt quá tầm hiểu biết con người rồi!
Đinh Mộng tức giận nắm quyền.
Nếu không phảo có lão bà Ngô Bá ở đây, nàng sợ không chừng đi lên, đấm cho hắn vài cái.
Đánh người không đánh mặt a.
Độc thân đi làm sao, ăn cơm nhà ngươi à?
Quách Tiểu Ngọc thì u oan nhìn thoáng qua Lục Dương.
Chiến ý chiến đấu Ngố Ba sục sôi, giống như là gà chọi vừa đánh thắng trận, giờ phút này diễu võ khoe khoang.
Một đoàn người đi tới quầy thu ngân.
"Đây là đồng học thời cấp hai của ta với Bá Tử."
Lục Dương nhìn Diệu Hồng giải thích một câu.
Vừa rồi hắn cũng để ý tới, lúc bọn họ nói chuyện, Diệu Hồng cũng thỉnh thoảng liếc nhìn qua.
"Xin chào..."
Chào hỏi lẫn nhau.
Diệu Hồng cầm lấy áo khoác tính tiền, sau đó cũng giảm giá, chuyện này nàng cùng Ngô Bá cũng thương lượng từ trước, thời điểm Lục Dương giới thiệu, nàng biết nên làm thế nào.
"Chúng ta đi trước đây."
Đinh Mộng hướng về hai người vẫy tay, lôi kéo Quách Tiểu Ngọc đi xuống lầu.
Đến cửa ra vào.
Đinh Mộng quay đầu lại nhìn nhìn, sau đó nói: "Tiểu Ngọc à, Bá Tử cũng quá mạnh đi, kết hôn rồi còn có hài tử, cũng quá khó tin đi, nhìn bộ dạng ngốc ngếch của hắn, vậy mà đã kết hôn rồi!"
"Người ta không phải nói ngốc có ngốc phúc sao?"'
Quách Tiểu Ngọc tuy kinh ngạc, nhưng cũng có thể hiểu được.
Thành tích Ngô Bá kém, không thi đậu Đại Học, tự nhiên trên việc học không có áp lực, sớm thành gia cũng là một lựa chọn không tồi, huống chi, điều kiện Ngô Bá hôm nay cũng không tệ.
"Ta cảm thấy cũng quá thần kỳ đi, không nghĩ tới bạn học của chúng ta đã thăng cấp lên làm cha mẹ." Đinh Mộng cảm thán một câu, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, còn nói thêm: "Tiểu Ngọc, Bá Ngốc đi theo Lục Dương lăn lộn, trước kia Lục Dương làm cái gì, hắn liền làm cái đó, hiện tại Ngô Bá kết hôn có con, ngươi nói xem, Lục Dương cũng có phải như..."'
Giống như phát hiện ra đại bí mật, giọng nói của Đinh Mộng có chút phát run, lặng lẽ nhìn thoáng qua Quách Tiểu Ngọc.
"A, tiểu Ngọc, là ta nói hưu nói vượn đấy."
Thấy biểu cảm của khuê mật không được tự nhiên, Đinh Mộng tranh thủ thời gian giải thích.
"Ngươi a, một mực vẫn như cũ, miệng không biết tha người, nếu như vậy không thay đổi, đoán chừng đời này cũng không tìm thấy bạn trai.' Quách Tiểu Ngọc lắc đầu.
"Dừng, ta cần bạn trai làm gì, ta muốn nỗ lực phấn đấn, thi nghiên cứu, thi tiến sĩ!"
Đinh Mộng líu ríu nói.
"Đi thôi, về nhà, bên ngoài quá lạnh rồi."
Thở ra một hơi.
Quách Tiểu Ngọc đưa tay cản lại một chiếc taxi, sau đó trở về cư xá, hai người đều ở chung một khu, nhà của Đinh Mộng gần cửa hơn một chút.
Đến cổng, Đinh Mộng nói ra: "Tiểu Ngọc, ta đi về trước."
"Tốt."
Đưa mắt nhìn Đinh Mộng rời đi, Quách Tiểu Ngọc vẫn suy nghĩ lời nói vừa rồi của đối phương, Ngô Bá kết hôn có con, Lục Dương cũng là..
Do dự một chút, Quách Tiểu Ngọc cầm lấy điện thoại, gọi điện.
"Dì nhỏ, dì còn đang làm việc sao? A, không có gì, chỉ muốn hỏi dì một chút."
"Lục Dương có bạn gái sao?"
"A, a, cháu biết rồi, không có gì, cháu chỉ hỏi một chút mà thôi."
"Dì tiếp tục làm việc đi, cháu cúp đấy, không có việc gì, cháu vừa mới về đến nhà."
...
Cúp điện thọai.
Quách Tiểu Ngọc đơ người tại chỗ hồi lâu.
Giờ phút này nàng khó mà tin nổi.
Suy đoán vừa rồi của Đinh Mộng, vậy mà là thật.
Tù bên phái cô nhỏ biết được, Lục Dương không chỉ có bạn gái, mà con có một cô con gái rất dễ thương.
Bản thân.
Quả nhiên.
Đến chậm....
Gió Bắc thổi tới, Quách Tiểu Ngọc nắm chặt cổ áo, trong mũi có chút chua xót.