Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 1088: Hạnh Phúc Đơn Giản (2)




Thị trấn nhỏ như vậy.

Tùy tiện hỏi thăm một chút, đều có thể tìm ra quan hệ hò hàng cả đấy.

"Không nghĩ tới cháu là con gái của Liễu xưởng trưởng."

Cậu nhỏ cảm thán một câu.

Từ khi nhà máy sản xuất đồ uống càng ngày càng lớn, hiện tại Liễu Đại Giang ở trong huyện Thanh Sơn rất nổi danh.

Không chỉ ở trong huyện Thanh Sơn, mà sáu khu huyện thành ở Thân Thành, ngươi hơi có chút năng lực, cũng biết huyện Thanh Sơn xuất hiện đại vương bán nước uống, tên là Liễu Đại Giang.

Bà ngoại biết được trong nhà Liễu Thanh Thanh là kẻ có tiền, trong lòng càng thêm vài phần hài lòng, đương nhiên, nàng cũng không phải nhìn chúng phương diện tiền tài, mà là, trong suy nghĩ bà ngoại, hài tử sinh ra trong gia đình có tiền đều được nuông chiều từ bé, tính khí không tốt, nhưng kiểu vừa xinh đẹp vừa hiền lành như Liễu Thanh Thanh, thật sự hiếm gặp.

Bà ngoại hỏi chuyện gì.

Liễu Thanh Thanh đều trả lời.

Còn thỉnh thoảng hỏi một chút chuyện cũ lúc còn trẻ của bà ngoại, điều này làm cho bà ngoại hào hứng không thôi, người già chính là như vậy, ưa thích tưởng nhớ, ưa thích nói đã từng, có một số việc, nói đi nói lại trước mặt con cháu mình mấy trăm lần nhưng vẫn như cũ không biết mệt.

Đã có một người nghe mới, bà ngoại lại đem những câu chuyện xưa của mình, kể lại một lần.

Liễu Thanh Thanh trở về.

Tiền Vân cũng không ôm được Tiểu Tiểu Thanh nữa rồi.

Nha đầu này, một mực đòi mẹ, Tiền Vân không có biện pháp, chỉ có thể đem Tiểu Tiểu Thanh giao cho Liễu Thanh Thanh, một bên dỗ con nhỏ, một bên cùng lão nhân nói chuyện phiếm, Liễu Thanh Thanh hoàn toàn không hoảng hốt, điều này làm cho cậu nhỏ Tiền Quân cũng nhịn không được phải bội phục, trong lòng âm thầm tán thưởng, không hổ là con gái của Liễu xưởng trưởng.

Không có Tiểu Tiểu Thanh quấy rối, Tiền Vân rảnh rỗi không thôi, nàng đứng dậy nói ra: "Hai người các con hẳn còn chưa ăn gì đi, để mẹ đi hâm nóng sủi cao."

Tiếp theo, nàng đứng dậy đi tới tủ lạnh, từ bên trong cầm ra một túi sủi cảo.

"Thanh Thanh, con muốn ăn nhân thập cẩm hay nhân thịt heo?"

Tiền Vân hỏi.

"Nhân thập cảm ạ."

Liễu Thanh Thanh nói ra.

Ở huyện Thanh Sơn, nhà bình thường làm sủi cảo chi có hai loại nhân bánh, một là nhân thịt heo phối với trứng gà, hai là củ cải trắng phối với thịt heo, mà nhân thập cẩm này Tiền Vân học được ở trên Lục Thành đấy, bên trong có đầy đủ các loại như trứng gà, thịt heo, nấm,...Mấy thứ này trên cơ bản ở đây không ai biết làm.

Cầm theo túi sủi cảo, Tiền Vân dùng chân đá tiểu Bạch ngáng đường qua một bên, đi vào bếp.

...

Lục Thành, đường Nông Nghiệp.

Lữ Tiểu Vũ lái xe dạo một vòng, rút cuộc cũng tìm được quán cơm mà Lục Dương nói, là một tiểu điếm vắng vẻ, nếu như không phải ở trên bản đồ có đề cập, Lữ Tiểu Vũ còn tưởng rằng đây chỉ là một quán ăn sáng bình thường.

"Gia hảo này, không phải chơi ta chứ?"

Lữ Tiểu Vũ chép miệng, thầm suy nghĩ lấy.

Bất quá.

Nghĩ đến mùi vị con cá ngày hôm qua, nàng vẫn quyết định tiến vào thử một lần, nhìn thấy ven đường còn một chỗ trống đậu xe, Lữ Tiểu Vũ đánh xe vào trong, mười phút sau, Lữ Tiểu Vũ mới xuống xe, chiếc BMW mini nghiêng nghiêng vẹo vẹo nằm trong chỗ đỗ, cũng may không lấn ra vạch.

Lữ Tiểu Vũ hài lòng với thành quả của bản thân, giật giật khăn quàng cổ, cất bước đi nhanh hướng tiểu điếm đi tới.

Giờ này, đã có chút muộn.

Trong tiệm một vị khách cũng không có.

"Cô nương, tới ăn cơm?"

Bà chủ đang quét dọn trong phòng thấy có người tới liền dò hỏi.

"À, ừ, các ngươi còn bán không?"

Lữ Tiểu Vũ thăm dò hỏi.

Nàng vô cùng hoài nghi mình có phải bị Lục Dương lừa rồi không, món cá sốt xào cà chua ngon như vậy, thực sự tới từ cái quán rách nát này sao?

"Có, cô nương, ngươi muốn ăn gì?"

Bà chủ vô cùng khách khí hỏi thăm, thấy vị khách nhân này khá lạ mặt, liền tìm menu cầm tới.

Nghe được bà chủ nói, Lữ Tiểu Vũ mới đi vào trong tiệm.

"Menu đây, ngươi xem đi."

Bà chủ đưa tới menu.

Lữ Tiểu Vũ cầm lên nhìn.

Sau đó ánh mắt tập trung vào mấy món cá.

Rất nhanh, trong nội tâm của nàng đã định xong vài món ăn, về phần giá cả, Lữ Tiểu Vũ hoàn toàn không quan tâm, chỉ cần mùi vị như ngày hôm qua, coi như giá cao cỡ nào, nàng cũng đều có thể chấp nhận...Một lát sau, Lữ Tiểu Vũ nói ra: "Một cá chép sốt cà chua, một món cá hấp chưng, một canh chua cá, một cá chiên tiêu tay."

Liên tiếp chọn bốn món ăn, bốn món có cách làm khác nhau, cũng là bốn loại cá khác nhau.

"Cô nương, một người ăn sao? Có phải gọi hơi nhiều rồi không?"

Bà chủ sửng sốt xuống.

Không nghĩ tới nha đầu này gọi đồ ăn, đều chọn mấy món cá, mấu chốt là, tiểu cô nương nhỏ nhắn như vậy, có thể ăn hết được sao.

Sao dạo gần đây khẩu vị người trẻ tuổi, đều lớn như vậy?

"Ách, đóng gói mang về đi."

Lữ Tiểu Vũ hiển nhiên một mình cũng không ăn được nhiều như vậy, hơn nữa giờ này còn phải về nhà một chuyến, còn không bằng đóng gói mang về ăn, nếu như Lục Dương lừa nàng, mùi vị không được ngon lắm, vậy liền để cho Lữ Tiểu Bạch đi xử lý, ừ, ý tưởng rất hay.

"Được, cô nương, chờ một chút, đi làm ngay đây, tầm khoản nửa tiếng là xong."

Bà chủ cho rằng mua về nhiều người ăn, tuy rằng cảm thấy cách gọi món hơi chút kỳ quái, nhưng cũng không hỏi nhiều.

Mấy món này cũng không rẻ, cộng lại cũng hơn nghìn tệ rồi.

Bà chủ đi rồi, Lữ Tiểu Vũ lấy ra khăn giấy, ở trên ghế ngồi lau lau, sau đó ngồi xuống chờ đợi, trong quá trình chờ đợi, nàng lấy điện thoại ra gọi mấy cuộc.

"Đoàn đại biểu Novartis nói thế nào?"

"Cuối tuần? Không được không được! Nói cho bọn hắn biết cuối tuần này quốc gia chúng ta nghỉ tết âm lịch, không có thời gian cùng bọn họ nói chuyện làm ăn, nếu như không muốn thảo luận thì thôi, dù sao thàng tư cũng đáo hạn hợp đồng, có trao quyền hay không cũng chẳng sao cả, đúng, cứ nói với bọn họ như vậy."

Chấm dứt cuộc gọi này.

Lữ Tiểu Vũ lại gọi cuộc tiếp theo.

"Trong lúc tết âm lịch, phải cam đoan hàng hóa trong kho luôn đầy đủ, hảo hảo kiểm tra một chút, chỗ nào hết hàng, vậy quản lý chỗ đó nghỉ tết xong cũng không cần đi làm nữa."

....

"IT tuy được nghỉ tết, nhưng cũng phải tùy thời chờ lệnh, trong lúc tết tăng ca làm việc, tiền lương tăng gấp năm lần, đúng...Bên phía Tài Vụ mau chóng kết toán, trước khi nghỉ tết, ta muốn nhìn thấy bản báo cáo năm nay."

....

Trong lúc đợi thức ăn làm xong.

Lữ Tiểu Vũ gọi đi năm sáu cuộc điện thoại, đem một ít sự tình cần thiết an bài, một chút thời gian lãng phí cũng không có, đợi nàng an bài xong, đồ ăn cũng làm xong rồi, bà chủ đóng gói lại rất tốt, toàn bộ bỏ vào trong một cái túi.

Thanh toán hóa đơn, Lữ Tiểu Vũ cầm theo cái túi quay lại xe.

Mở ra ngọn đèn trên xe.

Lữ Tiểu Vũ cũng không sốt ruột nổ máy, nàng ở trong túi sách tìm kiếm, đem hộp đựng cá sốt cà chua lấy ra, cẩn thận mở ra, lập tức một cỗ mùi thơm quen thuộc xông thẳng vào mũi, Lữ Tiểu Vũ điên cuồng nuốt nước miếng.

"Không sai, chính là mùi thơm này."

Mở ra đôi đũa tiện lợi.

Lữ Tiểu Vũ cẩn thận gấp một miếng thịt cá, để vào trong miện, sau đó lộ ra nụ cười thỏa mãn.

Cảm giác hạnh phúc là gì?

Là đây chứ đâu!