Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 1082: Nói Sai Rồi (2)




"Cùng vào đi."

Lục Dương trực tiếp dừng xe trước cửa ra vào.

Vị trí này.

Những người khác không dám dừng xe, nhưng Lục Dương không có trong phạm vi bị ước thú đấy.

Liễu Thanh Thanh hỏi: "Lâu không?"

Lục Dương lắc đầu: "Nhiều nhất nửa tiếng, xử lý một chút chuyện rồi chúng ta đi về."'

"Em không lên đâu." Liễu Thanh Thanh lắc đầu: "Bên ngoài trời rất lạnh, trên xe mở điều hòa, rất ấm."

Lục Dương biết rõ Liễu Thanh Thanh chỉ tìm đại một cái lý do mà thôi, hắn suy nghĩ một chút, nói ra: "Vậy được, em ở đây chờ anh một chút, anh tận lực xử lý nhanh công việc, nhớ đóng chặt cửa xe kẻo lạnh.''

Dặn dò một tiếng.

Dưới ánh nhìn của bảo vệ, Lục Dương xuống xe, cầm theo hộp cá chép sốt cà chua đem lên lầu.

Sau một lát.

Hắn đi tới văn phòng tổng giám đốc.

Nghe được tiếng mở cửa, Lữ Tiểu Vũ ngẩng đầu, ánh mắt hồ nghi nhìn Lục Dương đi vào, lại nhìn xuống dưới, trên tay đối phương cầm theo một cái hộp đồ ăn.

Nhếch miệng, đồng học Tiểu Vũ im lặng nói ra: "Lão bản, ngươ là mang cơm chưa tới cho ta sao?"

"Đúng vậy a, cà sốt cà chua, thế nào, món ngươi thích ăn nhất."

Lục Dương đem chiếc hộp để lên trên bàn.

Lữ Tiểu Vũ nhìn nhìn con cá nằm trong hộp, nuốt một ngụm nước bọt, nhưng vẫn cố giả bộ trấn định chỉ chỉ vào chiếc đồng hồ treo trên tường, nói ra: "Lão bản, ngươi nhìn đi, hiện tại mấy giờ rồi? Ngươi sẽ không cho là ta đến giờ này còn chưa ăn cơm chứ?"

"Ăn hay chưa cũng không quan trọng, trọng yếu là tâm ý của ta. Ngươi yên tâm, món cá này, tuyệt đối sẽ làm cho ngươi hài lòng, ngươi nếu mà không ăn, nhất định sẽ hối hận." Lục Dương cười cười.

"Dừng, ta có món cá nào mà chưa từng ăn qua?"

Lữ Tiểu Vũ lơ đễnh nói.

Nàng đem hộp cá đưa qua bên cạnh mình, mũi nhỏ nhỏ hít một ở phía trên, mùi vị ngược lại rất thơm đấy, làm cho nàng có một chút chờ mong, giờ này, tuy rằng đã qua bữa trưa, nhưng để ăn bữa tối, cũng không phải không thể tiếp nhận."

"Lão bản, ngươi hôm nay tới đây làm gì, ý định về quê sao?"

Lữ Tiểu Vũ hỏi.

Thời điểm vào những ngày này, Lục Dương đều cố ý tới công ty một chuyến, Lữ Tiểu Vũ không cần đoán cũng biết, biết Lục Dương tới đây muốn làm gì.

"Đúng vậy a, còn có vài ngày nữa là qua năm mới rồi, ta đây cũng phải về quê nhìn xem, đồng học Tiểu Vũ, công ty liền giao cho ngươi rồi."

Lục Dương cười cười.

"Biết rồi, biết rồi, dù sao ta cũng sớm quen."

Đồng học Tiểu Vũ cũng không oán trách, nàng hiện tại đã bắt đầu thay đổi, coi công ty không có lão đại Lục Dương vậy.

Đè lên cái nút trên bàn, Lữ Tiểu Vũ nhìn vài cái mic nói ra: "Đem những tài liệu mà chủ tịch cần ký tên mang đến đây."

Những thứ này nàng sớm đã chuẩn bị xong.

Không lâu sau, thư ký của Lữ Tiểu Vũ là Trương Hoa đẩy cưa bước vào phòng làm việc, nàng vốn tâm thần bất định nhìn thoáng qua Lục Dương, sau đó đem tài liệu đặt lên mặt bàn, nói ra: "Đều ở chỗ này."

"Ừ ừ."

Lữ Tiểu Vũ gật đầu.

Trương Hoa không dám ở nơi này lâu, vội vàng nói: "Ta đây đi ra ngoài làm việc."

"Đi đi."

....

Sau khi Trương Hoa rời đi, Lục Dương mở tài liệu ra nhìn, nhìn từng tờ một, tộc độ đọc của hắn rất nhanh, đọc nhanh như gió, giống như Hoàng Đế thời cổ đại phê duyệt tấu chương vậy, những tấu chương này đều được Lữ Tiểu Vũ sàng lọc qua, không cần phải tốn nhiều tâm tư suy nghĩ.

Chừng mười phút sau, Lục Dương đã ký tên của mình xuống tất cả tài liệu rồi, đại bộ phận hắn đều ký duyệt, có một số nhỏ thì chưa ký, cần phải làm lại.

"Đúng rồi, bên phía Dược Phẩm Tam Thạch Bành Lỗi đã lấy lại được toàn bộ cổ phần, giữa chúng ta cũng đã ký xong hợp đồng, chúng ta sẽ tiếp thu lại trong năm hay đợi qua năm mới rồi làm..."

Thấy Lục Dương làm xong việc, Lữ Tiểu Vũ dò hỏi.

Chuyện nhỏ này, vốn không cần đại lão bản tự mình xử lý, nhưng bởi vì Lục Dương đối với Dược Phẩm Tam Thạch khá quan tâm, vì vậy Lữ Tiểu Vũ mới đợi hắn đưa ra quyết định.

Suy nghĩ một chút.

Lục Dương nói ra: "Trước tết đi."

Sau đó nói ra nguyên nhân.

"Dược Phẩm Tam Thạch giống như mặt trời đã tàn, Bành Lỗi lại làm như vậy, khiến cho lòng người bàng hoàng, chúng ta sớm đem nhân tâm ổn định xuống....,nếu không đợi đến lúc kỳ nghỉ, còn không biết bao nhiêu người nhảy đi ăn máng khác đâu."

"Mau đem công việc ở nhà xưởng chỉnh đốn, tiền lương nợ nhân viên đều thanh toán, dựa theo tiêu chuẩn kỹ năng, có thể tăng lương công nhân có kỹ năng lên, tận lực đem người lưu lại, Lưu Dũng không có quá nhiều kinh nghiệm kinh doanh, để cho hắn một đống rối loạn, hắn cũng không biết xử lý."

"Ừ, được, ta sẽ an bài chuyện này."

Lữ Tiểu Vũ nhẹ gật đầu.

Tiện tay đem chuyện này viết xuống.

"Bên phía Lưu Dũng, ngươi có đi gặp không?"

Dừng bút lại, Lữ Tiểu Vũ hỏi tiếp.