Lúc xuống lầu, Tiểu Tiểu Thanh còn cảm thấy thú vị.
Tuy rằng bị quấn thành một đoàn, giống như một con nhộng chưa quá kén, bàn tay bé nhỏ được áo bông phủ kín, nàng nằm trên người Tiền Vân bắt loạn.
Mãi cho đến khi lên xe.
Tiểu nha đầu này còn nhìn ra ngoài vẫy tay với bố mẹ, nhưng khi thấy xe dần dần đi xa, lúc này mới ý thức được vấn đề, oa oa khóc rống lên....
Nhiền con gái đang khóc.
Liễu Thanh Thanh đau lòng không thôi.
Đinh đuổi theo con gái, nhưng nàng bị Lục Dương kéo lại.
"Không sao đâu, mẹ anh sẽ chiếu cố tốt cho nó."
Lục Dương an ủi một câu.
Từ lúc nàng mang thai đến giờ, một năm nay, sinh hoạt của Liễu Thanh Thanh đều vây quanh hài tử, có thể nói hi sinh rất nhiều, hôm nay, cũng nên hảo hảo buông lỏng một chút, hưởng thụ thoáng qua thế giới hai người.
Liễu Thanh Thanh dậm chân.
Thẳng đến khi xe ly khai ra ngoài cư xá, còn có chút bận tâm hỏi: "Về quê khá lạnh, Tiêu Tiểu Thanh có mang theo quàn áo không?"
"Có.''
Lục Dương cười cười.
"Không phải vừa rồi em còn chuẩn bị một cái valy lớn sao, đều là đồ của Tiểu Tiểu Thah, sữa, bỉm, quần áo đều mang rất nhiều, hơn nữa, em lo lắng cái gì, trong nhà của anh bán quần áo đấy, còn lo Tiểu Tiểu Thanh không có đồ mặc sao."
Liễu Thanh Thanh quan tâm quá hóa loạn.
Không ý thức được có gia gia nãi nãi chăm hài tử, làm sao có thể để hài tử bị lạnh được.
"Kế hoạch tiếp theo là gì?"
Liễu Thanh Thanh hỏi.
"Lên lầu trước đi, bên ngoài có chút lạnh."
Lúc xuống lầu, Lục Dương còn đi dép lê, gió lạnh vù vù thổi từ dưới quần ùa lên.
Lên phòng.
Hai người thương lượng kế tiếp vài ngày nên vượt qua thế nào.
Lục Dương đề nghị đi chơi.
Trước đó lần đầu tiên bọn hắn đi du lịch còn chưa có Tiểu Tiểu Thanh, bất tri bất giác đã được hai năm rồi, lần trước đi Côn Thành, chơi đùa khá vui vẻ.
"Nếu không chúng ta đi Tam Á chơi một vòng."
Lục Dương dò hỏi.
Kế hoạch là tạm thời nghĩ ra, hai người cũng đều chưa chuẩn bị, cũng không biết đi tới nơi nào.
"Tam Á sao, quá xá, còn có vài ngày nữa liền qua năm mới ròi."
Liễu Thanh Thanh lắc đầu.
"Vậy em tính đi chỗ nào, lần này do em chọn."
Lục Dương đem vất đề vứt cho Liễu Thanh Thanh.
Liễu Thanh Thanh suy nghĩ một chút, dò hỏi: "Hay là đừng đi xa nữa, ở Lục Thành dạo chơi hai ngày đi, nếu không chúng ta tới Thiếu Lâm Tự nhìn xem."
"Nhưng mà thời tiết lạnh lắm."
Khí hậu của Lục Thành quả thật rất ác liệt, đi ra ngoài chơi vào thời tiết này, thật sự cần không ít dũng khí.
"Ngày mai đỡ hơn một chút, em đã xem dự báo thời tiết, ngày mai trời nắng."
"Sao lại muốn tới Thiếu Lâm Tự vậy?"
Lục Dương kinh ngạc hỏi.
Phụ cận Lục Thành cảnh đẹp cũng không ít, Thiếu Lâm Tự đều là hòa thượng, có gì hay đâu mà xem?
"Em muốn cầu nguyện cho Tiểu Tiểu Thanh, cho nàng vui sướng mỗi ngày, bình an lớn lên."
Liễu Thanh Thanh ôn nhu nói.
"Hóa ra vẫn là vì con gái chúng ta."
Lục Dương cảm thấy Liễu Thanh Thanh thật sự là chăm con hơi quá.
Tuy rằng Lục Dương cảm thấy, vận mệnh gì gì đó, đều nằm ở trên tay mình, gửi hi vọng vào Thần Phật, đều là hành vi không đáng tin cậy, coi như thật sự có số mệnh luân hồi, nhưng cũng không phải chỉ có mấy nén hương liền có thể thay đổi.
Liễu Thanh Thanh đã có suy nghĩ này, Lục Dương tự nhiên cũng ủng hộ.
Đi Thiếu Lâm Tự cũng tốt.
Lục Dương cũng chưa từng đi qua.
Sau khi xác định được địa phương, kế tiếp hai người lên mạng tìm hiểu một chút, Thiếu Lâm Tự ngay tại Đăng Phong, khoảng cách rất gần, có thể đi xe tới, về phần những thứ khác, tùy tiện mở lên CCTok có thể kiếm được một đống review.
Một giờ sau.
Liễu Thanh Thanh lại gọi điện thoại cho Tiền Vân.
Thấy Tiểu Tiểu Thanh không có khóc, lúc này mới yên tâm xuống.
...
Thời điểm Lâm Nhị Hổ lái xe đến huyện Thanh Sơn đã là hơn năm giờ chiều, đây là do trên đường đi không gặp trở ngại, cũng nhờ một phần lớn vào chiếc RR này, vô luận ở trong nội thành hay cao tốc, những xe khác cho tiền cũng không dám chạy tới gần.
Ra khỏi cao tốc.
Tiền Vân nhìn Lâm Nhị Hổ nói ra: "Nhị Hổ, ngươi tối nay ở huyện Thanh Sơn nghỉ ngơi một ngày, tìm khách sạn tốt một chút ở lại, mọi chi phí Lục Dương thanh toán."
"Phu nhân, không cần đâu, hiện tại tinh thần của tôi rất tốt, quay về không thành vấn đề, dì chỉ đường đi, tôi trước đem mọi người về nhà."
Lâm Nhị Hổ vội vàng nói.
Rời khỏi cao tốc, hắn liền không biết đi đường nào, liền xừng xe ở ven đường.
"Ngươi không mệt mỏi thật sao?"
Tiền Vân chần chờ nói.
Lâm Nhị Hổ cười nói: "Trẻ tuổi tinh thần tốt, không có vấn đề."
"Vậy thì ở chỗ này đợi một chút, chồng ta biết rõ chúng ta trở về, nên nói lái xe đến đón chúng ta, ở nơi này chờ một lát, một hồi ngươi trực tiếp quay xe lên đường cao tốc về là được." Tiền Vân nói ra.
Thời điểm trước khi quay về, Tiền Vân sớm gọi điện thông báo cho Lục Vĩ.
Biết rõ lão bà cùng cháu gái sắp trở về, Lục Vĩ trên đường nhiều lần gọi điện thoại, hỏi bọn hắn đến đâu rồi, còn nói sẽ qua đón, chủ yếu là Lâm Nhị Hổ lái nhanh, sớm về, Lục Vĩ không tới kịp.
Đời chừng mười phút sau.
Một chiếc xe Passat màu đen lái tới.
"Đến rồi."
Tiên Vân nói một câu.
Lâm Nhị Hổ đánh xe qua một bên.
"Còn nói tới đón chúng ta, chúng ta đã ở đây đợi hơn 10 phút rồi, còn không bằng để Tiểu Hổ trực tiếp đưa chúng ta về nhà cho khỏe, vẽ vời cho thêm chuyện."
Thời điểm bước xuống xe, Tiền Vân phàn nàn nói.
Lục Vĩ hướng về phía Lâm Nhị Hổ cười cười, lại nhìn Tiền Vân ôm hài tử, nói ra: "Tiểu Tiểu Thanh ngủ rồi à?"
"Ừ, nói nhỏ một chút, náo loạn một đường, vừa mới ngủ."
Tiền Vân có chút đau lòng nhìn cháu gái, lần đầu tiên rời xa cha mẹ, Tiểu Tiểu Thanh khóc vô cùng thảm, trên xe dỗ rất lâu cũng không dừng, khóc mệt, mới ngủ đi.
Mọi Rợ cùng Lâm Nhị Hổ nói mấy câu, cùng từ trên xe bước xuống, đi tới bên cạnh, chủ động nói ra: "Tỷ phu."
"Là mọi rợ sao, càng ngày càng mập đấy."
Lục Vĩ nhìn mọi rợ, vỗ vỗ cánh tay của hắn, vô cùng cường tráng.
Nói tiếp: "Buổi tối hẳn chưa ăn cơm phải không? Tới nha ta ăn bữa cơm, sau đó nghỉ ngơi một đêm, sáng mai ta đưa ngươi về trấn Song Cát."
"Không cần đâu tỷ phu, ta đã nói với tỷ tỷ của mình, hôm nay qua bên chỗ nàng."
Mọi Rợ cười nói.
"Chị của ngươi hẳn giờ này còn làm việc đi."
Lục Vĩ nhìn đồng hồ trên tay.
Hắn biết Tiền Tiểu Quyên công tác ở xưởng sản xuất quần áo.
"Không sao, ta đợi được."
"Vậy được, trước chở ngươi qua, có thời gian thì tới nhà chúng ta ngồi chơi."
"Tốt."
Đổi xe, Lục Vĩ trước tiên đem Mọi Rợ đi tới nhà xưởng Hằng Nguyên, Tiền Vân thì ở trên xe, gọi điện cho Liễu Thanh Thanh, nói bọn họ đã đến nhà an toàn, nói Liễu Thanh Thanh đừng có lo lắng, yên tâm ra ngoài chơi với Lục Dương.
Quay lại nhà đã là 6:30 tối
Mùa đông nên trời nhanh tối, đến giờ này bên ngoài đã tối mịt, nhìn lên bầu trời có thể nhìn thấy vài ngôi sao lẻ tẻ.
Lục Vĩ lái xe trở về, vừa vặn đụng phải hai vợ chồng lão Lý hàng xóm dạo phố trở về.
"Mới tan ca à Lão Lục"
Nhìn thấy Lục Vĩ trở về, hai người đứng lại chào hỏi, hiện tại Lục gia ở phụ cận là gia đình nổi danh, người nào không biết gia đình bọn họ cùng gia đình lão Ngô ở thị trấn mở một cửa hàng quần áo lớn nhất thị trấn, ở huyện Thanh Sơn này, tuyệt đối có thể xếp vào nhóm người có tiền.