Nhà xưởng Hán Khu, Dược Phẩm Tam Thạch.
Một chiếc Audi A8 từ đằng xa lái tới, đi theo phía sau còn có một chiếc xe tải cỡ lớn.
"Mở cửa."
Thời điểm đi ngang qua cửa lớn, Bành Lỗi hạ cửa sổ xe xuống nói ra.
"Tốt, tốt, chủ tịch...."
Nhìn thấy người nói là chủ tịch, bảo an vội vàng mở thanh chắn cửa lên, để xe con cùng xe tải cùng nhau tiến vào, đợi đến lúc thấy bọn hắn đi xa, trên mặt vị bảo vệ này tràn đầy nghi hoặc, nhìn những người khác nói: "Các ngươi ở đây nhìn."
Nói xong hắn đi vào trong phòng giám sát.
Lấy điện thoại ra gọi một cuộc.
"Hồ Tổng, vừa rồi chủ tịch đã đi đến nhà máy phía bên này, còn mang theo một chiếc xe tải, không biết muốn làm gì?"
"Tốt, Hồ Tổng, ta sẽ ở đây nhìn chằm chằm vào."
"Được, được, được."
...
Dược Phẩm Tam Thạch cũng không bền chắc như thép, các cổ đông ở đây đều có tai mắt khác nhau, Bành Lỗi chỉ cần hành động dị thường, bọn hắn tự nhiên sẽ nhận được tin tức.
Sau khi biết được tình huống.
Bọn hắn cũng vội vàng chạy tới.
Xưởng Hán Khu.
Bành Lỗi giới thiệu với người bên cạnh, nói.
"Quản lý Lưu, ngươi xem đi, nhóm thiết bị này mới được mua vào năm trước từ bên phía Đông Dương, lúc ấy ta phải bo ra hai mươi triệu, về sau một mực không dùng tới, vẫn còn rất mới đấy, ngươi là người trong nghề, ta cũng không cần nhiều lời, ngươi nhìn xem đi."
Bên cạnh Lưu quản lý còn có hai vị sư phụ già, bọn hắn đi tới thiết bị gõ gõ, nghiêm túc kiểm tra vài lần rồi đứng lên, cho ra kết luận.
"Thiết bị còn rất tốt, chúng ta có thể sử dụng được, đa tạ Bành lão bản đã nhường ra thứ mình yêu thích..."
Bên ngoài Lưu quản lý nở nụ cười nhưng trong lòng thì không.
Thần sắc Bành Lỗi có chút cấp bách, tựa hồ là sốt ruột muốn đem những thứ này bán đi, hắn vội vàng nói: "Lưu quản lý quả nhiên là người trong nghề, giá cả cứ dựa theo thương lượng lúc trước mà tính, bảy triệu, ngươi chỉ cần đưa tiền, ta sẽ liền gỡ mấy thứ này xuống bán đi."
Con số bảy triệu này, so với mấy thứ dụng cụ máy móc này, đã vô cùng rẻ rồi.
Nhưng quản lý Lưu cũng không vội vàng.
Tựu hồ đang muốn bắt chẹt Bành Lỗi một phen.
Hắn mỉm cười, không nhanh không chậm nói.
"Bành tổng, vừa rồi sư phụ chúng ta kiểm tra, tuy đống dụng cụ này của ngươi nhìn qua thì khá mới đấy, nhưng để ở bên này rất lâu, mọi người đều biết, mấy thứ này để càng lâu thì khó trách khỏi có vấn đề nhỏ, vạn nhất ta lấy về, dùng được ba ngày liền xảy ra chuyện, lúc đó cũng không phải dễ ăn nói, nếu không, Bành Tổng chi cần cho ta một lời đảm bả, trong vòng nửa năm sẽ không xảy ra vấn đề là được."
Bành Lỗi ngượng ngùng cười cười, lắc đầu nói ra.
"Điều này làm sao có thể, đây chính là đồ second-hand, ta cũng không cách nào cam đoan cho người khác, chỉ có thể cho ngươi thanh toán trả góp mà thôi, ngươi cũng biết tình hình của công ty ta, xử lý xong đồng máy móc thiết bị này, còn trụ được hay không cũng là vấn đề, làm sao cho ngươi đảm bảo, bất quá, ta sẽ cho ngươi số điện thoại của bên phía nhà xưởng bên kia, nếu như có vấn đề, ngươi có thể liên hệ bọn họ."
Bất luận là nguyên nhân gì, bắt Bành Lỗi đảm bảo, hắn khẳng định sẽ không đáp ứng, dù sao, đồ vật đặt qua bên chỗ người ta, người nào có thể bao chứng bọn họ sẽ không động tay động chân?
"Nếu không có đảm bảo thì trên giá tiền phải bớt một chút, cái giá bảy triệu khẳng định không được, chuyện này mạo hiểm quá lớn, ta chỉ là một quản lý, so ra kém hơn Bành tổng, không được nhất ngôn cửu đỉnh như ở công ty, thà rằng làm việc kém hiệu suất, cũng không được sai sót."
Lưu quản lý thở dài.
Tiếp tục nói.
"Có thể lấy giá thấp mua đống trang thiết bị này, với ta mà nói là một công lao lớn, nhưng nếu như xảy ra vấn dề, ta cũng không đảm đương nổi, Bành Tổng, ngươi thứ lỗi a."
Bành Lỗi nhíu nhíu mày.
Cái tên Lưu quản lý này, bất quá cũng chỉ là tên lưu manh, trong mắt chỉ toàn lợi ích.
"Trên phần giá cả có thể nói chuyện."
Sắc mặt Bành Lỗi không tốt lắm.
Nói những lời này, không thể khi ngờ là muốn lui về sau một bước, ra vẻ mình cần tiền gấp.
Lưu quản lý cười cười, đây chính là mấy câu hắn mối nghe, liền nói: "Như vậy, không cần quý công ty đảm bảo, cũng mặc kệ lỗi hay không, cũng không cần thanh toán trả góp, năm triệu, chỉ cần Bành tổng đồng ý, con số này liền chuyển tới công ty Bành tổng, có thể ở trên hợp đồng viết vào, về sau tránh xảy ra tranh chấp."
Từ bảy triệu thoáng cái còn năm triệu.
Một đao này, trực tiếp chém lên động mạch chủ rồi, trong lòng Bành Lỗi thầm mắng, đám người này, tâm quá tối, cũng may hắn sớm tìm được tập đoàn Sơn Hải tiếp nhận, nếu không, đem của cải công ty bán đổi lấy tiền, đoán chừng cũng không được mấy đồng.
Quá tối đi.
Nhưng Bành Lỗi vẫn phối hợp diễn kịch như trước.
Hôm nay hắn tới đây, cũng không phải vì để bán tài sản, đống thiết bị máy móc trị giá hai mươi triệu này, đều đã thương lượng xong với tập đoàn Sơn Hải, nếu mà bán mất, hắn cũng không biết nói sao.
Đây chỉ là một tuồng kịch, diễn cho các cổ đông khác xem đấy.
Để buổi diễn này giống thật, hắn không tìm diễn viên, mà thật sự liên hệ với bên thứ hai, hơn nữa còn cố tình tìm một công ty có danh tiếng không tốt.
"Lưu quản lý, ngươi lần này chém hay lắm, năm triệu, ta cũng không biết giải thích với mấy cổ đông khác thế nào a."
Bành Lỗi tỏ ra khó xử.
Lưu quản lý mặc kệ chuyện này, hắn cười nói: "Bành tổng, ngươi là CEO Dược Phẩm Tam Thạch, lại là cổ đông lớn nhất, đối với ngươi mà nói những thứ này chỉ là chuyện nhỏ, năm triệu đã không ít, ngành sản xuất dược phẩm gần đây không tốt lắm, đống thiết bị này của ngươi đã có 2 năm tuổi, nếu để đây qua thêm mấy năm, đoán chừng không đáng giá mấy đồng, ta đưa ra con số này đã không phải là thấp."
"Để ta suy nghĩ đã..."
"Không vội ,không vội, chúng ta lại kiểm tra một chút."
Bành Lỗi ở bên này trì hoãn thời gian.
Quả nhiên.
Cũng không cần phải đợi lâu, mấy cổ đông khác trong công ty đều chạy tới, biết được ý định Bành Lỗi muốn bán tài sản công ty đi, cả đám đều khiếp sợ không thôi, liền bắt đầu tranh giành rùm beng.
Mắt thấy có ngoại nhân ở đây còn náo lớn.
Bành Lỗi áy náy nói.
"Lưu quản lý, thật sự ngại quá, nếu không ta mang các ngươi tới phòng học....để chúng ta thương lượng lại với nhau một chút."'
Lưu quản lý nhìn bảy tám cổ đông Dược Phẩm Tam Thạch này, cười cười, nói ra: "Không vội, không vội, Bành quản lý trước cứ xử lý chuyện bên này, ngày mai chúng ta lại qua."
"Vậy làm phiền rồi."
Đưa đi Lưu quản lý, Bành Lỗi cùng một đám cổ đông tới phòng họp.
"Chủ tịch, ngươi đây là có ý gì, cũng không thương lượng với chúng ta một chút, liền dẫn người tới xử lý tài sản công ty, ngươi không phải muốn bỏ trốn đi?"
Vừa ngồi xuống đã có người đứng lên chất vấn.
Bành Lỗi ngồi ở chủ tọa, sắc mặt bất thiện, nói ra: "Hồ Bưu, ngươi đang có ý gì, ta là chủ tịch Dược Phẩm Tam Thạch, bán thiết bị không có tác dụng lấy tiền để vận hành công ty, còn cần ngươi thương lượng sao?"
"Chủ tịch không nên tức giận. Hồ Bưu tuy rằng tâm tình có chút kích động, nhưng lời này hắn nói cũng không sai, đám thiết bị kia chúng ta cũng phải bỏ ra hơn hai mươi triệu mới mua về, tuy rằng không dùng tới, nhưng cũng là tài sản quý giá nhất công ty, ngươi tùy tiện bán đi, không thương lượng với chúng ta thì không được lắm, vừa rồi người nọ ta nhận thức, là em vợ của lão bản Dược Phẩm Điền Phong."
Một người khác cũng nói.
"Đúng vậy a, Bành Tổng, ngươi là chủ tịch, cũng không phải muốn làm gì thì làm, đám thiết bị kia dùng để mở rộng sản xuất, sao có thể bán đi?"'
"Bành Tổng, chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn a."
...