Nghe được lời nói Đinh Siêu, Lục Dương hơi kinh ngạc.
Hắn xoay đầu lại, hỏi: "Siêu ca, có chuyện gì vậy, không phải là muốn vay tiền đi"
"Nói cái gì vậy."
Đinh Siêu trực tiếp lắc đầu.
"Ta vẫn luôn dựa vào chính mình, sao lại hướng người khác mượn tiền?"
Lữu Lỗi ở một bên nghe nói như vậy, nhịn không được nhìn về phía này, nói ra: "Siêu ca, tuần trước ngươi mới mượn ta 500 tệ đấy?"
"Khục khục khục..."
'Trang Bức' thất bại.
Siêu ca lộ vẻ mặt lúng túng.
"Lỗi ca ngươi đừng có đòim, chờ ta nhận được tiền lương, ta liền trả lại cho ngươi."
"A, vậy à, ta còn tưởng ngươi quên mất rồi chứ?" Lưu Lỗi nói ra.
Đinh Siêu vội vàng lắc đầu nói.
"Không, không."
Lục Dương sắc mặt quái dị nhìn xem Đinh Siêu, gia hỏa này đúng là kẻ dở hơi, còn nợ tiền Lưu Lỗi, vậy mà vừa nãy còn dám dùng ngôn từ chính nghĩa nói ra.
"Siêu ca, ta nhớ lúc trước tìm việc cho ngươi, một tháng ít nhất cũng được ba bốn nghìn đi, như thế nào còn phải vay tiền sống qua ngày?"
"Ài."
Đinh Siêu thở dài.
"Không có biện pháp, hiện tại chi tiêu càng ngày càng nhiều, tuần trước trường dạy lái xe Nghiễm Nguyên bên cạnh trường học giảm giá, ta liền ghi danh, đem tiền tiếp kiệm được dùng hết, trong nhà của ta biết ta làm thêm, nên trực tiết cắt đứt tiền sinh hoạt, vì vậy thiếu tiền mới mượn của hắn."
"Ngươi tiêu tiền cũng không thua kém ai đâu đấy."
Lục Dương lắc đầu.
Chỉ có thể nói Siêu ca vận khí tốt, được bồi thường nhà trở thành phú nhị đại, lấy cách tiêu tiền của hắn như lúc này, chỉ sợ cả đời cũng không tiếp kiệm được đồng nào để lấy vợ, so với Tiền Mãn, Siêu ca quả thật chính là người trái ngược, trên thân hoàn toàn không có đồng tiền nào tiết kiệm, có một chút tiền liền tiêu sài.
Làm thêm lâu như vậy, lại đi vay tiền, thật không biết nói gì cho phải.
"Không nhắc đến chuyện này, ta có một việc, muốn hỏi ý kiến của ngươi một chút, ngươi hiểu biết nhiều, giúp ta xem có đáng tin cậy không."
"Chuyện gì?"
"Ngươi tới đây nhìn xem."
Siêu ca ấn mở một webiste.
Lục Dương đến gần nhìn nhìn.
Đây là một Website thương mại, giao diện khá đơn giản, không phải Taobao hay Jindong, là một trang web vô cùng lạ lẫm, phía trên đều bán một ít sản phẩm điện tử, ví dụ như điện thoại, máy tính, máy ảnh...
"Siêu ca, ý ngươi là gì?"
Lục Dương hỏi.
"Ta muốn đổi điện thoại, ngươi thấy Iphone 5 thế nào? Nhìn qua cũng không tồi, ngươi xem trang này có đáng tin cậy không."
Hiển nhiên.
Siêu ca có chút lo lắng đấy.
Cho nên mới cố ý hỏi thăm Lục Dương, ở trong phòng ký túc xá này, Lục Dương được công nhận là người toàn năng, hiểu biết nhiều thứ, so với bọn hắn rành hơn nhiều.
"Ngươi không phải không có tiền sao? Tiền đâu mua Iphone 5?"
Lục Dương nhìn giá trên mạng, iphone 5, giá thấp nhất 5299 tệ, Đinh Siêu muốn mua chiếc này, so với iphone 4 thì iphone 5 cải thiện hơn nhiều, màn hình dài hơn, tính năng cũng vô cùng không tồi.
Iphone 5 đại khái cuối năm trước mới đưa vào nội địa, qua mấy tháng, bây giờ có thể mua được ở trên mạng, trên sàn thương mại điện tử CCilicili cũng có bán, về phần loại 5S còn chưa xuất hiện, gần cuối năm nay mới có.
Lục Dương không nghĩ tới, Siêu ca vậy mà ý định mua iphone 5, hắn lấy tiền ở đâu? Bán thận sao?
"Lục ca, ngươi không biết, trang web này có mua trả góp, ngươi nhìn đi.."
Siêu ca ấn mở giao diện mua trả góp.
Quả nhiên là có hạng mục này.
Nhìn xem giá góp từng tháng, vẻ mặt Siêu ca tràn đầy hưng phấn nói: "Đừng nhìn giá tiền là 5299, nhưng nếu trả góp 12 tháng, một tháng chỉ cần 519 tệ là được, trên người ta bây giờ có hơn năm trăm, đủ tiền trả kỳ đầu tiên."
"Trả góp ?"
Lục Dương lúc này mới chú ý đến tên trang web.
Gọi là Nhạc Phân Kỳ (happyfan)
Hắn nhíu nhíu mày, tên ôn thần nào đây, thời điểm này đã bắt đầu hình thức mua trả góp rồi, còn đưa tay vào trong trường đại học.
Lục Dương nhịn không được mắng một tiếng.
Hắn cũng không phải chửi ý tưởng của đối phương.
Mà là nói đối phương không có đạo đức...
Quần thế sinh viên thế nào? Căn bản không có thu nhập, người giống với Lục Dương ngàn người có một, những sinh viên khác trên cơ bản đều dựa vào tiền sinh hoạt gia đình chu chấp mà sinh sống, lúc này còn nhắm vào quần thể sinh viên không có năng lực, quả là thiếu đạo đức, sinh con thế nào cũng không có lỗ đít.
Hơn nữa, còn ở trên mạng bán máy ảnh, máy tính, điện thoại...Trên cơ bản đều là những sản phẩm mà sinh viên ưa thích, cũng dễ dàng tiến hành ganh đua so sánh, một ít sinh viên tâm trí còn chưa thành thục, rất dễ dàng liền rơi vào cạm bẫy tiêu phí..
Có tiền có thể đúng hạn trả được, dưới tình huống không có bẫy rập, nhiều nhất chỉ trả thêm chút tiền lãi, nhưng nếu không trả được thì sao?
Xem mấy tin tức kiếp trước mà trên mạng đưa tin là biết.
Đừng nhìn một tháng chỉ có năm trăm tệ, không nhiều, nhìn qua thì có thể gánh nổi, nhưng nếu trễ hẹn thì sao, lãi mẹ đẻ lãi con, còn có các điều khoản phạt trả chậm, phạt phát sinh, phí tư vấn, đầy đủ cái loại phí, trên cơ bản đừng nghĩ trả hết, tự đưa mệnh của mình cho mấy tên cho vay...
Trong nhà có tiền thì bán nhà bán xe trả nợ, tổn thất vô cùng nghiêm trọng, nếu như gia đình không có tiền, thì kiếp này coi như bỏ.
Thời điểm này Lục Thành khá nổi tiếng, năm trước một nhà nào đó bị bắt, nổi danh cả nước, được xưng là hơn cả Cung Đình dưới Nhân Gian, lúc bị bắt có toàn là hotgirl, bao nhiêu là tự nguyện, bao nhiêu bị bắt buộc, bị ép thành cây rung tiền cho ngươi khác?
"Siêu ca, mấy thứ này, ngươi tốt nhất đừng dính vào."
Lục Dương thiện ý nhắc nhở một câu.
Tuy rằng Siêu ca đại khái có thể kiếm tiền, nhưng thứ náy, không đụng vào thì là tốt nhất, chế tài về mua trả góp lúc này còn chưa chặt trẽ, không biết bao nhiêu nguy cơ ở trong đó, ít hay nhiều thì vẫn không nên dây vào.
"Vì sao a."
Siêu ca có chút hồ đồ hỏi.
"Ngươi chưa tính toán à? Một tháng 519 tệ, vậy một năm bao nhiêu?"
Lục Dương hỏi.
Siêu ca ấn mở máy tính, nói ra: "6288."
"vậy ngươi tính toán xem lãi suất là bao nhiêu?"
Lục Dương nói tiếp.
Siêu ca gãi gãi đầu.
Ấn chuột lung tung.
"Tính đi a."
Lục Dương nói ra.
Đinh Siêu có chút ngượng ngùng nói: "Ta quên công thức tính lãi suất rồi?"
Lục Dương cạn lời.
"Siêu ca, ngươi làm sao lên được năm ba vậy, còn kém hơn cả ta không đi học đấy, ngươi dùng 6288 trừ đi 5299 sau đó chia cho 5299 là được, thật phục ngươi, đây là tri thức mà trẻ con cũng biết."
Lưu Lỗi ở một bên bổ thêm một đao: "Đồ phế vật."
"Hỗn đản, ngươi mới là đồ phế vật, ta chỉ là quên mât thôi."
Siêu ca phản bác một câu, sau đó dựa theo phương pháp của Lục Dương tính tính, cho ra lãi suất 18%...
Nhìn còn số trên máy tính, Lục Dương nói ra: "18.6%, làm tròn là 19% rồi, ngươi không biết điều này đại biểu cho cái gì sao, cầm một vạn tệ để trong ngân hàng, một năm mới được có hơn hai trăm tệ tiền lãi, mà cái trang web cho má này, ngươi vay một vạn tệ, một năm phải trả một nghìn chín trăm..."
"Tiền lãi này cũng rất dọa người đấy, cũng không thua kém bọn cho vay nặng lãi rồi."
Lưu Lỗi cũng gật đầu nói.
Không tính thì thôi, cảm thấy một tháng hơn năm trăm tệ cũng không đắt, nhưng nếu tính toán, lãi suất quả thật quá cao đi.
"Hơn nữa..." Lục Dương tiếp tục nói: "Bọn họ bán điện thoại đã có lợi nhuận, một chiếc điện thoại bán ra, lợi nhuận cũng hai ba nghìn tệ đấy, mà điện thoại sử dụng một năm phải trừ đi giá trị hao mòn, không đáng bao nhiêu tiền, bán lại chưa chắc đã có người mua, còn nữa, muốn mua trả góp cũng không phải đơn giản, có phải có điều kiện ở dưới không?"
Sắc mặt Siêu ca đại biến, nói ra: "Hình như còn phải chụp ảnh sinh viên cầm giấy CMND, có người đến tận cửa ký hợp đồng."
"Mẹ kiếp, biết ngay mà, đúng là lũ hỗn đản."
Lần nữa mắng chửi một tiếng.
Lục Dương nói: " Ngươi từ đâu biết được trang web này."