Từ căn tin đi ra.
Quế Liên hận đến nghiến răng, thời điểm làm việc chỉ nghỉ ngơi một chút, cũng chỉ cầm chút đồ thừa từ căn tin về nhà mà thôi! Làm sao vậy, làm sao vậy! Sao có chút chuyện như vậy, lại khai trừ nàng, Quế Liên hết sức không phục, từ vườn khu công ty ra ngoài, xuyên qua đường cái, về tới chỗ ơ.r
Ký túc xá của Quế Liên nằm ở khu giữa, diện tích coi như cũng được, so với gian phòng bình thường thì lớn hơn nhiều, trong phòng đủ cả phòng vệ sinh cùng phòng bếp, đây cũng là công ty đặc biệt chiếu cố nàng cùng Tiền Tiểu Phàm mà an bài đấy, thậm chí ngay cả tiền thuê nhà cũng không lấy.
Ưu đãi như thế, nàng chẳng những không cảm kích, ngược lại cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, thậm chí còn chê căn phòng này nhỏ ,không có phòng khách.
Bịch bịch bịch.
Quế Liên tựa hồ như cây đuốc tức giận phát tiếc lên cánh cửa sắt, tiếng kêu loảng xoảng vang lên không ngừng, một lát sau, hàng xóm mở cửa, nhìn thoáng qua Quế Liên, nhíu nhíu mày, lại vồi vàng đóng cửa lại.
Gõ cửa một hồi.
Cửa mới mở ra.
Tiền Hiểu Phàm ngáp một cái, nhìn thoáng qua bạn gái ở bên ngoài, hỏi: "Em không phải đi làm sao? Tại sao lại về rồi."
Nhắc đến chuyện này, Quế Liên một bụng lửa giận.
"Ngủ ngủ ngủ, chỉ biết đi ngủ, gõ cửa lâu như vậy mới mở, ngươi là một đầu lợn chết tiệt!"
Tiền Hiểu Phàm cũng rất phiền muộn.
Không biết vì sao lại bị mắng một trận, hắn cũng rất bực mình, nói ra: "Ta ngày hôm qua làm ca đêm, buổi sáng trở về lại làm bữa sáng cho ngươi, ban ngày không được ngủ sao? Ngươi làm sao vậy, ăn phải thuốc súng rồi hả? Cãi nhau với ta làm gì! Ngươi còn chưa nói, sao sáng nay mình không đi làm?"
Sau khi vào nhà.
Tiền Hiểu Phàm đóng cửa lại.
Quế Liên từ trong máy đun nước lấy ra một ly nước lạnh, hớp một hơi uống hết, mới lên tiếng: "Tiền Hiểu Phàm, ta bị người khác khi dễ! Ngươi phải giúp ta!"
Nói xong, vậy mà ánh mắt đỏ lên.
Chỉ là cố rặn rất lâu, nhưng không có giọt nước mắt nào rơi xuống.
Bộ dạng như vậy khiến da đầu Tiền Hiểu Phàm run lên.
Hắn thật sự không thể tin được có người khi dễ thắng bạn gái mình, thời điểm ở nhà xưởng phía Nam làm việc, Quế Liên chính là một phương bá chủ bên trong nhà máy, đến cả quản lý cũng không dám đắc tội nàng.
Một lát sau, Tiền Hiểu Phàm mới nghe xong Quế Liên nói, hắn kinh ngạc hỏi: "Ngươi bị quản lý khai trừ?"
"Ngươi cho rằng ta thích làm việc ở căn tin à, công việc mệt mỏi như vậy, nếu không phải nể mặt ngươi, ta đã sớm nghỉ, hiện tại Lưu Toàn khi dễ ta, còn trước mặt nhiều người như vậy đuổi ta ra ngoài, ngươi đến cùng có giúp ta hay không!"
Quế Liên phẫn nộ nói.
"Ta....Ta giúp ngươi thế nào..."
Tiền Hiểu Phàm có chút cà lăm nói.
Trong lúc nhất thời, hắn còn không tiếp nhận sự thật này, bạn gái ở căn tin công ty đang làm tốt lành, như thế nào lại bị đuổi rồi?
"Giúp như thế nào, còn phải hỏi sao?" Quế Liên đặt mông ngồi xuống trên giường, nói ra: "Không phải bạn ngươi là chủ tịch công ty sao? Gọi điện cho hắn a, bảo hắn đem Lưu Toàn đuổi đi, còn có mấy tên đối nghich với ta trong căn tin cũng đuổi nốt./"
Ý định của Quế Liên muốn ở căn tin làm Hỗn Thế Ma Vương rồi.
Tiểu Hiểu Phàm nghe bạn gái nói vậy, sắc mặt trở nên rất kém, hắn giải thích nói: "Quản lý công ty là nhân viên cấp cao, làm sao có thể nói đuổi là đuổi, hơn nữa ta cùng Lục Dương khi còn bé cũng chỉ là bạn chơi đùa với nhau, rất nhiều năm rồi không có liên hệ qua, ta đến đây công tác, vẫn là do mặt mũi gia gia nhờ cậy, sự tình này, ta gọi hắn biết nói gì a?"
"Cái gì mà công tác, chỉ là một con chó giữ nhà, người bạn kia căn bản xem thường ngươi!"
Quế Liên nghe xong Tiền Hiểu Phàm không muốn giúp mình, liền châm ngòi ly gián.
Tiểu Hiểu Phàm ngược lại không thèm để ý, hắn nói ra: "Không thể nói như vậy, công tác của ta rất tốt, đãi ngộ tốt, phúc lợi cao, so với trong nhà xưởng còn thoải mái hơn, tiền kiếm được cũng nhiều, hơn nữa còn ở Lục Thành, gần quê hơn một chút..."
Nói nhiều ưu điểm như vậy, Quế Liên vẫn xì mũi coi thường.
Tiền Hiểu Phàm nói tiếp.
"Tiền Mãn kia, chính là cái đuôi nhỏ của Lục Dương, quan hệ tốt không phải nói, còn là thân thích, nhưng cũng chẳng phải làm bao an sao? chúng ta đên cả bằng sơ trung còn không có, không có bằng cấp, thứ gì cũng không hiểu, cho chúng ta việc tốt, chúng ta cũng không làm được a."
"Nói như vậy, ngươi không muốn giúp ta!"
Quế Liên tức giận đem gối đầu ném về phía Tiền Hiểu Phàm.
Tiền Hiểu Phàm cuống quít tiếp được, sau đó nói: "Quế Liên, ngươi đừng có làm rộn nữa được không, quay đầu lại ta sẽ nghe ngóng xem Lưu Toàn vì sao khai trừ ngươi, lại nhìn tình huống, thật sự không được, ngươi ở Lục Thành tìm một công tác khác đi."
"Tiền Hiểu Phàm, ngươi chính là tên phế vật, chia tay, ta muốn chia tay với ngươi!"
Quế Liên lớn tiếng rít gào nói.
...
Khoa Kỹ, ký túc xá nam sinh khu tám.
Ăn xong bữa tối, Lục Dương liên quay về trường học...Nhìn thoáng qua điện thoại, Tiền Hiểu Phàm không có gọi tới, điều này làm cho Lục Dương cảm giác đứa bạn chơi từ nhỏ này còn có cách chữa được.
Kết quả xử lý Lưu Toàn đã thông báo cho hắn biết.
Lục Dương lúc này mới biết, cái tên Quế Liên kia không chỉ mặc kệ hết thảy mà tay chân còn không sạch sẽ...
Người như vậy, so với bạn gái cực phẩm Siêu ca tìm được không khác gì nhau, khả năng còn quá đáng hơn, Lục Dương đối với Tiền Hiểu Phàm có chút thất vọng, đến cả Siêu ca cũng biết, gặp mấy loại người như vậy nên dừng lại nhanh, vậy mà Tiền Hiểu Phầm vẫn còn dính vào.
Thật là khó hiểu.
Đương nhiên.
Sinh hoạt người khác, Lục Dương chẳng muốn đi quản, nhưng Quế Liên trộm nhiều đồ như vậy từ trong công ty về, Tiền Hiểu Phàm thật sự không biết sao? Nói ra, ngươi khác sợ cũng không tin, nếu dưới loại tình huống này, còn gọi điện thoại xin mình nương tay, Lục Dương cũng tuyệt không để ý tới hắn.
Bằng hữu thì bằng hữu đấy, nhưng nguyên tắc là nguyên tắc, dù là bạn thân, cũng không thể nào bao dung.
Cất điện thoại lại.
Lục Dương đẩy cửa bước vào.
Trong phòng, Siêu ca cùng Lưu Lỗi đang chơi game, ở ngoài cửa đã nghe thấy giọng nói của bọn hắn.
"Lên đi...Lỗi ca, ngươi một mực núp ở phía sau làm gì!"
Một trận combat thất bại, Siêu ca liền bắt đầu đổ thừa.
Lưu Lỗi khó chịu nói: "Ta đánh ADC sao lên, hơn nữa ngươi đánh Garen, lên Vô Cực Kiếm, Huyết Kiếm, làm gì a, như vậy sao tank được, ta làm sao mà bắn!"
"Ta tưởng JG mình tank rồi."
Siêu ca giải thích.
"Các ngươi đều là Thần Đồng, đẳng cấp này, ta thật sự không có cách nào theo kịp."
Lưu Lỗi thở dài.
Nhìn KDA của ban thân, 12/5, đẫ vô cùng ưu tú, nhưng căn bản không thể thay đổi đại cục, đồi hình bọn hắn qua sida, từng người một vào combat không biết đang làm gì!
"Đầu hàng đi!"
Sau khi combat xong, bọn hắn mất đi baron, Siêu ca cũng biết không cách nào lật bàn, nhìn bảng đầu hàng xuất hiện, hắn nói ra.
"Ta bấm đấy!"
Lưu Lỗi thản nhiên nói.
Năm người đều ấn YES, trò chơi kết thúc, nhìn nhà chính nổ tung, Siêu ca quay đầu liền phát hiện Lục Dương đã về.
"Lục đại soái ca, ngươi sao rảnh rỗi đến ký túc xá thị sát vậy?"
"Nào có, chỉ có Siêu ca ngươi soái!"
Lục Dương cười cười, tiện tay ném điện thoại lên đầu giường, dùng chiếc khăn lau mặt.
Siêu ca hâm mộ nhìn chiếc Iphone trên bàn, đột nhiên nói ra: "Lục ca, cùng ngươi trao đổi chút chuyện được không?"