Lưu Dũng có chút cảm động.
"Vị này chính là tổng giám đốc Lữ, là bạn cùng ta khởi nghiệp, có vấn đề gì, ngươi có thể liên hệ với nàng ấy, lúc ta không có ở đây, mọi việc của công ty đều do nàng quản lý."
Lục Dương lại giới thiệu Lữ Tiểu Vũ.
Lục Dương có chút kinh ngạc nhìn tiếu nữ mặt tròn một mực ngồi ở bên cạnh.
Vừa rồi từ lúc tiến vào đây đến giờ, nữ sinh này một lời không nói, vốn tưởng đây là thư ký hay gì của Lục Dương, không nghĩ tới là đồng sáng lập, hơn nữa còn là tổng giám đốc.
"Lữ tổng giám đốc, ngươi mạnh khỏe, về sau còn cần ngươi chiếu cố nhiều hơn."
Lưu Dũng vội vàng nói.
Lữ Tiểu Vũ điềm tĩnh nói: "Chủ tịch Lục đã nói qua sự tích của ngươi, ta rất bội phục đấy, về sau trên công việc có vấn đề gì, ngươi cứ mở miệng."
"Ở công ty, lời nói của giám đốc Lữ, có tác dụng bằng ta."
Lục Dương bổ sung một câu.
Lữ Tiểu Vũ nhếch miệng, nàng biết rõ Lục Dương đang đẩy trách nhiệm cho mình đấy.
Ở công ty này nàng chỉ có 10% cổ phần công ty, so với Lục Dương thì cách xa vạn dặn, đây không phải trợn mắt nói dối sao? Còn không phải là về sau chuyện công tác của Lưu Dũng ,sẽ đều phiền toái đến bản thân...Lữ Tiểu Vũ phát hiện, sau khi đoán được ý tưởng Lục Dương, nàng vậy mà không có tức giận, xem ra cõng nồi thành quen rồi!
Hỗn đản a.
Trong lòng âm thầm mắng một tiếng, Lữ Tiểu Vũ cùng Lưu Dũng hàn huyên.
Phụ cận vùng mới giải tỏa không có nhiều địa phương.
Lục Dương cũng chẳng muốn phiền hà, mang theo Lưu Dũng cùng Đường Hoàng xuống căn tin dùng cơm, coi như mời bọn họ một bữa cơm tẩy trần, cũng nhận thức căn tin công ty nằm ở đâu, tuy rằng sau khi thu mua dược phẩm Tam Thạch xong, bọn hắn liền rời khỏi đây.
Lấp đầy bụng, Lục Dương còn gọi đến Trương Bân, bảo Trương Bân mang bọn họ đến một căn phòng ký túc xá nghỉ ngơi.
Đối diện Sơn Hải Đại Hạ.
Trương Bân mang theo bọn họ đến dãy số 5 tầng 3, bên này đều là loại phòng hai phòng ngủ một phòng khách.
"Các ngươi xem trước hoàn cảnh một chút, gian ở tầng này, cũng có thể tùy tiện chọn."
Mở ra một cánh cửa, Trương Bân nói.
Lưu Dũng nhìn nhìn hoàn cảnh bên trong, hơi có chút kinh ngạc, bởi vì Lục Dương đã từng nói qua, đây là ký túc xá cho nhân viên công ty, nhưng có ký túc xá nào lại ra dạng này sao? Sàn gỗ, đồ dùng trong nhà đầy đủ hết, hết thảy đều mới tinh.
Nói nơi này là khách sạn, Lưu Dũng cũng không nghi ngờ.
Đi vào nhìn nhìn.
Trên giường có cả nệm, đồ dùng sinh hoạt đầy đủ.
"Trương đội trưởng, đây là ký túc xá cho nhân viên ở công ty?"
Lưu Dũng có chút khiếp sợ mà nói.
"Đúng vậy a, bất quá, cũng không phải nhân viên nào cũng được phân phối đến đây, loại phòng này, dùng để mời chào nhân tài có năng lực cao, hoặc là tầng quản lý cấp C3, còn chỗ ở của chúng ta, có thể không sánh bằng nơi này.
Trương Bân có chút hâm mộ.
Hôm nay ở công ty cấp bậc của hắn mới là C2, chỉ có thể cư trú phòng một gian, quản lý bảo an là cấp bậc C3, có thể xin ở phòng này, nhưng Tống Lão Hổ một mực không dời qua, mà từ trước đến nay ở chung với bọn hắn cùng một chỗ.
"Là thế sao, vậy cũng rất không tệ đấy."
Lưu Dũng cảm thấy Lục Dương đối với mình coi trọng không thôi.
Thứ nhất là an bài chỗ này, đây không phải nói cho hắn biết, hắn hiện tại có cấp bậc C3 sao? Tuy rẳng còn không biết C3 có ý nghĩa thế nào, nhưng từ lời nói của Trương đội trưởng cũng có thể phán đoán một chút, khẳng định địa vị ở công ty không thấp.
"Công ty chúng ta nổi danh với phúc lợi tốt, nhân viên tầng dưới đêu được miễn phí chỗ ở, căn tin công ty cũng là nơi bán đồ ăn ngon nhất ở phụ cận, về sau các ngươi sẽ biết." Miễn phí phòng ở là chiêu bài của công ty để thu hút nhân tài, Trương Bân tiếp tục nói: "Có muốn tới căn bên cạnh nhìn không?"
"Được rồi, chỗ này đi, đã rất tốt."
Lưu Dũng không có chọn lựa.
Bởi vì Trương Bân vừa nói, mấy phòng khác ở tầng này cũng giống ở đây, hắn cũng chỉ là tạm thời đặt chân, không cần phải lằng nhằng như vậy.
Tiếp theo Lưu Dũng còn nói thêm: "Đường Hoàng sẽ ở cùng với ta một chỗ."'
"Vậy được, bớt phải an bài, ta sẽ để lại số điện thoại mình cho các ngươi, có chuyện có thể liên hệ cho ta, bảo an ở đây cũng là nhân viên trong công ty chúng ta, nếu phụ cận có gì không biết, cũng có thể hỏi bọn họ."
An bài xong hai người, Trương Bân để lại số điện thoại rồi rời đi.
Thấy Trương Bân biến mất trong thang máy, Đường Hoàng mới cảm thán: "Lục lão bản đúng là không phải người thường, các nhân viên công ty đối với hắn đều rất kính trọng."
"Ngươi đối với nhân viên tốt, nhân viên tự nhiên cũng sẽ đối với ngươi như vậy, đây là hỗ trợ lẫn nhau..." Quay đầu nhìn thoáng qua căn phòng, Lưu Dũng nói ra: "Sửa sang lại một chút, đợi lát nữa chúng ta ra ngoài dạo chơi, tương lai ít nhất nửa tháng, chúng ta cần phải sống ở đây."
"Ở lại đây cũng không tệ, mùi vị đồ ăn dưới căn tin cũng rất ngon, không nghĩ tới đồ ăn căn tin lại ngon như vậy."
Dư vị món ăn còn ở trong đầu lưỡi Đường Hoàng.
Lưu Dũng đạp hắn một cước, nói ra: "Ngươi đến đây là để giúp ta làm việc đấy, không phải đi bình phẩm món ăn."
"Làm sao có thể, ta chỉ tùy tiện nói một chút mà thôi, Lục lão bản vì chúng ta cân nhắc nhiều như vậy, lại không hảo hảo chú tâm làm việc, vậy quả thật phụ kỳ vọng của hắn rồi."
Đường Hoàng tóc vàng lắc đầu.
...
Hai giờ rưỡi chiều.
Bành Lỗi dược phẩm Tam Thạch chạy đến đây.
"Không có quấy rầy Lục lão bản nghi ngơi chứ?"
Đi theo thư ký vào văn phòng Lục Dương, Bành Lỗi hơi câu nệ nói.
"Chưa, vừa mới nhắm mắt Bành lão bản đã tới, ngồi đi."
Lục Dương chỉ vào vị trí ngồi đối diện.
Song phương nhập tọa xong, Bành Lỗi trực tiếp đi vào thẳng vấn đề chính, nhìn nhìn Lữ Tiểu Vũ ở một bên, nói ra: "Buổi sáng tổng giám đốc Lữ đã gọi điện cho ta, hỏi chuyện của công ty, Lục lão bản tính mua lại công ty sao?"
"Đúng là có suy nghĩ này."
Lục Dương nói thẳng ra.
"Theo ta được biết, sinh ý Lục lão bản chuyên về mảng internet, sao lại muốn mua lại công ty dược phẩm, đừng hiểu lầm, đừng hiểu lầm, ta chỉ có chút tò mò, chẳng lẽ Lục lão bản tính tiến quân vào sản nghiệp Y Dược?"
Thật đúng là một đứa bé nhiều chuyện.
Lục Dương lắc đầu: "Mua lại công ty dược, cũng không phải là để kiếm tiền."
"Không kiếm tiền, vậy thì..."
Bành Lỗi hết sức kinh ngạc.
"Giám đốc Lữ, ngươi nói với hắn đi."
Lục Dương nhìn nhìn Lữ Tiểu Vũ.
Lữ Tiểu Vũ cũng không giấu giếm, giải thích ra nguyên nhân.
Bành Lỗi nghe xong thì có chút khó tin, lão bản công ty lớn là như vậy sao? Mua xuống một công ty để tạo phúc cho xã hội!
Bành Lỗi có chút không quá tin tưởng, nhưng tìm không thấy lý do để phản bác, bởi vì công ty của hắn, hắn rất rõ ràng, ngoài trừ mấy tờ giấy sắp hết hạn ra, thì công ty của mình không có thứ gì đáng giá để đối phương nhìn chúng, trừ khi mấy nhà xưởng phía dưới, có một mỏ dầu.
"Bành lão bản, chúng ta cùng điều tra qua, công ty của ngươi nếu không có người đầu tư vào, tối đa ba năm nữa, ngươi liền kiên trì không nổi, hơn nữa, coi như lấy được đầu tư, cũng chỉ là trì hoãn thời gian phá sản mà thôi, không cách nào thay đổi hiện trạng..."
Lữ Tiểu Vũ thay thế Lục Dương bắt đầu đàm phán.
Vừa nói, nàng liền ném ra vấn đề dược phâm Tam Thạch đang mắc phải.
Nhưng vẫn đề này, Bành Lỗi há có thể không biết? Không thể, hắn tuyệt đối rất rõ ràng, nhưng cũng không cách nào thay đổi, bởi vì nếu không thay đổi, có thể kiên trì thêm hai na năm, còn có hy vọng sống sót, nhưng một khi thay đổi, đại khái sẽ trực tiếp chết liền tại chỗ, chết bất đắc kỳ tử.
Bây giờ Dược Phẩm Tam Thạch, cũng giống như người bệnh nguy kịch.
Vì vậy, khi nhân được điện thoại Lữ Tiểu Vũ, Bành Lỗi cùng thân tính đang trong một cuộc họp nhỏ, liền bỏ dở chạy tới đây, vì không để lộ vẻ vội vã cùng cấp bách, hắn còn dừng xe bên ngoài Sơn Hải Đại Hạ 1 tiếng, mãi cho đến bây giờ mới vào.