Mười giờ sáng, một chiếc taxi dừng lại ở một trạm xe bus bên cạnh Sơn Hải Đại Hạ.
Lưu Dũng mang theo khẩu trang từ trên xe bước xuống, đi cùng với hắn là một tiểu tử trẻ tuổi có cái đầu màu vàng.
Ở trạm xe, máy người đang đứng đợi xe bus nhìn thấy hai người mang theo khẩu trang đi xuống, có chút kì lạ, Lục Thành tuy không khí không được tốt lắm, nhưng mà mang khẩu trang ra ngoài đường, vẫn tương đối ít thấy đấy.
"Dũng ca, hình như chúng ta đến đúng chỗ rồi."
Đường Hoàng lắc lắc mái tóc dài lãng tử của mình, nhìn nhìn về phía trước, bên kia vừa vặn có một tòa nhà cao ốc.
"Ừ, chỗ làm việc của Lục lão bản là Sơn Hải Đại Hạ, trạm xe bus đằng kia không phải cũng lấy cái tên này sao?"
Thời điểm vừa rồi xuống xe, hắn cũng chú ý tới cái trạm xe bus này..."
Dưới suy nghĩ của Đường Hoàng, nếu như một trạm xe bus dùng tên công ty làm tên trạm, vậy khẳng định công ty này có thực lực rất hùng hậu.
"Điều này cũng không lạ, dù sao CCilicili cũng nổi danh nhất nước."
Thắt chặt khăn quàng cổ, Lưu Dũng hướng phìa cửa chính vườn khu bước tới.
Tên thanh niên trẻ tuổi kêu Đường Hoàng vội kéo theo rương hành lý đuổi theo, truy vấn: "Không gọi điện cho Lục lão bản trước sao?"
"Đi vào trước, đợi lát nữa gọi điện."
...
Một lát sau.
Hai người bị ngăn lại ở cổng chính.
Vốn Sơn Hải Đại Hạ không cự tuyệt người ngoài đến thăm quan, mấy ban ngành phân bộ công ty đều ở bên cạnh, nghiệp vụ vãng lai rất nhiều, căn bản không có khả năng tiến hành kiểm tra thân phận của từng người, nhưng hai người này, mang theo khẩu trang, bộ dạng lén la lén lút, hơn nữa khuôn mặt còn xa lạ, làm cho người ta không thể không cảm thấy kỳ quái.
Đặc biệt là tiểu tử tóc vàng kia, nhìn qua liền biết không phải người đúng đắn.
"Ta thật sự đến tìm Lục lão bản đấy."
Lưu Dũng giải thích.
"Có gì để chứng minh?"
Nghe được ý định của hai người, Trương Bân càng thêm không dễ dàng cho bọn họ đi vào, Lục lão bản rất ít khi tới công ty làm việc, đột nhiên lại có hai người lạ mặt tới tìm Lục lão bản, lý do này khiến người khác khó có thể tin đấy.
Lưu Dũng suy nghĩ một chút, lại ở trong ví tiền tìm một chút, lấy ra một tấm danh thiếp mạ vàng, đưa cho Trương Bân: "Ngươi xem, đây là danh thiếp Lục lão bản đưa cho ta, nếu như ngươi không tin, có thể gọi cho Lục lão bản xác minh, ta là Lưu Dũng, đây là đồng bọn của ta."
Nhìn tấm danh thiếp mạ vàng, Trương Bân đã tin tưởng vài phần, nhưng vẫn gọi một cuộc để xác minh.
Sau một lát.
Trương Bân cúp điện thoai, thay đổi gương mặt, nói ra: "Hai vị, vừa rồi xấu hổ quá, lão bản đang ở văn phòng đợi cái ngươi đã lâu, ta mang các ngươi đi qua."
Biết được hai người này là khách nhân của lão bản, Trương Bân liền thay đổi thái độ vừa nãy.
Cũng may hai người cũng không phải loại người sĩ diện láo, sau khi tỏ vẻ hiểu được, liền đi theo Trường Bân đi vào.
Đi vào đại sảnh hoa lệ của công ty.
Lưu Dũng ngược lại khá bình tĩnh, hắn coi như người đã từng trải.
Mà tên Đường Hoàng tóc vàng ở bên cạnh, có chút hưng phấn mà hỏi: "Trương đổi trưởng, công ty Lục lão bản có bao nhiêu tầng vậy?"
Vừa rồi hắn ở bên ngoài mải nhìn ngắm phong cảnh, quên đếm.
"Hai mươi hai tầng!"
Trương Bân hồi đáp.
"Tầng nào cũng có văn phòng sao?"
"Cũng không phải, bây giờ còn khoảng bảy tám tầng trống, bất quá, đoán chừng không bao lâu nữa sẽ đầy, công ty của chúng ta hiện tại vẫn đang thông báo tuyển dụng."
"Vậy công ty của các ngươi có bao nhiêu người rồi?"
"Tính cả bảo vệ cùng nhân viên, có tầm hơn ba nghìn người đi."
Hơn ba nghìn người.
Tóc vàng hít một hơi.
Lưu Dũng nghe được con số này cũng hết sức khiếp sợ, phải biết rằng, đây cũng không phải nhà xưởng hay các loại sản nghiệp cần lao động chân tay, mà là công ty công nghệ, một công ty công nghệ có hơn ba nghìn người, có thể nói là vô cùng lợi hại.
Nghi đến lần đầu tiên gặp Lục Dương.
Nếu không phải đối phương đưa ra danh thiếp, Lưu Dũng thật sự không cách nào đem người trẻ tuổi khôi ngô này, liên kết đến người sáng lập công ty dưới tay có hơn ba nghìn nhân viên.
Chí lớn không đợi tuổi a!
"Ba nghìn người là tổng bộ công ty, chúng ta còn có nhà kho thương mại điện tử ở khắp nơi, những chỗ này cũng có không ít người, nhưng không nằm trong phạm vi thống kê."
Tiến vào thang máy, Trương Bân ấn nút rồi nói tiếp.
Lưu Dũng cùng Đường Hoàng liếc mắt nhìn nhau một cái, trong lòng đều an tâm không ít.
Công ty Lục lão bản lớn như vậy, tự nhiên cũng sẽ không rảnh rỗi đi lừa dối hắn làm gì, bọn hắn lần này đến đúng chỗ rồi.
Từ thang máy đi ra.
Trương Bân mang theo ba người tới văn phòng của Lục Dương.
"Trương đội trưởng, làm phiền rồi."
"Không phiền, không phiền, ta đi trước, các ngươi nói chuyện đi."
Trương Bân sau khi rời đi, Lục Dương lại nhìn Lưu Dũng cùng nam tử tóc vàng, thấy hai người có chút lo lắng, hắn chủ động bắt tay bọn họ, nói ra: "Dũng ca, vị tiểu huynh đệ này là ai? Ngồi xuống trước đi."
Sau khi ngồi xuống, thư ký của Lữ Tiểu Vũ bưng trà tới.
Lưu Dũng giới thiệu người bên cạnh: "Đây là Đường Hoàng, là huynh đệ của ta, chớ nhìn hắn bộ dạng giống tên côn đồ, kỳ thật tâm địa thiện lương vô cùng, nhưng năm nay theo ta giúp đỡ rất nhiều."
"Không có, đều là Dũng ca mang ta theo."
Tóc vàng khiêm tốn nói ra.
Lục Dương cười cười.
Hắn biết rõ lần này tới đây hai người quan tâm đến vấn đề gì.
Đơn giản nói chuyện vài câu, Lục Dương liền đem tư liệu dược phẩm Tam Thạch cầm tới, đưa cho Lưu Dũng nhìn nhìn.
Hắn một bên giải thích.
"Thời gian khá vội, ta cũng chưa kịp sàng lọc tuyển chọn, cái công ty này tạm thời là lựa chọn tốt nhất, lão bản công ty này chiều nay sẽ qua, đến lúc đó có thể thử thái độ của hắn, nếu có thể, trước đem công ty này mua lại làm căn cơ của chúng ta."
Bên phía Lưu Dũng đã xem xong tin tức về công ty này rồi.
Hắn nói ra: "Ta nhìn công ty này rất lớn đấy, mua có lẽ cần không ít tiền đâu."
"Một trăm triệu, đây là giá của ta có thể đưa ra, nếu như đối phương muốn bán, khẳng con số này đã đủ."
Một trăm triệu.
Đây là chín số đấy.
Lưu Dũng hít sâu một hơi, trong nhà hắn cũng coi là có chút tiền, nhưng coi như bán hết tài sản, cũng chỉ được mấy triệu mà thôi, đây chính là trăm triệu đó nha.
"Công ty nếu mua lại thành công, ta sẽ giao cho các ngươi quản lý, đến lúc đó đã có căn cơ, chúng ta có thể gia hạn hay xin cấp mới giấy sản xuất dược thời gian cũng chỉ còn ba tháng, chắc đủ rồi."
Lục Dương chậm rãi nói ra.
"Lục lão bản, điều này làm áp lực trên người ta rất lớn a."
Đưa một công ty có giá trăm triệu cho mình quản lý, Lưu Dũng lập tức cảm giác như có một ngọn núi đè xuống, hắn vốn tưởng chỉ là mở một nhà xưởng sau đó xin giấy để sản xuất, không nghĩ tới Lục Dương trực tiếp mua một công ty dược phẩm.
"Ngươi không có tự tin à."
Lục Dương cười cười.
Lưu Dũng lắc đầu: "Tự tin ta nhất định cũng có, Lục lão bản đã cho ta điều kiện tốt như vậy, nếu ta còn làm không ra thành tích, đừng nói là xin lỗi ngươi, ta cũng không còn mặt mũi gặp mấy người khác, ta chỉ là hơi chút lo lắng năng lực của mình không đủ mà thôi."
Tự tin cùng năng lực có đôi khi là hai chuyện khác nhau.
"Cái này không sao, gần nhất ta sẽ tìm hai người đáng tin cậy, để cho bọn họ giúp đỡ công tác của ngươi...Đương nhiên, người ta tín nhiệm nhất, chỉ có Dũng ca mà thôi." Lục Dương nâng chung trà lên, nho nhỏ thưởng thức một hơi.