Sơn Hải Tư Bản chính là công ty đầu tư, tự nhiên sẽ đầu tư đến nhiều mảng, hôm nay mới chỉ đầu tư được mấy hạng ục, ví dụ như Meituan, Jindong, còn có mấy công ty nhỏ vừa mới khởi nghiệp, mà điểm chung của mấy công ty này đều liên quan đến mảng internet đấy, còn mảng Y Dược chưa bao giờ động qua.
"Lần này đầu tư, ta không tính lợi nhuận, có thể bảo trì không bị lỗ là được."
Lục Dương thản nhiên nói.
"Không kiếm tiền, vậy ngươi đầu tư làm gì?" Lữ Tiểu Vũ nhíu nhíu mày.
Lục Dương cười cười: "Đồng học Tiểu Vũ, quan niệm của ngươi nên thay đổi một chút, chúng ta đầu tư cũng không phải là vì lợi nhuận, hiện tại chúng ta có tiền như vậy, không thể làm một chút chuyện có nghĩa cho xã hội sao?"
"Vậy sao không làm từ thiện, còn có thể trốn được thuế."
Lữ Tiểu Vũ khinh thường nói.
"Ách, ngươi trước đi làm việc đi, đợi lát nữa ta nói với ngươi."
Lục Dương không muốn cùng Lữ Tiểu Vũ tranh cãi, mặc dù mình là biên kịch, nhưng về phương diện kinh tế học, so với đồng học Lữ Tiểu Vũ không chỉ kém hơn một cấp bậc, nói không lại nàng....
Nhìn tài liệu Lữ Tiểu Vũ đưa tới.
Công ty phù hợp yêu cầu Lục Dương rất nhiều, có hơn mười mấy nhà, nhưng làm cho Lục Dương hợp ý cũng chỉ được có mấy nhà, một nhà trong đó là công ty dược phẩm Tam Thạch, công ty này khiến Lục Dương cảm thấy cũng tương đối đáng tin cậy một chút.
Công ty này thành lập vào năm 2001, đã có hơn 12 năm lịch sử.
Có đầy đủ giấy tờ chứng nhận, nhưng về phương diện kinh doanh không tốt, đã liên tục vài năm thua lỗ.
Đúng vậy, Lục Dương thay đổi mạch suy nghĩ, hắn không muốn bắt đầu từng bước như là xây dựng nhà xưởng, xin giấy chứng nhận,....Mà mượn xác công ty đã có sẵn để bắt đầu.
Công ty Tam Thạch chủ yếu tham gia vào nghiên cứu và phát triển các kháng thể đơn dòng mới nhắm mục tiêu kháng nguyên khối u và các liệu pháp miễn dịch ung thư khác nhau, đồng thời cũng có các dự án sản xuất được Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm phê duyệt, tổng thế mà nói là một công ty bình thường, nhưng từ tư liệu có thể nhìn thấy, quản lý công ty này khá hỗn loạn, chủ yếu là chức vị ở đây đều là người nhà, dẫn đến công ty kinh doanh không tốt.
Công ty này hội tụ đầy đủ mọi yếu tố, có nhà xưởng, có hạng mục, có giấy sản xuất, nếu như tiếp nhận xuống, chỉ cần đơn giản xử lý một chút, có thể duy trì cân bằng thu chi, không đến mức đốt tiền của tổng bộ.
Mấu chốt nhất, công ty này khá tiện nghi, dựa theo Lục Dương phỏng đoán, có lẽ giá không cao hơn một trăm triệu, có thể tiếp nhận được, dù sao công ty này cũng không lớn, vẫn còn ở trạng thái thua lỗ.
"Là nó.":
Dùng ngón tay mở bút, Lục Dương ở trên cái tên Tam Thạch, khoan tròn một nét.
Lữ Tiểu Vũ ở một bên uống cafe, nhưng ánh mắt vẫn thủy chung nhìn động tác Lục Dương, nhìn Lục Dương khoang lại, nàng bu lại, nhìn nhìn.
"Dược phẩm Tam Thạch, ngươi muốn đầu tư nhà này?"
Lữ Tiểu Vũ khẽ khíu mày.
"Không được sao?"
Lục Dương cười cười.
"Công ty nhà này quá nhiều sâu một, cẩn thận tiền đầu tư chúng ta trôi theo dòng nước."
Lữ Tiểu Vũ nhắc nhở.
"Ta tính thu mua lại."
Lục Dương thản nhiên nói.
Nếu như đầu tư, tiền không phải đưa cho người ta tiêu rồi sao, nhưng mua lại liền dễ làm hơn, chỉ cần nắm giữ quyền không chế tuyệt đối ở công ty, nhưng bọn đầu trâu mặt ngựa không cần phải lo lắng.
Thức thời mà nói, bản thân tự xéo đi là tốt nhất, bằng không thì, chỉ bằng những chuyện trước kia bọn hắn làm, có thể thoái mái đá đít.
"Mua lại làm gì, ngươi còn có nhân thủ đi quản lý sao?"
Lữ Tiểu Vũ trước là sợ hãi ,sau lại hỏi.
"Làm sao lại không có, người này hôm nay sẽ đến, đến lúc đó ta mang ngươi đi gặp." Lục Dương tự nhiên nhắc đến Lưu Dũng, sáng sớm, đối phương đã gửi tin nhắn tới, nói đã lên tàu cao tốc, tính toán thời gian, tầm một hai tiếng nữa sẽ tới."
Đối với người tên Lưu Dũng này."
Lục Dương cho hắn đầy đủ tín nhiệm, cũng tin tưởng hắn có năng lực để quản lý công ty.
Có thể ở trong ngàn vạn bệnh nhân trở thành lãnh tụ tinh thần, để cho người khác nguyện ý kêu một tiếng Dũng ca, cái này hẳn là mị lực nhân cách của bản thân, huống chi, Lưu Dũng cũng không tham tiền, toàn tâm toàn ý vì bênh nhận, để hắn làm chuyện này, tuyệt đối sẽ tận tâm tận lực làm việc.
"Lão bản, ngươi còn chưa nói, vì sao lại cố chấp mua lại công ty này đâu đấy?"
Lữ Tiểu Vũ hỏi.
"Được rồi, để ta nói cho ngươi biết, chuyện bắt đầu..."
Luc Dương nhắc đến lần đầu tiên tới Giang Thành, nói đến chuyện gặp hai người mẹ con Đồng Tể, sau đó lên núi Nhạc Lộc gặp nhau, quen được Lưu Dũng....Nói lại hoàn chỉnh cho Lữ Tiểu Vũ biết...
Sau khi nghe xong, đồng học Tiểu Vũ liền trầm mặc.
Đối với thế giới kia, nàng cũng không biết, cũng hoàn toàn không nghĩ tới, lão bản dĩ nhiên vì chuyện này mà cân nhắc.
Bỗng nhiên.
Lữ Tiểu Vũ có một loại cảm giác.
Hình tượng lão bản nhà mình, giống như trở nên cao lớn hơn rất nhiều, lão bản tuy không phải là nhà kinh doanh chuyên nghiệp, nhưng tuyệt đối là nhà kinh doanh tốt, đồng học Tiểu Vũ cũng không phát biểu ý kiến của mình, nhưng dùng hành động thực tế để biểu lộ.
Nàng cầm lấy điện thoại, ở trước mặt Lục Dương gọi một cuộc.
"Xin chào, tôi là Lữ Tiểu Vũ tổng giám đốc tập đoàn Sơn Hải, tôi muốn nói chuyện với lão bản nhà các ngươi."
...
"Lão bản Bành Lỗi của dược phẩm Tam Thạch nói, xế chiều hôm nay sẽ tới công ty chúng ta một chuyến, đến lúc đó có thể cùng hắn đàm phán.
Để điện thoại xuống, Lữ Tiểu Vũ nói ra.
Tại Lục Thành, ở bên trong các xí nghiệp tư nhân, Tập đoàn Sơn Hải nói đứng thứ hai, không công ty nào nói dám đứng thứ nhất, tự nhiên mà nói, thái độ của mấy công ty khác đối với tập đoàn Sơn Hải, cũng là thái độ kẻ yếu gặp cường giả.
Trong kinh doanh, người nào có tiền, người đó là bố.
"Được a, xem ra hắn cũng có thành ý đấy, buổi chiều chúng ta cùng một chỗ với hắn hảo hảo nói chuyện, sau cùng dễ định ra giá cả, nói cách khác, nếu đổi lại nhà khác...."
Ánh mắt Lục Dương cũng không chỉ đạt ở Lục Thành, ở mấy địa phương khác ở tỉnh Hà Đông cũng có thể tiếp nhận, nhưng gần ở Lục Thành tóm lại cũng tốt hơn một chút...Trước tiên thảo luận với công ty này, xem có thể có mua lại được hay không.
Công ty Tam Thạch cũng có bản quyền sáng chế của Gleevec(thuốc điều trị ung thư) nhưng sẽ hết hạn vào tháng 4, nhưng trong bản quyền chính này, còn có một vài bản quyền sáng chế con chưa hết hạn, nói tóm lại, nếu có thể gia hạn bản quyền của Gleeve thì tốt, còn không được, Lục Dương hoàn toàn vẫn có thể sản xuất.
Loại chuyện này cũng không ít công ty làm, nhờ vào bản quyền phụ của bản quyền lớn để sản xuất, căn bản không ảnh hưởng chút nào, cho dù lên tòa án, đối phương cũng rất khó kiện thắng, dù sao tình hình trong nước cũng là như vậy, ở bất kỳ quốc gia nào, ở trên chuyện này đều thiên vị đôi chút cho xí nghiệp bản thổ.
Có rất nhiều công ty khi bản quyền sản xuất Gleevec hết hạn, nhưng bọn họ vẫn còn có thể sản xuất, mặc dù bị tập đoàn Novartis đem ra tòa kiện không ít lần, nhưng không có ngoại lệ, toàn bộ thua kiện.
Về phần thanh danh bị hao tổn, không sao, dược phẩm Tam Thạch là dược phẩm Tam Thạch, có liên quan gì đến tập đoàn Sơn Hải chứ, cũng không phải cùng tên mà!
---
(Gleevec là một loại thuốc điều trị ung thư, do tập đoàn Novatris nghiên cứu sản xuất, bọn họ nhượng quyền sản xuất lại cho các công ty khác)