Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 205: Giải Trừ Hôn Ước




Lúc này, căn cứ Z, Tần gia. Tần Miễn có chút thất vọng nhìn Tần Kiều Kiều từ nhỏ đã bị ông ta nâng niu ở trong lòng bàn tay, mỏi mệt nói với Tần Kiều Kiều: "Kiều Kiều, con thật sự muốn cùng A Triệt giải trừ hôn ước?"

Đứa bé Trần Triệt kia ông ta rất vừa lòng, tướng mạo tốt, gia thế cũng tốt, quan trọng nhất là có năng lực. Tính tình cũng đủ ổn trọng thành thục, có thể chăm sóc tốt cho Kiều Kiều, tiếp tục sủng ái Kiều Kiều, cho cô một cuộc sống sinh hoạt an ổn. (an toàn ổn định)

Đây là mong muốn của một người làm cha như ông ta với con gái yêu. Lại nói, ông ta có thể nhìn ra Kiều Kiều đối với Trần Triệt cũng rất có hảo cảm, chỉ là ông ta không hiểu tại sao, sau khi đi làm nhiệm vụ trở về, Kiều Kiều liền muốn giải trừ hôn ước với Trần Triệt.

Tần Kiều Kiều cắn răng, cô ta đương nhiên không muốn giải trừ hôn ước, nhưng bây giờ cô ta là người của Trịnh Trọng, thân thể cũng đã cho Trịnh Trọng. Đã vậy Trịnh Trọng còn không ngừng buộc cô ta cùng anh xác định quan hệ, cô không thể không cùng cha Tần ngả bài, muốn giải trừ hôn ước với Trần Triệt.

Tần Miễn thở dài, lời nói có chút sâu xa khuyên Tần Kiều Kiều: "Kiều Kiều, cha là vì tốt cho con. Đứa bé Trần Triệt kia là người hiền lành có tài, giao con cho nó, cha rất yên tâm, nó có thể bảo đảm cho con một đời Trường An." (bình yên lâu dài)

Tần Kiều Kiều làm sao lại không biết, chỉ là hiện tại cô ta không có quyền lựa chọn. Trong trạm xăng dầu cô ta mới nếm thử trái cấm với Trịnh Trọng, mấy ngày nay Trịnh Trọng một mực hỏi thăm cô ta lúc nào thì cùng cha Tần ngả bài. Cô ta sợ nếu mình không nói, Trịnh Trọng sẽ lộ chuyện này ra bên ngoài. Nếu như vậy, thanh danh của cô ta coi như sẽ bị hủy, này bảo cô ta ở trong căn cứ làm sao ngóc đầu dậy nổi.

May mà Trịnh gia so với Trần gia thì không kém hơn bao nhiêu, Trịnh Trọng còn cam đoan với cô ta sẽ đối xử tốt với cô ta cả đời.

Lúc này Tần Kiều Kiều còn chưa biết, thanh danh của cô ta ở trong căn cứ đã sớm bị hủy. Người nào không biết con gái nhỏ của Tần gia Tần Kiều Kiều tịch mịch khó nhịn, đã có vị hôn phu rồi còn cùng người đàn ông khác lăn lộn một chỗ, một chút cũng không biết kiềm chế.

"Cha, thế nhưng con không thích Trần Triệt, con không muốn ở cùng một chỗ với anh ta. Con thích, con thích anh Trịnh Trọng. Con với anh Trịnh Trọng là lưỡng tình tương duyệt, con muốn ở bên cạnh anh ấy. Cha, cha thành toàn cho hai chúng con đi, cha."

Tần Kiều Kiều mềm mại nhu nhược nũng nịu với Tần Miễn, cô biết Tần Miễn không chịu được khi cô làm nũng với ông nhất, chỉ cần cô ta làm nũng, Tần Miễn cái gì cũng đều đáp ứng.



Song, lần này Tần Kiều Kiều lại tính sai. Tần Miễn một chút xíu cũng không thỏa hiệp, ông khó có được lúc nghiêm túc nhìn Tần Kiều Kiều: "Trịnh Trọng làm người quá mức kϊƈɦ động lỗ mãng, nó không thích hợp với con."

Tên tiểu tử Trịnh Trọng này ông ta cũng biết, thoạt nhìn dương quang suất khí (đẹp trai sáng sủa như ánh mặt trời), nhưng suy cho cùng vẫn không bằng Trần Triệt trầm tĩnh ổn trọng. Kiều Kiều cần chính là người chồng kiên định thật lòng thương yêu mình, Trịnh Trọng căn bản không thích hợp.

Tần Hàn Mạt yên lặng ngồi một bên, anh ta có ấn tượng khá tốt với Trịnh Trọng. Anh ta nhớ Trịnh Trọng rất biết thương yêu Kiều Kiều, so với Trần Triệt một mực tỏ ra lãnh đạm với Kiều Kiều thì anh ta càng xem trọng Trịnh Trọng hơn, cũng hy vọng Trịnh Trọng làm em rể mình.

Nghĩ nghĩ, Tần Hàn Mạt vẫn không nhịn được vì Trịnh Trọng nói tốt mấy câu: "Cha, con cảm thấy Trịnh Trọng rất tốt, Trần Triệt quá lạnh lùng. Anh ta vẫn luôn lãnh đạm với Kiều Kiều, hoàn toàn tương phản với Trịnh Trọng luôn biết đối xử tốt với Kiều Kiều."

Tần Miễn lặng lẽ trừng con trai: "Ngậm miệng, con thì biết cái gì, loại đàn ông đó mới không thể tin tưởng nhất, miệng lưỡi trơn tru, chỉ biết lấy lòng các cô gái nhỏ, không đáng phó thác cả đời."

Tần Hàn Mạt vẫn rất sợ Tần Miễn, anh ta sờ sờ mũi, không nói thêm gì nữa.

Tần Kiều Kiều thấy Tần Miễn thế nào cũng không đồng ý, vừa mới chuẩn bị xuất ra một chiêu cuối cùng thì thấy mẹ Tần Tôn Chỉ Lan nổi giận đùng đùng đi đến.

Bà nhìn thẳng vào mắt Tần Kiều Kiều, trong mắt tràn đầy thất vọng: "Con nói, có phải con đã làm chuyện có lỗi với đứa bé A Triệt kia phải không? Có phải con cùng Trịnh Trọng, hai đứa, con thất thân cho nó rồi đúng không?"

------