Chương 85:"gọi ta dậy."
Chương 85
Chu Bạch ngồi lại trên nghế mệt mỏi,mà xung quanh hắn mấy người lạ ngồi kế đã không thấy chỉ còn Lại Linh Mộng cùng Lục Uyển ở đây,nguyên một vùng xung quanh chỗ ngồi của hắn 5 mét không có ai lại ngần,không có cách nào khác,mấy ông ngồi ngần hắn phải nhường chỗ cho mấy người còn ngắm hắn chứ.
Chu Bạch hơi phát hiện ánh nhìn của Linh Mộng lúc này nhìn hắn rất kì cục,liền quay ra xem thử thì cô nàng này liền quay ra chỗ khác,giả vờ nhìn xung quanh,Chu Bạch kì quái nhưng cũng không để ý tưởng nàng đây là đang chơi nghịch trò gì Lục Uyển thì chỉ cúi đầu không dám nhìn hắn.
Chu Bạch hắn tuy nhận ra sự khác thường,nhưng đều chỉ nghĩ là thuyền viên mình kinh ngạc trước tài năng của mình thôi,lúc này hắn có chút mệt liền hơi duỗi người,lười biếng dựa ra sau nghế,hắn cảm thấy trên mặt có đeo mặt nạ rất vướng víu,liền định giải trừ cái tạo hình này,quay về áo đỏ quân xanh ngắn cho thoải mái,nhưng tay hắn vừa định tháo mặt nạ,thì xung quanh không khí ngưng lại,Chu Bạch chỉ cảm thấy bản năng của mình báo động liên tục,hắn nhìn xung quanh,mấy vị fan cuồng nhiệt của hắn nhìn hắn chằm chằm,giống như chỉ cần hắn vừa tháo mặt nạ,liên xông lên giống như,Chu Bạch có chút mệt mỏi bỏ tay xuống,ngồi nghiêm trỉnh không nhúc nhích,hắn có vẻ phải giữ cái hình tượng này đến hết hội kén rể này rồi.
. . . . . .
Rất nhanh mọi thứ trở lại bình tĩnh hơn,ở đây cũng không phải ai cũng bị Chu Bạch làm cho điên cuồng có một bộ phận phụ nữ ở đây khá tỉnh táo,tuy cũng bị rung động nhất thời bởi Chu Bạch nhưng họ sẽ không đến mức mất cả lí trí,đến lúc này tất cả mới bàn luộn chút khúc đàn cùng bài hát của hắn.
"bài hát này nghe có thể rất làm cho người nghe nghiện nha."
"Đúng tiếng đàn của Hắc Dạ công tử như có ma lực vậy,như mộng ảo lại làm cho người nghe phải say theo ."
"so sánh với Đông Lăng công tử ta càng thích tiếng Đàn của Hắc Dạ công tử hơn."
"Mà đúng rồi,các ngươi có nhớ rõ Hắc Dạ công tử tên đầy đủ sao."
"Ừm ta không để ý chuyện này chỉ nhớ hắn hình như tên Lưu Phi thôi,mà thôi không cần quan tâm cứ gọi là Hắc Dạ công tử là được rồi."
. . . . . .
Tiếng bàn luận kéo dài không lâu lắm thì im lặng lạ thường bởi không khí lại trở nên rất xấu hổ.
Không khác,Chu Bạch biểu diễn ra một màn quá ảo quá vượt qua tưởng tượng của mọi người,áp chế một đầu nhân khí đại thịnh Đông Lăng công tử,bây giờ ai dám lên để bêu xấu đâu .
Vừa rồi Chu Bạch lên để phá vỡ bầu không khí này,nhưng bây giờ thì nó chỉ càng khiến tình hình trở nên nghiêm trọng thì phải.
Một lúc lâu,ngay tại mọi người tưởng rằng không ai dám lên nữa thì đột nhiên.
một người thanh niên khuôn mạo tuấn tú nhưng lại không kém phần âm lãnh, với làn da non mịn như da em bé, đôi mắt đen tuyền đứng dậy,hắn bước đi khoan thai lên võ đài,bước đi thoải mái không ngò bó,khí chất toả ra cho người khác cảm nhận được một loại không màng thế sự cảm giác.
Thiếu niên khoan thai mà đứng ở võ đài to lớn,ánh mắt như có như không lướt qua Chu Bạch,rồi đứng giữa sân dưới ánh mắt của tất cả mọi người chắp tay giới thiệu bản thân.
"Tại hạ thiếu chủ Hạo gia Hạo Thiên muốn lên làm chút trò tiêu khiển mong mọi ngươi chớ để ý."
Thiếu niên này không ai khác chính là Hạo Thiên,hắn muốn biểu diễn .
Long Tộc rất ít người biết uy danh của Hạo gia một trong thập đại gia tộc thông lĩnh Bách Luyện đảo trên đông hải,bởi rồng rất ít người dùng v·ũ k·hí hay thuyền bè di chuyển,đưng nhiên sẽ không đến bách luyện đảo làm gì,nên họ cũng ít người biết Hạo gia nên không quá ngạc nhiên hay hay rung động nào.
Nhưng những người bên ngoài lại không giống họ trong đây ai lại chưa từng đi qua Bách Luyện đảo,bọn họ đều ồn ào bàn luộn,khiến Chu Bạch muốn thử nghỉ ngơi rất khó chịu.
"Không phải chứ,ta tuy biết Hạo Công tử đến tham gia kén rể,thậm trí còn chuẩn bị quà tặng cho Long tộc Công chúa,nhưng bị từ chối thì phải."
"Đâu chỉ Hạo Thiên công tử,cả Đông lăng công tử cũng mấy vị công tử của nhưng gia tộc mạnh mẽ cũng đều chịu trung số phận tặng quà không được nhận."
"Các ngươi nói chuyện chính,Hạo Thiên công tử không phải điên rồi chứ,hắn tuy nổi tiếng nhưng chỉ vì gia tộc hắn mà thôi,hắn làm gì có tài năng gì đáng nói đâu."
"Đúng đúng hơn nữa danh tiếng của hắn có vẻ cũng không quá tốt nổi tiếng chỉ trầm mê trong nữ sắc mà trả làm được trò trống gì cả."
Tiếng bàn luộn chủ yếu là nghi ngờ cũng có tiếng nịnh hót Hạo thiên nhưng chỉ là số ít,ai đứng ở đây mà không có chút vốn liềng Chu Bạch bên người phải có cái Hợp Đạo Linh Mộng với được ngồi vào đây đấy,nên ở đây ngoài trừ mấy gia tộc sắp suy tàn ra,thì không có ai đi nâng lên nịnh hót Hạo Thiên cả,tất cả chỉ có nghi ngờ,còn thậm chí có cả chào phúng cũng có.
Mà Chu Bạch thì nhìn Hạo Thiên một chút,hắn nhớ cái tên này,đây chính là kẻ chống lưng cho tên béo trưởng quản kia vì chuyện này,hắn ấn tượng đối với tên này rất kém, coi hắn thành mấy tên hoàn khố phản phái dễ c·hết trong bất cứ bộ truyện nào hắn từng đọc,nhưng khi nhìn thấy Hạo Thiên bản nhân,Chu Bạch lại thay đổi suy nghĩ,bởi vì hắn tuy chỉ nhìn qua Hạo Thiên nhưng lại để hắn có một cảm giác phải cẩn thận,đây là bản năng của hắn mách bảo như vậy,khiến hắn không có khinh thường vị này hoàn khố nữa,mà tập trung xem thử vị này Hạo Thiên công tử có gì.
Hạo Thiên mặc kệ tất cả nhưng âm thanh ghi ngờ,thật ra với tính cách của hắn lười đến đã có thể nằm thì không bao giờ đứng thì đáng lẽ ra sẽ không muốn tham gia cuộc vui này đâu,hắn tuy nhìn Long Sương Sương lần đầu liền bị hút hồn,kém chút nữa thì muốn phá giới nhưng bảo hắn đi đánh đánh g·iết g·iết để có được nàng thì thôi,xin kiếu,hắn hơn nữa lúc này đã không quan tâm vị này công chúa nữa bởi vì hắn có hứng thú hơn với Vị này Hắc Dạ công tử,đừng hiểu lầm hắn tuy là linh hồn nữ nhân,nhưng muốn hắn có cảm xúc với nam nhân thì đúng là khó như lên trời hắn hứng thú với vị công tử này,bởi vì bài thơ mà vị này vừa đọc,hắn tuy không biết bài hát nhưng bài thơ tuyệt đối là thơ của Lam Tinh không sai.
Vì thế hắn định sẽ biểu diễn một chút để dò xét chút,chỉ cần vị này công tử là người Lam Tinh xuyên không qua tuyệt đối sẽ biết đến .
Hạo Thiên Hít một hơi thật câu,sau đó lấy ra một chiếc nhạc cụ vô cùng kì quái với tất cả mọi người,nhưng đối với Chu Bạch lại nhìn cái biết ngay,đây là đàn violin hắn ngồi thẳng dậy chăm chú nhìn Hạo Thiên,ma Hạo Thiên cũng nhìn thấy động tác của hắn thì đã chắc 7 thành vị này công tử có lẽ thật giống như hắn đến từ cùng một nơi.
Mà mọi người thấy Hạo Thiên cũng làm như Chu Bạch lấy ra nhạc cụ mới,thì cũng trở nên chăm chú hơn không còn tiếng đàm tiếu,cả sân võ đài không gian lúc này lại đã yên tĩnh lại,nhừng chỗ cho Hạo Thiên biểu diễn.
"ta hôm nay liền biểu diễn một khúc tên gọi vì"gọi ta dậy "(wake my up)."
[Cầu hoa tươi .]