Chương 86 :Đồng Hương.
Chương 86
Trong sân Hạo Thiên để chiếc violin lên bả vai tựa đàn vào cổ,cây vĩ nhẹ đặt lên dây đàn cánh tay của Hạo Thiên khẽ chuyển .
"Kin umm~."
Tiếng violin được kéo lên,giai điệu dài mà êm ái,nhẹ như ngọn gió lướt qua tấm lụa vậy tất cả mọi người chỉ cần vừa lắng nghe giai điệu đầu tiên,liền biết được,vị này Hạo Thiên công tử tuyệt không phải hạng người bất tài.
Xung quanh khung cảnh lại biến đổi,lần này không giống với Chu Bạch cùng Đông Lăng,Hạo Thiên không chọn trời tối,mà là khung cảnh bình minh sắp ló dạ.
"Kùm kum kin um~~. . "
Từng giai điệu như ánh sáng bình minh lúc ban mai,từng tia nắng nhỏ sẽ khẽ qua khe lá để lộ ra xung quanh khung cảnh của Hạo Thiên.
Lúc này tất cả mọi người có thể thấy một rừng cây có những nụ hoa nhỏ chụm lại như đang ngủ yên giấc,những tia nắng nhỏ len lói khiến chúng như một người ngái ngủ bị làm phiền hơi rung lên.
"Kin kin kín KHU KHU KHƯM KHƯM KHƯM~~ ."
Những nót nhạc dài được vang lên trở nên cao v·út,như báo hiệu bình minh đã lên .
Mặt trời đã bắt đầu ló dạ nhưng tia nắng đầu tiên của bình minh chiếu lên thế giới đang chìm trong giấc ngủ.
Tiếng chim đã bắt đầu hót chào ngày mới,cây cối đã bắt đầu trở nên có sức sống mà những nụ hoa trên cây đã bắt đầu chổ bông.
"khum khùm khứ hừm ~~ . . ."
Theo tiếng nhạc violin kéo lên êm dịu bầu trời đã đón chào khung cảnh đẹp nhất lúc bình minh tia năng của bình minh chiếu đến mọi ngõ ngắc,xóa tan đi màn đêm tăm tối cô tịch,nhưng bông hoa anh đào cuối cùng cũng nở rộng cánh hoa màu hồng nhạt rạng rỡ.
"Ùm ÙM KHÙM KÙM KHƯM ~~~ ."
Nhưng chú cim nhỏ bay lên bầu trời Gió thỏi qua lướt nhẹ qua nhưng bông hoa anh đào mỏng manh mới nở cánh hoa bay theo gió,lướt qua bóng người của người thanh niên đứng giữa rừng tóc dài hắn bay theo gió,con mắt nhắm chặt cảm nhận lấy âm nhạc khiến cho tất cả mọi người trở nên mê say nhìn hắn,suôi theo tiếng đàn violin của hắn.
Họ cảm nhận được mình như được ai đó đánh thức sau một cơn ngủ mê man vào bình minh .
"ùm kam lam ùm kam lam kín kum kum ùm~~~"
Tiếng nhạc kéo dài kéo dài,cho đến khi nhỏ dần rồi biến mất.
Khung cảnh trở lại như cũ,tất cả trở lại bình thường,Hạo Thiên đứng tại chỗ mở ra con mắt đên tuyền sau đó cúi người xem như hoàn thành màn diễn.
"Ba ba ba ba ba ba."
Tiếng vỗ tay liên tục vang lên,tất cả mọi người đều vỗ tay cho màn biểu diễn của hắn.
"Rất êm dịu rất nhẹ nhàng,khúc nhạc này khiến ta nghe chỉ có một cảm giác,yên bình cùng thoải mái như bản thân vừa mới tỉnh dây từ một cơn mê ngủ,được ánh nắng âm áp dịu dàng đỡ lấy ta tỉnh dậy vây."
"Nhưng ta nghe có vẻ vẫn hơi lép vế với "Túy Âm " Hắc Dạ công tử thì phải."
"Điều này là đương nhiên,Hắc Dạ công tử chỉ nguyên màn ra sân đã ăn đứt bất cứ ai rồi,chứ đừng nói đến hắn hát có thể nói là say mê lòng người nhạc lại càng mộng mị khiến người khác bị cuốn theo khó thể thoát ra,mà Hạo Thiên công tử tuy đàn rất hay,nhưng nó quá dịu nhẹ,không có được lực đánh nhãn quang bằng Hắc Dạ công tử."
"Ngươi phân tích rất đúng ba vị công tử naỳ âm khúc đều rất hay,đều có màu sắc riêng,Đông lăng công tử "Hóa Nhật" là kể về một câu truyện tình yêu về con đường truy cầu tình yêu và thành quả của sự nỗ lực ấy,Hắc Dạ công tử "Túy Âm" thì lại cho người ta cảm nhận âm thanh của kẻ men say cảm nhận được nỗi đau của kẻ si tình,mượn rượu giải sầu càng sầu thêm,còn Hạo Thiên công tử lại cho người ta cảm giác thư thái như ánh nắng ấm áp xoa dịu tâm hồn vậy,3 âm khúc đều có thể trở thành thiên cổ kì âm,nhưng nếu để đặt lên bàn cân thì Đông lăng công tử cùng Hạo nhật công tử xêm xêm nhau khó phân thắng bại,còn Hắc Dạ công tử vẫn áp một đầu."
Không khí trở nên nóng tiếng nghị luận lại lên,nhưng dù nghị luôn thế nào thì vẫn là Hắc Dạ công tử nằm ở vị trí thứ nhất,Hạo Thiên đi về chỗ ngồi,nghe nhưng lời này thật ra cũng thấy đương nhiên,khoan hãy nói tạo hình cách ra sân ngầu lòi,chỉ riêng ở khoản dùng nhạc cụ hắn thua Hắc Dạ rất nhiều,nên thua thiệt là phải có,nhưng hắn không quan tâm mấy thứ này,thứ hắn quan tâm lúc này là vị này có phải (Đồng hương )của mình không thôi.
Hạo Thiên Nhìn về phía Chu Bạch là lúc này Chu Bạch cũng đang nhìn hắn,cả hai người nhìn nhau một lúc,đều hiểu được đây thật là (đồng hương)của mình nhưng họ không chào hỏi hay nói chuyện gì cả,mà chỉ vờ như không quan hệ,cả hai đều biết lúc này không phải lúc thích hợp để nói truyện với nhau.
Mà Chu Bạch vẫn có chút khó chịu,bởi hắn vẫn bị rất nhiều ánh mắt như muốn ăn hắn nhìn chằm chằm làm hắn luôn bị trong trạng thái phòng bị theo bản năng,mà trong mấy ánh mắt đó có phần của Long Sương Sương,nàng tuy thấy được hai vị khác tài năng cùng nhan trí,nhưng nàng không quan tâm lúc này trong mắt nàng chỉ còn Chu Bạch thôi nàng rất tò mò con người này,muốn tìm hiểu hắn muốn thử bên cạnh hắn,. . .nói chung là bị câu hồn luôn rồi.
. . . . . .
Sau khi Hạo Thiên kết thúc màn diễn thì vì theo kinh nghiệm mấy lần vừa rồi tất cả mọi người biết phải đi lên thôi,nếu không đến cơ hội thể hiện chính mình cũng không có,bọn họ không còn mơ ước xa vời vào được mắt xanh của Long Sương Sương nữa,bởi vì kẻ mù cũng nhìn ra vị này Công Chúa đã động tâm với Hắc Dạ Công tử rồi,bây giờ bọn họ tham gia chỉ vì chút bảo vật với xông ra chút danh tiếng mà thôi,rất nhanh đã có người tự bước lên biểu diễn,lần này vậy mà là vẽ tranh người này tên Tiêu Chiến cũng là thiên kiêu chi tử,gia thế khủng,danh tiếng chỉ hơi kém Đông Lăng,như là hắn sau khi biểu diễn,lại không có mấy người hưởng ứng,khán giả vô cùng lạnh nhạt,thậm chí ngáp,không có cách nào khác,khác biệt về tài năng quá rõ ràng,tuy hắn vẽ tranh rất tốt nhưng mọi người đã bị 3 cái siêu cấp nhạc phổ làm hư rồi,tầm mắt đã cao rất khó lọt mắt màn diễn tẻ nhạt của hắn.
Tiêu Chiến thấy vậy tức đến đỏ mặt,hắn thân phận cao quý phải xuống đài như làm con khỉ nhảy múa cho bọn người này xem,bây giờ lại còn bị khinh thường,hắn tính tình rất nhỏ mọn đều nhớ món nhục này,hắn đổ hết mọi tội lỗi vào 3 người Chu Bạch Đông Lăng cùng Hạo Thiên.
. . . . .
Buổi kén rể đầu tiên vẫn tiếp tục một cách nhàm chán,tuy có vài tiết mục khá được nhưng với Chu Bạch mà nói cũng trả có gì đặc sắc,hắn thấy quá nhàm chán rồi,liền quyết định quay chút thưởng đi,dù sao lúc này vừa vặn rảnh rỗi lại thêm phải ngồi tạo cái tư thế ngầu lòi để cho fan nhìn không được di chuyển,nên quay thưởng là thú vui tiêu khiển nhất của hắn lúc này.
[Hệ thống quay thưởng 10 liên rút đi.]
[Đinh :đang quay thưởng.]
[Đinh chúc mừng kí chủ nhận được《 cắt chi đao》:chỉ có thể dùng 1 lần,sát thương nhân đôi khi muốn cắt đứt một chi của sinh vật sống có sức mạnh Hợp Đạo Đỉnh Phong kỳ trở xuống]
[Ồ vậy mà ra món đồ dùng để chiến đấu,hiếm ngặp nha.]
[Đinh : kí chủ nhận được áo trống nắng:tác dụng có thể bảo vệ kí chủ khỏi bị đen .]
[Đinh :kí chủ . . . ]
[Cầu Hoa tươi.]