Chương 77 :Hải Lâu Thận Quả.
Chương 77
Ngày hôm sau, nắng bình minh chiếu rọi mặt biển, trong xanh có những đàn cá bơi qua nhảy lên như đang đón bình minh.
Sau bữa ăn hôm qua, Linh Mộng là người phải giải quyết mớ hỗn độn đó.
Nàng lại tạo một cái nhà cây, ném Chu Bạch cùng Lục Uyển lên đó, sau đó vác cái bụng đau như đau đẻ đi tìm tên Lâm Phàm, cuối cùng tìm thấy tên này đang bị mấy con khỉ cái mang về nhà muốn nhân giống, may là nàng kịp cứu giúp.
Vác cái đống của nợ này vào phòng, nàng thở hắt một cái, tìm một cái căn phòng nghỉ ngơi, thì cơn đau bụng lại tới.
"Bing."
Một tiếng như chuông gió lướt qua, dưới chân nàng lại mọc lên chút cành hoa, Linh Mộng ngượng đến chín mặt rồi, mặt đỏ như đít khỉ, vội vã nhìn xung quanh, thấy Chu Bạch bọn người đều không có ai tỉnh, liền thở phào, sau đó chạy vào phòng mình tự tạo, đóng cửa ở lại.
. . . . .
Mà lúc này, trên biển đông một con thuyền to lớn xa hoa, được tạo lên từ Thiết Mộc Lưu Ly khá giống thuyền nhỏ lúc trước của Chu Bạch, nhưng khác với thuyền nhỏ của Chu Bạch lúc trước, cái này thuyền có màu trong đục không thể nhìn xuyên,khắc lên đủ rồng phượng hai bên mạn thuyền và thêm một chữ [Hạo] to ở bên trái, Lênh đênh trên hải dương xanh .
Mà trong thuyền, bài trí lại khá đơn giản, tuy cũng rất xa hoa, nhưng mà không như bên ngoài kia, nhìn cái đã làm người ta mù mắt vì độ giàu có.
Phải biết Thiết Mộc Lưu Ly ở tiên giới cũng hiếm thấy, chứ đừng nói ở đây.
Trong khoang thuyền, một vị công tử vẫn như ngày thường, nằm lười biếng trên đùi mĩ nữ, ăn chút trái cây.
Người này không ai khác là Hạo Thiên công tử.
"Hà, còn bao lâu nữa với tới đuợc Bắc hải đây, chỉ đi xem cái hội kén rể mà thôi, cũng xa như vậy, thật mệt mỏi mà,lại còn nhàm chán nữa."
Mĩ nữ đang bóc nho cho hắn, nghe vậy, liên nhét một quả nhỏ vào mồm hắn, rồi mị nhãn lưu chuyển, thì thầm vào tai hắn, tay hơi sờ vào phía dưới quần hắn.
"Nếu công tử thật cảm thấy nhàm chán, tiểu nữ có thể hầu hạ công tử bớt nhàm chán đó. "
Hạo Thiên nghe vậy, quả nho vừa vào mồm mắc nghẹn.
"Hụ, khụ khụ. . Khụ. "
Mĩ nữ kia thấy thế, vội vàng xoa lưng cho hắn, đập đập lưng, rồi lấy cho hắn cốc nuớc.
Hạo Thiên uống một ngụm nước, thở vội vài giây sau đó với mệt mỏi nói.
"Ngươi đừng có đùa, đi ra ngòai chút đi, ta muốn ở một mình chút. "
Mĩ nữ nghe vậy lấy tay che miệng, cười cười không nghĩ tới công tử lại đáng yêu như vậy, thật chỉ giả vờ ngần nữ sắc, có sắc tâm lại không có sắc đảm.
Sau khi thấy vị này hồ ly ra khỏi phòng, Hạo Thiên mới thở phào .
"Hà, cuối cùng cũng đi rồi, từ vụ phát hiện vô diện sát thủ sau, cô nàng này cứ như hổ thấy thịt vậy, mấy lần cứ dụ hoặc ta không kiêng nể, nhưng ta tuyệt không thể làm vậy. "
"Haiz."
thật ra là hắn không hứng thú làm vậy, hắn tuy ham nữ sắc nhưng chỉ mang về để ngắm, chứ không phải để thịt, không phải giới tính của hắn có vấn đề hay gì, mà bởi hắn có một bí mật.
Hắn là xuyên không giả, không, nói chính xác phải là nữ xuyên không giả, nàng là người cùng thế giới với Chu Bạch sống ở Lam Tinh, nàng là một nhân viên công sở bình thường, c·hết do t·ai n·ạn xe, sau đó lại được xuyên không vào người tên Hạo Thiên công tử này ở 3 tháng trước, tuy hơi bối rối, nhưng với bản tính cá ướp muối siêu cấp của mình, nàng liên mặc kệ đời đã sống lại vậy thì tiếp tục hưởng thụ đi, nàng sống rất tốt, ăn no mặc đủ trả cần làm gì vì thế bản tính lười nhác của nàng càng thêm tăng cao, liền sẽ không quan tâm quản nhiều việc, chỉ là lâu lâu sẽ bị bản tính cũ của cơ thể này q·uấy n·hiễu, như lúc định g·iết tên vô diện kia vậy.
Nàng tuy bây giờ cơ thể là đàn ông, tâm hồn phụ nữ nhưng nàng lại không có quá nhiều phản cảm, bởi vì kiếp trước nàng nhưng thật ra là cái tomboy, tính cách khá giống đàn ông, trên hết là nàng còn thích bạch hợp và thích cả người cùng giới,nàng kiếp trước cũng bị gọi là tâm hồn đàn ông trong thân xác phụ nữ, bây giờ thì coi như hoàn chỉnh rồi, vì thế hắn đặc biệt thích mĩ nhân, cái tính cách này giống với Hạo Thiên cũ, vì thế nhìn từ ngoài không ai thấy kỳ quái.
Những nếu hắn đã thích nữ giới, vậy tại sao vừa rồi mĩ nữ kia dụ hoặc hắn lại không đồng ý.
Đơn giản bởi vì hắn thích bạch hợp là tín đồ của bạch hợp, đối với hắn bạch hợp với là tình yêu thuần khiết nhất, vì thế nếu như bây giờ hắn làm điều đó với cơ thể đàn ông này, vậy thì hắn sẽ không còn thuần khiết nữa, đây cũng là có được có mất, hắn/nàng có lại được cuộc sống mới, có cơ thể mà mình từng mong ước, nhưng tín ngưỡng của hắn/nàng lại không cho phép làm điều đó, quá mệt mỏi mà.
"Haiz, hay thôi đi vẫn là về sau trở lại giới tính nữ đi, tuy rằng làm nam giới ở đây rất tốt, được tôn trọng không lo ăn mặc, nhưng vẫn là giới tính nữ quen hơn. "
Hạo Thiên nhìn trời, thở dài.
"Đi xa ngàn dặm để nhìn xem vị mĩ nhân được gọi là đẹp nhất dị giới, không biết có thật không đây, đừng để ta thất vọng nha. "
Thuyền của hắn vẫn đang di chuyển nhanh tróng, đi thẳng về hướng Bắc Hải, nơi mà Long tộc thống trị
. . . . .
Mà lúc này Chu Bạch, Lâm Phàm, Linh Mộng cùng Lục Uyển cũng đang hướng thẳng về Bắc Hải giống như Thiên Hạo, bọn họ sửa lại chiếc phi thuyền đã hỏng kia, sau đó cách tân nó trở thành hình dáng của Going merry theo ý của tên tự kỉ Chu Xích, rồi lại lần nữa ra khơi, lần này họ đã coi như chính thức hải tặc rồi, và hơn nữa lần này ra khơi, thuyền viên của hắn tăng thêm một người.
"Này tại sao ngươi lại muốn tham gia vào băng với chúng ta, nếu vì sống sót lời nói, thì thật ra chúng ta có thể thả ngươi đi đó, không cần phải ép mình tham gia như vậy đâu. "
Chu Bạch tò mò hỏi Lục Uyên, sau khi bọn họ từ hôn mê tỉnh lại không lâu sau, Lục Uyên cô bé mà bọn họ bắt lấy để lái hộ tàu, đã xin gia nhấp băng của bọn họ, sau khi biết họ là một băng hải tặc, do Linh Mộng nói.
Lục Uyên nghe vậy, lấy ra một viên ngọc bội vỡ nát, khuân mặt cứng đơ không cảm xúc như Lâm Phàm hay làm nói.
"Tôi gia nhập không phải vì sợ hãi c·ái c·hết, tôi chỉ là không biết nên đi đâu mà thôi, nên tôi muốn theo mấy người mà thôi. "
Nghe vậy Chu Bạch đám người cũng không hỏi nhiều nưã, có vẻ cô bé mới gia nhập này có nhiều tâm sự không nên chọc ngoáy nhiều.
Mà Lục Uyển thì nhìn đến chiếc ngọc bội bị vỡ, ánh mắt vô hồn lại hiện lên một chút đau thương, bởi vì miếng ngọc bội này, chính là sợi dây liên kết sinh mạnh của mẫu thân nàng, ngọc bội vỡ, đồng nghĩa với việc mẫu thân nàng đã mất rồi, khi tỉnh dậy nhìn thấy điều này, nàng lại trả thể khóc lóc được nữa, nàng tình cảm giống như bị trai sạn một dạng, đã khó mà lại trập trùng, mẫu thân đã mất, nàng cũng không thế trở về đảo để chôn cất, nếu không trả khác nào chịu c·hết.
Nàng đã không còn gì, mất đi phương hướng, mất đi ý nghĩa để sống, nhưng không hiểu vì sao, có lẽ vì sợ, mà nàng bây giờ lại không còn muốn c·hết, chỉ khiến mình tiếp tục sống, mà muốn sống ở hải dương bao la nguy hiểm này, thì chỉ có thể gia nhập hải tặc hoặc hải quân, nhưng nàng không chắc sẽ có ai thèm nhận mình không nữa, vì thế khi nghe đến Chu Bạch nhóm người là hải tặc, nàng liền có suy nghĩ gia nhập, có lẽ sau này nàng sẽ tìm được lí do để sống thì sao.
Chu Bạch chuyển đề tài, hỏi thử Lâm Phàm.
"Vậy ngươi chắc chắn là ở Bắc Hải có Hải Lâu Quả chứ, hơn nữa còn sẽ suất hiện ở hội kén rể của long tộc. "
Lâm Phàm đang đọc sách, được Chu Bạch hỏi thì nghiêm túc đáp, mà không lơ là, bởi sau khi b·ị đ·ánh bại tâm phục khẩu phục, bụng cũng phục, thì hắn đã chấp nhận mình thật sự là thuyền viên của nhóm, và Chu Bạch chức vụ cao hơn hắn.
"Đúng vậy, ta lúc ở Hoa Anh đảo, đã nghe được tin tức này, hội kén rể sắp tới của long tộc, sẽ có 3 phần thưởng chính hạng nhất đương nhiên là có cơ hội kết đôi với công chúa long tộc, hạng hai thì là Kim Long tinh huyết một bình, còn hạng ba chính là Hải Lâu Thận Quả là loại quả chỉ có Hải Lâu Thụ trên hợp đạo với có mà thôi. "
Lâm Phàm giải thích khá cặn kẽ, nhưng đến khi Chu Bạch hỏi Hải Lâu Thận Quả tác dụng, thì Lâm Phàm lại lắc đầu.
"Tác dụng của nó ta không biết quá rõ ràng, chỉ biết nó sẽ giữ lại tất cả tác dụng của Hải Lâu quả, và tác dụng có vẻ mạnh hơn mấy lần, còn có một tác dụng khác nhưng đều vị giữ bí mất rất ít người biết. "
Chu Bạch nghe vậy ngật đầu, đã loại quả này thật có tác dụng mạnh hơn Hải Lâu Quả bình thường vậy càng phải lấy, còn lấy hạng ba có thể hay không thì hư hừ, nếu hắn không lấy được vậy thì cuớp, đã là c·ướp biển vậy thì phải làm cho giống, còn sao cuớp được, thì hắn đã có cách sẵn rồi, việc này phải nhơ chút mấy tên vô diện sát thủ đâu.
"Được rồi, Đích đến tiếp theo, Hội Kén Rể của Long Tộc toàn lục suất phát. "
"Rõ thưa thuyền trưởng. "
"Rỡ rõ rõ thưa thuyền trưởng. "
Lục Uyển hơi ngập ngừng, nhưng cũng nói.
"Rõ thưa thuyền trưởng. "
Sau đó chiếc thuyền với mũi thuyền là đầu một con dê,mạn thuyền được trang trí bằng những viền trắng xoắn lại phía đuôi, một cột buồm to bằng vải xám, một cột phụ ở đuôi thuyền có màu đỏ xọc trắng,đuôi thuỳ ên có một chỗ ở nhỏ cho tất cả thành viên, trên cả cột buồm chính và phụ đều treo lên một ngọn cơ, đó chính là lá cờ vô cùng quen thuộc với ai đã biết đến one piece đó chính là lá cờ của băng mũ Rơm.
[Bắt đầu từ đây băng mũ Rơm mới chính thức ra khơi, tất cả biển cả tất cả hải tặc, hãy chuẩn bị để chướng kiến huyền thoại mới được sinh ra ha ha. ]
[Chu Xích ngươi bớt tự kỉ đi được không, đau đầu thật sự. ]
[Cầu Hoa tươi. ]