Chương 58 truy sát.
Chương 58
Chu Bạch tháo mặt nạ,khuôn mặt hắn bây giờ đã bị hắn trang điểm cho già hơn một chút,đây là phòng trường hợp như thế này,nếu bị phát hiện có thể thêm một lớp áo lót tránh b·ị t·ruy s·át bằng khuôn mặt thật,còn một lý do nữa là,hắn chỉ phóng to thân thể, nên có mặt em bé thân hình phụ huynh trông rất quái dị,vì thế hắn liền trang điểm một chút,đỡ mất hình tượng.
Đáng tiếc là hắn sẽ không dịch dung,cái này kĩ năng rất cần thiết cho những lúc thế này.
Linh Mộng cũng tháo mặt nạ,để lộ ra khuôn mặt anh tuấn bạch ngân con mắt,đã bị đổi thành màu đen bình thường,khuôn mặt được làm xấu bớt,biến thiên hướng nam nhân,nhưng vẫn khiến cho mấy người ở đây bị thu hút ánh mắt nhìn lại.
Mà Chu Bạch thì khuôn mặt bình tĩnh,không để lộ luống cuống,bắt đầu gắp đồ ăn,tốc độ vô cùng nhanh,hắn truyền âm cho Linh Mộng.
[Phải ăn nhanh lên,ăn được chút nào hay chút đó,bọn họ vừa có ý định động thủ,lật tức chạy.]
Mà mấy người khác nhìn hai người,cả lũ đều mộng,đều có một câu hỏi hiện lên trong đầu.
[Ai đây.]
Ngoại trừ trung niên gầy,bởi vì hắn là người của bộ phận khác điều tới,hắn không quen người ở đây,vì thế,thấy Chu Bạch động đũa,cũng không nổi giận,mà vào thẳng chính đề.
"Được rồi,vậy kế hoạch á·m s·át Long tộc kén rể hội, bắt đầu triển khai,lấy ra bản kế hoạch,cùng với phân công công việc ai có ý kiến gì về kế hoặc thì có thể phát biểu,hiểu sao."
Mấy người còn mộng bức,không hiểu sao, nhân sát đệ lục,cùng nhân sát đệ bát lại đổi người rồi,thì nghe vậy,cũng im lặng không nói,nhìn thấy vị đại nhân này bình tĩnh như vậy,bọn họ không khỏi suy đoán.
[Chả nhẽ là vị đại nhân này người,có lẽ nhân lục cùng nhân bát căn bản đến không kịp,nên vị đại nhân này dứt khoát thay người,chứ không phải ban đầu bọn ta suy đoán,hết giờ là g·iết bọn ta,mà chỉ là thay người thôi.]
"Hiểu,thưa giáo quan." ×19
Chu Bạch hô lên rất nghiêm túc,khuôn mặt từ đầu tới cuối không lộ ra sơ hở,còn Linh Mộng thì ờ,nàng căn bản không diễn,nàng thật trả sợ mà còn thấy thú vị đâu,ăn rất nhiệt tình.
"Ừm,vậy bắt đầu từ tiếp cận mục tiêu đi,lần này Vô diện lâu,cho phép chúng ta lộ mặt,để tìm vài kẻ trẻ trung,cùng với ưa nhìn một chút,chà trộn vào lễ kén rể."
Chu Bạch đang tò mò,bọn người này làm sao không ra tay,thì nghe vậy,hơi suy đoán.
[Không lẽ cái tổ chức ngầm này,không biết mặt của nhau sao,cái này vô lí nha,như vậy sao quản lí.]
Hắn đoán gần đúng,vô diện là tổ chức sát thủ,làm việc sẽ không lộ mặt,chỉ đánh số từ nhất đến bách,chia thứ tự cấp bậc vì thiên địa nhân,những sát thủ không có danh hiệu trên đều gọi mỗi số thôi,ví dụ thập nhị,còn quản lí thì không lỏng như hắn tưởng đâu,chỉ là hắn ăn may vào đúng lúc người ta họp mật thôi.
Sau đó,ánh mắt trung niên đảo qua 19 người,rồi chỉ vào Chu Bạch.
"Ngươi,nhân sát đệ lục,còn có ngươi,nhân sát đệ bát,nhân sát đệ cửu,nhân sát thập nhất,nhân sát nhị,nhân sát tam,nhân sát ngũ."
Trung niên gầy gò,chỉ vào từng người,mỗi người được chỉ đều có chút hơi gấp,liền ngồi im chờ lệnh,ngoại trừ Chu Bạch,cùng Linh Mộng.
"7 người các ngươi đi cùng một Phi Chu thay đổi trang phục,đây là lệnh bài thân phận của các ngươi,tất cả thân phận,đều có tồn tại,chỉ là chức thân phân không quá lớn thôi,như vậy sẽ không lộ sơ hở,bây giờ,các ngươi có thể đi chuẩn bị luôn."
Sau đó hắn nhìn những người còn lại ra lệnh.
"Còn lại ở lại,tiếp tục bàn bạc,có ai có thắc mắc gì sao."
"Có thưa giáo quan."
Chu Bạch nâng tay,hấp dẫn mọi người chú ý,đến bay giờ họ vẫn không biết tên mới đến này là ai.
"Nói."
Giáo quan ngầy liếc hắn,bình tĩnh đưa ra chỉ lệnh.
"Ta nếu như đột nhập vào hội kén rể,xong lại bị chọn làm rể thì phải làm sao."
Bọn người nhìn hắn.
[. . .. . ]
[Ngươi có phải hay không quá tự tin bao nhiêu người đến người ta chọn ngươi làm gì.]
Nhưng bọn họ không nói,vẫn giữ im lặng,ngồi ngay ngắn.
"vậy thì từ chối là được,việc đó khiến Long tộc mất mặt,cũng là một phần của kế hoạch."
"Vậy nên ta làm họ mất mặt,họ muốn t·ruy s·át ta thì phải làm sao."
Chu Bạch lại hỏi,những người khác tuy nghi ngờ nhìn Chu Bạch,việc này cũng hỏi không phải ai cũng biết sao,nhưng là họ cũng không nghĩ tới Chu Bạch là g·iả m·ạo,chỉ là nghĩ là tên mới vào nghề,mù kiến thức mà thôi,làm gì có g·iả m·ạo nào lớn lối đến vậy,đi vào ăn trực,xong lại ra đòi hỏi thắc mắc,không s·ợ c·hết sao.
"Vậy thì đương nhiên là gánh chịu rồi,ngươi còn muốn tổ chức cứu ngươi sao."
Giáo quan hơi cau mày,cái câu hỏi ngu ngốc như vậy cũng hỏi.
[Vậy là các ngươi ra lệnh làm,xong việc ăn no uống say,còn nồi thì ta gánh sao,tổ chức như vậy cũng có người vào.]
Chu Bạch nhả rãnh,sau đó hắn hỏi luôn vấn đề hắn muốn hỏi từ đầu,mấy câu trước chỉ để đánh lạc hướng thôi.
"Vậy nếu ta lúc b·ị t·ruy s·át,b·ị t·hương quá nặng,ta cần kiếm một vi y thuật giỏi ở gần đây,thì phải đi đâu tìm."
Đúng hắn muốn tìm bác sĩ,hắn thương thế tuy có thể nhanh khỏi 10 ngày là khỏi,nhưng còn Linh Mộng hơi nặng chút,tuy có đan dược cùng dược dịch hắn cho,chắc cần 3 tháng là khỏi,nhưng vẫn quá lâu quá bất tiện.
Tên giáo quan gầy có vể hơi mất kiên nhẫn nói.
"Tìm Quỷ y tiên sinh mà chữa,hắn ở Hoa Anh đảo đó,đến đó mà tìm,còm thắc mắc sao."
Chu Bạch nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của trung niên gầy,liền không nói nhiều,thức thời nói.
"Không có thưa ngài."
Chu Bạch cũng hết điều muốn hỏi,liền im lặng tốt.
"Được rồi,đã xong,vậy thì bắt đầu di chuyển đi,cụ thể kế hoặc sẽ có người đưa cho các ngươi sau."
"Rõ." ×7
Sau đó họ đi ra ngoài,Chu Bạch tiện tay vơ nốt chút thức ăn,đi ra ngoài,khuôn mặt bình tĩnh,tim thì đập nhanh kinh khủng.
Sau đó hắn đi theo mấy người không ai giao tiếp,sau đó đi xa khỏi tòa tháp một đoạn đến một con thuyền trông khá xa hoa,giống với thuyền hoa,nhưng không có nhiều trang trí nữ sắc.
Sau đó,tên đi đầu,gọi nhân sát đệ nhị đứng lại bắt đầu nói.
"Tất cả nói khẩu lệnh,điểm danh lên thuyền."
"Vô diện."
Nhân sát đệ tam
"Vô đầu."
Nhân sát đệ ngũ.
"Vô đuôi."
Sau đó họ nhìn Chu Bạch.
". . . . "
"G. . Gì."
"Khẩu lệnh."
Năm người nhìn hắn nói.
"Ồ. . .ồ, vô vô,đúng bọn VÔ NÃO."
Nói xong hắn xoay người,xách Linh Mộng lên,chân tụ lực tay bóp phong hành phù,gia tốc chạy.
Năm người đờ ra,nhìn Chu Bạch chạy đi mà mộng bức,sau đó bọn hắn vội phản ứng.
"hắn là g·iả m·ạo,đuổi theo."
Mấy người vừa kịp phản ứng,hai tên này căn bản không phải người bọn hắn.
Sau đó họ cũng gia tốc,năm người chân đột nhiên nhiều mấy dòng nước tử sắc,lấy v·ũ k·hí nhìn như kunai,đuổi theo Chu Bạch.
Chu Bạch đang vác Linh Mộng chạy như điên.
Linh Mộng trên vai hắn thì lại như không có gì cười.
"Thật vui nha,bọn họ vậy mà từ nãy tới giờ không nhận ra chúng ta,còn cho nhiệm vụ nữa chứ,hi hi,ngốc thật."
Đằng sau đang t·ruy s·át Chu Bạch bọn người nghe vậy,mặt giận tím hét.
"Dám trào phúng chúng ta,g·iết."
Sau đó bọn người dùng hải lực,ngươi ném ra những thanh kunai,cùng với ngươi kết thủy tiễn bắn về phía Chu Bạch.
"Đùm đùng,xoẹt bùm,bùm,. . . "
Chu Bạch bị hỏa lực t·ấn c·ông,phộc.
"Phộc,phụt."
Hắn thổ huyết,bọn người này tất cả đều có nguyên anh sức mạnh,nếu bình thường Chu Bạch cân tất,nhưng bây giờ thì,chạy.
"CON MẸ NÓ NGƯƠI C M MIỆNG NGƯƠI TRÊU CHỌC BỌN CHÚNG LÀM GÌ CÁI ĐỊNH MỆNH."
"Đùng Bùm. . .. "
"Phộc,phộc,phộc"
Đằng sau lưng Chu Bạch bị cắm đầy kunai như nhím.
Nhưng hắn vẫn thục mạng chạy.
Trải qua 5 phút t·ruy s·át.
"Phộc."
" mả mẹ @#$."
Một cái kunai cắm trúng mông Chu Bạch.
"Đủ rồi nha,không ta không phát uy các ngươi tưởng ta sợ sao."
Tuy kunai không cắm vào trọng tâm,nhưng cắm vào mông đó cũng là sỉ nhục,không thể nhân.
"《Phân thân.》"
"Bum."
"Bum."
"Bum."
Bọn người thấy vậy,hơi ngưng trọng,nhíu mày,một tên trong đó quát hỏi.
"Ngươi rốt cuộc là ai,tại sao lại giám g·iả m·ạo người chúng ta."
Chu Bạch chưa nói gì,thì đã bị một cái khác giọng nói chen vào.
Chu Lam bước ra khỏi màn xường,tay vuốt tóc,tạo dáng tự kỉ,nói
"~ùm teo teo."
"NẾU NHƯ NGƯƠI ĐÃ THÀNH T M MUỐN BIẾT."
Chu Thanh bức ra theo đứng trước mặt bọn người,hét theo.
"VẬY CHÚNG TA LIỀN THƯƠNG SÓT MÀ TRẢ LỜI."
Chu Bạch.
[. . . ..]
Hắn bóp bóp một chút thái dương,trong lòng đậu xanh rau má .
[Cho dù nhìn cả trăm lần vẫn thấy mắt mặt.]
Hắn mệt mỏi rồi,bọn hắn muốn làm gì thì làm đi.
Bọn người mộng bức,bọn phân thân này,bị bệnh tâm thần sao.
Hai người Chu Thanh Chu Lam dựa lưng vào nhau,nhưng chỗ cho Chu Tố đi ra thét.
"ĐỂ ĐỀ PHÒNG THẾ GIỚI BỊ PHÁ HOẠI."
Sau đó cả ba đồng thanh.
"ĐỀ PHÒNG NỀN HÒA BÌNH CỦA THẾ GIỚI."
"CHÚNG TA ĐẠI DIỆN CHO NHỮNG NH N VẬT PHẢN DIỆN."
"ĐẦY SOÁI BỨC VÀ NG Y NGẤT LÒNG NGƯỜI."
bọn người không nhìn nổi nữa,tiến lên,muốn đánh bọn dở này.
Nhưng Chu Bạch đã lên trước,hắn không thể để bọn người này diệt phân thân được,cho dù hắn muốn đập c·hết mấy cái phân thân này đến đâu đi nữa.
"Đùng đùng,bùm."
Bóng người đan vào nhau,chỉ nhìn thấy chút tàn ảnh,liên tục đụng nhau sau đó lại lui lại,cát bụi bay lên,thành cả lốc xoáy.
Mà bọn phân thân không quan tâm,rồi lại mỗi đứa tách ra,Chu Lam lên trước,cầm bông hoa hồng không biết móc đâu ra,hai tên kia ở sau.
"CHU LAM ."
"CHU THANH"
"CHU TỐ."
"CHÚNG TÔI LÀ ĐỘI TÊN LỬA BẢO VỆ NG N HÀ."
Linh Mộng nhìn bọn hắn,lại nhìn Chu Bạch đang phấn đấu thổ huyết liên tục,đánh đến xung quanh không khí biến dạng,khóe miệng co giật hỏi.
"Các ngươi không định đi giúp sao."
"MỘT TƯƠNG LAI TƯƠI SÁNG ĐANG CHỜ ĐỢI CHÚNG TA"
"Bùm bùm."
Bom khói nổ sau bọn họ
Mấy phân thân,không quan tâm,tiếp tục,màn trình diễn,chúng sau khi bị h·ành h·ạ một lần,đã thề tuyệt không lại khuất phục trước dâm uy của Chu Bạch nữa,dù t·ra t·ấn cũng phải hoàn thành giới thiệu.
Linh Mộng.
". . . . ."
"VÈO,BÙM,khụ khụ,phộc."
Chu Bạch,b·ị đ·ánh bay xuống dưới,đáp đất đau đớn,phun máu liên tục.
"CÁI ĐỊNH MỆNH,TẠI SAO CÁC NGƯƠI CÒN CHƯA XONG,MAU GIÚP TA NHANH LÊN."
"Rồi, rồi."
Mấy phân thân bước lên trước,biến hình,mặc giáp,nhìn về bọn người kiêu ngạo,ngoác ngoác tay.
Chu Bạch thấy vậy,thở ra,gào lên một tiếng.
"《Song Trùng》."
"Kít ục ục."
Xung quanh như bị nhuộm đỏ,sau lưng hắn hiện ra một cái bóng màu xích huyết cái bóng có y hệt hắn hình dạng khuôn mặt,sau đó nó trùng điệp với Chu Bạch,áo hắn bay phấp phới,như ma thần hàng lâm.
Thấy vậy,bọn người lại không sợ,năm người kết ấn giống hệt nhau,sau lưng hộ hiện lên pháp 5 tướng cầm đinh ba,đội vương miện.
"VÈO,VÈO,VÈO,VÈO."
Chu Bạch vác theo Linh Mộng chạy,Chu Thanh Chu Tố,Chu Lam cũng chạy.
Cả lũ cùng chạy.
[Con mẹ nó,tại sao bọn người này chỉ có khí tức Nguyên Anh lại triệu hồi pháp tướng hóa thần,đây là hack sao.]
Chu Bạch trong lòng khổ không thể tả.
"Vút,v·út,xoẹt,Bùm,bùm."
Mấy cái đinh ba lao thẳng hướng Chu Bạch,cùng phân thân.
"Phộc."
"Hự."
Chu Lam bị dính đòn chí mạng vào nhụy hoa,t·ử t·rận ngay tại chỗ.
Sau đó một mà t·ruy s·át như vừa rồi lập lại,như thổ dân cầm giáo phi giáo t·ruy s·át vậy,chỉ là đổi thành nhiều người hơn,cùng với đồ phi từ kunai biến thành đinh ba thôi.
Chu Bạch lưng dính đầy đinh ba,đau để hắn kém sụp đổ,trong lòng gào thét.
[Ta muốn về hư tiên giới,không ta muốn về lam tinh,ta đếch muốn xuyên không nữa đâu,cho ta trọng sinh lại lam tinh đi.]
"Phộc phộc, phộc ."
"Khụ khụ."
《Cầu Hoa tươi.》