Chương 55 Lũ điên.
Chương 55
Thiên Hải giới,
trên Đông hải vùng biển,
đảo nhỏ vô danh.
Chu Xích đứng trên một chiếc bè lớn,có một cột buồm dệt từ tơ Vân Chu màu xanh nhạt,hắn nhìn xuống hai cái thuyền viên,à không một thuyền viên,một con pet giúp việc,hét lên.
"Ta tuyên bố băng hải tặc mũ rơm,ở đây,thời điểm này."
"RA KHƠI."
Linh Mộng nhảy lên,tay dơ lên trời hô.
"RA KHƠI."
Rùa biển cũng vậy hai tay giơ lên một cái bảng gỗ.
[_RA KHƠI_] (viết trên bảng gỗ.)
Chu Xích thấy rùa biển giao tiếp bằng cử chỉ quá khó khăn,liên dạy nó tiếng việt hắn dạy luôn cho Linh Mộng,còn tại sao không dạy nó chữ cái của tu tiên giới, thì bởi vì việt ngữ ở thế giới này chỉ có mình hắn cùng Linh Mộng biết biết,như vậy lúc cần giao tiếp ngầm,có thể dùng như mật mã quân sự đến dùng.
Bọn họ đẩy bè xuống biển,Chu Xích lại hét lớn.
"CĂNG BUỒM."
Linh Mộng nghe vậy,nhanh chóng trèo lên cánh buồm,tháo dây buộc ra,cánh buồm căng ra,đẩy chiếc bề đi về phía trước.
"Linh Mộng ngươi ở trên đó quan sát đi,Rùa biển đến lái thuyền đi,mau lên."
Rùa biển Hỏa Hảo giơ lên bảng gỗ.
[_ಠ ''ಠ,ta làm lái thuyền,Linh Linh làm giá·m s·át,vậy ngươi làm gì_](viết trên bảng gỗ)
"Ta ta đương nhiên, là làm điều thuyền trưởng hay làm rồi."
[_Làm gì_]
Rùa biển truy vấn.
Chu Xích lấy ra một cái nghế nằm ở bãi biển,nằm trên đó,kéo mũ xuống mặt che nắng,nhắm mắt nói.
"Đương nhiên là ngủ nha."
[_(>д<)phản đối,phản đối,ngươi đây là lười biếng._]
Rùa biển cắn chân hắn,giơ bảng gỗ đập đập Chu Xích.
"Cút."
"Bụp,tủm."
Rùa biển bị đá bay,rơi xuống nước,nó vùng vẫy như thể không biết bơi vậy,có leo lên cái mai rùa,nhưng là có vẻ thân hình hơi béo,nên hơi khó.
Chu Xích thấy vậy,ngạc nhiên hỏi.
"Ngươi là rùa biển đó,tại sao không biết bơi,ngươi ăn trái ác quỷ rồi sao."
Chu Bạch.
[. . . . .]
[Ngươi bớt ảo tưởng hộ ta cái,mẹ nó,ngươi thật cho đây là cái kia thế giới sao.]
Rùa biển leo lên lại cái mai,sau đó lướt sóng trở lại bè,giận trừng hắn,dơ bảng gỗ.
[_ta là tinh linh Hỏa tộc,đương nhiên không bơi được rồi,ngươi lại dám đá ta xuống biển,ta đánh ngươi._]
Chu Bạch nhìn thấy vậy,sững lại hắn hơi ngạc nhiên rùa biển lại là Hỏa tộc tinh linh,nhưng cũng không kì quái,tinh linh lại không phải chỉ có nhân loại hình thái.
"Sao nào,ngươi đánh được ta sao,huynh đệ,ra nào."
"Ảnh《Phân thân》chi thuật."
Chu Xích làm mấy cái tự kỉ dáng tay,thi triển phân thân thuật.
"Bum,xoẹt xoẹt."
"~Ta đã mơ thấy nơi đây thiên đường,nơi sẽ in dấu bao cơn mê cuồng.~"
Một cái phân thân đi ra,là Chu Động,lần này hắn lại trở về 7 viên ngọc rồng trang phục,hắn mặc một cái áo cam võ phục,đai đen,cổ tay có quấn vải xanh,sau lưng có một cái ngậy,tóc dựng lên,thêm cái hình dáng mới 6 tuổi của hắn,đây thỏa thỏa là cosplay anh khỉ hồi bé.
"~Rồng thiêng sẽ mau thức dậy,vào trao ước nguyện cho ai đang mong phút bình yên~."
"Hà ."
Linh Mộng đang tập trung dò đường, nghe thấy tiếng nhạc,liền hiếu kỳ nhìn lại,đã thấy 2 cái Lưu Phi đứng ở trên bè.
"Oa,đây là cái gì hải kỹ,vẫn là thiên phú vậy mà có thể phân thân,hơn nữa rất giống thật nha."
Nàng tò mò nhìn phía dưới.
Chu Xích thấy Chu Động định ngồng biến hình,liền vội ngăn nói.
"Đừng đừng,trên bè này ngươi làm vậy có thể hỏng bè đó,dừng lại đi,ta triệu hồi ngươi để ném con rùa kia xuống biển,không phải là ném cả lũ xuống biển."
Chu Động nghe vậy,ngay từ đầu không quan tâm,nhưng khi nghe đến rùa biển hắn mắt sáng lên,dừng lại hành động đi đến trước mặt rùa biển.
Chu Xích thấy vậy gật đầu,vẫn là hắn cái chức thủ lĩnh dùng tốt,ai như bản thể,có tiếng không có miếng.
Chi có Chu Bạch hắn lại có một cảm giác quen thuộc xông lên đầu,đây là cảm giác hố to lại xuất hiện.
Sau đó khi Chu Xích hắn tưởng rằng Chu Động sẽ ra tay,rùa biển cũng thế,nhưng rồi Chu Động Khom lưng,thành kính hét.
"Quy Lão dạy ta chiêu Kamehameha đi."
Chu Xích đứng máy,Chu Bạch nói thầm quả nhiên,còn rùa biển mộng bức,nó có tuyệt chiêu nào tên như vậy sao,còn có nó không phải Quy Lão gì đó nha.
[_(Ծ_Ծ ngươi đang nói gì,ta không hiểu Quy lão là ai._]
Rùa biển mộng bức giơ lên bảng gỗ.
Chu Động thấy vậy,liền cười.
"ngươi chính là Quy Lão,đi ra đây với ta ta nói cho."
Sau đó,Chu Động mặc kệ mọi người mặt cứng đờ nhìn hắn,dát rùa biển đi đến một cái hoàn đảo nhỏ.
. . . .
Mấy canh giờ sau.
Chu Động đứng ở đuôi thuyền,người đứng trung bình tấn,hai tay để ra sau chụm lại.
Rùa biển bị Chu Động đưa đi, đã quay lại,lúc này nó thân rùa béo,mặc một cái áo hoa du lịch màu cam,mặc một cái quần đùi màu xanh nhạt,mắt đeo kính râm,chân trước cầm một cái gậy gỗ,sau lưng nó đeo lấy mai rùa của nó,nó cũng học theo Chu Động thủ thế.
Nhìn thấy cảnh này Chu Xích cùng Chu Bạch.
[. . . . . ]
Chu Động tụ lực hét lớn.
"KA. . . ME ."
Rùa biển giơ bảng gỗ.
[_KA. . . . ME _]
Chu Bạch,Chu Xích.
[. . . .]
[NGƯƠI ĐÃ KHÔNG NÓI ĐƯỢC MÙ HÉT CÁI RẮM.]
Chu Động hét tiếp.
"HA."
Rùa biển giơ bảng gỗ.
[_HA_]
"Bùm"( `ω´ )۶▭ι═══════○
[_Bùm_]( `ω´ )۶▭ι═══════○
Hai cái cột sáng năng lượng bắn ra,Cái bè như ngắn thêm t·ên l·ửa,lao nhanh như đạn bắn.
Linh Mộng thấy vui vui,liền làm theo hét lớn.
"HA."
[_Bùm_]( `ω´ )۶▭ι═══════○
Bè lại tăng tốc,bắn thẳng về phía trước,trực tiếp đạt vượt qua vận tốc âm thanh.
Linh Mộng vui sướng đứng đuôi bè hét lên.
" A a a a a mát quá."
Chu Bạch mặt đều hắc.
[Linh Mộng,ngươi mù tham gia cái gì,Các ngươi còn người bình thường sao.]
Sau đó Chu Xích cũng đi theo,đứng ở đuôi bè,hắn không thích bị bỏ lại,hắn hét.
"KA. . . ME. . HA."
[_Bùm_]( `ω´ )۶▭ι═══════○
Bè đi với tốc độ khó tin phóng ngang biển cả,đi qua đến đâu,biển như tách qua hai bên.
Chu Bạch .
[Điên rồi, điên rồi,cái băng này toàn lũ dở hơi,không kẻ bình thường.]
Đang bốn tên giở hơi chơi vui vẻ.
"Rặc rặc."
Mấy tiếng nứt toạc vang lên.
"rặc rặc."
Chu Bạch.
[. . . .]
[Dừng lại,Chu Xích,bảo bọn dở hơi này dừng lại,nhanh lên bè sắp nát rồi.]
Chu Xích lại không nghe thấy do gió to quá,hắn chỉ hét vui sướng.
"A a a a a a a a."
Chu Bách hét lớn,phẫn nộ.
[A a,con mẹ ngươi,cái định mệnh,@#$%bè sắp hỏng rồi.]
Linh Mộng cũng hét.
"A a a a a a a a a."
"Rặc rặc."
Chu Bạch khẩn cấp nói.
[Con mẹ nó bè sắp vỡ rồi,con mẹ, nó con, mẹ nó nghe thấy không.]
Chu Động hét.
"A a a a a a a a a "
"Rặc, rặc."
Chu Bạch gào thét trong tuyệt vọng.
[CON MẸ NÓ CON MẸ NÓ,ĐỊNH MỆNH BỌN NGU,@#$@#$$###.]
Rùa biển cầm bảng gỗ.
[_a a a a a a a a _]
Chu Bạch,đeo muôn noi nưa.
[NGƯƠI KHÔNG NÓI ĐƯỢC, THÌ ĐỪNG MÙ THAM GIA.]
"RẶC RẶC,BÙM."
bè giải thể,bốn cái tên ngu theo quán tính tiếp tục bay lên phía trước,như sao băng lướt qua bầu trời.
"Mẹ ơi, sao băng kìa,đẹp quá."
Một cô bé ở một hòn đảo nào đó gần đó chỉ lên bốn cái (sao băng)hí hửng nói với mẫu thân.
Một hòn đảo nhỏ khác,trên đó có một băng c·ướp biển có tiếng,là tàn ác,bạo ngược nào đó.
"BÙM,BÙM BÙM,BÙM."
"Địch tập địch tập."
Bốn viên sao băng rơi xuống,đốt cháy cả hòn đảo,phá hủy hết toàn đảo,đảo chia năm sẻ bảy chìm xuống,cả cái băng c·ướp chưa thấy mặt bị tuyệt diệt.
Sau đó ba cái nhân một con súc vật,như cái xác c·hết trôi nổi lên,cả lũ đều ngất.
Chu Bạch ngào thét.
[CÁI LŨ ĐIÊN NÀY Ở CÙNG MỘT CHỖ KHÔNG CHẾT SỚM,CHÍNH LÀ MUỐN HỦY DIỆT NH N LOẠI ĐÓ,CON MẸ NÓ @#$%]
Sau đó hắn ngất luôn.
Ba người một con súc vật trôi theo dòng nước.
《Cầu Đánh Giá Chuyện.》