Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh : Bắt Đầu Với Hố Hệ Thống Mắt Ta Thành Đèn Pin

Chương 53 :băng Mũ rơm khai sinh.




Chương 53 :băng Mũ rơm khai sinh.

Thiên hải giới,đảo nhỏ vô danh.

Linh Mộng đang chạy ra ngoài tìm đồ ăn,nàng chạy rất nhanh,như lướt trên mặt đất,di chuyển uyển chuyển như một con bươm bướm tung cánh bay xung quanh đảo có nhiều hoa cỏ kì quái lạ thường,như có cái cây lá như kẹo bông gòn một dạng xanh dương nhạt,lại như đám mây gắn lên cành cây,thậm chí trên đó còn có mùi thơm rất mê người,nhưng là nàng đi đến ngần những cây đó sẽ tránh xa,bởi vì trên đó là tổ của Vân Chu Vân Chu là một loài nhện rất đặc biệt nó to đến 1 mét nhiều,sống bầy đàn màu sắc xanh nhạt như bầu trời trên thân còn có họa tiết như lông chim,loài nó hay săn để ăn chủ yếu là những loài phi điểu,nó săn bắt bằng cánh kết tơ của mình thành hình dạng đám mây,rồi ẩn mình trong đó,rồi lại dùng hương thơm của tơ nhện dẫn dụ những con mồi xấu số bước vào,thì lôi con mồi vào,cắn xé tập thể cho đến c·hết.

Nhưng mà,tơ của chúng không chỉ để săn mồi,mà chúng cũng có thể ăn được không những ăn được, còn là vật bổ dưỡng,và còn rất ngon,Linh Mộng đến đây chính là lấy cơm ăn,nhưng vì sao nàng lại né tránh mấy cái tổ Vân Chu trước.

Có hai lý do,lý do thứ nhất,là Vân Chu này nàng muốn nuôi béo lớn,để chúng sản xuất tơ nhiều hơn,để lại ăn dần,bởi vì để kết thành một cái tổ hoàn chỉnh,Vân Chu cần rất nhiều thời gian xây tổ,nếu ăn tổ của chúng nhất là mấy con mới trưởng thành,thì chúng sẽ không có gì để săn mồi,vậy chúng sẽ c·hết đói.

Và điều thứ hai là,nàng muốn lấy tổ Vân Chu chúa,để cho Chu Bạch ăn,đây là chỉ tiếp đãi Hỏa Hỏa mấy lần nàng mới đi lấy để ăn đó.

. . . .

Mấy phút sau,Chu Bạch,Chu Xích được tiếp đãi một bữa tơ nhện chúa,nó được đặt trên một cái lá,to như lá chuối,tơ nhện chứa bồng bềnh như mây,có màu trắng chứ không phải xanh dương,Chu Bạch và Chu Xích đang cùng một cơ thể,nên cả hai đều đói,vì thế họ nhìn một chút món ăn kì lạ này,xong trực tiếp ăn,không phải hắn tâm lớn,người lạ cho cái gì cũng ăn,nhỡ có độc thì sao,sẽ không,thứ nhất,nàng nhìn rất ngu để làm chuyện phức tạp vậy,và thứ hai,nàng muốn g·iết hắn thì bây giờ đập c·hết cũng được cần hạ độc sao,hắn lại mạnh cũng chỉ là trúc cơ thôi,trong trường hợp không có thời gian chuẩn bị sẵn kế hoạch hắn đối đầu với hợp đạo trược diện chính là c·hết,không có khả năng sống,vì thế hắn cứ ăn thôi,trả nhẽ nàng còn cho thuốc mê vào để lấy cái thân trinh trắng của hắn chắc.

Hắn bốc tơ lên ăn thử một miếng,tơ nhện như kẹo bông,tan vào trong miệng,nhưng không có vị ngọt của đường,mà có một mùi thơm của gỗ,hơi đắng pha vị ngọt,như một loại thảo mộc một dạng,đây là tất cả những gì mồm trâu của hắn cảm nhận được,tóm tắt lại là ngon,thậm chí khá bổ cho cơ thể.

Hắn rất đói,ăn vèo phát là xong,sờ cái bụng no căng,hắn ợ ra một tiếng.

"Thoải mái."

Linh Mộng thấy hắn đã no say,liền mắt chớp chớp,nhìn hắn mong chờ nói.

"Lưu Phi,ngươi no rồi,thì tiếp tục kể bí văn tiếp đi tiếp theo thế nào,mau nói đi."

Rùa biển học theo Linh Mộng,chớp chớp mắt,liếc hắn nhìn hắn càng thêm đắm đuối,chân trước dùng móng rùa xoáy xoáy vào tay hắn,nũng nịu,nếu là cái đại mĩ nữ làm vậy,thật là có thể dụ hoặc hắn,nhưng vấn đề là,con mẹ nó đây là rùa,một con rùa đĩ đượi,Chu Xích đạp nó ra,ngồi thẳng lại,mặt nghiêm túc lại,lại lấy ra trà cùng cái quạt giấy,lại hàng giọng tiếp tục biên truyện.

"Đã ngươi tò mò,vậy ta liền sẽ giải đáp cho ngươi thắc mắc,tiếp tục câu truyện Hoàng D Long Cơ,lấy được One Piece,không người biết,One Piece có sức mạnh gì chỉ biết sau khi Long Cơ lấy được nó,thiên địa biến sắc,dị tượng khắp nới,hoa cỏ đâm trồi,đại dương như có thêm sức sống,Long Cơ sau khi có được One Piece,đăng ngôi vua hải tặc,có rất nhiều hải tặc từ đó về dưới chướng,nghe lệnh hắn,đại dương lần đầu tiên có được ngắn ngủi yên bình,nhưng là,ngày vui chóng tàn,tuy có rất nhiều hải tặc nguyện dưới trướng hắn,nhưng cũng có kẻ không chấp nhận,nhưng kẻ đó đứng lên liên minh lại,khiến cho mạnh như Long Cơ lúc bấy giờ cũng không thể làm gì,liên minh thế giới người đứng đầu lúc bấy giờ Sen Gô Cung lúc đó thấy được cơ hội,liền ra đề nghị hợp tác với Long Cơ đàn áp nhưng kẻ kia,không muốn lại có thêm hỗn loạn cùng máu chảy thêm,Long Cơ đồng ý hợp tác,hai đại thế lực cùng hai cùng giả đứng đầu lúc đó Hoàng Long Cơ và Sen Gô Cung,hợp tác,mấy thế lục nhỏ hơn hợp lại há là đối thủ,rất nhanh đã liên minh hải tặc b·ị đ·ánh tan,trật tự được thiết lập,từ đây đại dương yên bình ."

Chu Bạch thở nhẹ,như là cảm khái lão giả,dù hắn mới 6 tuổi cơ thể,như ông cụ non.

Linh Mộng lúc này khó hiểu,dơ tay thắc mắc .

"Vậy tại sao bây giờ chỉ còn liên minh thế giới,hay hải quân,mà không còn bất cứ tư liệu gì về Hoàng D Long Cơ đại nhân vậy."

Nghe vậy Chu Bạch Chu Xích cùng đồng thời hết hồn .



[Ngọa tào,thật có luôn hả trời,trả lẽ đây chính là thế giới One Piece của anh lù thật,không làm sao trùng hợp nhiều vậy.]

[Bớt đi méo phải bản quyền đó nhóc{tác giả}.]

Đến bây giờ,kể cả kẻ bịa chuyện cùng kẻ biết sự thật đều có chút lung lay bắt đầu tin tưởng những lời nói dối của mình,đây quá bất khả tư nghị chứ làm cách nào bộ não bọn họ tự đánh lừa được chính mình vậy,người bịa chuyện còn vậy người nghe truyện lại là hai đứa ngu như Linh Mộng cùng rùa biển thì xác định tin sái cổ rồi.

Chu Xích khiến cảm xúc của mình trầm lại,bắt đầu lại trang cái mặt ảnh đế,thở dài,đứng dậy nhìn trời,như đang trách trời thương dân giọng buồn rười rượi.

"Năm đó,sau khi dành cả đời để biển cả yên bình,vua hải tặc đã thực chí danh quy,trở thành người quyền lực nhất đại dương to lớn,không hải tặc nào dám trái lệnh hắn,mà cũng vì vậy đã khiến cho Sen Gô Cung và liên minh thế giới cảm thấy được nguy cơ,bọn hắn nghị quyết,và cuối cùng ra quyết định muốn mở ra c·hiến t·ranh một lần nữa,bởi bọn họ nghĩ,hải tặc là mối họa,phải tiêu diệt,c·hiến t·ranh lại sắp nổ ra tại nơi đại dương đã thái bình này."

Chu Xích đang diễn cảm thì.

"Đùng."

Cái bàn đá của hắn bị đập nát,Linh Mộng mặt đầy tức giận,giận dữ nói.

"Hừ mấy tên khốn kh·iếp,đúng là một lũ trơ trẽn,lúc đâu ta nghe nói tiếng xấu của bọn liên minh,cùng hải quân,ta còn có thể làm ngơ,bởi vì chúng giữ yên bình cho biển cả,nhưng bây giờ thì hừ ta gặp tên nào ta sẽ đánh tên đó."

Rùa biển bên cạnh khoa tay múa chân,cũng rất tức giận bất bình.

Chu Bạch.

[Cầu chúc những người bị nàng bắt được trong tương lai,các ngươi sống tốt,đây không phải ta hại các ngươi là Chu Xích tên chó phân thân này nha.]

Chu Xích nhìn chút bàn đá,ực ực nuốt nước bọt,hắn cảm giác,nếu nàng biết mình lừa nàng,kết quả hắn sẽ giống cái bàn đá này,nát,hắn áp chế lại cảm xúc,ánh mắt kiên định lại,đầu có thể rơi,máu có thể chảy,nhưng trang bức không thể dừng,đây là ý nghĩa nhân sinh của ta,là nhẫn đạo của ta.

"Khụ tiếp tục nói."

Linh Mộng cùng rùa biển lại chăm chú nghe không muốn đánh rơi một chữ nào,nghiêm túc lắng nghe.

"Vào lúc một cuộc chiến đẫm máu lại sắp mở màn,vua hải tặc đã làm ra một hành động vô cùng đáng kính,hắn dâng mình cho hải quân."

"Tại sao,hắn không phải rất mạnh sao,có rất nhiều đồng đội đồng minh sao đánh bọn hải quân cũng phải quy phục không được sao."



Linh Mộng mắt đỏ bừng nói.

Rùa biển cũng vậy,nó mắt cũng đỏ,gật đầu liên tục,đồng ý cách nghĩ của Linh Mộng .

Chu Xích thì lại trang,ảnh đế nhập thân,mặt biến thành có một loại anh hùng tiếc anh hùng cảm giác,giọng mang theo cảm khái.

"Hắn đương nhiên có thể chọn cách đó,nhưng là hắn không muốn,hắn không muốn máu lại rơi,nhất là máu của đồng đội hắn,cuối cùng hải quân quyết định,xử tử hắn,ngày hắn bị xử tử,tất cả hải tặc ngần như đều tới,dân thường cũng tới,hải quân,liên minh thế giới cũng ở nhưng là không ai đến c·ướp pháp trường,bởi vì Long Cơ vua hải tặc đã ra lệnh,không kẻ nào được cứu hắn."

Linh Mộng nắm chặt tay,đầu rũ xuống nhỏ giọng thút thít,thân thể run run.

Rùa biển quơ loạn chân,như nói nếu ta ở đó,ta sẽ cứu hắn.

"Các ngươi đừng bi thương như vậy,bởi sắp tới đây các ngươi sẽ được nghe đến một màn kết thúc thời đại huyền thoại huy hoàng của hắn."

Nghe vậy Linh Mộng rùa biển ngẩng đầu,chăm chú,trang nghiêm,như đang vượt qua thời không,nhìn đến khoảnh khắc cuối của vua hải tặc vậy.

Chu Xích bị cảm nhiễm,giọng mang theo rung động,tiếp tục biên hết nhiệt huyết của mình.

"Lúc đó,không khí yên lặng,đây trang nghiêm cùng bi thương đó,một giọng nói không biết từ đâu truyền tới hỏi vua hải tặc."

"Vua hải tặc kho báu của ngài ở nơi nào."

Linh Mộng cắn răng quát .

"Vô sỉ,vua hải tặc vì chúng mà hi sinh,bọn chúng lại có ngươi,ham tiền của của hắn đáng sao,hắn có hối hận, tức giận sao."

Rùa biến cầm cái mai lên,đập đập xuống đất chút cơn giận.

"Không hắn không tức chỉ cười."

Chu Xích lúc này giọng mang theo nhiệt huyết nói.

"Hắn cười to,rồi trước khi hai thanh đao dài xuyên tim hắn,hắn đã nói một câu khiến toàn thế giới thay đổi."

"MUỐN LẤY KHO BÁU CỦA TA SAO.

MUỐN TÌM RA BIỂN MÀ LẤY ĐI.



TA ĐỂ HẾT NGOÀI ĐÓ ĐẤY."

Chu Xích đạp lên một hòn đá hô to,sau đó tiếp tục trang bức trong vô thức.

"Hai cây đao hành quyết đâm xuyên tim vua hải tặc,nhưng ý chí của hắn chuyền khắp,Không khí sục sôi,đám người ở đó gào thét,một thời đại mới mở ra,thời đại của hải tặc,kế hoạch diệt hết hải tặc của hải quân cùng liên minh thế giới b·ị đ·ánh tan."

"THỜI ĐẠI HẢI TẶC THẬT SỰ MỞ RA."

Linh Mộng cũng bị cảm xúc nhiệt huyết nhấn chìm,có một loại muốn đi ra biển xúc động.

Rùa biển cũng thế.

Mà Chu Xích như nắm bắt được cảm xúc này,liền không bỏ lỡ,đưa tay ra hùng hồn nói.

"Vậy ngươi có muốn làm ta thuyền viên sao,muốn cùng ta phiêu lưu biển cả sao,muốn tiếp nối ý chí của vua hải tặc,muốn đi tìm kho báu quý giá nhất One Piece sao."

"Muốn ."

Linh Mộng không suy nghĩ,nhảy cẫng lên,bắt lấy ta Chu Xích.

Rùa biển không kém,cũng muốn gia nhập.

"Tốt từ nay băng hải tặc của ta sẽ tên là băng hải tặc Mũ Rơm,chúng ta phải đúc thuyền ra khơi tìm One Piece nào."

Chu xích vừa nhận chức đã ra lệnh hét.

"Rõ thưa thuyền trưởng."

Rùa biển đưa tay lên,chào cờ,nghiêm chỉnh chấp hành,bắt đầu có dáng thuyền viên.

Chu Bạch.

[. . . . . ]

[Ta có một cảm giác rất tội lỗi,như thể ta vừa lừa bán một cái tiểu manh manh cô nương,cùng một con động vật quý hiếm ngu xuẩn vậy.]

《Cầu Hoa Tươi.》