Chương 36 :Bạch Hổ thành
Bạch Hổ thành,là một tòa thành nhỏ nằm ở phía đông cách Chu gia không quá xa,nơi này không có gì quá đặc biệt ẩm thực,văn hóa,cảnh vật,diện tích thì còn không bằng Chu gia,nhưng nơi này rất yên bình,cùng nhưng tòa thành khác có gia tộc thế gia đấu đá lẫn nhau,thì nơi này được tính là thiên đường,còn tại sao lại vậy,thì bởi vì tòa thành tưởng chừng như bình thường này,lại có một vị độ kiếp kỳ làm thành chủ,đây là điều đặc biệt nhất của tòa thành này,và vị thành chủ này cũng không phải hạng người vô danh hắn được thế nhân đặt cho tên hiệu vì Bạch Hổ Thú Vương,vì thế tòa thành này được đặt lại tên theo vị thành chủ này,hắn đã cai trị tòa thành nhỏ này được 1000 năm,và đây là điều vô cùng kì quái của vị thành chủ này.
Phải biết,độ kiếp kỳ tại phàm giới đã coi như cường giả đứng trên đỉnh cao,chỉ cần tiến một bước nữa,là có thể thành tiên,phi thăng tiên giới,mà độ kiếp kỳ tại vài cái tiểu thế giới,thậm chí chính là truyền thuyết tồn tại,chưa người đặt đến.
Tuy đến Hư tiên giới với tiên giới,thì độ kiếp kỳ đã không còn là chí cao vô thượng tồn tại,nhưng tuyệt không nghèo khó đến mức phải đi làm thành chủ của một tòa thành nhỏ,hoàn toàn có thể làm ra cái tứ ngũ phẩm thế lực cũng không sao,đấy là còn đang nói tới Độ kiếp kỳ bình thường,còn vị này Bạch Hổ Thú vương chỉ kém chút nữa đã là hư tiên cảnh,vậy mà hắn chưa tường mở rộng thế lực dù có khả năng đó,cũng không quá quản việc trong thành,chỉ cần không gây náo loạn trật tự,các ngươi có thể muốn làm gì thì làm,đây là sự kì quái của hắn,không tranh quyền thế,không tranh tài phú tài nguyên tu luyện,không tranh vinh quang,lại luôn lù lù bế quan muốn làm khổ tu nhưng làm khổ tu sĩ lại không vào rừng sâu mà tu,mà cứ phải làm thành chủ mới chịu,thật khó hiểu.
. . . . . . .
Lúc này Bạch Hổ thành chủ phủ,bế quan mật thất.
Một vị trẻ tuổi trung niên tuấn tú,mặc bạch bào,tuổi chừng 40 đang cúi người,nói.
"Phụ thân,lễ hội săn bắn của thành ta lại tổ chức thường niên rồi,cần ngài ra chủ trì mọi việc a."
Lúc này cửa đá mở ra,một vị t·rần t·ruồng lão giả đi ra,hắn thân hình không tính to lớn,hơi cao hơn người bình thường một chút,cơ bắp phân bố toàn thân,lại vẫn cho người ta thấy thân thể hắn gầy,tóc hoa râm,gọn gàng ánh mắt đen nhánh,hắn chính là Bạch Hổ thú vương.
"Ta đã nói là không quả sự mấy việc này rồi mà,ta giao cho ngươi quyền điều hành rồi không phải sao,sao còn làm phiên ta vì chuyện nhỏ này."
Trung niên nhìn lão giả thấy hắn không mặc quần áo mặt có chút co lại nói.
"Thưa phụ thân lần này lễ hội hơi khác một chút,có Chu gia hai vị thiếu chủ cũng tham gia,vì tỏ lòng thành vẫn là phụ thân ngài vẫn là xuất hiện thì tốt hơn."
Bạch hổ thành chủ mặt có chút khó hiểu.
"Tại sao đang yên đang lành Chu gia thiếu chủ lại đến chúng ta thành nhỏ tham gia lễ hội,tuy mấy lễ hội trước cũng có Chu gia người tới tham gia,nhưng chủ yếu là chi thứ,hoặc tộc nhân bình thường mà thôi,trả nhẽ hai vị thiếu chủ này nhằm chúng vị nào mỹ nhân của thành ta,nên mới kiếm cớ tới."
Trung niên lắc lắc đầu .
"không phải không phải,ngài bế quan quá lâu,không biết chuyện ngoại giới,Chu gia hai vị thiếu chủ chỉ vừa mới sinh không lâu,làm sao lại để ý nữ nhân,bọn họ đến là thật tới chơi lễ hội,bởi vì vừa vặn với thực lực bọn họ, với cả quanh đây có mỗi chúng ta trong năm có lễ hội thôi,nên họ tới chơi cũng bình thường."
Bạch Hổ thành chủ gật đầu cũng không hỏi nhiều bởi hắn rất ít quan tâm ngoại giới truyện,chỉ cất bước ra ngoài nói.
"Vậy thì đi thôi,ta đang vội làm nhanh còn về bế quan."
Trung niên thấy vậy vội vàng ngăn Bạch hổ thành chủ nói.
"Khoan đã,phụ thân ngươi chưa mặc quần áo a."
"Ồ,quên mất,tại không mặc quần áo có chút thoải mái,nên ta lại quên."
Nghe phụ thân nói vậy,trung niên khóe miệng co giật,từ lúc cái kia kim quang dị tượng hiện lên,khiến cho phụ thân hắn tò mò,liền đang ngâm dược luyện thể cũng không quan tâm,thân mình t·rần t·ruồng bay ra ngoài định đi nhìn xem,sau đó,hắn bị mù thân thể t·rần t·ruồng đứng giữa đường,từ hôm đó,như thể mở ra một cái kì quái sở thích,phụ thân hắn,từ mấy tháng nay liền luôn ở t·rần t·ruồng,một cái lão giả tóc hoa râm luôn t·rần t·ruồng là bao nhiêu cay con mắt,mà cha hắn còn đi khắp phủ như không có chuyện gì xảy ra,cái kia thái kê lủng là lủng lẳng,khiến cho bao nhiêu thị nữ đỏ mặt a,quá mất mặt,đã từng hình ảnh trong lòng hắn một cái uy nghiêm mạnh mẽ phụ thân đã bị đạp đổ,chỉ còn lại một lão già biến thái thích lõa thể đi khắp nơi thôi,vẫn may là hắn chỉ làm thế trong phủ,nhưng bây giờ hắn còn định làm thế bên ngoài thành,thì mặt của người con này của hắn biết rúc vào lỗ nào cho kín.
"Haiz tại sao cứ phải mặc quần áo a,quá phiền toái,lại không thoải mái a,quá khó chịu."
[Tại sao phụ thân uy nghiêm của ta bây giờ lại thành thế này,quá mất mặt a.]
Trung niên đậu đen rau muống.
. . . . . . .
Trên bầu trời trong xanh,một con tàu lớn bay trên không trung,con tàu to tới 100 mét,có 10 cái cánh giống như làm bằng vải ở hai bên đuôi thuyền dài hẹp lại,như cái đuôi cá,thân thuyền màu gỗ nâu,được khắc trên thân Chữ[ Chu ]to chiếm 1/5 diện tích thân thuyền.
Mà lúc này,Chu bạch đang nằm trên thuyền thảnh thơi phơi nắng,mà mẫu thân hắn thì đang làm gì đó trong phòng,Chu Dịch thì đang,trêu đùa với mấy con phi điểu trên không.
Chu Bạch nhàm chán ngáp một cái.
[Haiz thật là còn một lúc nữa với tới nơi a,không có thứ gì để g·iết thời gian sao.]
Rồi hắn chợt nhớ.
[A đúng,dạo này không quay thưởng tại toàn ra mấy đồ quá rác,hôm nay vừa vặn ngày lành tháng tốt,quay thử xem có ra kỹ năng không.]
Nghĩ vậy hắn mở hệ thống ra,nhấn vào mục quay thưởng,trong lòng thầm nhủ.
[Không cần ra đồ tốt chỉ cần ra đồ có thể dùng đừng là rác .]
[Đinh đinh:uy ngươi quá đáng a,ta có thất bại đến vậy sao,đồ của ta cũng tiện dụng trong chút trường hợp đặc biệt chứ bộ.]
[Thật sao,vậy ngươi lấy cho ta cái ví dụ xem.]
Chu Bạch giọng trào phúng nói.
[Đinh đinh: ví dụ như,ví dụ như,ừm.]
[Ví dụ như cái gì thuốc sổ cho tu tiên giả,ví dụ như đôi dép 100% ném trúng địch,nhưng không sát thương ví dụ như kèn đám ma,triệu hồi ra mấy cái anh da đen ra khiêng quan tài rồi đứng nhảy,không có lực sát thương nhưng chủ yếu là để trào phúng kẻ khác đám ma,ví dụ như cái mũ thần kì,có thể phát hiện ngươi có bị cắm sừng không khi đổi thành màu xanh,dài thêm cái sừng,. . . . .]
Hệ thống.
[. . . . . .]
[Chấp nhận sự thật đi bạn của tôi,có lẽ tương lai ngươi sẽ hữu dụng,nhưng không phải bây giờ,đó là hiện thực a.]
[Đinh đinh:(ಥ﹏ಥ) ta bây giờ thật sự vô dụng vậy sao,không dùng được như vậy sao.]
Chu Bạch thấy hệ thống lại mất tự tin dành an ủi nói.
[Không ngươi không vô dụng ít nhất là không vô dụng đến mức ngươi vừa nói,chỉ là kĩ năng với đồ vật mà quay được từ ngươi quá kì quái,khiến ta có lúc muốn đập ngươi xúc động thôi.]
Hệ thống.
[. . . . . ]
[Đinh đinh:ta cảm giác ngươi không phải an ủi ta,mà đang khiến ta tổn thương thêm a.]
[Không có a ngươi nhầm rồi ta chỉ là không biết an ủi thôi,nên ta an ủi theo sự thật.]
[Đinh đinh:vậy lần sau mong ngươi đừng lại mở mồm nữa .]
[Tốt a,ta cũng chỉ tiện an ủi mà thôi ngươi không thích thì thôi vậy,ta bận quay thưởng,không nói chuyện với ngươi nữa.]
Chu Bạch nhún vai,vào vấn đề chính,ấn vào nút quay 1000 điểm,vòng quay thưởng xoay tròn rồi dùng lại.
[Đinh đinh:chúc mừng bạn nhận được《quả cầu bắt quái》:người dùng ném vào một con vật đã sắp ngủm,thì có thể thu phục con vật đó làm thú cưng,thú cưng sẽ nghe mọi mệnh lệnh của chủ nhân,không áp dụng với nhân loại hay những sinh vật có hình dạng nhân loại,đừng mơ tưởng dùng làm chuyện linh tinh.]
Chu Bạch tuy đã gần như miễn nhiễm với mấy đồ kì quái trong hệ thống rồi,nhưng khi thấy cái quả cầu này hắn rất muốn đậu đen rau muống.
[Hệ thống,ngươi lấy trộm quả cầu này ở pokemon sao mẹ nó,đến cả thiết kế cũng giống như đúc a.]
Hệ thống không quan tâm,nàng phải làm việc .
[Đinh đinh:chúc mừng bạn nhận được pháp bảo《áo giáp tự mặc》nghe ngầu vậy thôi chứ không khác mấy áo giáp phá bảo bình thường,chỉ được cái mặc lên nó ngầu hơn bình thường thôi.]
[ n lại là rác,linh bảo ta xin gia tộc được một nắm lớn tại sao phải mặc pháp bảo,chỉ để ngầu sao,điên chắc.]
[Đinh đinh:áo giáp có kèm theo chức năng dung hợp,có thể dung hợp áo giáp khác tăng phẩm chất,nhưng chỉ được 1/10 mỗi cái thôi.]
[???cộng sự ngươi thấy ta nhiều tiền nên tưởng ta ngu sao,ta tốn 10 cái linh bảo để đổi lấy một cái linh bảo bình thường,thêm cái chức năng tự mặc,c·ần s·ao,ta lại không tàn tật.]
[Đinh đinh :ta chỉ kiến nghị còn ngươi làm hay không thì là lựa chọn của ngươi.]
[Đinh đinh: chúc mừng bạn nhận được《bom nổ ngay lật tức》:boom]
"Bùm"
Trên thuyền đột nhiên có t·iếng n·ổ lớn khói đen nghi ngút Chu Bạch chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra,một giây trước còn nằm thảnh thơi quay thưởng giây tiếp theo đã bị nổ cho choáng váng.
"THAO,MẸ NÓ,HỆ THỐNG NGƯƠI@#$%Đ Y MẸ NÓ LÀ CÁI GÌ A."
"NGƯƠI CHẮC CHẮN LÀ TRẢ THÙ TA NÓI XẤU NGƯƠI PHẢI KHÔNG,CÁI@#$"
《Cầu tương tác》