Chương 37 lại bị hiểu nhầm
Chương 37
Trên đường tới bạch hổ thành,một chiếc thuyền to lớn phải hạ cánh ở một cánh rừng vì bị hỏng,thuyền bị cháy đen một mảng.
Liêu Như Yên bước ra khỏi con thuyền,dùng tiên lực thôi động,con thuyền bắt đầu chữa trị trận pháp,chỉ 10 giây là hoàn toàn sửa xong,sau đó thì nàng phất tay,cho lại thuyền vào nhẫn trữ vật,sau đó đổi lại lấy ra một loại thuyền nhỏ hơn khoảng 20 mét,không có trang trí đặc biệt bước lên,mà Chu Bạch đi theo sau im lặng không nói một lời,còn tại sao nàng lại đổi thuyền, thì chỉ đơn giản là từ ban đầu,nàng đã có ý định đổi thuyền,dùng thuyền to để đi đường cho nhanh,sau đó dùng thuyền nhỏ để vào thành mà không bị chú ý,dù sao Chu Bạch cùng Dịch Thần sẽ tham gia lễ hội săn bắn,nếu người ở bạch hổ thành biết thiếu Chủ chu gia tham gia vào lễ hội,thì chắc chắn sẽ có người nhường nhịn để lấy lòng chu gia,như thế còn gì là chơi nữa quá nhàm chán.
. . . . .
Chu bạch lúc này đang bị phạt quỳ,mẫu thân hắn ngồi trên một cái ghế gỗ,sau lưng là đệ đệ Dịch thần của hắn đấm bóp vai,mẫu thân hắn như bà hoàng nhìn xuống hắn hỏi.
"Trình bày,tại sao đột nhiên làm nổ thuyền."
Chu Bạch mặt một đen,trong lòng chửi hệ thống ầm lên.
[Chó hệ thống tại ngươi a,tại sao lại quay ra bom,ngươi mẹ nó giải thích a,có phải ngươi làm không.]
ԅ ༼ * ◕ ∧ ◕ * ༽ ノ[đinh đinh:cái này thật không phải ta làm a,ta nếu có thể điều khiển vòng quay theo ý mình thì ta đã để cho ngươi quay đồ tốt một chút,để ngươi đỡ bảo ta vô dụng a,ta rảnh đâu mà cho ngươi bom để ngươi chửi ta sao.]
[Nếu như ngươi chính là thích hố người thì sao,toàn cho ta đồ kì quái chính là để trêu tức ta thì sao.]
Chu bạch bạch tức khí,hỏi.
[Đinh đinh:乁 (⁰͡ Ĺ̯ ⁰͡) ㄏngươi suy nghĩ nhiều,ta có ý thức như người bình thường chứ không phải ngược nhân cuồng,hơn nữa Chu Bạch ngươi mạnh lên thì ta được lợi,còn ngược lại thì ta sẽ bị suy yếu,ta hại ngươi làm gì.]
[Nhưng là. . . ]
[Đinh đinh đinh đinh đinh :không nghe không thèm nói chuyện với ngươi.]
Chu bạch chưa kịp chất vấn xong thì hệ thống lại đánh bài chuồn.
"Thế ngươi có trả lời không."
"Đông"
Một cái búa đập ngay trước mặt Chu Bạch để hắn tỉnh táo lại,nhìn về cái búa trong lòng đậu đen .
[Từ khi biết cách dạy ta như này hiệu quả,mẫu thân lúc nào cần dạy ta cũng sẽ lôi búa ra đánh ta nhưng như thế cũng thôi đi,lúc trước tuy sẽ đánh nhưng còn có thể thương lượng,nhưng từ vụ lão cha, làm cho bây giờ mẫu thân tâm tính vẫn rất không tốt,tuy rằng đã hòa giải,nhưng cái tính bá chiếm của mẫu thân quá nặng,cứ thấy lão cha với Uyển a di ân ái,là lại ghen nhưng lại không thể làm gì mà ta thì vừa lúc làm bao cát cho mẫu thân,ta khổ a,lão cha làm sai tại sao mẫu thân bắt ta đánh a.]
Suy nghĩ vậy thôi,hắn không dám lề mề,đành lại phải bịa chuyện.
"Ta ta thử võ kỹ liệt hỏa quyền,nhưng xảy ra chút sai lầm,nên nên nó p·hát n·ổ."
Liêu Như Yên tra hỏi.
"Ồ nương nhớ là liệt hỏa quyền đánh ra không có khói a,với cả phải tu vi kim đan với có thể dùng cơ mà,người dùng kiểu gì."
Chu bạch nhanh trí nói.
"Là đúng vậy ta định đánh ra liệt hỏa quyền,nhưng tu vi không đủ nên cải tiến công pháp một chút,nhưng thất bại nên nên mới có khác biệt,làm nổ thuyền."
Liêu Như Yên cùng, đang đấm bóp Chu Dịch thần nghe vậy sững sờ.
"Ngươi thử lại cách người vừa thay đổi võ kỹ,cho ta xem ."
Liêu Như Yên ngưng trọng nói.
Nghe vậy Chu Bạch sững sờ,sau đó vội nói.
"Không được a,nhỡ lại nổ nữa thì sao."
Hắn biết cái rắm thay đổi võ kỹ a,đây là bốc phét a.
"Cứ làm đi ta tạo rào chắn bảo vệ cho ngươi,nếu ngươi làm được nương tha cho ngươi lần này."
Nghe nương nói vậy,chu bạch cắn răng,đang chuẩn bị nhận lỗi làm cái cớ khác,thì đột nhiên một ý tưởng lóe lên trong đầu hắn.
Thế là hắn đấm ra một thức liệt hỏa quyền,liệt hỏa quyền hắn có học qua,chỉ không sử dụng được ra đánh ra liệt hỏa thôi,nhưng bây giờ với ý tưởng của hắn,chỉ cần đánh ra quyền là được,hiệu ứng đã có cái khác lo.
"Bùng bùm"
Một cái hỏa quyền to bằng con thuyền bị đấm ra,hơi nóng phát ra tứ phía,quyền đầu bị Chu bạch đấm lên trời,biến mất không thấy,chỉ còn lại một lỗ hổng mây to trên trời.
Liêu Như Yên cùng Dịch Thận trọn tròn há hốc mồm,Dịch Thần lấy ra lưu ảnh thạch hắn vừa quay lại nhìn đi nhìn lại vẫn khó tin.
Mà mẫu thân chu bạch cũng ngạc nhiên,khó tin hỏi Chu Bạch.
"Ngươi làm thế nào,đây thật sự là ngươi cải tiến,không phải nói thất bại sao,sao mới lần thứ hai đã thành công rồi."
Chu bạch gật đầu mặt đầy khó hiểu hỏi mẫu thân.
"Đúng a,là ta cải tiến,nhưng mới chỉ cho ta thể chất dùng được thôi,người khác dùng không được,nhưng tại sao nương ngươi mặt trông khó tin vậy,liệt hỏa quyền không phải cơ bản võ kỹ sao,sửa chữa chút phải dễ dàng chứ?."
Liêu Như Yên mặt mộng,nhìn về phía Chu Bạch nói.
"Ngươi không hiểu chuyện ngươi vừa làm nó hư cấu thế nào sao, Dịch Thần giải thích cho hắn a."
Dịch thần tâm không có yên ổn lại,có ngáng áp chế,rồi bắt đầu giải thích cho Chu Bạch.
"huynh,ngươi hẳn là biết,mỗi võ kỹ công pháp linh kỹ,các loại,đều là đại sư có kiến thức sáng tạo ra hoặc đại năng sáng tạo a."
Đúng cái này ta biết,nhưng ta vẫn không hiểu hai người ngạc nhiên cái gì,ta lại không sáng tạo công pháp võ kỹ,ta chỉ sửa lại thôi."
Chu bạch khó hiểu nói,hắn thật ra còn trả biết sửa lại a,chỉ là thủ thuật lừa người a.
"Đúng là sửa lại võ kỹ,công pháp không hiếm,người ta khi lấy được võ kỹ công pháp,linh kỹ,sẽ sửa lại một chút để phù hợp với bản thân hơn một chút,dù sao không phải ai cũng giống nhau,người sáng tạo ra công pháp cũng không thể thiên biến vạn hóa võ kỹ công pháp phù hợp với tất cả mọi người."
Sau đó giọng hắn trầm hẳn lên giải thích tiếp.
"Nhưng là,họ sửa lại chỉ là chi tiết nhỏ để phù hợp với cơ thể bản thân,mà không phải cách vận hành của công pháp,mà huynh đã làm vậy còn thành công,ví dụ nhé bọn họ như thuê một căn nhà,sau đó bọn họ trang trí lên căn nhà đồ dùng thích hợp với họ để sống,nhưng họ không thay đổi căn nhà,mà huynh thì đã thay đổi kết cấu của can nhà rồi."
"Huynh không chỉ làm cho võ kỹ giảm tiêu hao,để cho trúc cơ cũng có thể sử dụng,mà uy năng của quyền ấn lại không bị giảm,ngược lại có chút tăng,tuy không thể cho người khác dùng chỉ có huynh dùng được,nhưng đây cũng đủ kinh khủng,điều này đồng nghĩa với huynh vừa tối giản đi nó đó,đây là việc một vị đại sư cũng khó có thể làm được a,tuy vẫn làm được nhưng tuyệt đối mất thời gian vô cùng,nào giống ca ngươi mới thử lần hai là hoàn thành rồi,đây là cái gì định nghĩa."
Chu Bạch mộng bức,nhìn về phía mẫu thân ánh mắt như hỏi,thật sao?.
Mẫu thân Chu Bạch ngật ngật đầu.
Dịch thần lại nói tiếp.
"Ta đã nghe qua ngộ tính của ca ca rất cao,2 ngày mới sinh đã ngưng ý cảnh,nhưng bây giờ ta thấy gia tộc còn đánh giá thấp ngộ tính của huynh rồi."
Liêu Như Yên gật đầu nói.
"Đúng thế,quay về ta phải nói cho lão tổ biết,hắn cũng sẽ trợn mắt há hốc mồm cho xem."
Chu Dịch thần cũng nói.
"Ta vừa vặn có lưu ảnh thạch lưu lại làm bằng chứng,về tộc phải tuyên truyền a,để cho người ta biết ca ca ta lợi hại tới mức nào."
Hai người nhìn Chu Bạch như quái vật xem.
Mà Chu Bạch thì trong lòng loạn.
[Xong xong,lỡ làm quá lố rồi,ngộ tính của ta vốn bị hiểu lầm là cao bây giờ trực tiếp bị hiểu lầm thành kinh khủng rồi,ta thật ra không có thay đổi võ kỹ a,ta chỉ sử dụng kĩ năng,《hiệu ứng dọa người》 mà thôi,tuy quyền ảnh có cả hiệu ứng nóng lên,bốc lửa như thật nhưng không có lực sát thương a,ta phải đánh lên trời để che đi khuyết điểm đó a,còn mây cũng chỉ là dùng kĩ năng rẽ ra cho thêm phần chân thật thôi a,ta không có biết sửa võ kỹ ta nói bừa các ngươi tin sao.]
[Đinh đinh :chúc mừng bạn nhận được thành tựu 《lừa trên dối dưới》(đặt được khi lừa người thân mình tin đến sái cổ một việc không đúng sự thật,người đặt được thành tựu này thường không phải vật gì tốt.) +1000 số mệnh điểm +100 tốc độ -100 đạo đức con người.]
[. . . . . . ]
[Con mẹ nó ngươi còn dám khịa ta chó hệ thống này,ta lừa họ cái rắm,đó là họ tự não bổ ta có được không.]
[Đinh đinh:biện hộ vô hiệu.]
[Cái @#$%.]
[Ngươi đây là đang thách thức ta đúng không,mẹ nó ngươi ra đây đánh nhau,ta muốn đập c·hết ngươi.]
《Cầu lại hoa tươi》