Chương 28: kĩ năng mới
Chương 28:
Trường Sinh thế gia, Chu Gia .
Trên núi cao,linh khí lượn vòng ngưng thành những đám sương mờ.
1 tháng đã qua, kể từ khi mẫu thân Chu Bạch thức tỉnh một cái kì quái thú vui,trong một tháng này Chu Bạch có thể coi như số khổ,nương hắn chỉ cần có thời gian liền muốn kéo hắn đi chơi nhưng bắt buộc phải mặc《 đạo bào trung tính》hắn sau lần thử triệu hồi thế thân sau, liền mấy lần quả quyết từ chối,hắn không muốn thấy mấy cái phân thân ảo đá chơi c·ần s·a,đó nữa.
Lúc đầu mẫu thân vẫn dùng chiêu cũ mặt u buồn lấy mềm buộc chặt nhưng rồi thấy đã vô dụng,liền quả quyết lúc hắn ngủ liền mặc cho hắn đạo bào,sau đó sáng sớm lại rủ hắn đi chơi như thường,hắn bị dính đòn này một lần về sau thì quả quyết đưa ra yêu cầu có phòng riêng.
Hắn phải dùng hết cách mới có thể được mẫu thân đồng ý,và trong một tháng này hắn phòng bị vô cùng cẩn thận, tuyệt không cho mẫu thân có thêm cơ hội,thế là qua 1 tháng dài.
Cuối cùng mẫu thân hắn cũng bỏ cuộc,nhưng nương hắn, không nói bỏ cuộc cũng không đúng,phải nói là chuyển từ bắt hắn mặc nữ trang mẫu thân nàng chuyển sang mong muốn có đứa con gái,vì thế từ khi hắn chuyển sang phòng bên cạnh,tối nào cha hắn về là phòng bên lại có tiếng đóng cọc.
Khụ cố lên lão cha ngươi phải làm được,ta tin ngươi,nếu không được nương lại bắt hắn mặc nữ trang thì xong phim.
. . . . . . . .
Mà lúc này ở một trang viên xa hoa Chu Thanh Sơn bước ra ngoài,khuôn mặt của hắn lúc này rất đặc sắc,lúc thì có chút vui vẻ,lúc lại có chút u buồn cau mày suy nghĩ,Chu Thanh Sơn hôm nay hiếm hoi không có bận việc liền về lại trên núi trang viên.
Mà đằng sau hắn,có một mỹ phụ nhìn xem bóng lưng của hắn mặt nàng hơi cúi xuống,nhìn về trên bụng mình hay chính xác hơn là con nàng,vuốt chút bụng đã phình to lên rất nhiều.
"Chỉ còn hơn 3 tháng nữa là ngươi đã được nhìn thấy thế gian rồi,không biết ta có thể cho ngươi sống hạnh phúc hay không đây."
"Haiz "
Rồi Liêu Uyển Nhi quay người đi vào trong phòng.
. . . . . . .
Chu bạch lúc này đang ở trong sân luyện võ kỹ,trẻ em của thế giới này muốn luyện công pháp, ít nhất phải 10 tuổi mới có thể học và bắt đầu tu luyện,nhưng nếu như mà sinh là có tu vi như chu bạch
thì sẽ có thể tu luyện trước một chút võ kỹ linh kỹ tuy không tăng tu vi,nhưng có thể luyện võ kỹ trước thì độ thuần thục võ kỹ linh kỹ sẽ cao hơn người cùng cảnh giới,đây là ưu thế của thiên tài.
Nhưng Chu Bạch không chỉ có ưu thế này,hắn bây giờ thể chất được tính là ngụy thần phẩm,tuy không có kĩ năng thần dị như những thần thể thực sự,nhưng tốc độ phát triển tố chất cùng căn cơ, lại bằng nhau,vì thế nếu không tính sai với tốc độ phát triển thân thể hiện tại của hắn lúc này hắn đã to bằng 5 tuổi đứa bé,thì có lẽ 1 năm sau là cơ thể hắn sẽ có 10 tuổi trẻ em độ lớn đến lúc đó là có thể bắt đầu tu hành.
Nói đi cũng phải nói lại nếu như không có hệ thống thể chất của hắn sẽ không mạnh được như vậy,vì thế một tháng nay hắn liên tục quay thưởng, để xem có kĩ năng nào giúp hắn đột phá thần thể không,dù cái kia 《phân thân》kỹ năng rất thao đản,cơ mà vẫn còn có thể dùng (trong trường hợp khẩn cấp)nên hắn một tháng nay luôn gửi hi vọng vào hệ thống,nhưng để hắn rất thất vọng là quay ra toàn rác cơ mà không phải không có thu hoạch.
Ví dụ như,hắn lấy được một kỹ năng rất ổn,cũng rất thực dụng .
[《đại tiểu như ý》:giới thiệu kỹ năng giúp người dùng thu nhỏ lại gấp 10 lần, phóng to gấp 10 lần,hoặc trở lại đúng kích thước thật,kích thước của đồ vật sinh vật đồ vật và sinh vật khi bị kĩ năng ảnh hưởng bản chất vẫn sẽ không đổi,ví dụ như ngươi phóng to một quả táo,sau đó ăn,thì dinh dưỡng mà quả táo mang lại vẫn như một quả táo bình thường,không tăng thêm .]
Đây là cái kĩ năng bình thường nhất cùng thực dụng nhất của hắn,nhờ có nó mà mấy thứ đồ rác rưởi quay được từ hệ thống đều được hắn cất gọn trong nhẫn không gian của bản thân,nhẫn không gian rất quý đó hay bất cứ đồ vật liên quan tới không gian đều quý,diện tích không gian nhẫn của hắn khá nhỏ chỉ có 10 m vuông thôi,nhưng cũng không trách được vì đây chỉ là quà từ sinh thần của hắn thôi người ta cũng không thể tặng quà đắt được,nhưng với cái kĩ năng mới này 10 m vuông có thể như 100 m vuông đến dùng rất tiện dụng.
Hắn còn quay được vài kĩ năng khác,nhưng không có gì đáng nói bởi vì chúng rất vô dụng.
[《hiệu ứng dọa người》:tên như ý chính là cho phép người dùng có thể tạo ra hiệu ứng bắt mắt như,sấm chớp lôi điện biến hình,nhưng không có lực sát thương.]
[《Nhạc theo ý thích》tên như ý có thể chọn ra bài nhạc đệm cho hoàn cảnh của người dùng, bất cứ lúc nào,không có lực công kích nhưng thú vị.]
Lúc quay được hai cái này kĩ năng,hắn cùng hệ thống lại cãi nhau một trận,mẹ nó quá thao đản,đây là hai kĩ năng vô dụng nhất của hắn luôn đó,mà bây giờ nhìn kĩ lại hắn chợt phát hiện một cái vô cùng đáng sợ vấn đề,phân thân có thể dùng được bản thể kĩ năng,mà hắn vừa mới quay được hai cái kĩ năng này,nếu như.
《Phân thân》 +《hiệu ứng dọa người》+ 《Nhạc theo ý thích》
[. . . . . . . ]
Hai cái kĩ năng này thật sinh ra, để cho bọn phân thân chó c·hết kia mà.
Hắn quyết thề nếu không có việc liên quan tới sống c·hết,hắn tuyệt không gọi phân thân.
Đang lúc suy nghĩ miên man,đột nhiên thấy Chu Thanh Sơn một mặt mệt mỏi,Chu Bạch dừng lại luyện võ kỹ.
"Phụ thân ngươi đã về"
" n người tại luyện võ kỹ sào,rất tốt rất tốt,nhưng nhớ chú ý không để bản thân b·ị t·hương a."
Chu Thanh Sơn mặt hơi cười,nhắc nhở Chu Bạch.
"Vâng phụ thân"
Chu Bạch thấy được mặt Chu Thanh Sơn hơi có chút mệt mỏi,nhưng cũng không chú ý quá dù sao bình thường về nhà Chu Thanh Sơn mặt vẫn luôn mệt mỏi do nhiều việc.
"Này hai các ngươi có vào ăn cơm không"
Liễu Như Yên thanh âm phàn nàn, truyền ra từ bếp .
"Được rồi chúng ta vào ăn thôi,đừng để nương ngươi đợi"
Chu Thanh Sơn nói.
Chu bạch gật đầu đồng ý.
Hắn chạy lại phía phòng ăn,không rửa tay hay gì mà ngồi luôn xuống bắt đầu động đũa.
"Mời phụ thân mẫu thân ăn cơm."
"Ừm"
Chu Thanh Sơn vẫn hơi ủ rũ trả lời.
"Ngươi không rửa lại tay chân sao,rất bẩn a."
Mẫu thân hắn cằn nhàn nói.
"Không a,tí nữa ăn xong con sẽ đi tắm."
Cả nhà ăn trong bình tĩnh nhưng khi sắp hết bữa thời điểm đột nhiên.
Mẫu thân Liêu Như Yên mặt bình tĩnh,thanh âm càng bình tĩnh đột nhiên hỏi lão cha hắn.
"Phu quân ngươi có chuyện gì buồn bực sao"
Chu Thanh Sơn mặt lắc có chút không tự nhiên trả lời
"Không không chỉ là lại có chút nhiều việc có chút hơi mệt thôi.
Liêu Như Yên mặt vẫn giữ nguyên trạng thái hỏi
"Vậy ngươi có gì giấu diếm ta sao"
Chu Thanh Sơn một mặt cố ra vẻ bình tĩnh,trả lời.
"Không không có ta làm sao có gì dám giấu ngươi"
"Ồ vậy sao vậy thì không sao"
"Hà"
Chu Thanh Sơn thở nhẹ ra như thoát kiếp nạn.
Mà Chu Bạch giả vờ ăn cơm nghe hết từ đâu đến cuối đối thoại lại thấy khuôn mặt nhẹ nhàng của Chu Thanh Sơn không khỏi lắc đầu trong lòng nói.
[Lão cha vẫn quá ngốc a,phụ nữ khi đã nói ra câu,"anh có gì giấu tôi không" thì theo kinh nghiệm kiếp trước, 90% không phải họ đang nghi vấn người đâu, mà là họ đã nắm được thứ gì đó rồi,chỉ hỏi người như quan tòa hỏi chuyện,nếu thành thật thì được khoan hồng,nếu không thì.]
[Tuy không biết lão cha giấu mẫu thân chuyện gì,nhưng mong là sớm tai qua nạn khỏi,cầu chúa phù hộ lão cha a.]
Ăn cơm xong,tối hôm đó quả nhiên lão cha bị phạt phải ngủ ngoài không được đóng cọc như thường lệ.
Lão cha ngươi vẫn là nói thật hưởng khoan hồng thôi.
《Cầu hoa tươi》