Chương 27 thế thân
Chương 27
Chu gia,trên núi trang viên gia Chủ.
Trong phòng.
Lúc này trong phòng có năm cái nam hài tử, đang vây lấy một tiểu nữ hài,nữ hài răng trắng môi anh đào,da như bạch ngọc lại có chút hồng hào,nhưng lúc này mặt nàng có một loại biểu lộ, sinh không thể luyến .
Chu Tố mặt tức nổ phổi, hét bằng giọng bé gái.
"Các ngươi các ngươi khinh người quá đáng a."
Chu Lam nhìn về nữ hài chậc miệng.
"Thật sự khó tin đây là do con trai biến thành a,ta đều có chút động lòng muốn. "
Chu hắc mới nghe vậy lùi ra một bước,tránh xa khỏi Chu Lam rùng mình nói.
"Chu Lam mẹ nó ngươi mặn mòi như vậy sao,sao ta không biết,ngươi không chỉ là lolicon còn hứng thú với chính bản thân nữa a.
Chu Tố nghe vậy mặt một run, cũng lùi xa 2 m khoảng cách.
"CÁI #$%Chu Lam ngươi lại có hứng thú với lão tử,ngươi đây là đạo đức thấp đến mức nào a,ta nói trước ngươi đến gần ta ta liền t·ự s·át a."
Chu Lam mặt đen như đáy nồi, hét.
"TA MẸ NÓ cái đầu các ngươi nghĩ cái quái gì vậy,ta chỉ định nói muốn mẫu thân sinh thêm cái muội muội thôi.
Chu Hoàng gật gật,tấm tắc khen.
"Quả nhiên là rất đáng yêu a,ta cũng cảm thấy có cái muội muội không tệ."
Chu Bạch cũng tán thành nhưng vẫn nói.
"Đáng tiếc a,hắn không biến thành nữ vĩnh viễn được nếu không nhóm có cái nữ cũng không tệ."
"Đúng đúng,nhóm chúng ta chính là dương khí quá thịnh a,cần nữ để điều hòa."
Cả năm người gật đầu đồng ý nói.
"Đúng đúng, có cái đáng yêu con gái ta cũng thích a,chỉ là cha các ngươi không [ làm việc ] đủ chăm chỉ nên là mới có mình ngươi thôi."
Liễu Như Yên một mặt tươi cười đứng sau bọn hắn nói.
"MÁAA."
Cả năm cái tiểu Chu cùng giật bắn mình,quay người,thấy mẫu thân không biết từ lúc nào, đã ở đằng sau bọn hắn.
5 cái tiểu Chu mặt cứng đơ nói chuyện lắp bắp.
"Nương nương ngươi đã về a."
"Ừm ta đã về,sao vậy không vui sao"
5 cái tiểu Chu Cùng lắc đầu nói .
"Không không nương về chúng ta rất vui"
"NƯƠNG"
Mà Chu Tố thấy mẫu thân về,thấy được cứu tinh, khóc nước mắt nước mũi chảy dài,ôm lấy Liêu Như Yên thút thít tố cáo.
"Nương ngươi xem bọn họ bắt nạt ta thành dạng gì a,bọn họ treo ta lên trang điểm xong còn biến ta thành nữ hài."
"Nương phải đánh bọn chúng giúp ta a"
Liễu Như Yên cười vỗ về Chu Tố.
"Rồi rồi nương thương nương thương uy khất ngươi a.
5 cái tiểu Chu vẫn đang đờ ra không biết phải biện cớ thế nào.
"Ừm ừm "
Chu Tố khóc uy khuất vô cùng,định cởi 《áo bào trung tính 》ra thì lại bị nương hắn ngăn lại,hắn mặt cứng ngách,một dự cảm không ổn chạy qua toàn thân,nhìn về mẫu thân cái kia tươi cười mặt run giọng hỏi.
"N. . . nương,ta phải cởi áo ra ."
Liễu Như Yên mặt vẫn tươi cười,nụ cười càng sánh lạng hỏi.
"Tại sao phải cởi áo ra,không phải rất hợp với ngươi sao."
Chu Tố lắp bắp nói.
"Nhưng là nếu không cởi áo bào ra,ta không thể biến về thành nam hài a."
Liễu Như Yên tươi cười sáng lạn hỏi.
"Vì sao muốn biến về,ta rất thích hình dạng của ngươi hiện tại a rất đáng yêu,vừa vặn ta dẫn ngươi đi chơi quang gia tộc với cho cha ngươi xem thử ngươi đáng yêu thế nào ."
Nói xong nàng không chờ Chu Tố trả lời,liên bế hắn lên trèo lên lá sen bay lên trời.
"KHÔNG TA KHÔNG MUỐN GẶP NGƯỜI KHÁC TRONG BỘ DẠNG NÀY,KHÔNGGGGGG. . . . . "
lá sen bay xa chỉ còn lại tiếng hét thảm của Chu Tố.
5 cái tiểu Chu đứng đờ ra.
[. . . . . ]
"Ta luôn có một cảm giác không ổn chỗ nào thì phải ."
Chu Xích mặt suy tư nói.
3 cái tiểu Chu khác mặt cũng suy tư nói.
"Đúng vậy luôn cảm giác không đúng."
Chu Bạch mặt đen lại phẫn nộ nói.
"ĐƯƠNG NHIÊN KHÔNG ỔN CHU TỐ Y HỆT CHÚNG TA B Y GIỜ BỊ MẶC ĐỒ NỮ ĐI DIỄU HÀNH KHẮP TỘC, KHÁC NÀO CHÚNG TA CŨNG BỊ NHƯ VẬY Đ U.
cả 4 mặt mộng bức mà chu bạch thì sinh không thể luyến nói.
"Các ngươi còn tốt là phân thân không ai biết các ngươi nhưng ta là bản thể a,đến lúc đó mọi người sẽ nghĩ, ta với là người bị mặc nữ trang, chứ không phải các ngươi a.
. . . . . . . .
Hôm sau các phân thân biến mất .
Hôm qua mẫu thân hắn kéo Chu Tố đi khắp nơi, nhưng may mà không ai nhận ra đó là (hắn)chỉ tưởng là gia chủ phu nhân bế bé gái nào đó đi chơi thôi.
Nhưng mà,《 áo bào trung tính》của hắn bị mẫu thân bị tịch thu rồi.
Không biết mẫu thân lấy để làm gì.
Hôm nay Chu Bạch đang nằm trên giường đọc sách thì có tiếng mẫu thân gọi lại.
"Tiểu Bạch ra đây đi mẫu thân dẫn đi chơi,đừng có chui rúc ở trong phòng đọc sách nữa."
"Dạ vâng nương."
Chu Bạch ngập sách lại duỗi vai mệt mỏi,bước ra khỏi phòng.
"Hôm nay lại đi đâu chơi vậy nương."
Liễu Như Yên thấy Chu Bạch ra tới,thì cười vô cùng sáng lạng hai tay giấu thứ gì đó ở sau lưng,nói.
"Hôm nay sẽ đi một cái thành nhỏ ngần gia tộc chơi,vừa văn ở đó có cái hội kén rể rất vui.
"Ồ vậy con vào thay quần áo đã xong đi thôi."
Hắn từ khi mới sinh còn chưa ra khỏi gia tộc lần nào,lần này có cơ hội ra xem một chút xem thế giới tu tiên rộng lớn này,thật hưng phấn.
Thấy hắn nói muốn thay quần áo Liêu Như Yên cười càng sáng,sáng để Chu bạch có chút rùng mình,mẫu thân hắn nói.
"Không cần thay đồ quá phức tạp,ta ở đây liền có một cái đạo bào,ngươi khoác vào rồi chúng ta đi chơi.
Nói xong Liễu Như Yên lấy ra một cái đạo bào, đã giấu sau lưng nãy giờ,nói.
Thấy cái đạo bào khuôn mặt của Chu Bạch cứng lại,đây là cái hôm qua mẫu thân thu mất của hắn 《áo bào trung tính》a.
"Mmẫu tthân người muốn ta mặc cái này áo đi chơi sao."
Chu Bạch chỉ chỉ cái áo bào,run giọng hỏi,mẫu thân hắn không đùa chứ .
Thấy hắn như vậy hỏi,Liễu Như Yên nụ cười xẹp xuống,mặt có chút xụ lại u buồn nói.
"Không được sao,nếu ngươi không muốn thì thôi,cũng không sao nương không ép ngươi mặc."
Thấy mẫu thân buồn Chu Bạch một mặt lưỡng lự,cuối cùng chợt nghĩ ra một cách cắn răng nói với mẫu thân.
"Mặc con đương nhiên sẽ mặc,chỉ là nương người chờ ta một chút ta vào phòng một cái rồi ra ngay."
Nói xong hắn chạy thẳng vào trong phòng hắn hít một hơi thật sâu cho bình tĩnh lại,sau đó.
"《Phân thân》chi thuật"
Hắn làm một cái rất tự kỉ dáng tay nhẫn thuật.
"lẹt xẹt"
Lần này hiện lên mấy tia điện thay cho khói màu,tia điện là màu cam.
Một cái mặc áo màu cam mặt giống y hệt hắn xuất hiện.
[Ừm triệu hồi được vừa đúng 1 cái phân thân vừa đúng luôn nhiều quá không tiện làm việc.]
Hắn định cho phân thân ra giúp hắn,lần này vừa vặn là cái mới phân thân không sợ bị mẫu thân phát hiện,con tại sao hiệu ứng triệu hồi lại khác hắn không quan tâm.
Hắn nhìn phân thân,định thương lượng thì cái phân thân đã làm ra cái động tác khiến Chu bạch khóe miệng co giật.
Phân thân áo cam hai tay ngập lại để ngang hông,thân đứng trung bình tấn .
Chu Bạch lại có một cảm giác vô cùng quen thuộc xông lên đầu.
[Sẽ không phải là . . . .]
Cái kia phân thân không nói gì,ngưởng mặt lên trời hét,
"SIÊU SAIYAN A A A A A A A A"
Tiếng hét vang vọng tứ phương đất đá xung quanh hắn bị nâng lên tóc biến thành màu vàng.
Chu Bạch
[. . . . . . . ]
Nhưng còn chưa kết thúc.
"A A A A A A A"
Tóc phân thân dài ra đến ngang hông,vàng óng xông thẳng lên trời.
"A A A A A A A A"
Chu Bạch mặt co quắt,hét nói.
"Các ngươi phân thân không cái nào ra sân bình thường được sao."
Phân thân mặc kệ hắn tiếp tục biến hình.
"A A A A A A"
Tóc phân thân ngắn lại biến thành màu đỏ.
Chu Bạch
[. . . . . . .]
"Đùng đùng"
"Ngươi không sao chứ tại sao đột nhiên lại hét ầm lên thế.
Ngoài cửa có tiếng đập của,cùng giọng lo lắng của mẫu thân.
Chu Bạch cố ngắng cho giọng mình bình tĩnh nhất có thể,sau đó nói.
"Không sao con chỉ đang đi vệ sinh lại bị bị táo bón thôi,không ra được, hơi kẹt thôi"
"AAAAAAAAA"
Phân thân lại hét, lần này tóc hắn thành màu xanh dương.
Chu Bạch mặt đều co giật liên tục,hắn thề nếu như sau này không phải trường hợp sống c·hết,hắn tuyệt không lại sử dụng phân thân thuật.
Liễu Như Yên
[. . . . . . ]
"Ồ Được rồi nhưng ngươi cũng mau lên đó,sắp trễ giờ rồi.
Chu Bạch mặt đều đen hắn bị ngu sao,bao nhiêu cớ không lấy lấy cái cớ này về sau còn ngặp người được sao,hắn đành gượng ép trả lời.
"Vâng "
"A A A A A A A A. . . ."
phân thân vẫn tiếp tục công việc,quanh thân lôi điện xoay quanh,đất đá vẫn bay,tóc hắn thành màu trắng.
Chu Bạch
[. . . . . . .]
"Cạch cạch cạch"
Hắn bắt đầu khởi động mấy động tác làm nóng người.
Sau đó, cuối cùng phân thân cũng đứng thẳng dậy, sau đó nhìn vào bàn tay mình nói.
"Đây chính là bản năng vô cực sao."
"BẢN NĂNG VÔ CỰC CÁI MẸ NGƯƠI. . ."
"BÙM"
Chu Bạch đạp vào bụng phân thân phân thân chưa kịp giới thiệu tên đã bị đá ra ngoài .
Sau đó Chu Bạch không nói một lời,xoay người chạy trốn .
Chỉ để lại còn đang mộng bức Liêu Như Yên với phân thân áo cam,hai người nhìn nhau.
[. . . . . ]
[. . . . .]
"Tiểu Bạch, ngươi không phải đi vệ sinh sao sao đi mới một lúc mà ngươi đã dùng linh khí nhuộng lại tóc rồi."
"Còn nữa sao lại phải phá cửa để đi ra."
Liễu Như Yên khó hiểu hỏi.
Phân thân áo cam.
[ . . . . . . ]
"Mà thôi cũng không sao nào mặc áo vào ta đi thôi"
Phân thân áo cam nhìn về áo bào,hắn không biết áo bào này công dụng bởi hôm nay hắn mới được triệu hồi ra,thấy mẫu thân nói hắn liền ngoan ngoan mặc vào.
"Bùm "
Mặc vào đạo bào phân thân áo cam, bị biến thành tiểu nữ hài đáng yêu.
Mặt hắn đờ ra, nhìn về tay bị biến trắng muốt bé nhỏ mảnh khảnh,não đứng máy,ta là ai,đây là đâu,ta vừa được triệu hồi mà thôi ai giải thích cho ta phát.
Liêu Như Yên nhìn hắn ngoan như vậy ngật đầu, sau đó bế còn đang đứng đực ra phân thân áo cam lên bước lên lá sen bay lên trời.
Lúc này phân thân áo cam biết bản thân bị bản thể hố ngào to trong tuyệt vọng.
"KHÔNG TA VỪA MỚI RA S N MÀ THÔI CÒN CHƯA KỊP LÀM GÌ MÀ CHÓ BẢN THỂ HỐ NGƯỜI A,TA KHÔNG MUỐN BIẾN THÀNH NỮ,KHÔNGGGGGGG. . . . "
Chu Bạch trốn dưới núi,nhìn về cái kia vừa phát ra thanh âm kêu khóc.
"Đi chơi vui vẻ"
Thú vui kì lạ của Liêu Như Yên +1
《Cầu hoa tươi》