Chương 18 nghiền ép
Không khí đại sảnh có chút xấu hổ
Mà Chu thanh Sơn khi Thấy béo hòa thượng Tống Huyền nói chuyện phá vỡ xấu hổ, liền phụ họa nói.
"Đúng đúng chiến gia chủ ngươi để cháu ngươi nghỉ ngơi một chút thì thế nào dù sao ta thấy hắn b·ị t·hương không nhẹ. "
Tiếp theo hắn phân phó .
" người đâu đưa Chiến Lân công tử đi chữa thương, nghỉ ngơi."
Nghe thấy vậy mấy cái gia nô đang đứng trong đại sảnh, vội vàng ra chỗ cái hố ở giữa đại sảnh, cố sức moi Chiến Lân ra khỏi cái hố.
Nhưng là bọn hắn chỉ là luyện khí kì khí lực không đủ lớn .
Đành nhìn nhau một người đưa ra ý kiến .
"Nếu không chúng ta lấy cái xẻng đào to cái hố ra rồi với lấy vị này công thử lên thì thế nào."
Chúng gia nô gật đầu đồng ý .
Nhưng lúc này lại có giọng nói phản đối.
"Không cần tránh ra ta moi hắn lên ."
Chiến Bộ Đô tiến lên nói,thấy thế chung gia nô liền nhanh chân tránh ra một đường thẳng .
Chiến Bộ Đô tay để xuống cái hố một tay lại lần nữa nhấc Chiên Lân lên .
Trong đại sảnh người .
[. . . . . . .]
Chiến Lân.
[. . . . . .]
Sau đó ném như chó c·hết xuống sàn ngạch nói với bọn gia nô .
"Đưa hắn đi"
Chúng gia nô nhanh chân khiêng Chiến Lân đi .
Chiên Bộ Đô thì ngồi lại vị trí cũ mặt bình tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra.
Mà Chu Thanh Sơn thì, nhìn về cái hố to trong đại sảnh .
[ chiến bộ tên chó này ngươi đánh cháu thì đánh phá ta nhà là có ý gì]
Chu Thanh Sơn trong lòng một trận mắng to nhưng cũng rất bất đắc dĩ .
Đáng lẽ ra đây là sinh thần của con hắn, lại có người động thủ phá nhà, thì đây chính là hành động nhằm nhục nhã hắn.
Nhưng là người động thủ là Chiến bộ đô thì khác hắn không suy nghĩ nhiều như vậy lúc bình thường thì không sao còn đủ lí trí .
Mà cứ điên lên thì cả cha hắn, hắn cũng đánh qua phá cho gia tộc hắn gà bay chó sủa.
Vì thế cũng không thể vì chuyện này mà cãi nhau với Chiến gia được, nên cũng đành thôi nói.
"Được rồi tiếp tục so tài đi nhưng mà đại sảnh đã hỏng cần tu bổ một chút đã mời tống Huyền đại sư chờ một lát. "
Tống huyền nghe vậy, cũng gật đầu đồng ý.
Mọi người ngồi lại vị trí ăn uống tán chuyện như không có gì xảy ra tự nhiên như thường, nhưng nội dung tán chuyện thì.
Một cái chi thứ chu gia, đi theo 7 người chau đầu ghé tai nói nhỏ hết sức .
"Không ngờ a Chiến gia gia chủ nhìn bề ngoài hung mãnh to con lại là cái ysl lại còn bị vợ cả chê thật sự khó tin a ."
Một người khác cũng đè thấp giọng nói.
"Đúng đúng thả nào mới có 3 cái thê th·iếp con cháu lại ít như vậy".
Nghe bọn họ nói như vậy đang vẫn cố tỏ ra bình tĩnh uống rượu chiến bộ đô tay cầm rượu khẽ run chén rượu nếu nhìn kĩ sẽ có vết nứt rất nhỏ, bọn người này nói rất nhỏ nhưng lại không biết vô ý hay cố tình không truyền âm, hắn tu vi là chân tiên cảnh lại nhỏ hơn nữa hắn cũng nghe được hắn tức nổ phổi mắng to trong lòng.
[MẸ NÓ thằng cháu hỗn trướng dám nói linh tinh làm ta thanh danh mất hết ta không có ysl chỉ là hôm đó bị chiến đấu xong về nhà lại chưa nghỉ ngơi đã bị lão bà kéo vào phòng đương nhiên không có sức rồi nên với bị đuổi ra khỏi phòng, lúc đó tên trời đánh Chiến Lân đi đến, không muốn bị mất mặt nên mới nhờ hắn ngủ tá phòng hắn một đêm ai dè hắn vẫn nhớ, về tới tộc ngươi c·hết với ta a a a ].
Một cái khác nữa lúc này cũng nói.
"Đúng rồi nói kiểu của ngươi, ta lại nhớ tới gia chủ nhà chúng ta không phải cũng thê th·iếp có mỗi một cái mà con cũng thế có đúng một cái thế không phải gia chủ hắn còn không bằng Chiến gia chủ sao"
Đang bồi con ăn Chu Thanh Sơn tay cầm đồ ăn bị bóp nát .
Mà lúc này nằm không cũng dính thương Chu gia chủ trong lòng cũng mắng to.
[TA KHÔNG YSL chỉ là vợ ta không cho lấy thêm th·iếp thôi nếu không ta sinh 11 đứa cho các ngươi nhìn]
"Sao vậy "
"Cha cha sa vậy"
Thấy vợ con hỏi Chu Thanh Sơn mới ý thức được mình thất thố đành cười nói.
"Không sao không có gì chỉ là dùng lực hơi mạnh thôi"
Thấy hắn thật không có gì chu bạch lại ăn tiếp mẫu thân hắn ánh mắt như có thâm ý nhìn cha hắn một lúc rồi lại bồi hắn ăn cơm.
. . . . . . . .
Đại sảnh sửa rất nhanh mấy phút là xong thế giới tu tiên chính là thuận tiện phá dễ dàng sửa cũng dễ dành.
Lúc này Chu Bạch Cùng Một vị tiểu hòa thượng đứng song song, tay đặt lên chiến ảo cầu .
Hòa thượng bình tĩnh nói.
"A di đà phật bần tăng tự giới thiệu tên ta là không huyền không pháp hiệu xin chỉ giáo "
Chu bạch cũng đáp lại .
"Chu Phạch Xin Chi gáo "
Thấy hai người chào hỏi xong, Tống huyền lão hòa thượng liền điều động tiên khí khởi động trận bàn cùng quang cầu nói.
"Bắt đầu"
Hai người chu, huyền hơi choáng váng bị kéo vào một không gian màu xanh dương, đứng song song.
Hai người sau khi định thần lại liền kéo dài khoảng cách.
Không nói nhiều không huyền dùng sức phi thẳng về phía chu bạch.
Chu bạch thấy thế không nói gì thân thể nhỏ nhắn hơi nghiêng trọng tâm lên trước hắn muốn thi triển kungfu, tuy rằng bản thân chưa quen với thân thể trẻ con nên sẽ không thi triển được quá nhiều sức mạnh, còn có cái này kì quái trận bàn áp chế tất cả chỉ để lại ngộ tính khiến hắn có chút không biết mình còn bao nhiêu chiến lực bởi hắn không hiểu thế nào là đánh ra cảm ngộ .
Nhưng hắn mới mặc kệ, kiếp trước hắn tuy cũng sẽ dùng não suy nghĩ nhưng thật gặp thế bí thì chỉ có thể đánh đánh cho ra thế bí thì thôi.
Vì thế hắn lần này định dùng tất cả võ cổ truyền mà mình có được, công thêm vài môn võ hiện đại của mình đánh ra thế bí.
Mà lúc này bên ngoài mọi người cũng chăm chú nhìn xem màn ảnh, do quang cầu chiếu lên .
Không Huyền dồn lực một chân đá ngang về phía chu bạch, không có kỹ xảo gì bởi vì không cần thiết đây là so ngộ tính cảm ngộ chỉ cần ngươi đối với đạo hiểu rõ đòn t·ấn c·ông của ngươi chính là đại sát chiêu.
Thấy hắn như vậy tùy ý nhưng chu bạch sẽ không, hắn nhảy lên một tay trái nhỏ bắt lấy chân không huyền, tay phải dùng lực chụm vào như con dao chặt chuẩn vào khớp xương kết nối chân .
rồi nhanh chóng tay trái dùng lực,hất thân nhỏ xoay tròn lên né tránh, bay cách mặt đất 3 mét rồi lại dùng hai tay chụm lại trên không đánh thẳng như búa bổ từ trên xuống, giống như chiến gia chủ vừa làm chỉ là hắn làm bằng hai tay .
Hắn không chú ý lúc này quanh thân hắn đã ẩn ẩn ngưng tụ ta một thứ nhàn nhàn màu đỏ ánh sáng
"Bùm "
Tất cả diễn ra chưa đến một giây không huyền vừa mới cảm giác chân như bị tách ra làm hai thì một trận mê mang kéo đến .
"Phụt "
Hình ảnh hư ảo do quang cầu ngưng tụ nổ tung Không huyền tỉnh dậy mắt trợn tròn thở hồng hộc hắn còn chưa định thần lại thì đại sảnh truyền đến tiếng kinh hô .
"Không có khả năng, hắn đây là Đại thành ý cảnh vừa rồi hình như còn ngưng tụ thành công ý cái này sao có thể hắn mới sinh ra ngày thứ hai a không phải là cái đại năng nào chuyển thế chứ."
Đại sảnh một mảnh hỗn loạn mà nghe thấy có người nghi ngờ Chu Thanh Sơn từ ngạc nhiên tỉnh lại nói giọng chắc chắn.
"Không cần nghi ngờ linh tinh con ta ta cùng lão tổ ta đã kiểm tra qua không có luân hồi ấn ký hắn là tinh khiết linh hồn ."
(luân hồi ấn kí là để đánh dấu những kẻ trốn thoát luân hồi trực tiếp truyển thế, cơ mà chỉ áp dụng cho tu tiên giả tới nguyên anh kỳ trở lên.
bởi tu tiên giả sau khi tu luyện đến cảnh giới nguyên anh mới có thể đoạt xá hoặc trọng sinh còn phải kiếp tiên mới có thể có cơ hội trốn khỏi luân hồi, hơn nữa ngưng tụ nguyên anh sẽ tự động ngưng tụ một cái đạo ban đầu của bản thân đánh dấu vào linh hồn.
còn chu bạch khi c·hết vẫn là phàm nhân đây không phải bug bởi vì phàm nhân lấy đâu ra lực lượng để chuyển thế nên chu bạch thuộc trường hợp đặc biệt
còn có hệ thống hỗ trợ với là quan trọng nhất bởi cho dù phàm nhân được đại năng giúp trọng sinh cũng sẽ có ấn ký chỉ là nhạt hơn thôi.)
Nghe vậy người trong đại sảnh lại càng kinh dị nếu như không phải luân hồi người, vậy chỉ có một cái giải thích cho dù rất khó tin .
Với ngộ tính của Chu bạch hắn vừa sinh ra ngày thứ hai đã ngưng tụ ý bước vào ngừng ý cảnh, mà bao nhiều người cả đời bị kẹt lại.
Thật bất khả tư nghị.
Mà Chu bạch cũng mộng hắn chưa kịp tung võ công gì chỉ là chút kĩ thuật cách đấu thôi, mà tên kia đã KO rồi, thiệt thòi hắn ngưng trọng nghiêm túc như vậy .
Nhưng cũng không phải vô bổ tốn thời gian .
Bởi hắn cảm nhận được mình đối với cơ thể mình vận dụng hiểu hơn một chút đặc biệt là cảm giác vận dụng võ công cảm giác cũng thông suất vô cùng.
《Cầu hoa tươi》