Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh : Bắt Đầu Với Hố Hệ Thống Mắt Ta Thành Đèn Pin

Chương 146: Ace bị bắt .




Chương 146: Ace bị bắt .

"Đinh . . "

Chu Xích bay trên không trung,dưới hai chân là ngọn lửa đang cháy bừng bừng.

Hắn lấy ngón trỏ nhấc nhấc lên viền mũ .

Ánh mắt từ đó lỗ ra .

"RÂU ĐEN . . . "

Mà phía dưới hắn cũng có tiếng đáp lại.

"ACE . ."

"MÀ KHOAN TA KHÔNG PHẢI RÂU ĐEN."

"Mà mặc kệ,ngươi làm liên minh của ta tổn thất nặng như vậy,liền phải trả giá."

Thuyền trưởng hắc Hải âu, Lãng Hắc dưới thân là một vùng bóng tối đang nâng hắn lên cao,phía dưới trồi lên những xúc tua đen,bóng đêm cứ như làn khói sương ngưng làm thực thể.

"ĐÙNG. . ."

Một q·uả c·ầu l·ửa như hạo nhật,cùng một màn sương đen như bóng đêm đụng vào nhau.

Cả vùng trời như bị chia cắt làm hai bên,một sáng chói,một đen tối âm u.

Một cột nấm to lớn mọc lên, như kí ức buồn của người dân xứ mặt trời mọc .

"A a a chạy chạy,mau . . . "

"OANG . ."

Sóng xung kích đánh cho những tên ở ngần chảy máu tai,ngất lịm,có ngươi thậm chí đứng hơi ngần bị thổi bay.

. . . .

Mấy giờ sau.

Chu Xích gần như kiệt sức chậm rãi r·ơi x·uống b·iển.

Hắn chưa kịp rơi xuống,liền bị bóng đêm bao phủ,Lãnh Hắc lúc này quần áo rách rưới,râu tóc đen bị t·hiêu r·ụi một phần,thân thể có nhiều vết bỏng.



Hắn khuôn mặt âm hàn,cùng hận ý nhìn Chu Xích bị nhốt trong kén bóng đêm.

"Ace Hỏa Quyền phải không,ngươi còn lời trăn trối nào không."

Chu Xích ở trong kén bóng đêm chỉ hừ lạnh.

Hắn không nói nhiều,lấy ra con dao bên hông,Lãnh Hắc tưởng hắn còn định giãy dụa,nhưng không,hắn con dao muốn đâm thẳng vào cổ họng.

May mắn,Lãnh Hắc lật tức dùng xúc tu bóng đen trói lấy Chu Xích.

"Ngươi nghĩ ta sẽ cho ngươi c·hết dễ dàng sao."

"Ngươi không cho ta c·hết dễ dàng nhưng ta thì có đấy."

"Muốn t·ự t·ử,đâu dễ vậy."

"Ta sẽ đứa ngươi cho hải quân,lấy thêm tiền thưởng dù sao để ngươi sống vẫn đáng giá hơn ngươi c·hết."

Nói xong Lãnh Hắc đáp lên một con tàu của mấy tên cấp dưới còn sống,rồi để Chu Xích bên cạnh canh trừng,tránh để Chu Xích trốn thoát.

Hắn thậm chí liên tục cung cấp hải khí vào cơ thể Chu Xích,để hắn không c·hết vì b·ị t·hương,nhưng cũng không có chuyền nhiều,tránh bị phản công,khiến Chu Xích rất buồn phiền.

Nếu hết linh khí duy trì hắn liền có thể thuận lợi biến mất,nhưng tên rất giống râu đen này lại cứ chuyền cho hắn hải khí.

Mà thôi,cùng lắm hết 1 ngày là hắn sẽ tan biến,không cần lo .

Mà Lãnh Hắc trên boong thuyền,nhìn lại xung quanh khung cảnh hoang tàn máu chảy thành sông.

Thuộc hạ hắn báo cáo,liên minh mà hắn dùng đủ mọi cách để liên hợp lại,cùng trở thành thủ lĩnh đã bị bay màu mất 1/3.

Còn lại 2/3 thành viên do tổn thất nặng quyết định rút lui lại mất thêm 1/3 nữa,giờ chỉ còn lại 1/3 số lượng người ban đầu.

Cái này khiến hắn tức hộc máu.

Phải biết Hải tặc muốn lập liên minh vô cùng khó,mà muốn làm kẻ đứng đầu càng khó hơn.

Hắn công sức mấy tháng bị một tên nhóc hủy trong nháy mắt.

Cái này khiến hắn gần như muốn đập c·hết Chu Xích ngay,nhưng hắn vẫn kìm lại,đập c·hết thì chỉ hả giận,nhưng để sống sẽ có giá trị hơn.



Hắn vừa mới mấy canh giờ trước,đang cùng liên minh của mình tập hợp để đi đến tây hải,để chuẩn bị cho Đang Thiên hải trận chiến.

Nào ngờ vừa đi nửa đường thì gặp được Chu Xích.

Chu Xích do giống hệt Jack Sparrow với Devy Jones,nên hắn lập tức muốn bắt người.

Hắn ban đầu còn nghĩ mình vận khí tốt.

Vậy mà tên giở này lại vừa thấy hắn liền lao vào trước.

Không nói nhiều ra chiêu hét lớn cái tên Râu Đen,mà hắn trả biết là ai.

Còn sự việc sau đó chính là mấy thứ vừa xảy ra.

. . . . .

Mà lúc này ở Tây hải.

Hoàng Kim đảo.

Phía ngoại đảo.

Một bà mẹ gầy gò khuôn mặt hốc hác,mắt thâm quầng,đang sách lấy một túi chứa thịt lợn rừng nhỏ bằng ba ngón tay,nàng nhìn về phía trước,nói.

"Này tiểu Lã,đi chậm thôi,cẩn thận ngã."

một cô bé tuổi trừng 9 -10 tuổi mặc quần áo của bé trai,khá cũ kĩ.

"Hưm ~~Thịt heo nhỏ thịt heo nhỏ hôm nay nhà mình mua thịt heo nhỏ,mẫu thân nói cho Phụ thân trên trời trước,rồi ta sẽ được ăn hưm ~~. . "

Cô bé đi trên đường,nhảy lên từng bước đi,gâm ga bài hát vô nghĩa và có chút không hợp với trẻ em lắm nhưng nàng thấy không vấn đề gì.

Nàng đang rất vui,vì lâu lắm rồi,nàng mới được ăn thịt heo Với người dân ở thiên giải giới,thịt động vật trên cạn là một món ăn đắt đỏ,chứ đừng nói ở người dân nghèo khó bị vắt kiệt bởi quý tộc ở tây hải.

Nghe thấy tiếng mẹ nàng liền quay người lại nhìn vẫy tay.

"Người đi chậm quá mẫu thân hi hi . . "

Nhìn thấy con mình vui vẻ,người mẹ trên khuôn mặt mệt mỏi cũng dâng lên nụ cười nhẹ,hôm nay là ngày dỗ chồng nàng,nên nàng mới dám lấy tiền đang dụm mua món đồ quý này,hơn nữa cũng sắp cuối năm nàng cũng muốn Niên hội này,Tiểu Lã được vui vẻ.

"đừng vừa chạy vừa nhìn về phía sau như vậy,nguy hiểm đấy . . ."

"Ai da . . "



Mà nàng vừa nói,Tiểu Lã đã bị ngã lăn ra đất do đụng chúng ai đó.

Người mẹ thấy vậy liền tăng nhanh bước chân,đi đến nâng con dậy lo lắng.

"Ngươi có sao không có b·ị t·hương không. ."

Cô bé không có trả lời,mà run rẩy nhìn về người mà nàng đụng phải.

Người mẹ thấy vậy,liền thấy không ổn,liền ngẩng đầu lên,nàng cũng đờn ra,ánh mắt chứa đầy hoảng sợ.

người con nàng vừa đụng phải là một thanh niên khuôn mặt khá tầm thường ngoại trừ mắt hơi híp và dài đang nhìn mẹ con họ,thì không có điểm gì đặc biệt, nhưng bộ đồ hắn mặc lại khác,là một bộ đồ trắng,bên ngoài có chiếc khăn choàng vắt nàng một bên vai,bên trên thêu lấy ấn ký hình chi xanh,chiếc khăn choàng này là tượng trưng cho quý tộc.

Xung quanh có người xì xầm bàn tán.

"Ai da,là Hoa nhữ,nàng thật đen đủi lại đụng phải quý tộc,c·hết chắc rồi c·hết chắc rồi."

"Cái gì,Hao Nhữ,sao có thể,không phải hồi trước khá xinh xắn sao giờ nhìn tàn tạ thế này."

"Cái này ngươi lại không biết rồi,nàng do có chút dung mạo liền bị Vương công tử nhắm chúng bắt về từ một đảo nhỏ nghèo khó,biết nàng có chồng cũng mặc kệ nghe đâu chồng nàng vì cứu nàng mà c·hết,bây giờ Vương công tử chơi chán liền bỏ,cho chút tiền với căn nhà nhỏ ở ngay sát nhà ta nên ta biết."

Hoa Nhữ không để ý loài lẽ xung quanh,nàng lén lấy thứ gì đó trong giỏ,rồi quỳ xuống.

"Xin lỗi ngài,xin lỗi ngài . ."

Bà mẹ sợ hãi quỳ sát đầu xuống đất,dẫn cả con mình cũng quỳ xuống.

"tiện dân, ta nhớ ngươi là một nữ nô mà tên vương béo lôi về phải không ?."

Nghe thấy cái tên này cả người bà mẹ run lên,nàng mím chặt môi,tay nắm chặt đến trắng bệch, nói.

"Dạ vâng . . .tiện tì là do Vương công tử giúp đỡ mới tới được đây thoát khỏi nơi khốn khổ. ."

Tên quý tộc kia dơ chân lên,đạp lên đầu nàng,từ trên cao nhìn xuống nói.

"Đừng lấy quan hệ của ngươi với tên Vương béo ra đây,không có ích,một tiện tì bị vứt bỏ như ngươi hắn sẽ không quan tâm."

"Nếu không phải ngươi từng là nô lệ của hắn ta sẽ không nói nhảm nhiều với dân đen như ngươi làm gì."

Hắn nhìn lấy cô bé nhỏ đang quỳ,ánh mắt đảo qua,Tiểu Lã kế thừa dung mạo của Hoa Nhữ,nên dù mặc nam trang vẫn rất dễ thương.

"Thôi được,thấy ngươi cũng thành khẩn xin lỗi,vậy ta cũng sẽ bỏ qua . . Chỉ cần đưa con gái ngươi cho ta chăm sóc mấy ngày là được."

(Cầu hoa tươi .)