Chương 140.Luân Hồi Thú.
Chương 140.
"Hạo Thiên giả " giờ khắc này rất bối rối.
Nàng muốn dừng lại việc hấp thu long huyết để ngưng kết Long hồn.
Nhưng vô dụng.
Long Hồn vàng kim kia vẫn tiếp tục tự mình hấp thu Long Huyết.
Hạo Thiên thật sự sắp tỉnh.
Nàng biết sự việc không ổn,Nàng rất muốn nhân cơ hội Long Hồn Hoàng kim còn chưa tỉnh làm thịt nó,nhưng nàng không thể làm được,toàn bộ tu vi cùng thân thể vốn là của Hạo Thiên thật,nên cơ thể không nghe nàng điều khiển t·ấn c·ông Hạo Thiên thật,mà linh Hồn của nàng lại yếu ớt hơn hắn rất nhiều,căn bản không thể làm tổn thương Hạo Thiên.
Nàng suy tư thật nhanh,Liền cắn răng khuôn mắt quyết tuyệt làm ra lựa chọn.
Chạy.
"Phộc. . "
"Long hồn." Nhỏ như con rắn yển chuyển màu vàng nhạt liều mình muốn cắn đứt đuôi đàng kết nối với thân thể.
"Gừnnn.. "
Hoàng Long cảm nhận nàng muốn thoát,liền cưỡng ép thức tỉnh khi còn chưa ngưng thực.
"GÀOOO . . ."
tiếng gầm của hung thú tỉnh giấc,khiến căn phòng đá run lên dữ dội.
Khí tức áp đào của nó tràn ra.
Long hồn nhỏ chỉ cảm giác mình như vác theo vật nặng ngàn cân.
Nó khó khăn lết dưới đất,hồn phách của Hạo Thiên giả vẫn còn kết nối với thân thể,nên giờ Long Hồn cũng chạy không được..
"GÀOOOO . ."
Kim Long con mắt đỏ ngầu, như một con thú khát máu lâu ngày bị giam cầm,nhìn thấy kẻ giam giữ nó,ánh mắt nó như nói lên nó muốn xé xách long hồn nhỏ.
Miệng nó mở rộng,muốn thôn phệ lấy long hồn nhỏ.
"Ngươi đừng tưởng ta chỉ đứng im đợi c·hết không thể phản kháng ."
Rồng nhỏ gầm nhẹ,răng nghiến chặt phía sau hắn hiệu lên ấn kí màu đen,sau lưng long hồn nhỏ lật tức xuất hiện mở ra những cánh cổng cũ kĩ,tỏa ra hắc khí bao trùm bên trong đó là một mảnh hỗn độn,từ cổng không gian những sợi xích màu đen với chú ấn chui ra chói lấy cả Hai Long Hồn.
"GRAHHHH. . . . ."
"A A A . . ."
sợi xích quấn lấy, trói lại Long hồn,khiến Long hồn bốc lên khơi xanh đen,như thể bị thiêu cháy.
Cả hai Long hồn thét đau đớn.
Chưa để hai người kịp vơi đau đớn,những sợi xích bắt đầu kéo bọn họ về phía cánh cổng hư không.
Trong cánh cổng từ hư không một cái miệng lớn,với lưỡi đỏ dài chui ra khỏi cánh cổng lại gần, bọn hắn dần dần bị kéo vào cổng.
Hai long Hồn cố giãy dụa,nhưng vô dụng,họ trả thể làm gì hơn là cảm nhận càng thêm những cơn đau như muốn muốn đốt cháy linh hồn,
"Leng leng. Xoạt. . "
Xích sắt rung lên kéo theo hai Long hồn dần vào cánh cổng.
"C·hết tiệt biết ngay là không nên dùng thứ này mà.
Long hồn nhỏ giận dữ gầm nhẹ.
Đây là át chủ bài của nàng để đối phó với Họa Thiên,từ lúc nàng trọng sinh,liền mang theo cái dấu ấn này,đừng hiểu lầm nó không phải loại kim chỉ thủ gì,mà là giống với nguyền rủa hơn,lâu lâu nàng sẽ mơ thấy có một thực thể đang nhòm ngó mình, nó luôn dụ dỗ nàng đi theo nó,thậm chí dạy nàng cách dùng ấn ký để lấy lòng tin .
Nhưng đương nhiên nàng không tin thậm chí nàng rất cảnh giác,dù thực thể kia dạy nàng công pháp cái gì,nói gì,nàng cũng không học,không quan tâm.
Nàng biết nếu dùng mấy thứ mà thực thể này dạy chắc chắn không phải thứ tốt lành gì,nên chưa bao giờ dùng qua,nhưng giờ là ngoại lệ,mạng của nàng sắp mất rồi,lấy đâu ra suy nghĩ nhiều nữa.
"GÀOOO . . ."
Kim Long gầm rú,long huyết ao như nước sôi bốc lên những làn khói cùng bóng khí.
Huyết ao trở thành kén bao quanh kim long,rồi dần chảy vào huyết quản của nó.
Kim Long muốn liều mạng ngưng thực thể.
"XẸT XẸT. . ."
Long hồn mọc thêm một đôi mắt,4 con mắt nhìn về cái miệng dị dạng kia,lôi quanh bao phủ Long thể, nó không còn muốn tránh né,long trảo dơ lên,lôi điện tu lại,nó cào thằng về phía cái lưỡi đã đến trước mặt.
"ĐÙNG SẸT SẸT XẸT. .. . "
"Phộc. . "
Long đánh ra,lôi quanh che phủ ánh mắt của Long hồn nhỏ,khiến nó phải nhắm mắt lại.
khi nó mở mắt lần nữa.
"Khì khì . . ."
Kim Long hồn đã bị cái lưỡi quỷ dị đâm vào ngực,long lân rơi đầy đất,màu vàng kim cũng nhạt dần.
Thân xác nó bị kéo vào trong cánh cổng.
Để lại Long hồn nhỏ sợ hãi nhìn lấy.
[Trả lẽ ta cứ như vậy phải c·hết sao.]
Xích sắt kéo nàng một cách chậm rãi đến cánh cổng,nàng đã nhìn lấy từng cái răng lởm chớm của nó.
Lúc này nàng có chút hối hận,biết vậy không dùng thứ này,nhưng giờ nói có ích gì.
Nàng chỉ có thể nhắm mắt buông bỏ.
"Dừng lại . . "
Chính vào lúc này,Hạo Luân âm thanh giận dữ truyền đến.
Kiếm ảnh lóe lên,chém vào cái lưỡi dài cùng xích sắt.
Nhưng là đòn t·ấn c·ông của hắn chỉ làm cái lưỡi đau nhói chút,chứ không b·ị t·hương nặng.
Xích sắt thì càng không bị sao cả.
Hạo Luôn cau mày.
Hắn ở bên ngoài canh trừng từ nãy,bởi thấy Hạo Thiên mãi không đi ra nên mới đi vào,lại thấy cảnh này.
Hàn khí bốc lên bao phủ cả căn phòng đá,kiếm khí trùng thiên,Hạo Luân tuy không biết chuyện gì xảy ra,nhưng cứu Hạo Thiên trước đã.
《Băng Kiếm thức thứ nhất Phá Diệt .》"
Kiếm hắn chém ra,hóa làm 100 ngàn hư ảnh,điên cuồng chém vào xích sắt.
Bí cảnh rung lên dữ dội,khiến những người trong bí cảnh đều có thể cảm nhận được hàn khí.
"Chuyện gì. . "
Chu Bạch nhìn xung quanh sương lạnh cảm giác rất không ổn.
Hắc khí từ cửa thứ 4 chảy ra.
Rõ là cửa thứ 4 xảy ra vấn đề rồi.
Lúc này,một nơi giống với nơi thượng triều của vua chúa phàm nhân,có ngai vàng,cùng sảng phòng trang trí long phượng,những cây cột đình đỏ khác lấy đủ văn tự,Chu Thanh Sơn đứng dậy,trong tay cầm lấy một chiếc Chuông to bằng nắm tay màu trắng với chút hoa văn màu vàng,hắn khẽ lắc nhẹ chiếc chuông.
Lật tức hắn biến mất.
Lúc hắn xuất hiện lại,thì đã ở ao long Huyết.
Vừa vặn thấy Hạo Luân bị cái lưỡi xin một cánh tay kéo vào hư không.
"Dị Thú Luân Hồi thú vậy mà lại xuất hiện ở đây,thật lạ thường."
Dị Thú Luân Hồi nhìn thấy Chu Thanh Sơn,liền cảnh giác,thậm chí sợ hãi,nó muốn trốn,nhưng vẫn không quên cuốn lấy Long hồn nhỏ.
"Chạy đâu . ."
Chu Thanh Sơn sau lưng xuất hiện cánh tay xương cốt màu xanh lá,đập về phía Dị Thú Luân hồi.
Cái lưỡi truyền ra dịch từ lưỡi màu tím,Chu Thanh Sơn chỉ chạm vào liền cảm thấy mình bị quên mất một chút kí ức.
"Hừ Dị Thú mỗi con đều có thiên phú trời sinh quỷ dị quả không sai,nhưng ta 《Thanh Mộc cốt.》chí là xương của dị thú Yết mộc tộc không phải dạng dễ chơi đâu."
Nắm tay xương chạm vào cái lưỡi,khiến nó mọc lên lá cây,bắt đầu mộc hóa,trở thành gỗ.
"KHÍ KHÍ KÍ. . .. "
Cái miệng rộng kêu lên đau đớn.
Chu Thanh Sơn nhìn con luân hồi thú này dãy dụa,cái lưỡi nó bị Thanh Mộc cốt tóm chặt.
"Bắt được Luân Hồi thú ta có thể cho Tiểu Bạch với Tiểu Thần máu của Luân hồi thú rất có ích trong việc ngộ đạo đấy."
Cái lưỡi run lên.
Cái miệng sợ hãi quá độ không dám ham Long hồn nhỏ,trực tiếp cặn chặt mồm,tự cắn đứt lưỡi lưỡi đứt máu màu đen tím chảy ra,sau đó chạy vào hư không.
Chu Thanh Sơn muốn đuổi theo,nhưng Chiếc Chuông trong tay hắn lại run lên,như muốn thoát ra khỏi tay hắn.
"Hà thôi vậy,có máu với cái lưỡi cũng được."
Chu Thanh Sơn phất tay,máu cùng lưỡi của Luân Hồi thú bị hắn thu lại.
Mà hắn lại không phát hiện,chiếc chuông hút lấy Long hồn nhỏ vào trong nó.
Khí hắn thu thấp xong liền chữa thương chút cho Hạo Luân,rồi biến mất,không cảm nhận thấy dị thường.
Cả hai Long Hồn đều mất,chỉ để lại thân xác còn như mới ngồi xếp bằng giữa căn phòng.
(Cầu đánh giá .)