Chương 139: Chu Bạch lựa chọn.
Chương 139: Chu Bạch lựa chọn.
Hắn không phải joker bến tre,Thống Lĩnh đom đóm,sẽ chu cấp 5 triệu loại người,nhưng quan trọng là hắn thật không làm gì,thì lại lòi ra đứa con bảo hắn làm sao giờ.
Giờ việc này hắn không nhận,thì có vẻ không xong rồi,thấy Long Sương Sương đều đau lòng vậy hắn mủi lòng,được rồi dù sao nàng cũng là vợ chưa cưới của hắn,có con liền có đi.
"được rồi hai các ngươi ra ngoài đi,ta nói chuyện riêng với nàng chút."
Lâm Phàm với Lục Uyển nhìn nhau,cuối cùng đi ra ngoài.
Để lại chỗ này Chu Bạch với Long Sương Sương.
"Ngươi ngươi định nói gì. . . Ta nói trước . .ngươi không được không được bỏ ta đâu . .nếu không ta sẽ sẽ. . g·iết ngươi "
Long Sương Sương giọng nói tuy có để tỏ ra h·ăm d·ọa Chu Bạch,nhưng Chu Bạch lại có thể nghe thấy rõ giọng nàng đang bị ứ đọng tay nắm chặt chăn run run,cố cúi đầu tóc xanh dài xõa xuống mắt cũng rưng rưng,nhìn là biết nàng một cô nương sợ bị vứt bỏ đang cố tỏ ra mạnh mẽ vậy.
"Ngươi đừng khóc,ta đâu nói không nhận,chỉ là là ta quá bất ngờ vì đột nhiên được làm cha nên mới nói năng lung tung thôi."
Long Sương Sương nhìn hắn với ánh mắt ướt đẫm,màu xanh dương.
"Thật sao . . "
Chu Bạch gật đầu.
"Thật . ."
"Ngươi không lừa ta rồi bỏ ta phải không."
"Không lừa ngươi ta nói thật."
"Ta không tin . ."
Chu Bạch cau mày,đến ngần nàng,nắm chặt lấy tay nàng.
"Ngươi ngươi muốn làm gì. . Ưmm . ."
Con ngươi của Long Sương co lại,ngạc nhiên bởi Chu Bạch đang hôn nàng.
Nàng muốn dãy ra,Chu Bạch nào cho phép,càng hôn nồng nhiệt hơn.
Hắn đã quyết định nhận trách nhiệm thì phải làm cho tới,không cần phải lằng nhằng.
Long Sương Sương bị hắn bức hôn,chỉ có thể nhắm mắt lại,cảm nhận lấy hơi thở của Chu Bạch.
Một lúc sau,Chu Bạch bỏ nàng ra .
Nhìn nàng hỏi.
"Giờ tin chưa."
Long Sương Sương nước mắt cuối cùng như nước vỡ đê chảy ra.
"Oa hu hu hu hức . ..ta tưởng ngươi thật muốn vứt bỏ ta hức . . "
Long Sương Sương ôm lấy Chu Bạch khóc ròng.
"Ngươi là đồ tồi sao lại làm vậy ta còn chưa cho phép,ít nhất phải kết hôn mới được chứ. . .hức hức. ."
Chu Bạch vỗ về lấy lưng nàng để nàng khóc như đứa trẻ.
"Được rồi ta xin lỗi,ta xin lỗi. . ."
"Lần sau không được làm vậy,hức hức không ta ta . . . Nói chung không được làm."
"Được rồi ta hứa không làm vậy nữa."
"Còn nữa hứa không được bỏ rơi ta với con nữa."
"Được hứa với ngươi ."
"Không được hứa kiểu nửa vời vậy . . ."
Long Sương Sương nghiêm túc nhìn hắn.
"Vậy thì ta thề nếu bỏ ngươi sẽ thành thống lĩnh đom đóm,bị người người khịa bỏ con,bị ngũ lôi oanh đỉnh, chế. . "
"Dừng đừng đừng ta tin rồi không cần phải thề vậy . .hức . . Ngươi c·hết ta biết phải làm sao."
Long Sương Sương như con mèo nhỏ nép vào lòng hắn,tĩnh lặng rồi lại dần ngủ đi,có vẻ nàng mệt rồi,không phải ở thân thể mà ở tâm trí.
Chu Bạch nhìn nàng khuôn mặt tinh xảo còn vương nước mắt,đã ngủ tay còn nắm chặt áo hắn giống như sợ hắn rời xa nàng.
Đến thời điểm này cho dù hắn là cái tên ngu trong việc tình cảm,cũng biết,Long Sương Sương thật yêu hắn,hắn cũng đã nghĩ ra cái đêm hắn gặp nàng ở khoảng cách gần lần đầu,nàng cũng khóc vì hắn,tỏ tình với hắn chỉ là hắn không biết thôi,tuy hắn không biết tại sao,nhưng để một người thích mình vì mình khóc đến hai lần khiến hắn rất khó chịu.
Chỉ là hai bọn hắn mới bên nhau không bao lâu,tình cảm còn chưa đậm sâu.
Hay ít nhất chính hắn nghĩ vậy,tình cảm của hắn đối với Long Sương Sương mới vừa chớm nở sau nụ hôn vừa nãy thôi.
Chứ trước đó hắn vẫn chỉ coi nàng như một người cô em gái nghịch ngợm thôi.
Hắn không biết Long Sương Sương tình cảm đối với hắn đến mức độ nào.
Mà cũng phải giải quyết chút việc đã.
[Hệ Thống,ngươi có thể chuyển đổi lại trí năng B cho ta một lúc được không.]
[Đinh đinh : Hả cái này dễ ta có thể làm được mà chi vậy .]
[Nói thì làm đi hỏi nhiều.]
[Đinh Đinh :đang Loading Bê bê may dậy Chu Bạch muốn gặp ngươi . . .. ]
[Đinh : trí năng B đã cập nhật lại,mời đặt câu hỏi.]
[Ta hỏi ngươi,cái 《mầm mống Sinh mệnh lực đặc biệt》đó là thứ gì.]
[Đinh :nó là sinh mệnh lực của kí chủ tách ra trở thành một cá thể riêng biệt nguyên lý hơi giống với hóa thân nhưng không phải,có thể cho rằng là con của ký chủ cũng không sai,nó dung hợp với Hải Lâu Thận Quả để có thực thể thay vì thể năng lượng,từ khi dung hợp xong thì đó đã không còn là Hải Lâu Thận Quả nữa.]
[Vậy tại sao nó lại chui vào bụng của Long Sương Sương.]
[Đinh:mầm mống giống với thai nhi cần nơi để nuôi lớn, để hấp thu dinh dưỡng,để đắp nặn thân thể,trong quá trình này sẽ có dung mạo cùng gen giống với chủ thể có thể coi là mẫu thân mầm mống cũng được .]
[Nói tóm lại,mầm mống sinh mệnh này thật là con của ta với Long Sương Sương.]
[Đinh :đúng vậy.]
Xem ra hắn thật sắp có một người con rồi.
Haiz hắn lúc này mới chưa đến 1 tuổi,mà đã có con biết giải thích sao với Lão cha với mẫu thân đây.
. . . .
Mấy ngày sau.
Chim cánh cụt trở về nhìn lá thư của Chu Bạch.
"Xin lỗi lão ca,chúng ta có làm hỏng chút đồ dùng,mời ngươi nhận lấy chút đồ bổ coi như bồi tội."
"Ha ta không keo kiệt vậy đâu,chỉ là chút đồ hỏng hóc ta không thèm để ý."
Chim cánh cụt hào sảnh lấy chút đồ ăn vặt do Chu Bạch để lại,ăn bước vào thư viện.
Thư viện đổ nát,Chu Bạch nhóm giờ đã lượn mất tăm.
Chim cánh cụt.
". . . ."
Hộp gà khô trên tay hắn rơi xuống đất.
Nếu không phải tên khốn này dạy con hắn bay được,thì lúc này hắn tuyệt đối phải t·ruy s·át đến tận cùng cuối đất.
. . . . .
Chu Bạch đỡ lấy Long Sương Sương ngồi ở đại sảnh ban đầu,chờ đợi lão cha hắn với mẫu thân hắn.
Trong Cửa thứ 2.
Lúc này Linh Mộng ngồi trên một chiếc giường màu đỏ nhắm mắt tu luyện ở giữa một căn phòng của của nữ nhân,khá đơn sơ.
Nàng từ từ mở mắt.
Ánh mắt của nàng lúc này rất lạnh lùng,ngần như không có cảm xúc,như thần linh cao cao tại thượng.
"Ngươi còn hơn 10 ngày nữa trước khi biến mất,có muốn đi làm gì không."
". . . . "
"Không định trả lời à,đây là cơ hội cuối rồi đấy."
"Ta muốn đi gặp lại người kia với,mẫu thân ta."
Linh Mộng tự nói chuyện với bản thân,khuôn mặt thay đổi liên tục,như kẻ bị đa nhân cách.
"Được thôi ngươi chỉ có 10 ngày thôi đấy."
Linh Mộng khuôn mặt trở lại như cũ.
Nàng vẫn ngồi đó,nhìn xung quanh căn phòng.
. . . . .
Cửa thứ 4 .
Hạo Thiên lúc này ngâm mình trong một ao nước màu vàng ròng.
Đây chính là Hoàng Long huyết.
Trán chảy xuống mồ hôi lạnh.
Cơ thể dần mọc lên long lân.
Phía sau lưng của hắn đang ngưng kết ra hư ảnh Hoàng Long.
Đây là Long hồn.
Ngưng kết từ bản thân Linh Hồn.
Mà chính vì vậy mà" Hạo Thiên " có cảm giác không ổn.
Bởi sau lưng hắn có đến 2 long hồn.
Một cái rất nhỏ như con rắn con,nhìn mảnh mai,có màu vàng nhạt,đang lo sợ mà uốn lượn.
Một con có màu vàng ròng,to lớn uy mãnh,con mắt nhắm nghiền như con mãnh thú muốn tỉnh giấc.
Con rồng nhỏ như cảm nhận được sự càng ngày càng không ổn.
Con rồng lớn gầm ngừ,rồng nhỏ cảm giác nếu như tiếp tục vậy,để rồng lớn tỉnh giấc nó sẽ bị rồng lớn thôn phệ.
Con rồng nhỏ không ai khác chính là" Hạo Thiên." Xuyên không người còn rồng lớn là nguyên bản Hạo Thiên.
Linh hồn của Hạo Thiên chính chưa bị biến mất,nó chỉ ngủ sâu thôi.
Bây giờ gâm mình trong long Huyết khiến hắn dần thức tỉnh .
Nếu để Hạo Thiên biết cơ thể mình bị một kẻ xa lạ điều khiển,thì với cái tính của hắn "Hạo thiên" xuyên không lành ít dữ nhiều.
Hắn cũng muốn phản kháng.
Nhưng nhìn cái hình thể linh hồn của hắn đi.
Có cơ hội sao.
Mạng của hắn bây giờ đang ở thế ngàn cân treo sợi tóc.
Chứ không đơn giản như bên ngoài.
(Cầu Hoa Tươi.)