Chương 138. Hệ Thống Thăng cấp xong.
Lúc này đã gần hết 1 ngày trong bí cảnh.
Chu Bạch gắp dài vươn vai.
Hắn có chút mệt mỏi nhìn xung quanh.
Xung quanh hắn lúc này xếp đầy những tòa tháp sách hơn 1 nghìn quyển .
Long Sương Sương không biết từ lúc nào đã ngủ gục bên vai hắn.
Lâm Phàm tìm được thứ thuốc mới trong sách nên đã đi pha chế thử.
Lục Uyển cũng đi ăn tối ngủ nghỉ rồi,nàng chỉ là luyện khí kỳ,chưa thể thức đêm với ích cốc.
Không gian lúc này yên tĩnh đến lạ.
Mà lúc này bên tai hắn vang lên âm thanh quen thuộc.
[Đinh :đã Thăng cấp thành công,hệ thống lên lv 3.]
[Đinh :mở khóa chức năng mới : 《du mộng》.]
[Đinh :thay đổi cách tính thông số,1 nghìn thông số trước = 1 tinh lực hiện tại.]
[Đinh :số điểm đã giữ của ký chủ đã được cộng lại, vật phẩm 《khuyên tai ánh trăng》loại nam đã để vào trong nhẫn trữ vật của ký chủ.]
"cuối cùng cũng thăng cấp xong."
"Mở bảng trọng thái."
Ký Chủ : Chu Bạch tên hiệu {Vô Sỉ Vương}
Thành tựu {chúng sinh là địch}{lừa trên dối dưới.}{thống lĩnh vạn người.}.
Tuổi: 0
Sức mạnh: 37 tinh lực. = 37 nghìn điểm lúc trước.
Tốc độ: 30 tinh lực.
Thể chất : 170 thần lực [ngụy Thần thể]
Thần hồn: 32 hồn lực.
Cảnh giới : Kim Đan Hậu Kỳ.
Công pháp : 《hấp linh thuật.》[đại thành.]
Võ kỹ :《 liệt hỏa quyền》[tiểu thành] 《bạt sơn quyền》[đại thành]《cuồng bạo quyền》[đại thành].
Vũ khí :《được dịch chữa trị》×100《súng siêu nặng》《bom âm thanh》《áo tự biến hình》×10,《bom ba càng》《cổng không gian》×100 《búa trọng lực》. . . . .
Tư chất : tuyệt phẩm cửu đẳng
Thể chất :《Kim Quang Nhãn》{hoàn thành}
Kỹ năng: 《Khai Quang Diệt nhãn》《Tụ Quang phá diệt Đồng》《 lưu ảnh nhãn》《phân thân》《đại tiểu như ý》《hiệu ứng dọa người》《nhạc theo hoàn cảnh》《cuồng bạo》《siêu hồi phục 》《cánh tay FA》《nhiều máu.》《thân thể cao su》《bọc thép》《đồng cam cộng khổ. . . V .V.
Số mệnh điểm : 590000 .
-1 -1 -1 số mệnh điểm.
Ký chủ g·iết c·hết 100 tên lính hải quân.
+1 +100 +1 +10 số mệnh điểm .
Dù hệ thống đã thăng cấp xong nhưng điểm hắn vẫn cộng trừ loạn hết cả lên,không hiểu rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
[Đinh :để chúc mừng hệ thống lên cấp,miễn phí tặng kí chủ một《 mầm mống sinh mệnh lực đặc biệt》.]
Theo âm thanh nhắc nhở dừng lại một cỗ lực lượng rút lấy máu của hắn,linh khí,thậm chí cả hồn lực.
Chu Bạch cũng không phản kháng,hắn muốn xem xem,quà tặng lần này là gì đây.
[Đinh ;phát hiện mầm mống sinh mệnh không có thực thể nương tựa,đang dò xét trong kho đồ vật hữu ích.]
[Đinh :Phát hiện Hải Lâu Thận Quả vạn năm,đang cho mầm mống sinh mệnh dụng hợp.]
"Đinh : do hệ thống đã thăng cấp nên ta trả quyền quản lý cho A trí năng, đang Loading. . . "
Từ trong nhẫn không gian của Chu Bạch cái Hải Lâu Thận Quả cuối cùng hắn chưa ăn bay ra,lơ lửng giữa không trung trước mặt hắn.
Rồi từ cơ thể hắn,một vật hình cầu chứa khí tức của hắn bay ra dung nhập vào Hải Lâu Thận Quả.
Ánh sáng màu xanh nhạt cùng mùi hương thơm tỏa ra bốn phía.
Chu Bạch nheo mắt nhìn Hải Lâu Quả Dần biến hóa từ hơi giống thai nhi màu xanh lá dần có làn da giống với người thường,con mắt trên trán dần khép lại,cơ thể có vẻ đang lớn dần lên.
Long Sương Sương đang ngủ cái mũi cũng hơi nhúc nhích,nước dãi hơi chảy ra,nàng chẹp chẹp miệng nói mớ.
"thơm quá muốn ăn . ."
Nàng miệng nhỏ như mộng du muốn tới gần Hải Lâu Thận Quả.
"Này không được ăn. . .c·hết tiệt đầu ta"
Chu Bạch bắt lấy nàng nhưng do cơ thể bị rút cặn hơn nữa còn vừa thức đêm đọc sách với cường độ cao,khiến hắn có chút không vững choáng váng nên ngã đè lên Long Sương Sương.
". . . . ."
Mà cùng lúc đó,Hải Lâu Thận Như Cảm nhận được thứ gì,liền hóa làm quang cầu chui vào mồm Long Sương Sương.
"Ừm nặng quá . . ."
Long Sương Sương lúc này tỉnh dậy,và thứ đầu tiên nàng nhìn thấy là Chu Bạch đang nằm trên nàng.
" . . . "
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
"Ta nói đây là hiểu lầm ngươi tin không ?."
Mà chính tại lúc hắn nói vậy,bụng của Long Sương Sương bắt đầu nhô lên.
Chu Bạch.
". . . . . "
Long Sương Sương nhìn bụng mình rồi nói.
"Cái này cũng là hiểu lầm sao."
Chu Bạch.
". . . . "
[Đinh đinh :ta đã quay trở lại rồi đây,Chu Bạch ngươi có nhớ ta không. . ]
[Đinh đinh :Chu Bạch ngươi ngươi đang làm gì,ta không ngờ ngươi lại là người như vậy.]
Chu Bạch.
". . . . "
Con mẹ nó chó hệ thống lại thức tỉnh đúng lúc này đề khiển hắn điên tiết phải không.
[Đ Y CON MẸ NÓ KHÔNG PHẢI LÀ DO CHÓ HỆ THỐNG NGƯƠI LÀM,CÒN GIẢ NGƠ SAO CÁI .***.]
Hắn cảm giác giờ có nhảy xuống sông hoàng hà cũng không tẩy nổi nỗi oan này.
"Ta nói chuyện này thật ra cũng là hiểu lầm ngươi tin không ?"
"NGƯƠI. . NÓI . . XEM. . ĐỒ. . XẤU . .XA . .TA KHÔNG TRÁCH NGƯƠI LÀM VẬY NHƯNG ĐẾN CẢ CON NGƯƠI CŨNG KHÔNG NHẬN. . NHẬN . . NGƯƠI CHẾT CHO TA. . ."
Nàng nói cắn chặt từng chữ,giọng có hơi nức nở.
[Đinh đinh:đúng đúng,ngươi có làm không có chịu,lại còn đổ oan cho ta,ta vừa mới khởi động lại làm sao lại liên quan tới ta.]
Chu Bạch.
". . . "
Hắn muốn văn đầu chó hệ thống này.
Long Sương Sương nói xong mắt nàng chuyển đỏ,thân thể mọc vảy xanh,tóc xanh bay múa ánh mắt đỏ sáng lên trong như thú săn mồi.
"ĐÙNG. . . . "
Chu Bạch bị nàng đạp bay đập lên những kệ sách thư viện.
"BỤP . . .ĐÙNG . . "
"Khoan đã ta thật cần giải thích. . ."
"KHÔNG NGHE TA KHÔNG NGHE .. . "
"ĐÙNG . . ."
Chu Bạch.
". . . . ."
Hắn không biết phải làm sao giờ cũng không đến mức phải đánh lại chứ,cuối cùng hắn chỉ có thể nằm chịu đòn.
Giờ hắn đột nhiên hiểu được cảm giác của lão cha.
Một cảm giác thật bất lực.
[TẤT CẢ LÀ DO CHÓ HỆ THỐNGGGG. . ]
"ĐÙNGGG. . "
Mà Lâm Phàm lục Uyển nghe thấy tiếng động,liền đi ra xem.
Nghe được chút tạp âm cộng thêm,cái bụng phình lên của Long Sương Sương.
Thì hai bọn hắn nhìn Chu Bạch đang b·ị đ·ánh bay,đều chỉ lắc đầu.
"Haiz,thuyền trưởng chắc không phải người như vậy chứ."
"Chắc không đâu,có lẽ thật là hiểu lầm."
"Hiểu lầm kiểu gì mà làm to bụng người ta được hay vậy." :))
". . . ."
Lục Uyển cũng biện hộ không nổi .
Một lúc sau.
"Ngươi là đồ khốn,đồ khốn hức hức. .. "
Nàng lúc nàng có vẻ đã kiệt sức.
Long Sương Sương thì liền đột nhiên lăn ra ngất khiến Chu Bạch sợ hãi vội đỡ lấy nàng.
. . . .
Mấy giờ trôi qua.
Long Sương Sương nằm trên một chiếc giường bằng gỗ sam,do Chu Bạch lấy từ nhẫn trữ vật ra.
Bên cạnh là Lâm Phàm đang bắt mạch kiểm tra .
Hắn thu tay lại,nhìn Chu Bạch với ánh mắt quỷ dị.
"Nàng không sao,thai nhi cũng không sao,chỉ là cảm xúc quá loạn khiến nàng ngất đi thôi."
"Thuyền trưởng,ta nghĩ nếu đã làm thì nên chịu trách nhiệm thì hơn . ."
Chu Bạch mặt bầm dập, khóe miệng co quắp .
Hắn đã giải thích cho hai người này đến cả trăm lần rồi,thậm chí lôi ra hệ thống làm bia đỡ,nhưng vô dụng,hai tên này căn bản không nghe lọt.
"thôi được rồi ngươi rõ đã không nhận ta không trách . .."
Mà lúc này đang Long Sương Sương từ từ mở mắt,rồi gồi nhẹ dậy ôm lấy chiếc gối.
"Ta không trách hắn."
"... "
Chu Bạch muốn dỗ lại bị nàng đánh bật ra.
"Ba . ."
Nàng quát.
" Ngươi đã không muốn nhận đứa con này vậy thì đừng đụng vào ta."
Ánh mắt nàng tuy rưng rưng như muốn khóc.
Lục Uyển đến bên an ủi Long Sương Sương,nhìn hắn với ánh mắt thất vọng.
Chu Bạch.
". . . ."
Hắn sao lại cảm giác như mình rất tội lỗi bản thân là tên đốn mạt vậy.
(Cầu hoa tươi.)