Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh : Bắt Đầu Với Hố Hệ Thống Mắt Ta Thành Đèn Pin

Chương 135. Thư viện của Chim cánh cụt.




Chương 135. Thư viện của Chim cánh cụt.

Chương 135.

Cửa 5 Chu Thanh Sơn quyết định thử vào Tiêu Như Yên cũng đi theo,Chu Bạch muốn đi theo,thì bị ngăn cản.

"Ở đó đi, bên trong có thể nguy hiểm trước hết ngươi cứ vào cửa thứ 1 đi."

Nói xong Chu Thanh Sơn liền bước lên bậc thang tiến gần đến cánh cửa.

Hắn nhìn vài cánh cửa với hoa văn của hình một con mắt.

Hắn Sờ nhẹ lên cánh cửa gỗ.

"Tặch .. "

Tay hắn ngay lập tức b·ị đ·ánh bật ra.

Máu ứa ra từ lòng bàn tay của Chu Thanh Sơn dính lên cánh cửa.

Hắn cau mày.

Tiểu Như Yên lo lắng nắm lấy tay hắn.

"Ngươi có sao không ."

"Không vấn đề gì,chỉ là vết xước nhỏ thôi."

Chu Thanh Sơn cười nhẹ nhìn tay mình lắc đầu nói.

Cái cửa này rất khó để mở ra,kể cả khi hắn còn là chân tiên cũng khó,hắn tiên thể chỉ vừa chạm nhẹ vào đã b·ị t·hương,đây thật không phải bình thường.

Mà chính tại lúc hắn suy tư xem có nên dùng sức mạnh mẽ mở cửa không,thì máu của hắn dính trên cánh cửa từ từ thấm vào con mắt.

"Kịch rẹt rẹt . . . Két .. . "

Cánh cửa như được kích hoạt lại nó dần mở ra,lô ra bên trong khoảng không không thấy rõ.

"Đây là . . .. "

Chu Thanh Sơn nhíu mày càng chặt,suy tư một lúc,hắn đi vào trong cánh cửa.

Tiểu Như Yên cũng đi theo,trước khi đi nàng quay người lại,nhìn Chu Bạch nói.

"Nhớ cẩn thận đấy đừng có hấp tấp để mình b·ị t·hương."

Chu Bạch nghe vậy gật đầu đáp.

"Rõ thưa mẫu thân,phụ thân với Mẫu Thân cũng cẩn thận đấy."

"Ừ nhớ chú ý Tiểu Linh với Tiểu Sương nữa đấy."

Nói xong nàng liền đi vào trong cánh cửa,rồi nó tự động khép lại.

"Đùng."

Giữa đại sảng chỉ còn lại Chu Bạch cùng Long Sương Sương cùng Lục Uyển.

Lục Uyển rất biết điều,nàng lật tức đi vào cửa thứ 1 để lại hai người Chu Bạch Long Sương Sương.

Không khí có chút lúng túng.

Long Sương Sương dùng tay cuốn cuốn tròn lấy mấy sợi tóc bên tai mắt nhìn trời nhìn đất,ngượng ngùng nói.



"Ừm nếu không chúng ta cũng đi thôi."

Chu Bạch đồng ý,hắn cũng không muốn đừng đờ ở đây,liền chọn cửa thứ nhất đi vào.

Long Sương Sương thấy hắn không quan tâm đến mình,mà đi thẳng vào phòng thì dậm chân tức giận nhưng thấy hắn đi càng xa liền vội gọi.

"Chờ chờ ta với. . . ."

Cả hai cùng bước vào căn phòng đầu tiên.

Để lại đại sảng trống vắng.

. . . . . .

Vừa đi vào hắn liền nheo mắt lại,bước vào bên trong cánh cửa,một thư viện rộng lớn hiện lên trước mặt hắn là một thư viện hình xoắn ốc,những cái kệ sách lớn chứa đầy sách to nhỏ khác nhau vòng bao quanh nơi hắn đứng,thư viện này lên cao đến độ hắn không nhìn thấy nó cao bao nhiêu,hắn không rõ.

Nơi này rất đơn giản,không có gì ngoài sách.

Rất nhiều sách.

"chà lại có thêm người vào đây à,thật phiền,lúc trước con người các ngươi không phải rất ghét phải đi vào nơi này sao."

Chu Bạch cũng Long Sương Sương nhìn về phía giọng nói phát ra.

"Ạc . . ."

"Chim cánh cụt . . . Sao ."

Trước mặt hắn là một con chim cánh cụt đeo kính gọng tròn mạ vàng có dây đeo vòng qua cổ để sau gáy,với kiểu tóc tommy xiaomi (tên gọi cho mấy kiểu tóc thất bại ăn theo tommy shelby.)tiếc là nó không mặc vest không thì . . .

" tuy ta không biết Chim cánh cụt là loài gì,nhưng ta cảm giác ngươi đang xúc phạm ta."

Chu Bạch nhìn chim cánh cụt này hắn cúi người tò mò hỏi.

"À ừ xin lỗi ngươi là ai vậy."

Nó nghe vậy lấy ra một chiếc lược,chải lên chỏm lông trên đầu chắp cánh ngắn cũn sau lưng,ưỡn ngực trả lời.

"Ta là người cai quản nơi này, có thể gọi ta là thủ thư,ta không có nhiều thời gian đâu để nói nhảm,các ngươi muốn đọc sách thì đi theo ta."

Chu Bạch.

". . . . "

Hắn chưa thấy qua con chim cánh cụt nào chảnh như vậy .

Nó nói xong liền không nói gì thêm,quay mông rồi bước đi cái đuôi ngắn cũn vẫy đi vẩy lại theo từng bước nó đi.

Dáng đi của nó không khác chim cánh cụt bình thường là bao,đều đi hai hàng lạch bà lạch bạch,chỉ là mặt nó rất kiêu ngước mặt lên trời mà đi.

Chu Bạch cùng Long Sương Sương nhìn nhau,rồi đi theo nó.

vừa bước đến cầu thang,nó liền dừng lại,rồi vô cánh .

"Ngươi đâu."

"Ngừ có . . ."

"Đùng đùng . . "



Tiếng chân nặng nề từ đằng sau Chu Bạch.

Hai con sinh vật giống vượn cao hơn người thường đi bằng hai chân,với bộ lông trắng,tiến đến để con chim cánh cụt lên vai,rồi bước lên cầu thang.

Chu Bạch lại lần nữa khó tin vào mắt mình.

"Đến cả người tuyết yeti cũng ở đây . . . ."

Hắn không biết phải nói gì cho phải.

Tuy biết đây là tu tiên giới,gặp cái gì cũng không kỳ quái,nhưng nói là vậy,gặp phải mấy sinh vật chỉ có trong truyền thuyết vẫn thật khó để bình tĩnh.

"Sao vậy, Lưu Phi sắc mặt của ngươi rất kỳ quái . . "

Long Sương Sương thì không thấy có gì,yêu thú vượn nàng không phải chưa thấy qua,nên khó hiểu sao Chu Bạch lại ngạc nhiên vậy.

"Không có gì, đi tiếp thôi."

Chu Bạch lắc đầu,bỏ mấy suy nghĩ vớ vẩn trong đầu đi.

Đi lên tầng hai của thư viện,nơi này đặt sẵn một cái bàn ghế uống trà bằng băng đá,ấm trà cùng ly cũng vậy,trong ấm trà có chất lỏng màu xanh đậm.

Con chim cánh cụt được yeti để xuống,rồi đứng bên cạnh nó như vệ sĩ.

Nó ưỡn cái chân lên,khó khắn lắm với ngồi lên ghế,tự rót cho mình trà vào ly,cầm lên nhấp một miếng rồi mới nói.

"Được rồi luật của thư viện là,nếu muốn đọc sách,thì phải chọn làm việc,hoàn thành tùy vào mức độ hoàn hảo mà để các ngươi đọc sách ở các tầng khác nhau."

"Làm việc,cụ thể là làm gì."

"Quét dọn,lau thư viện,pha trà cho ta,chữa bệnh cho đám vượn tuyết."

Long Sương Sương nghe vậy liền nhảy bổ lên.

"Cái gì ngươi đây là muốn chúng ta làm việc vặt."

Chim cánh cụt không khách khí trừng nàng.

"Thì sao,con cá chạch ngươi không làm thì ra ngoài."

"Ngươi nói ai là các chạch. . .gào. . "

"Khoan đã . . ."

Chu Bạch muốn ngăn cản.

Mắt của Long Sương Sương lại chuyển màu,từ hai màu thành toàn màu đỏ,tay phải hóa lớn thành long trảo muốn đập về phía chim cánh cụt.

"Bụp. . ."

Nhưng là nàng chỉ vừa thôi động hải lực thì liền hóa làm nguyên hình,thành một con rồng xanh,nhưng giờ nàng rất nhỏ,còn bị rơi xuống đất như bị rút hết sức vậy.

Chu Bạch thấy vậy nhanh chóng bắt lấy nàng.

Chim cánh cụt nhấp ngụm trà bình tĩnh nhìn Long Sương Sương.

"Quên nói trong thư viện không được làm ồn,không được sử dụng linh lực,nếu không sẽ bị tạm thời khóa mất sức mạnh."

Chu Bạch nhìn nó nói.

"Được rồi chúng ta đi làm việc pha trà đi."

"Tốt thôi vượn dẫn hai tên này đến chỗ pha trà."



Người tuyết cúi người với chim cánh cụt rồi quay đi,dẫn đường.

Long Sương Sương lúc này không khác một con rắn nhỏ là bao,ở trong tay Chu Bạch muốn dãy dụa.

"Ở đó đi,đường có nghịch ."

Chu Bạch bắt lấy nàng một cách hung bạo

"Nha ~~ đau .. "

"Ngươi nhẹ tay chút đi."

"Được rồi xin lỗi,nhưng ngươi cũng ở im đi,với thân hình hiện tại ngươi đi lại rất bất tiện ở trên tay ta mang đi dễ hơn."

"Được rồi . . ."

Long Sương Sương mất hết sức, hai mắt chuyển thành xanh dương nhẹ quấn lên tay Chu Bạch.

Cái đuôi nàng vẫy qua vẫy lại,có vẻ như bị vậy mà vẫn vui.

Chu Bạch vẫn là lần đầu được tiếp xúc với rồng ở khoảng cách gần như vậy,hồi ở Long tộc hắn rất muốn sờ thử nhưng là không có ai cho hắn sờ thử.

Bây giờ có cơ hội hắn táy máy sờ thử phần lưng vẩy của Long Sương Sương.

"Nha . .~~ ngươi sờ lưng ta làm gì."

"Không được sờ linh tinh . ."

"Ngặp . . "

Long Sương Sương mặt rồng đỏ như quả dâu tây cắn Chu Bạch một miếng.

"Đau ta sờ có chút mà ngươi cắn ta làm gì."

"Người ta không thích sờ. . Ít nhất bây giờ chưa được sờ."

Phần sau nàng nói bé đến Chu Bạch cũng chả nghe rõ.

"Được rồi không sờ nữa."

"Hừ. . ."

Đuôi nàng vẫn vẩy đi vẩy lại,Chu Bạch lại ngứa tay bắt lấy.

Hắn sờ nhẹ,khá nhẵn nhụi,phần dưới không vẩy mềnh mềnh như kẹo bông vậy.

"A~~ nha ~~ ngươi ngươi là đồ xấu xa ngươi sờ vào đâu đấy. . Ngặp . . "

"Lại cắn ta . . ."

"Ngươi còn sờ ta thêm nữa là ta cắn đứt ngón tay đấy ngừ. . . "

Nàng nhe nanh ra dánh phòng vệ Chu Bạch cũng đành không đùa nữa.

Bọn họ cũng đến nơi pha trà rồi.

Nhưng phải câu nhận sờ rồng thật nghiện,hơn cả sờ chó mèo nữa,vảy của rồng tầng lớp lướt tay trên đấy phê phải biết,nó không giống như vảy cá hoàn toàn tròn,mà có chút nhọn,như vậy mới càng giống như massage tay vậy,hơn nữa phần bụng còn rất mượt mềm nữa phần lông đuôi của Long Sương Sương thì như bông bồ công anh vậy,hắn còn chưa kịp sờ tiếc cả chưa sờ sừng nữa .

. . . .

(Cầu Đánh giá )

Cho một đánh giá trả một chương truyện mang túi kẹo đi đô nết ủng hộ. :))