Chương 132:Không Gian Trữ vật của Vương lão.
Chương 132: Không gian trữ vật của Vương Lão.
Trước mặt mọi người.
Một phi thuyền 30 mét từ từ đáp xuống nó tự động mở ra ba chân .
Khói bụi bay mù mịt,gió thổi làm bay phấp phới mái tóc của mấy Chu Động cùng Chu Tử.
nó mở ra phần bên mạn thuyền,trở thành một chiếc thang.
Rồi từ trong tàu,bước ra một cậu bé mắt màu đen vàng,tóc dài tới hông,khuôn mặt tinh xảo mũm mĩm da trắng như ngọc,mặc một bộ áo đen baju koko (cái áo t'challa mặc trong phim tên vậy)một chiếc quần đen dài.
Lão già thấy vậy liền hỏi Chu Động.
"Người này là."
Chu Động nhìn hắn đáp.
"Hắn là vua của đất nước này."
Lão già cùng mọi người đều bối rối.
"Vậy chúng tôi có cần chào không."
Chu Động như nghĩ đến cái gì liền cười nói.
"Đương nhiên hắn là vua mà."
Chu Hắc bước xuống,dang tay ra chào đón mọi người.
"Chào mừng ."
"Chào chào ngài . . ."
Mấy người già cỗi mau chóng muốn quỳ gối nhưng bị Chu Hắc dơ tay ra ngăn lại đỡ dậy.
" không ở đây chúng tôi không làm thế."
Mấy người ở đây nhìn lại Chu Động.
Chu Động không nói gì nhún vai.
". . . .. "
Chu Tử khéo miệng co giật trong lòng đậu đen rau muống.
[Thật đủ nhàm chán.]
Chu Hắc không cảm thấy có vấn đề gì,tiếp tục chào hỏi.
Sau đó thu nhận chút phụ nữ trẻ em cùng người già gia nhập vương quốc hắn,mỗi lần thu nhận thêm người hắn đều rất vui vẻ,hắn vương quốc rất giàu mạnh,bởi hắn không thiếu nhân lực,nên thức ăn lúa gạo,nhà cửa đều có,thậm chí cả q·uân đ·ội,cảnh sát cũng có,chỉ thiếu mỗi người dân thật sự thôi.
. . . . ..
Mà lúc này ở nam hải Chu Bạch bên tai lại có tiếng của hệ thống.
[Đinh :kí chủ cứu vớt sinh mạng của 1237 người và khiến họ gia nhập dưới trướng của mình +10000 điểm số mệnh.]
[Đinh :kí chủ đặt được thành tựu :{thống lĩnh vạn người} + 100 điểm đạo đức + 100 điểm tốc độ +1000 điểm số mệnh ]
[đinh kí chủ nhận được quà tặng 《khuyên tai ánh trăng》không có phẩm cấp phiên bản nam +200 điểm hấp dẫn .]
????
"Hả vụ gì ?"
Chu Bạch đang tu luyện võ kỹ thì cả đầu đều là hỏi chấm.
Hệ thống dạo này bị hỏng sao,lúc thì trừ điểm liên tục lúc thì lại cộng điểm.
[Đinh :hệ thống nhắc nhở điểm số cùng quà tặng thêm tạm thời không thể cộng cho kí chủ,bởi hệ thống đang nâng cấp mời chờ đợi,hạn thời gian còn 3 ngày.]
Chu Bạch nhìn bảng hệ thống một lúc,muốn tìm ra cái hệ thống này có phải hay không thật hỏng rồi,nhưng tìm không ra chỗ nào không ổn,liền thôi để sang một bên đi,chắc trong quá trình nâng cấp xảy ra lỗi thôi.
Mà nói đến 3 ngày sau vừa vặn là lúc tầm bảo bí cảnh của Đông gia mở ra,hắn cũng định tham gia đâu.
Không vì lý do khác,bởi hắn biết được tầm bảo bí cảnh thật ra là chỗ kho chứa đồ của Vương Lão,có vẻ mai rùa của lão b·ị t·hương nặng nên kho chứa trong mai cũng bị rách ra nhiều lỗ thủng,từ đó tạo thành tầm bảo bí cảnh dưới đáy biển.
Còn tại sao hắn biết vụ này,thì do Đông gia kể về truyện thuyết gia chủ đời thứ 4 nhà họ từng gặp một luyện khí sư vô cùng mạnh sau một lần thám hiểm xâu trong nam hải.
Vị gia chủ Đông gia là thiên tài luyện khí,nên được vị luyện khí sư này nhìn trúng,nên có dạy dỗ Đông gia gia chủ đời thứ 4 một thời gian,rồi sau 10 năm vị luyện khí sư này đột nhiên đuổi để Đông gia gia chủ đời thứ 4 rời đi,rồi mở ra kho chứa đồ của mình ra,bảo Đông gia lão tổ đi vào lấy 4 thứ cần thiết rồi rời đi.
Đông gia lão tổ ban đầu khóc lóc xin ở lại,nhưng vị này chỉ là Vị Luyện Khí sư này quả quyết từ chối,nói hắn phải ngủ không thể để ai làm phiền.
Nhưng theo Đông gia lão tổ thì đây chỉ là đuổi khéo,những chuyện đã rồi hắn chỉ đành lủi thủi lấy đồ rồi rời đi.
Mà cũng từ chi tiết này vị Đông gia lão tổ mới ngỡ ngàng khi thấy không gian chữ vật của vị luyện khí sư này lại là tầm bảo bí cảnh bởi khung cảnh rất giống,hơn nữa còn có thể tùy thích lấy bảo vật mà không cần đến tầm bảo điện,mà chỉ có rất nhiều bảo vật,nhiều đến độ Đông gia gia chủ còn muốn nổi lòng tham với người thấy giáo dục cùng cứu mạng mình.
Nhưng rồi hắn áp chế lại,hắn nghĩ đây là thử thách mà thầy mình cho mình,nên chỉ lấy đúng mấy món đồ cần thiết rồi đi ra.
Cho đến lúc c·hết hắn vẫn luôn day dứt chuyện này,muốn biết lúc đó mình đã làm gì sai mà để bị đuổi đi.
Theo Chu Bạch thì Vương Lão chỉ đang thật muốn đi ngủ,lão là tàn hồn,không có thân xác để dưỡng hồn,nên lâu lâu phải ngủ,mà một khi ngủ thì rất lâu,hơn nữa lúc này hắn đang ở trạng thái khá yếu tốt nhất không nên cho kẻ khác ở ngần.
truyền thuyết này,Đông gia lại không quá bận tâm,nghĩ đây chỉ là lời truyền miệng thôi,ai mà tin tầm bảo bí cảnh là của một người,hơn nữa lại còn sống,nhưng Chu Bạch thì khác,hắn gặp qua Luyện khí sư trong sâu nam hải,đó chính là Vương lão,còn tại sao không phải người khác,thì trong sâu nam hải chỉ có mình Vương Lão tính là" người sống" thôi,còn lại toàn thú vật không.
Vì thế hắn muốn tham gia,không gian chữ vật của một kiếp tiên cảnh cho dù lão tổ nhà hắn cũng phải thèm nhỏ dãi.
Lão cha cùng Mẫu thân hắn cũng muốn thử đi vào,ừ thì ban đầu Đông gia không đồng ý do người vào bí cảnh có giới hạn,nhưng là sau khi mẫu thân hắn ra mặt "giảng giải." Một chút thì mọi thứ đều ổn.
Linh Mộng cùng Lâm Phàm, Lục Uyển được ké luôn.
Lục Uyển ban đầu muốn từ chối nhưng là từ chối kiều gì khi mẫu thân hắn đã quyết định thế là nàng phải đi.
Long Sương Sương không hiểu sao cũng được mẫu thân hắn chiếu cố vào nhóm luôn.
. . . . .
3 ngày sau.
Ở ven biển Đông gia đảo, ở đây có một cột tháp đá lớn bên trên nghi lấy những tên của những vị gia chủ đời trước đã mất của Đông gia.
Trên đó khắc lấy mấy cái tên từ cao đến thấp,càng ở trên cao,thì càng là bậc tiền bối lâu đời.
Tên trên cùng là Đông Nhất Thức.
Tên thứ hai là Đông Nhất Ngôn.
Tên thứ ba là Đông Ta Chi.
Tên thứ tư thì là Đông Sát Vương.
Tên thứ năm thì là Đông Thổ.
Tên thứ sáu vì Đông Gian Thần.
Mấy người Đông gia thành khẩn quỳ xuống,thắp hương cúng bái,cái tháp này như một chìa khóa đều mở ra tầm bảo bí cảnh,phải là con cháu dòng chính của Đông gia mới khởi động được.
:v
Mà những người ngoài như nhóm Chu Bạch lần đầu tiên nhìn lấy mấy cái tên này đều khóe miệng co giật.
Cái nhà này đặt tên thật có vấn đề.
Mấy cái tên này còn khó nghe hơn tên cha hắn đặt nữa.
Tên ai lại đặt là nhất thức "một chiêu ." nhất ngôn, "một chữ." Ta Chi cái này thậm chí còn không có nghĩa có được không.
Còn tên thứ tư Sát Vương,nghe có chút cấn nhưng vẫn gọi là dễ nghe,nhưng hắn đột nhiên nghĩ gia Chủ Đời thứ 4 của Đông gia bị đuổi không chỉ vì việc Vương lão muốn ngủ,mà còn vì cái tên đầy điềm xấu này.
Đông Thổ cái tên này thì ừm xem qua tây du ký sao.
Còn đến cái tên thứ 6 thì deo muon noi nưa thế quái nào lại phải là" Gian Thần "mới chịu,đây thật là tên người à,vị này gia chủ mà đi làm quan thì chắc chắn b·ị c·hém đầu.
Bộ mấy người này có thù với con cháu mình hay sao ấy.
Nhìn những Đông gia người thành khẩn cúi đầu hắn không dám biểu hiện gì thêm.
Mà bên cạnh hắn tên Hạo Thiên này có vẻ ý nghĩ đều giống hắn, đã cố nhịn cười lấy khủy tay đẩy đẩy sườn của hắn,tên này muốn chọc cười hắn,nhưng mà vẫn tự khịt cười ra trước.
Khiến ánh mắt mọi người người nhìn về phía này không thân thiện lắm.
Hắn có giữ mặt lạnh tanh như không có gì xảy ra,Hạo Thiên thì bị mấy tên cao to lôi đi ăn đòn.
"Đừng đừng đánh vào mặt cha cứu ta . . "
Cha Hắn Hạo Luân cũng mặc kệ tự cười tự chịu đi,hơn nữa hắn còn muốn nhờ Đông gia cho Hạo Thiên đi ké bí cảnh để thức tỉnh Nhân Long huyết mạch đâu.
Sau một màn cầu nguyện rườm rà, cột tháp đá sáng lên,bắn lên không trung một cột sáng.
Rồi ánh sáng từ bầu trời rơi xuống sâu dưới đáy biển.
Một vòng xoáy khổng lồ từ đó mà lớn dần.
Bí cảnh chính thức mở ra.
(Cầu Hoa Tươi.)