Chương 123.《Thập nhẫn》(đầu.)
Chương 123.《Thập nhẫn》(đầu.)
Lúc này gia đình Chu Bạch đã tập hợp ở một bờ hồ băng,nơi này có vẻ giống nơi để câu cá của Vương lão,Lão cha hắn lúc bị mẫu thân đuổi đi liền đến đây ngồi giải sầu.
Nên hắn gọi luôn mẫu thân ra đây tập hợp luôn.
"tiểu bạch ngươi nói là,chúng ta không thể ra khỏi thế giới này bằng cách phá vỡ kết giới,mà phải đi đến nơi tên Đăng Thiên hải mới được sao."
Lúc này tiểu Như Yên đang bế hắn mắc dù hắn lúc này đã có vẻ ngoài của trẻ 7 tuổi,đã có chút lớn,đứng bên Tiểu Như Yên giống hai chị em hơn mẹ con,nhưng nàng mặc kệ,nàng chính là muốn bế hắn,hắn cũng không còn cách nào,hắn lúc này trong mắt mẫu thân vẫn là cái trẻ mới sinh mà thôi.
Hắn chỉ đành nhận mệnh,thở dài trả lời.
"Đúng nha mẫu thân,chúng ta muốn về Hư Tiên giới thì phải dùng cách này thôi."
Tiểu Như Yên ngáp nhẹ,nói.
"Không phải chỉ cần đập lão già kia là được rồi sao,cần phiền vậy không."
Chu Thanh Sơn cùng Chu Bạch nghe vậy,khéo miệng cùng co lại,nhìn nhau mà thở dài.
"Haizz,phu nhân,ngươi đừng có chỉ biết đánh đánh g·iết g·iết được không,lão tiền bối nhưng là kiếp tiên cảnh đấy,tuy chỉ còn là tàn hồn,ta với ngươi hợp lực có lẽ sẽ không sao,nhưng là ai biết được,lão tiền bối này sống nhiều năm vậy,có át chủ bài nào không,nhỡ làm lão tức lên thật,thì nguy hiểm đấy,vẫn là điệu thấp đi."
Tiểu Như Yên không phản bác,nàng cũng hiểu châm ngôn thêm một kẻ địch không bằng thêm một cái bằng hữu.
"Vậy thôi đi Đăng Thiên Hải đi,không đập được lão huyền quy,vậy đập mấy tên khác c·ướp Đăng Thiên Hải sở hữu quyền vậy."
Chu Bạch cùng Chu Thanh Sơn nhìn nhau bất lực thở dài.
"Mẫu thân ngươi không thể nghĩ ra cách gì khác ngoài đánh nhau sao."
Tiểu Như Yên nghe vậy,liền véo tai Chu Bạch.
"Đau đau mẫu thân ngươi véo tai ta làm gì . . ."
"Ngươi thì biết cái gì,ta biết cách để mấy tên cường giả ở thế giới này ngoan ngoãn nhường lại Đăng Thiên hải,nhưng mất thời gian,vì cái gì một việc chỉ cần đánh là có thể giải quyết lại phải suy nghĩ nhiều mưu kế làm gì cho mệt."
"ta biết mà mẫu thân rất thần cơ diệu toán mà,nên mẫu thân thả tai ta ra đi đau . ."
Tiểu Như Yên lúc này mới hài Lòng gật đầu,thả tai Chu Bạch .
"Khụ,bây giờ cũng không cần về Hư Tiên giới vội vàng cũng được,dù sao cũng tìm được tiểu bạch rồi,ở lại đây chơi mấy ngày coi như đi du lịch cũng được."
"Thật sao ngươi muốn gia đình đi du lịch à."
"Đúng đúng,phu nhân lâu rồi chúng ta chưa ra ngoài đi chơi cùng nhau,bây giờ có cơ hội rồi.
Tiểu Như Yên nghe vậy ánh mắt cười câu lên,khéo miệng cười cười nói.
"Chứ không phải là tại ngươi muốn trốn việc ở gia tộc à. ."
Chu Thanh Sơn lau đi trên trán mồ hôi,lắc đầu nói.
"Không không,ta thật muốn đi du lịch với phu nhân hơn nữa cũng muốn đền bù vì đã làm Tiểu Yên ngươi buồn lòng ."
Hắn nhanh chóng lại gần Tiểu Như Yên,lại dùng tay trái thử ôm nàng thấy nàng không phản kháng thì mới đánh liều mà vỗ về ôm ấp.
"Ừm coi như ngươi còn lương tâm."
Tiểu Như Yên gật đầu.
Mà Chu Bạch bên cạnh thành cái người tàng hình,hắn chỉ có thể lặng lẽ ăn cơm chó.
Chu Thanh Sơn tuy đã được ôm vợ,nhưng hắn trong lòng lại đang r·ối l·oạn.
[Bây giờ tuyệt đối không thể về,công việc lại nhiều không đáng sợ,đáng sợ nhất vẫn là ở nhà còn có một cái hung thần,nếu để Tiểu Yên nói cho hung thần này biết truyện của ta,vậy ta xác định phải nằm liệt dừng tiếp rồi,tuyệt không thể về,ít nhất phải để Tiểu Yên quên chuyện kia đi đã.]
Thấy hai người còn âu yếm nhau,hắn đành thức thời lui đi,dù sao hắn cũng nói xong việc cần nói,lấy được nguyên liệu luyện v·ũ k·hí,giờ để cho phụ mẫu có không gian riêng đi.
Chu Bạch đi không bao xa,thì có hai cái bóng đen che ở trên đầu hắn,hắn ngẩng đầu lên,liền thấy Kim Lôi Điểu cùng Phần Thiên Công dưới móng vuốt của Kim lôi điểu có một xác của một con gấu 4 tay .
Kim lôi điểu thấy hắn liền hót lên một tiếng,rồi thả con gấu đó xuống.
"Vèo . . Đùng . . "
Dưới ánh mắt của Chu Bạch,con gấu 4 tay rơi ngay trước mặt hắn.
"Khụ khụ. . . "
Khói bụi bay lên,khiến hắn ho khan.
"Các ngươi đây là định làm gì. . .khụ . . "
Hai con chim đáp xuống trước mắt hắn,Kim lôi điểu mở miệng giọng nữ dịu dàng,dễ nghe.
"Đây là một con Bạt Sơn Hùng,tu vi bên ngoài có thể đạt tới độ kiếp kỳ,nó đến tổ của Phần Thiên làm bậy,nên giờ bị hai chúng ta hợp lực vây g·iết,bây giờ nghe nói ngài sắp đúc luyện v·ũ k·hí vậy nên liền tặng xác con mập hùng này cho ngài làm nguyên liệu đúc khí,để cảm ơn vì đã chăm sóc mấy đứa nhỏ nhà ta mấy ngày qua,cho chúng ăn,còn giúp chúng tập bay,ngài quả là một người tốt."
Chu Bạch nghe vậy có nén khuôn mặt mất tự nhiên,trong lòng liền nghĩ.
[Ngươi nếu biết là ta từng có ý tưởng cho bọn chim kia làm thức ăn dự trữ liệu liền sẽ không nói vậy đâu.]
Trong lòng là vậy,ngoài miệng vẫn trả lời.
"Không sao,việc ta cần làm,không cần quà cáp gì đâu."
"Ngài cứ nhận đi,không cần ngại."
"Ta đã có đủ nguyên liệu rồi."
"Ngài đây là chê nguyên liệu của chúng ta sao."
"Không có không có. . ."
Chu Bạch nghe vậy,chỉ đành nhận vậy,dù sao có của rơi trên đầu vẫn là lấy đi.
"Được rồi vậy ta nhận vậy."
Hai con đại điểu lúc này mới vui mừng,rồi chào hỏi hắn với rời đi.
Thế là Chu Bạch nhận được thêm xác của một con gấu độ kiếp kỳ.
Hắn kiểm kê lại nguyên liệu.
Bây giờ trong tay hắn đã có 10 cái vảy của Thực Long Hư Tiên kỳ,10 sợi lông vũ của Kim lôi điểu non,một con gấu độ kiếp kỳ,mấy nguyên liệu lặt vặt,nhưng tựu chung lại thì không có tiên cấp vật liệu,không phải cha hắn không có,mà tại vật liệu tiên cấp của hắn mang theo đều quá cao,nếu giờ đúc ra tiên cấp tứ phẩm trở lên thì Chu Bạch dùng không được,nên thôi,cho vật liệu thấp chút,nhưng toàn đồ hiếm thấy,để Chu Bạch làm v·ũ k·hí.
Mà Chu Bạch lúc này cũng đã biết mình cần v·ũ k·hí gì rồi,hắn thích chơi cận chiến,lại ngưng tụ võ ý,nên không có thật sự thuần thục bất cứ loại v·ũ k·hí cụ thể nào,chính cơ thể hắn mới là v·ũ k·hí,nên hắn cần một món đồ để phụ trợ cho bản thân.
Thứ hắn muốn là《 thập nhẫn》như trong marvel đã có ý tưởng,hắn liền lấy giấy bút trong nhẫn trữ vật ra, phác thảo ra ra hình dạng của 《thập nhẫn》.
Hôm sau.
Hắn tới phòng rèn của Vương Lão,nói ra yêu cầu của mình,rồi đem ra bản phác thảo của mình cho Vương lão xem.
Vương lão xem xong,khóe miệng liền co rút.
"Ngươi đây là cố tính chơi ăn gian phải không,ta rõ ràng chỉ hứa làm cho ngươi một cái v·ũ k·hí,ngươi lại cho món v·ũ k·hí này là 10 chiếc nhẫn,có 10 loại sức mạnh khác nhau,đây khác gì ta làm 10 cái cùng lúc đâu."
Chu Bạch nhún vai.
"Không có v·ũ k·hí này tên 《thập nhẫn》chúng là một bộ,tính là một món v·ũ k·hí thôi."
Vương Lão đau đầu.
[Thôi kệ đi,dù v·ũ k·hí lại kỳ quái,thì hắn cũng không đủ nguyên liệu tốt để làm ra phẩm chất cao,dù sao 10 cái nhẫn cái nhẫn,vậy cũng tương đương cần 10 lần vật liệu bồi vào rồi,hừ nhóc con,ngươi quá ngây thơ,bỏ mất đi cơ hội lấy được 1 cái thiên khí,để đổi lấy 10 cái linh khí,haiz,vẫn là quá trẻ.]
Nghĩ vậy Vương lão liền thấy tốt hơn nhìn Chu Bạch cười trả lời.
"Tốt,ta sẽ làm cho ngươi,giờ lấy vật liệu ra cho ta đi,để ta còn đi làm."
Chu Bạch gật đầu sau đó lấy ra xác gấu.
Sau đó là mấy vật liệu mà cha hắn cùng mẫu thân cho.
Nụ cười của vương lão chợt tắt.
Vừa thấy đống đồ này,hắn liền thấy gan đau.
Chỗ vậy liệu này đủ luyện ra 10 cái thiên bảo tứ phẩm rồi đấy.
Hắn giờ khắc này cảm thấy rén,không phải tại hắn không luyện ra được,mà là hắn lúc này là tàn hồn,lao động quá sức là nguy hiểm đấy,hắn đam mê luyện khí,nhưng mà hắn ở tình trạng bây giờ đã không dám luyện nhiều thiên khí,nếu bây giờ hắn luyện ra 10 cái thiên khí,thì lượng hồn lực tiêu hao có thể bằng với việc hắn vá lấy kết giới đấy.
Hắn cả tháng nay sửa lại kết giới 3 lần rồi đấy,hắn nếu làm xong vụ này chắc phải ngủ đông mấy năm mất.
Nhưng là,Chu Bạch vẫn còn lôi ra thêm 10 cái vây Hư Tiên vật liệu,với 10 sợi lông vũ nữa ra.
Vương lão tay chân liền bủn rủn.
"Ực . . .ực. . .tiểu tử,ngươi có thể suy nghĩ lại không,làm từng cái một thôi làm 3 cái trước thôi được không."
Chu Bạch lắc đầu.
"Không được,phải làm cùng một lúc thì đến lúc thôi động cùng lúc nó với có thể kết nối với nhau,tách ra luyện sẽ không thể kết nối nữa."
Vương Lão đành thở dài trong lòng.
[Haiz,thôi vậy,kệ đi đã lỡ hứa thì làm cho xong vậy, làm xong ngủ một giấc dưỡng sức cũng trả sao,làm xong liền đuổi tên này đi nhanh lẹ đi mới được,ta thật quá mệt mỏi mà.]
Vương lão thu hết vật liệu,xong đi vào lò rèn.
Vừa vào trong,sắc mặt hắn liền biến nghiêm túc,không còn mệt mỏi,đã quyết định luyện khí,thì hắn liền sẽ làm hết sức,dù chỉ là phàm khí cũng vậy.
Đây là đạo tâm của hắn,cả đời cố gắng chỉ vì luyện khí,cho đến khi luyện ra đế khí.
Thật ra hắn đã từng luyện ra đế khí,chỉ là phương pháp kia hắn không chấp nhận,hắn lúc đó bị người khác lợi dụng,nên hắn sẽ không nhận cái đề khí này là hắn làm ra,hắn cũng chỉ sưng mình vì tiên khí sư,chứ không sưng vì đế khí sư,hắn có tự tôn của mình.
Sau đó Vương lão bắt đầu luyện v·ũ k·hí.
Chu Bạch đứng bên cạnh đứng xem.
Vương lão hít một hơi,nhắm mắt lại định thần.
Một lúc sau.
Hắn mở mắt,ánh mắt thanh tịnh,10 ngón tay bắn ra 10 loại dị hỏa khác nhau Vương lão những ngón tay vẽ lên không trung,những vật liệu bay lên lơ lửng xung quanh phòng.
10 loại dị hỏa màu sắc lan tỏa như cực quanh vậy.
Chu Bạch thì tạch lưỡi,10 loại dị hỏa khác biệt phải biết dị hỏa chỉ có 100 loại,mỗi loại chỉ có độc nhất,cả tiên giới đều mong đến đỏ mắt,dị hỏa diệu dụng nhiều vô cùng luyện đan luyện khí có thể nói là tuyệt phối,dùng để tu luyện chiến đấu với hỏa tu thì càng như thần vật.
Bây giờ Vương lão có đến 10 loại,quả nhiên không hổ là cựu kiếp tiên kỳ mà.
(Cầu hoa tươi.)