Chương 124:thập nhẫn (tiếp.)
Vương Lão ngón tay khẽ vẩy,10 cái vảy của thực Long bay đến trước mặt hắn,Vương lão những ngón tay khẽ múa,mấy cái vảy uốn cong rồi trở thành hình tròn,hắn lấy ngón tay,khắc lên mấy cái vảy những văn tự trồng lên những văn tự cũ của cái vảy.
10 cái vòng tròn bị khác lên rung lên dữ dội,như thể có ý chí đang phản kháng,không muốn bị luyện thành v·ũ k·hí.
Vương lão mặt lạnh tanh,thần hồn lực rung lên.
Mấy cái vẩy lật tức bất động,không còn chuyển động.
. . . . .
"GRAAHHH. .. . "
Mà lúc tại một nơi xa ở tậy hải,đột nhiên truyền đến tiếng rống đau đớn.
"Chuyện gì xảy ra."
"Thưa giáo hoàng,Thực Long đột nhiên b·ị t·hương rồi nổi điên,nó đang tàn phá căn cứ của chúng ta,nếu không dừng nó lại chúng ta sẽ bị lộ tẩy mất."
Giáo Hoàng lúc này khoác một bộ áo ngủ mỏng nghe vậy liền không nói nhiều,tiến đến chỗ Thực Long.
1 canh giờ sau.
Giáo hoàng thân thể tả tơi,váy áo rách nát,để lộ ra làn da ngọc ngà,mà Thực Long lúc này đã bình tĩnh lại,ngủ yên,giáo hoàng nhìn xung quanh không cảnh hoang tàn,có chút cảm khái.
"Thánh giáo vừa trải qua một trận chiến giáo đồ đ·ã c·hết mất 1/10 rồi,giờ lại đột nhiên tổn thật thêm,còn chưa tới Đăng Thiên chiến mà đã bị tổn thất nhiều như vậy,trả nhẽ trời muốn tuyệt thánh giáo con đường phi thăng sao."
Nàng nhìn trời,cảm giác bất lực chưa từng có lan tràn,nhưng rất nhanh,nàng liền lấy lại tinh thần,không phải chỉ là giáo đồ sao,thu thêm là được,tuyệt đối không thể để ai chiếm được lần này phi Thăng cơ hội,ngoại trừ nàng.
. . . . . .
Mà lúc này nam hải trên biển .
Lênh đênh một con thuyền với cái đầu dê hay cừu gì đó.
Một cái cô bé ngồi trên cột buồm,nhàm chán ngán ngẩm nhìn nơi xa xăm.
Lúc này ở bên dưới một giọng trung niên vang lên.
"Sương Sương,ngươi xuống đây đi,ngươi ngày nào cũng trèo lên đó làm gì."
Long Sương Sương nhìn xuống bên dưới,chỉ thấy vị đại thúc mới nhận của mình Hạo Luân,nhưng cũng nàng cũng không quan tâm tiếp tục nhìn bầu trời trong xanh,xem chim biển bay.
"Ngươi lại không nghe lời,có tin ta cho ngươi về lại long tộc không ."
Long Sương Sương vẫn im lặng tự bế,không nói gì .
Hạo Luân bóp bóp cái mũi huyệt,hắn cảm giác não có chút nóng,cái cô cháu gái này quá lì lợm,nêu nàng mà là con hắn,hắn tuyệt đối sẽ cho nàng biết thế nào là lễ độ đệ đệ hắn quá chiều vị này tiểu công chúa rồi.
Mà đang nằm phơi nắng Hạo Thiên lười biếng .
"Phụ thân ngươi cứ kệ nàng đi,dù sao cũng chỉ là bệnh tương tư thôi,chờ nàng gặp lại Lưu Phi liền hết ấy mà."
Hạo Thiên gắp dài nói.
Hạo Luân đang bực mình,thấy Hạo Thiên bộ dạng này,liền dơ chân đá hắn.
"Đùng ào ào . . .."
"Khụ khụ . . ."
Hạo Thiên chưa kịp phản ứng,liền bị đá khỏi võng,rồi bay xuống biển,khiến hắn uống no cả nước,ho sặc sụa.
"Phụ Thân,ngươi làm gì sao tự nhiên lại đá ta."
"Ngươi đứng dậy cho ta,cả ngày chỉ có cái bộ dạng lười biếng,không có tiền đồ."
Hạo Thiên im lặng bò lên không nói nhiều trốn,hắn biết lúc này không nên chọc phụ thân thêm,mấy hôm nay phụ thân hắn bị vị này Tiểu Công chúa Long Sương Sương làm cho tức điên rồi.
Mà Long Sương Sương ở đây nhưng thật ra là do nàng tự trốn lên,nàng thả hết mấy tù nhân ở trong khoang tàu,rồi trốn trong đấy,chờ bọn hắn phát hiện nàng thì đã quá muộn,thuyền đã đi xa long tộc một đoạn dài rồi,long tộc còn đang tìm loạn lên đâu,may là phụ thân hắn thông báo về long tộc là để hắn chăm lo cho Long Sương Sương,thì vụ này với không bị làm to.
Nhưng bây giờ thì hắn thấy lão cha căn bản quản không được Long Sương Sương,nên mới tức như vậy,lão cha hắn có cái bệnh sĩ nặng mồm đã hứa mà không làm được rất mất mặt.
Mà hắn trốn vào phòng bếp vừa vặn lúc này Đông Lăng đã nấu ăn xong.
"Ngươi tới,giúp ta bày chút đồ ăn ra bàn đi."
Hạo Thiên nghe vậy liền giúp đỡ,mà vừa làm hắn vừa nhìn Đông Lăng suy nghĩ.
[Đẹp trai,biết nấu ăn,rất đào hoa,tên này quả nhiên rất giống (chân đen)mà,trên thuyền lúc này chỉ còn thiếu một cái bộ xương một người máy,với mấy người nữa là đủ bộ rồi,ta có nên đi thu thập hộ đồng hương không nhỉ.]
"Mà này,tại sao ngươi cứ đưa ra ý kiến phải đi con tàu này bằng được vậy,đi con tàu của Hạo gia hoặc Đông gia thì lúc này đã đến nơi rồi đấy,mà ngươi muốn đi cũng thôi đi,tại sao còn muốn kéo ta đi cùng."
Đông Lăng tò mò nhìn Hạo Thiên hỏi.
"Không có gì đặc biệt cả,chỉ là để bảo vệ cái thuyền của Lưu Phi an toàn mà thôi."
Hạo Thiên ánh mắt có chút lẳng tránh nói.
"Ồ tốt . . ."
Đông Lăng nghe vậy cũng không hỏi nhiều.
Mà lúc này bên ngoài,Linh Mộng đang dạy Lục Uyển tu luyện,Lâm Phàm thì đang pha mấy lọ thuốc kì quái nào đó.
Cái thuyền này có vẻ đã chật chội hơn do quá nhiều người.
Linh Mộng nhìn chút trên cột buồm Long Sương Sương,rồi cũng nhìn lên trời mây tự hỏi.
[Không biết lúc này Lưu Phi đang ở đâu nhỉ.]
. . . . .
Quay lại với băng vực,Vương Lão đã khắc xong văn tự,mỗi cái vậy lão đều dùng một loại dị hỏa khác nhau để khắc văn tự lên,theo lời Vương lão nói thì mấy văn tự trên này dùng để cho Chu Bạch sau này dùng sức mạnh của《 thập nhẫn 》dễ hơn,bởi tuy mười cái vây này đã có thần thông sẵn rồi,nhưng là dùng cho thực long,không phù hợp với Chu Bạch,nên sửa lại để phù hợp hơn.
Rồi 10 cái Kim Lôi điểu Long vũ cũng dung nhập vào mấy cái nhẫn.
Mỗi cái nhẫn lúc này lơ lửng trước mặt Chu Bạch,chúng sáng lên mỗi cái một dị tượng nhỏ,như phát ra tia chớp,lửa,gió,có cái phát ra sóng âm rung động,có cái lại như có thể biến hình hóa lỏng 10 cái nhẫn không cái nào giống cái nào.
Sau khi xong phần rườm rà này,thì Vương lão ném hết nguyên vật liệu vào lò rèn,ném luôn thập nhẫn phôi vào trong,và chờ đợi.
Cái này thời gian rất lâu.
Chớp mắt đã qua 3 ngày,Chu Bạch lúc này đã không còn ở lò rèn,thật ra là hắn bị đuổi,do Vương lão đã luyện khí đến giai đoạn mấu chốt không muốn bị làm phiền.
Hôm nay trên trời âm u,mây đen kéo tới.
Vương Lão bước ra khỏi phòng rồi mang theo thập nhẫn phôi bay lên.
Đứng giữa không trung,Vương Lão hai tay chụm lại,thập nhận run lên.
Chúng bắt đầu ngưng kết lại,nhưng văn tự trong chúng cũng bừng sáng,rồi bay xung quanh tạo thành nhiều đường trận pháp tròn trồng lên nhau.
Mà lúc này,trên trời nổi lên từng đợt sấm,chớp.
Chu Bạch rất quen cảnh này,đây là dấu hiệu cho thiên kiếp sắp tới.
Chỉ cần là vũ Khí hay pháp bảo có phẩm chất vượt qua Linh bảo,thì liền phải độ thiên kiếp,nhưng cái Băng Kiếm lúc Vương lão đúc ra,cũng không phải độ lôi kiếp,bởi thứ nguyên liệu tên băng tinh,cái cơn bão tuyết nó mang đến lúc ngưng kết chính là một loại thiên kiếp rồi,băng tinh thật ra là phôi linh trí có trong băng.
Bởi pháp bảo,pháp khí sau khi đến thiên phẩm liền có tính cách không khác nào một sinh linh mới được sinh ra, từ vật vô tri thành vật sống.
Thiên kiếp bắt đầu tụ lại.
Huyết lôi tụ lại,ngưng thành một lôi long khổng lồ đầu của nó chồi ra từ những đám mây đen,nhìn xuống thương sinh như sâu kiến,rồi gầm thét giáng xuống.
Vương Lão không tham gia độ kiếp,thứ nhất là hắn tham gia thì lôi kiếp sẽ mạnh lên,thứ hai là 《thập Nhẫn》lúc này đã gần hoàn thành,chỉ còn phần linh tính chưa ngưng kết,cần tự mình trải qua lôi kiếp mới có thể lột xác được.
Thập nhẫn đằng không mà lên,chúng xoay quanh nhau,những văn tự cổ kết nối chúng lại với nhau.
Lôi long gào thét mà dáng xuống,《Thập nhẫn》bị thiên kiếp tẩy rửa.
Cái nhẫn có dị tượng hóa lỏng rung lên,thập nhẫn biến lớn,sau đó trở thành những chiếc Vòng khổng lồ,chúng bao quanh Lôi Long,rồi quấn chặt lôi long lại như cái bánh chưng,Lôi Long gào thét dãy dụa,《Thập Nhận 》liền co lại thêm,nhưng Sức Mạnh của lôi long rất lớn,nó cố làm Cho 《Thập Nhẫn 》dã ra,mà lúc này,một cái Vòng khác văn tự cổ sáng lên,nó vậy mà bắt đầu hấp thu lôi kiếp giống với kim đan của Chu Bạch.
Lôi long vừa bị trói lại vừa bị hấp thu sức mạnh,điên cuồng bay lên trời cao,gào thét,mây đen bí nó một cái vẫy đuôi mà biến mất,băng tuyết vì tiếng gầm của nó mà nứt vỡ,bầu trời như bị nó đập cho vỡ tan,không gian thì vặn vẹo.
Nhưng là cuối cùng nó vần bị 《Thập Nhẫn》hấp thu.
Mà lúc này《Thấp nhẫn》cũng đã hoàn chỉnh,sóng xung kích toản ra,văn tự trên chúng sáng lên hơn hơn bao giờ hết.
Rồi chúng bay đi,có vẻ chúng muốn chạy trốn,Vương Lão làm sao có thể để Chúng làm vậy.
Thân hồn của lão dễ như trở bàn tay tóm lấy 《Thập Nhẫn》.
Rồi Vương Lão nhìn về phía đang đứng ở bên dưới Chu Bạch.
"Này ngươi còn đứng đó làm gì,mau qua đây nhỏ máu nhận chủ mau."
Chu Bạch nghe vậy vội vã bay lên,tiếp cận 《Thập Nhẫn》gọi là thập nhẫn,nhưng chúng lúc này như 10 cái vòng tay đen tuyền vậy,văn tự cổ được khắc trên đó thì có màu vàng .
Chúng trông khá nặng nề để đeo lên tay.
Chu Bạch cắn lấy ngón tay của mình,sau đó lấy máu của mình vẽ lên 《Thập Nhẫn》Vương Lão ở bên cạnh trợ giúp.
Rất nhanh Chu Bạch đã cảm nhận được liên kết với thập nhẫn giờ hắn đã có thể điều khiển chúng như chân tay của mình vậy,hắn khẽ thôi động,《Thập Nhân》liền bay về phía hắn,rồi đeo lên cánh tay của hắn,hai bên tay của hắn,mỗi bên 5 cái vòng ôm sát,văn tự màu vàng như ẩn như hiện,khiến hắn lúc này trông rất chiến.
Nếu giờ hắn không phải hình dạng trẻ em mà là hình dáng 6 múi thì càng hợp.
Chu Bạch nhắm mắt lại,khẽ nhận lấy thập nhẫn truyền đến thông tin,chúng đã có ý thức nên biết mình có năng lực gì,giới thiệu cho Chu Bạch.
Trước tiên là 5 cái bên tay trái,cái đầu tiên có năng lực biến đổi,khiến hắn giả trang thay da đổi thịt cũng được,đến cả thần hồn linh lực cũng có thể giả dạng,cái này có thể nói là thần thông giả trang tuyệt phẩm,gần như không giấu vết.
Nên Chu Bạch liền đặt tên cho nó vì "Cửu Biến Luân"
Cửu biến luân như vui mừng vì được đặt tên,nó rung lên .
Cái thứ hai có Thần Thông điều khiển âm thanh,nó có thể điều khiển sóng âm mạnh đến khó tin,mạng hơn cả 100 lần mấy cái loa trước kia Chu Bạch dùng để bẫy bọn người Thế Dân hội nhiều,với cái thần thông này hắn chỉ cần dùng không hết sức,cũng rất có thể sẽ làm cho một tên Hóa Thần phải vỡ nội tạng từ bên trong,mà lại cái năng lực này có thể dùng để đẩy lui địch nhân,lại còn có thể vô hiệu hóa thính giác,quả thật chính là tuyệt phối với 《Kim Quang Nhãn 》của hắn mà.
Cái vòng này Chu Bạch đặt tên nó là" m Luân."
Cái thứ ba thì là điều khiển gió nhưng chỉ dùng để tăng tốc độ thôi,chứ không thể dùng để chiến đấu trực tiếp,cái này với hắn cũng có tác dụng hắn phương diện tốc độ thật ra là điểm yếu,đường đường từ là《 Tử Nhân Phong》mà kiếp này lại chưa học qua thân pháp,có cái thần thông này coi như là bù đắp lại yếu điểm cho hắn.
Nó sẽ tên là "Phong luân" đi cho dễ nhớ.
Cái thứ tư có thần thông thì rất đặc biệt,có thể cho Chu Bạch khả năng dịch chuyển ở bất cứ đâu trong bán kính 100 mét,hạn dùng là 5 lần,thời gian hồi lại là 30 phút.
Có năng lực này Chu Bạch cảm giác mình trở nên cơ động hơn hẳn,có thể đánh có thể chạy,không sợ bị gặp nguy hiểm.
Hắn cho cái vòng này tên "Không Luân."
Cái vòng thứ 5 của hắn thì có một Thần Thông hắn đã thấy qua,chính là cải thiên hoán nhật,thay đổi bầu trời từ sáng thành đêm,và ngược lại,cái năng lực này có tính ứng dụng dùng cho mấy trận chiến lớn để chiếm ưu thế về trận địa.
Cái vòng này tên "nhật nguyệt luân "đi.
Chỉ mới là số Thần Thông của mấy chiếc vòng bên tay trái thôi mà Chu Bạch đã cảm thấy mình cái này kim đan kỳ muốn vô địch rồi.
Hắn xem nốt bên tay trái năm chiếc vòng thần thông.
Cái thần thông thứ 6 của hắn là "đoạn chi trùng sinh "cái này thần thông có lẽ là năng lực chính của con Axolotl kia,nhưng giờ thì bị hắn lấy làm của mình rồi,hắn có cả kĩ năng 《siêu hồi phục 》của hệ thống,hai cái năng lực này kết hợp lại hắn cảm giác mình không lo về sau b·ị t·hương khi chiến đấu với kẻ thù không mạnh hơn hắn quá nhiều nữa.
Đặt tên nó vì "Sinh Luân "
Thần thông thứ 7 của hắn lại không quá đặc biệt,là phần thiên,cái này năng lực giúp hắn khống chế hỏa diễm nhưng không quá mạnh,bởi trong vật liệu rèn đúc không có hệ hỏa tài liều nào mạnh cả,nếu hắn có dị hỏa thì tốt,cái thần thông này sẽ mạnh hơn,nhưng bây giờ nó tạm thời đứng cuối bảng về sức mạnh.
Tên nó vì"Hỏa Luân"
Hỏa luân có rung như thể nó cảm nhận đước Chu Bạch khinh thường nó,nên nó kháng nghị.
Chu Bạch không quan tâm,tiếp tục xem thần thông thứ 8 của mình,lần này là điều khiển lôi hệ,cái này đúng thứ hắn cần,phải biết kim đan của hắn là thần phẩm kim đan hệ lôi,cái thần thông này quả là tuyệt phối với hắn,hơn nữa cái vòng này đã hấp thụ xích lôi kiếp,nên giờ nó đã có thể dùng ra lôi kiếp giúp Chu Bạch chiến đấu theo Chu Bạch đánh giá thì cái vòng này là cái mạnh nhất.
Tên nó sẽ là "Lôi Luân."
Lôi luân phát ra chút tia sét đỏ,như thể nó đang khoe khoang vì được Chu Bạch đánh giá cao vậy.
Cái thứ 9 thần thông thì dùng để t·ấn c·ông thần hồn,để tạo ảo giác cho kẻ địch cái này phối hợp với " m luân" 《Kim Quanh Nhãn》thì kẻ địch xác định là mù toàn tập luôn.
Tên nó từ giờ là "Ảo Luân."
Cái vòng cuối cùng không quá mạnh,yếu chỉ mạnh hơn "hỏa luân "chút,nó có thể giúp Chu Bạch khống chế băng,nhưng hắn không có tu luyện băng thuật,nếu hắn có cái dị hỏa Băng liên hỏa của Vương lão thì tốt,chứ không thì cái năng lực này đối với hắn không có nhiều tác dụng.
Nó giờ tên "Băng luân "
10 cái vòng chia ra sức mạnh có chút không đồng đều,có lẽ về sau hắn sẽ nhờ Vương lão sửa lại,còn bây giờ đủ dùng rồi.
Hắn không thể chờ đợi thử thôi động 《Thập Nhẫn》nhưng là nó không hoạt động,không có gì xảy ra cả .
Chu Bạch.
". . .. .. ."
Giới thiệu cả một ngày xong cuối cùng lại không dùng được,cái này khiến hắn có chút không biết nói gì,nhìn Vương Lão.
Vương Lão nhìn hắn biết hắn nghĩ gì,liền nói.
"Nó không bị hỏng,ngược lại rất tốt,phẩm chất đã là Thiên Khí lục phẩm rồi,đây là còn do có mấy cái vòng kéo phẩm chất nó xuống do sức mạnh không đồng đều đấy."
Chu Bạch nghe vậy,liền kì quái.
"Vậy tại sao ta không dùng được,hay tại tu vi chưa đủ."
Mà lúc này Chu Thanh Sơn không biết lúc nào đã xuất hiện,nói.
"Tiểu Bạch ngươi sai rồi,không phải do tu vi của ngươi,tuy tu vi ngươi lúc này muốn thôi động 10 thiên khí ở trạng thái mạnh nhất là không thể nào,nhưng vẫn có thể dùng ở được,cái khiến ngươi chưa thể dùng món 《Thập Nhẫn》 này là do ngươi chưa làm ra "kế ước trao đổi đồng giá đấy".
Chu Bạch khó hiểu.
"Cái gì là kế ước trao đổi đồng giá ?"
Chu Thanh Sơn hiếm lắm mới có cơ hội thể hiện tri thức,liền không thể để Vương Lão giải thích,mà tự mình nói.
"Kế ước trao đổi đồng giá chính là để áp dụng cho Pháp khí Pháp bảo vượt quá Thiên khí nhất phẩm,nó được tạo ra để ước thúc thiên khí,bởi thiên khí khi đến thiên phẩm liền có suy nghĩ riêng,nếu không có gì ước thúc rất nguy hiểm."
"Hơn nữa,nếu không có kế ước thì không thể dùng được bởi thiên khí trên nhất phẩm nếu không có kế ước thì sẽ không thể lại lên phẩm chất,《thập nhẫn》của ngươi lúc này tuy là thiên khí lục phẩm nhưng nếu không nhanh cho nó kế ước thì nó sẽ bị tụt về nhất phẩm đấy cái gọi là trao đổi đồng giá thật ra là ngươi lập ra quy định để ước thúc v·ũ k·hí,ước thúc càng cao nặng càng nhiều thì v·ũ k·hí lại càng mạnh,nhưng đồng thời v·ũ k·hí cũng càng nhiều điểm yếu,ví dụ nhé,ngươi cho một thanh đao kế ước,một đời chỉ được g·iết một người,vậy thanh đao thiên khí nhất phẩm đấy sẽ lật tức tăng sức mạnh sánh ngang với Thiên khí Ngũ phẩm,nhưng tệ nạn là nó chỉ có thể dùng được một lần là hủy diệt."
"Thiên khí đã vượt quá phạm trù của vật vô tri,vì thế muốn tăng phẩm chất không thể chỉ dùng vật liệu với tay nghề,mà dựa vào chính vật đó tự mình,ước thúc là một loại dựa vào như vậy."
Chu Bạch đã hiểu,hắn liền làm theo chỉ dẫn của lão cha,lấy máu viết lên kế ước.
Kế ước đồng giá chỉ giới hạn ở 8 điều,mà bạn nghi đủ 8 điều để khiến 《Thập Nhẫn 》trở nên mạnh nhất có thể .
Luật đầu tiên:không được rời khỏi người
2:không g·iết trẻ em.
3:không g·iết phàm nhân.
4:không làm hại người thân.
5:mỗi ngày phải được dùng một lần .
6:không thể dùng v·ũ k·hí khác khi đang dùng 《thập nhẫn》
7:không được phản bội hắn.
8:mỗi lần chiến đấu dùng đến nó phải dùng hết sức.
Với từng đó ước thúc,《Thập Nhẫn》có 8 cái yếu điểm,nếu kẻ địch mà biết để lợi dụng thì phiền to,ví dụ như lấy trẻ con ra làm bia đỡ trả hạn.
Nhưng đổi lại thập nhẫn sau khi có trao đổi đồng giá,đã được thiên đạo chấp thuận,phẩm chất từ Thiên khí lục Phẩm lên thành Thất phẩm,và Chu Bạch cũng đã có thể dùng được rồi.
Giờ hắn hiểu sao Thiên Khí lại hiếm có đến vậy, gần như không có người bán,đầu tiên là khó chế tạo,thứ hai là do luật trao đổi đồng giá,không ai dám dùng một v·ũ k·hí mà điểm yếu của nó đã bị kẻ khác biết cả,chỉ có thể nhờ Luyện Khí sư trợ giúp rồi mới về tự làm kế ước.
Mà Thiên khí Sư đâu phải chỗ nào cũng có đâu,vì thế nên Thiên khí mới hiếm đến vậy,chỉ có mấy gia tộc lớn có Luyện Khí Sư riêng mới có vài cái.
Lúc này Vương lão có chút mệt mỏi,hắn cảm giác có chút mê man,cơn buồn ngủ liên tục kéo đến,thế là hắn không nói nhiều,chui vào nhà gỗ,lấy ra một cỗ quan tài đá,để mình nằm vào,đây không phải quan tài bình thường,mà được làm từ tiên phẩm dưỡng hồn thạch có tác dụng chữa trị hồn phách.
Vương lão mê man rồi đi vào giấc ngủ,hắn không sợ có người làm hại hắn lúc này,bởi khi hắn vừa vào quan tài đá,thì linh hồn đã là cùng Thiên Hải giới hòa làm một,bây giờ dù có hủy tàn hồn hắn,mà không hủy đi thiên hải giới,hắn vẫn sống,và ngược lại cũng vậy,từng đó thời gian đủ để hắn phản ứng rồi.
[Mệt mỏi,ta muốn nghỉ ngơi. . . . ]
Mà lúc này Chu Bạch không quan tâm đến Vương Lão bỏ lại hết mọi thứ sau đầu,giờ hắn đang đứng trên không,ở trước mặt hắn là một ngọn núi cao đến 300 mét,hắn muốn thử sức mạnh của 《Thập Nhẫn》.
Hắn hai tay năm lại,thập nhẫn bay ra lươn vòng xung quanh hắn,những văn tự cổ liên kết chúng lại,chúng xoay quanh Chu Bạch dơ hai tay trước mặt điều khiển chúng,xếp thành hình dáng như một đoá hoa 10 cái vòng là cánh,ở giữa là nơi tụ lại năng lượng,rồi Chu Bạch dồn sức,sấm sét màu bạc trắng từ kim đan hắn tuyền ra,hòa vào văn tụ cổ.
Thai tay của Chu Bạch lúc này cảm giác đau nhức,như thể sắp vượt qua giới hạn của cơ thể vậy,nó phồng to lên như dùng kĩ năng《bàn tay FA vậy》Chu Bạch cắn răng,rồi dồn sức mạnh bắn về phía ngọn núi.
"ĐÙNGGGGG RÙNGGGG . . . "
một đòn vừa ra,thiên địa tối tăm theo đúng nghĩa,một cột năng lượng khủng bố bắn ra từ giữa 《Thập Nhẫn》cúng quay với tốc độ cực nhanh đến khó thể nhìn được,cột năng lượng hỗn hợp đủ loại nguyên tố,màu sắc lại chỉ một màu đen như một hố đen vậy,phá hủy ngọn núi ngay tức khác khi nó vừa chạm vào,rồi cột năng lượng tiếp tục tàn phá,bắn xuyên quan cả băng vực đi đến đâu là phá hủy đến đó,để lại một vế hằn sâu ở nơi nó đi qua,như muốn cắt Một mảng của Băng vực ra,có mấy con thú xui xẻo không kịp suy nghĩ liền bị cột năng lượng lướt qua cho biến thành bột mịn.
Một đòn này khiến cho cả Băng vực chấn động,rung lên một trận đ·ộng đ·ất cấp 7 .
Chu Bạch đứng giữa không trung,khuôn mặt có chút nhợt nhạt,nhìn xem thành quả của mình,khéo miệng có co quắt.
"CON MẸ NÓ CÁC NGƯƠI KHÔNG PHÁ HOẠI THÌ CHẾT SAO,CÁI MẸ NÓ Đ Y LÀ NƠI Ở CỦA TA ĐẤY CÁI ******* ."
"CÁC NGƯƠI CÚT CÚT NGAY HỘ TA . . "
sau đó Chu Bạch Chu Thanh Sơn,Tiểu Như Yên bị Vương Lão xách cổ ném vào vết nứt không gian bọn hắn bị dịch chuyển.
Chu Thanh Sơn nhìn Chu Bạch.
"Này ngươi hình như thật chọc giận Vương tiền bối rồi đấy.
Chu Bạch.
". . . .. ."
"Ta thật sự không cố ý,ai mà biết cái v·ũ k·hí này mạnh vậy,ta chỉ là kim đan kỳ,mà một đòn đã ngần bằng hợp đạo đỉnh phong toàn lực đâu."
"Thôi kệ đi,dù sao cũng phải rời đi đi sơm đi muộn hay bị đuổi đi có khác nhau đâu,đi thôi,làm chuyến du lịch gia đình nào."
Tiểu Như Yên không có quá nhiều trách cứ Chu Bạch,mà làm nóng bầu không khí.
. . . . .
Mà lúc này,trên con thuyền going merry.
Hạo Thiên Đang nằm lười biếng phơi nắng ở trên thuyền,thì đột nhiên lại thấy một vết nứt không gian ở trên trời,rồi có ba bóng người rơi thẳng xuống thuyền.
"Đùnggggg . ."
Hạo Thiên mộng bức,bởi hắn nhìn thấy ai vừa rơi xuống.
Không phải vị đồng hương của hắn thì còn ai,hơn nữa vị đồng hương này còn dẫn theo hai người khác,không biết quan hệ thế nào.
(Cầu hoa tươi.)