Trong Đắng Liệu Có Ngọt?

Chương 97: Không giúp thì sao?




Dương Đổng Triệt nhìn qua cậu em trai Dương Uy Long.

Thấy cậu ta tuy ngoài mặt tỏ ra không vui, nhưng cũng không có ý phản đối.

Hắn cũng đoán được quyết định này của Dương Gia Đông, đã thông qua ý kiến của cậu ta rồi.

Hắn biết tại sao Dương Gia Đông trước nay, nhìn hắn luôn không thuận mắt, thậm chí còn từng tuyên bố tước quyền thừa kế tài sản Dương gia của hắn.

Thế mà đùng một cái, lại muốn mời hắn về làm Chủ tịch Dương thị.

Đó là bởi vì mấy tháng qua không có Dương Đổng Triệt, Tập đoàn làm ăn thua lỗ rất nhiều.

Chỉ mới có hai ba tháng, mà giá cổ phiếu đã sụt giảm một cách nghiêm trọng.

Bây giờ, Dương Gia Đông lại đến đây, xuống nước mời hắn về lại Dương thị, còn tự mình đề xuất nhượng lại ghế Chủ tịch cho hắn.

Chẳng qua là muốn mượn tiền, cùng những mối quan hệ làm ăn của Dương Đổng Triệt để vực dậy Tập đoàn, chứ chẳng có tốt lành gì cả.

Không thể phủ nhận Dương Uy Long cũng là người có đầu óc, thế nhưng trí thông minh của cậu ta, chỉ dùng vào việc tiêu tiền và hãm hại người khác.

Chứ chẳng bao giờ làm được việc có ích, cho gia đình và xã hội.

Dương thị giao cho người như Dương Uy Long, không phá sản mới là chuyện lạ.

Sự thật, tuy đã rời khỏi Dương thị, nhưng Dương Đổng Triệt vẫn có tay chân ở trong Tập đoàn của nhà họ Dương.

Hắn biết rất rõ, Dương thị bây giờ chỉ còn là một cái vỏ bọc hào nhoáng mà thôi.

Thực tế, bên trong sớm đã rỗng tuếch từ lâu.

- Ba quên rồi sao? Chính ba là người từng nói không có đứa con nào giống như tôi. Cũng chính ba là người nói sẽ không để tôi, có cơ hội thừa kế sản nghiệp của nhà họ Dương.

- Thế thì tại sao bây giờ ba tự nhiên, lại muốn mời tôi về để ngồi vào vị trí Chủ tịch, thay ba tiếp quản Dương thị vậy?

Dương Đổng Triệt nhìn trực diện vào mặt ba mình, rồi chợt nở một nụ cười nhạt nhẽo.

Giống như Dương Gia Đông đang cho hắn nghe, một chuyện vô cùng nhàm chán.

Nghe hắn nhắc lại chuyện cũ, Dương Gia Đông bắt đầu tỏ ra lúng túng.

Nếu biết trước hắn có hẳn một Tập đoàn riêng lớn mạnh, ông ta chắc chắn sẽ điều tra, những chuyện xảy ra liên quan đến Dương thị thật kỹ, và sẽ không vội vàng buộc tội Dương Đổng Triệt.

Như vậy, chuyện đã không đi đến bước đường như ngày hôm nay rồi.

Thế nhưng... tâm huyết mà tổ tiên họ Dương, vất vả gầy dựng đang sắp tiêu tan.

Mà bây giờ chỉ có Dương Đổng Triệt, mới có thể kéo Dương thị ra khỏi bờ vực phá sản.

Hôm nay, ông ta tuyệt đối không thể trở về tay không được.

- Ba biết lúc trước là ba sai, khi không điều tra kỹ càng đã vội khẳng định, con là người làm ra những chuyện kia.

Dương Đổng Triệt có nhiều tài sản như vậy.

Chỉ có tên nào ngu mới vẫn còn tin hắn bán thông tin cho đối thủ, cũng như biển thủ công quỹ.

- Bởi vì muốn bù đắp cho con về những sai lầm trong quá khứ, nên ba mới quyết định giao lại chức Chủ tịch, cùng toàn bộ cổ phần Dương thị cho con.

- Còn ba từ nay sẽ lui về ở phía sau, hậu thuẫn cho hai anh em.

Lời này của Dương Gia Đông nói ra, mới khiến hắn cảm thấy tức cười làm sao.

Dương Đổng Triệt trước giờ, có cần bất kỳ người nào hậu thuẫn, trong việc phát triển sự nghiệp hay sao?

Trước đây không cần, bây giờ cũng như thế mà thôi.

Hắn tự tin bản thân có thể tự đứng vững trên đôi chân của mình, mà không cần đến sự giúp đỡ của người khác.

Dương Đổng Triệt tự hỏi rằng, nếu hiện tại hắn trắng tay.

Liệu rằng Dương Gia Đông có hạ mình trước hắn như thế này không?

Có điều... ông ta có nói thế nào thì vẫn là ba hắn.

Dương Đổng Triệt cũng không muốn mang thêm tiếng, hỗn hào với đấng sinh thành, cho nên cũng lựa lời mà đối đáp.

- Ba cũng biết rồi đấy. Hiện tại, tôi làm việc ở hai cương vị khác nhau. Công việc rất là bận rộn, gần như không có thời gian rảnh. Tôi thấy chú Long sẽ phù hợp với chức vụ Chủ tịch, và người thừa kế Dương gia hơn tôi.

- Dù sao ba cũng đã bổ nhiệm chú ấy vào vị trí Tổng Giám đốc rồi. Bây giờ, giao lại cái ghế Chủ tịch cho chú ấy cũng có sao?

Dương Gia Đông cùng Dương Uy Long nhìn nhau.

Mặc dù không ưa hắn, nhưng Dương Uy Long lúc này buộc lòng phải lên tiếng.

- Anh cả, anh cũng biết đấy! Trước nay, nói về lĩnh vực kinh doanh, em không thể so bì với anh được.

- Mấy tháng qua em ngồi ở vị trí Tổng Giám đốc, cũng tự thấy một mình kham không nổi.

- Mà ba bây giờ cũng tuổi cao, sức yếu rồi! Dương thị vẫn cần anh về chủ trì.

- Em biết lúc trước em với ba có làm nhiều điều không phải với anh. Hôm nay, em cũng ở đây thật lòng xin lỗi anh!

- Dù sao chúng ta cũng là người một nhà, anh sẽ không để bụng những chuyện đã qua đâu đúng không?

Cậu ta trước giờ nói chính xác là ăn bám Dương gia.

Nếu như bây giờ Dương thị mà phá sản.

Vậy... cậu ta lấy đâu ra tiền để ăn chơi, nhảy múa đây?

Hiện tại, cậu ta cũng chỉ còn biết trông cậy vào Dương Đổng Triệt mà thôi.

- Chuyện cũ tôi quên rồi! Tôi cũng đã nói rõ ràng, rằng tôi cũng có công việc của mình, không thể trở về Dương thị.

- Chẳng ai sinh ra mà đã biết hết tất cả mọi thứ. Trong Tập đoàn còn có các cô chú, cũng thuộc dòng dõi nhà họ Dương. Họ đều là những người tài giỏi. Cái gì chú không biết thì có thể học hỏi từ họ.

- Hoặc là... con của chú ba, chú tư cũng vừa đi du học về. Nếu chú cảm thấy vị trí Tổng Giám đốc, bản thân ngồi không nổi.

- Vậy... chú có thể bảo với ba là giao lại cái ghế mà chú đang ngồi, cũng như vị trí Chủ tịch cho con cháu khác của nhà họ Dương.

Đối với ý kiến của hắn, Dương Gia Đông cùng Dương Uy Long đương nhiên là đều không đồng ý.

Dương Đổng Triệt có tài sản riêng thì không nói làm gì.

Nhưng cha con Dương Gia Đông mà mất Dương thị thì coi như trắng tay.

Nếu không, sao bọn họ lại phải đến mời hắn về Dương thị làm Chủ tịch.

- Đó là công sức của ba bao nhiêu năm nay. Bây giờ mà giao cho đám người kia, không sớm thì muộn chúng nó cũng đẩy ba, cùng em trai con ra đường mà thôi.

Dương Đổng Triệt biết ngay mà, hai con người này dễ gì mà nhả ra Dương thị.

Cái gì mà lui về phía sau hậu thuẫn cho hắn?

Rõ ràng tất cả những lời Dương Gia Đông cùng Dương Uy Long, nói ngày hôm nay đều là lừa bịp.

- Tôi chỉ góp ý thế thôi. Nghe hay không là quyền của ba.

Thấy không thể thuyết phục được hắn quay lại Tập đoàn, Dương Gia Đông chỉ đành đưa ra hạ sách cuối cùng.

- Nếu vậy... con có thể cho ba mượn một ít tiền, cũng như là dùng những mối quan hệ của con trên thương trường, để giúp ba vực lại Dương thị hay không?

- Dương thị mấy tháng qua làm ăn thua lỗ, ngay đến nguồn vốn của Tập đoàn cũng đã cạn kiệt. Ba không còn cách nào mới phải đến nhờ vả con.

Không phải tự nhiên mà giá cổ phiếu Dương thị lại sụt giảm.

Chuyện bắt nguồn từ việc rất nhiều vị khách đến khách sạn, nhà hàng thuộc Tập đoàn Dương thị đã bốc phốt về chất lượng dịch vụ ở đó.

Giá khách sạn một vạn tệ mỗi đêm, mà ga trải giường không chịu thay mới, sau khi khách trả phòng.

Điều hoà, máy lạnh phòng nào cũng hỏng.

Bồn cầu và bồn tắm không được vệ sinh sạch sẽ.

Còn nhà hàng thì sử dụng thực phẩm không đảm bảo vệ sinh, khăn trải bàn bẩn, sàn nhà cũng không được lau dọn sạch sẽ.

Trước kia, khi Dương Đổng Triệt còn nắm quyền điều hành Dương thị, những chuyện như thế này chưa từng xảy ra.

Hắn dám chắc vụ phốt kia là đúng sự thật.

Bởi vì, nếu như có người cố tình muốn hãm hại Dương thị, thì sẽ không có những clip bằng chứng rõ ràng như thế kia.

Càng không có nhiều người bốc phốt, tại nhiều cơ sở kinh doanh của Tập đoàn như thế.

Mà nếu như chuyện kia là có người vu oan cho Dương thị, thì Dương Gia Đông sẽ ngay lập tức lên tiếng đính chính, chứ không im lặng đến tận bây giờ.

Trong Dương thị có kẻ bán đứng Tập đoàn, bòn rút công quỹ.

Xem ra, cũng có kẻ đã chiếm đoạt số tiền, dùng vào việc mua trang thiết bị cần thiết, để sử dụng trong các khách sạn, nhà hàng.

Cũng như là để trả lương cho nhân viên.

Nên mới xảy ra những chuyện như vậy.

Và... đến tận giờ phút này, thì Dương Gia Đông mới chịu vào thẳng vấn đề chính.

Cũng là lý do tại sao hôm nay ông ta, lại đích thân đến tìm Dương Đổng Triệt.

Nhưng... nếu như sâu mọt trong Tập đoàn chưa được loại bỏ.

Và... với cái đầu óc điều hành của Dương Uy Long, hay thậm chí là vị Chủ tịch không khác gì bù nhìn là Dương Gia Đông.

Thì hắn có rót vào Dương thị cả núi tiền, cũng không có tác dụng.

- Nếu như tôi nói không muốn giúp thì sao?