Trong Đắng Liệu Có Ngọt?

Chương 91: Ly hôn vẫn chịu sự kiểm soát của hắn.




Ngoài trời tự nhiên lại đổ mưa, Vệ sĩ vội vàng mở ô che cho Dương Đổng Triệt, nhỏ giọng khuyên nhủ.

- Thiếu gia, cậu đã đứng ở đây được gần một tiếng đồng hồ rồi đấy.

- Thiếu Phu nhân bây giờ chắc cũng lên tới căn hộ của mình rồi! Tôi thấy chúng ta cũng nên về thôi.

Hắn khó khăn thở dài một hơi, trong mắt loé lên sự xót xa, cuối cùng cũng chịu xoay người bước lên xe.

Nhìn đoàn xe của Dương Đổng Triệt chầm chậm lăn bánh rời khỏi.

Ỷ Thanh Lan bấy giờ mới đưa tay lên, chặn lại giọt nước đang đọng trên hàng mi, xoay người bước lên tầng trên.

Cô cầm chìa khoá tra vào ổ khoá, để mở cửa căn chung cư của Kha Tịch Tuyết.

Sau khi vào nhà, cũng cẩn thận khoá cửa lại.

Mở cửa phòng ngủ, Ỷ Thanh Lan có hơi giật mình khi thấy chị họ cô vẫn còn chưa ngủ, đang ngồi trên giường ôm máy tính xem phim.

Nhìn thấy vẻ mặt ủ rũ xen lẫn sự mệt mỏi của cô, Kha Tịch Tuyết liền quan tâm mà hỏi tới.

- Chỉ là đi dự tiệc thôi mà. Sao trông em có vẻ mệt mỏi vậy? Người trong Tập đoàn bắt em tiếp nhiều người sao?

Ỷ Thanh Lan đặt túi xách vào bên trong tủ đựng quần áo, đồng thời lấy ra một bộ đồ ngủ dáng rộng.

Lúc trước, ở cùng Dương Đổng Triệt, cô được hắn cho tiền mua quần áo, mỹ phẩm.

Nên hôm nay đi dự tiệc, cũng không đến nỗi phải thuê hay mượn đầm dạ hội.

Cô quay lại nhìn chị họ của mình mà lắc đầu cười khổ.

- Không phải! Hôm nay... em gặp Đổng Triệt ở buổi tiệc. Hơn nữa... em còn biết được một chuyện.

- Hắn chính là Chủ tịch Tập đoàn Xuân Loan, nơi mà em đang làm việc.

Ỷ Thanh Lan bước vào nhà tắm thay đồ, Kha Tịch Tuyết ở bên ngoài mở to mắt vì kinh ngạc.

Cô ta vội vàng đặt máy tính xuống giường, chạy đến bên ngoài nhà tắm.

- Không phải hắn là Tổng Giám đốc Tập đoàn Dương thị hay sao?

- Tại sao vừa mới bị ba hắn sa thải, mà hắn đã liền biến thành Chủ tịch Tập đoàn Xuân Loan rồi?

- Em có nhầm lẫn gì không đấy?

Ỷ Thanh Lan treo chiếc đầm dạ hội ở trong nhà tắm, với ý định để ngày mai giặt, mở cửa bước ra ngoài.

- Dương Đổng Triệt vốn là Chủ tịch Tập đoàn Xuân Loan. Mà chẳng những thế, hắn còn là một trong ba cổ đông đồng sáng lập Tập đoàn T&V.

- Chính người dẫn chương trình cùng Tổng Giám đốc Tập đoàn Xuân Loan, đã khẳng định hắn là Chủ tịch.

/ Dương Đổng Triệt còn ở trước mặt bao nhiêu người, công khai em là vợ của hắn.

- Vậy chị nói xem, làm sao có thể là nhầm lẫn?

Hai chị em cùng nhau ngồi lên trên giường, Kha Tịch Tuyết nghe cô nói mà càng thêm kinh ngạc.

- Thật không ngờ tên đàn ông cặn bã đó lại giỏi như vậy. Thế rồi... hắn có gây khó dễ cho em không?

Ỷ Thanh Lan lắc đầu.

- Tạm thời thì chưa. Vừa rồi... hắn còn là người đưa em về nhà.

Nói đến đây, cô tự nhiên lại nắm tay chị họ mình.

Biểu cảm trên mặt không còn là sự lạnh nhạt, khi ở trước mặt Dương Đổng Triệt,l.

Mà thay vào đó là sự sợ hãi.

- Chị, em phải làm sao bây giờ? Hắn là cấp trên của em, sau này có thể sẽ phải chạm mặt nhau dài dài.

- Lỡ hắn biết chuyện em có thai thì sao hả chị?

Kha Tịch Tuyết nhìn bộ dạng lo lắng, bất an của Ỷ Thanh Lan mà không khỏi đau lòng.

Cô ta vỗ nhẹ lên tay cô như muốn trấn an.

- Em không cần quá lo lắng! Bây giờ, bụng bầu của em cũng chưa lộ rõ.

- Nếu như Dương Đổng Triệt đã nộp đơn xin ly hôn lên toà, chị tin chắc bên toà án sẽ sớm giải quyết cho em.

- Đợi đến khi em và hắn chính thức ly hôn. Dương Đổng Triệt cho dù có biết chuyện em mang thai, thì cũng không làm gì được.

- Còn nếu như hắn biết chuyện em có thai trước khi toà xử ly hôn, và có ý định làm hại đến cháu của chị, chị sẽ nhờ Cảnh sát can thiệp vào chuyện này.

- Nhất định không để mẹ con em xảy ra bất trắc gì đâu.

Chị họ của Ỷ Thanh Lan chủ động sắp gối ngủ cho cô, rồi thúc giục cô nằm xuống.

- Em đang mang thai, thức khuya không tốt đâu. Đừng nghĩ gì nữa! Bây giờ, em mau nằm xuống ngủ đi.

Cô nghe lời Kha Tịch Tuyết, nằm xuống giường nhắm mắt lại, xoay lưng về phía chị họ.

Mặc dù, ngay sau đó Kha Tịch Tuyết cũng tắt điện trong phòng, rồi nằm xuống vị trí bên cạnh cô.

Nhưng Ỷ Thanh Lan vẫn không có cách đi vào giấc ngủ, trong đầu chỉ toàn là hình ảnh của Dương Đổng Triệt.

Cô theo quán tính đặt một tay lên bụng, như muốn bảo vệ con của mình.

[...]

Ngày hôm sau, Dương Đổng Triệt đến Tập đoàn Xuân Loan với thân phận mới là Chủ tịch.

Nghiễm nhiên đi vào phòng làm việc dành riêng cho mình, đã bỏ trống từ lâu.

Thong thả xoay tròn chiếc ghế da trước bàn làm việc, hắn nhấc điện thoại bàn gọi Trợ lý.

Thấy đầu dây bên kia có dấu hiệu bắt máy, hắn lạnh lùng ra lệnh.

- Gọi Thanh Lan lên phòng gặp tôi.

Nam Trợ lý biết rõ chuyện nhà của Dương Đổng Triệt, nên cũng không lấy làm lạ khi hắn vừa đến Tập đoàn đã vội tìm vợ mình.

- Thưa Chủ tịch, hôm nay Phu nhân nhờ người đến nộp đơn xin nghỉ phép mấy ngày rồi ạ!

Tâm trạng vốn đang rất tốt của hắn, vì lời của trợ lý mà liền chùng xuống.

Hắn nheo đôi mắt đen láy, khó chịu mà hỏi.

- Lý do cô ấy xin nghỉ phép là gì?

Thái độ của người Trợ lý tên Phùng Đăng kính cẩn đáp.

- Thưa Chủ tịch, nghe nói Phu nhân không khỏe trong người.

Nhận được câu trả lời, ai kia không báo trước cho Trợ lý một tiếng, mà trực tiếp cúp máy.

Không khỏe trong người sao?

Hắn không tin!

Rõ ràng đêm qua lúc hắn đưa Ỷ Thanh Lan về, thấy cơ thể cô vẫn rất bình thường.

Có mà cô cố tình muốn tránh mặt hắn thì có, chứ không khỏe cái khỉ gì?

Dương Đổng Triệt ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng quyết định gọi cho Ỷ Thanh Lan.

Bấy giờ thì Kha Tịch Tuyết đã đi làm rồi!

Chính cô bảo chị họ tiện đường đi làm thì ghé qua Tập đoàn Xuân Loan, giúp cô xin nghỉ vài hôm.

Bây giờ, Ỷ Thanh Lan thật sự không có bao nhiêu can đảm, để đối diện với hắn.

Cô đang ngồi thơ thẩn trên giường, thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên.

Ỷ Thanh Lan với tay cầm lấy điện thoại đặt ở trên mặt tủ cạnh đầu giường, nhìn thấy dãy số điện thoại của Dương Đổng Triệt hiện trên màn hình.

Cô có thể dễ dàng đoán ra được tại sao mới sáng sớm, mà hắn đã gọi cho mình.

Ỷ Thanh Lan thở dài một hơi, cuối cùng vẫn lấy hết can đảm mà bắt máy.

- Alo!

- Tại sao không đi làm?

Tuy không trực tiếp đối diện với khuôn mặt của Dương Đổng Triệt, nhưng nghe qua giọng nói vang lên trong điện thoại, cô biết hắn đang rất khó chịu.

- Tôi... hôm nay tôi... mệt!

Cũng không biết vì cái gì, mà Ỷ Thanh Lan tự nhiên lại cảm thấy sợ hắn, ấp úng mãi mới nói được một câu.

- Tôi không tin! Chẳng phải đêm qua cô vẫn rất bình thường hay sao? Tại sao hôm nay tự nhiên lại kêu mệt?

Dương Đổng Triệt cơ hồ, khó chịu đến mức không thể ngồi yên một chỗ, hắn đứng dậy đi đi lại lại trong phòng.

- Cô... là đang cố tình muốn tránh mặt tôi phải không?

Giây phút nói ra đề nghị ly hôn, Ỷ Thanh Lan cứ ngỡ chỉ cần hoàn tất thủ tục ly hôn, thì cô và hắn sẽ không còn liên can gì đến nhau nữa.

Nhưng giờ xem ra... kể cả có ly hôn đi chăng nữa, thì cô vẫn phải chịu sự kiểm soát của Dương Đổng Triệt.

Ít nhất là gần bốn năm nữa.

Cuộc sống này như đang muốn dồn cô vào đường cùng.

Ngột ngạt, bí bách đến sắp không thể thở nổi.

Ỷ Thanh Lan vuốt tóc mai ra đằng sau, mệt mỏi thều thào một câu.

- Không có!

Đầu dây bên kia rất nhanh liền hồi đáp.

- Có!

- Không có!

- Có!

Cô và Dương Đổng Triệt đôi co qua lại vài câu, Ỷ Thanh Lan tự nhiên lại hét lên.

- Tôi đã bảo là không có rồi cơ mà! Mà nếu đúng là tôi muốn tránh mặt anh thì đã sao? Bộ Tập đoàn của anh cấm Diễn viên xin nghỉ phép hay sao?

Hắn dĩ nhiên là không biết cô hiện tại đang mang thai.

Mà người bụng mang dạ chửa thì luôn cảm thấy khó chịu trong người.

Nếu như để bà bầu bị kích động, sẽ rất dễ dẫn đến tình trạng bị trầm cảm.

Ỷ Thanh Lan không xuống nước, người xuống nước đương nhiên là hắn.

Nghe thấy cô gắt gỏng trong điện thoại, Dương Đổng Triệt bắt đầu luống cuống, hạ giọng nói.

- Nếu không phải thì thôi. Cô đừng giận! Vậy cô không khỏe chỗ nào? Hay để tôi kêu Bác sĩ riêng đến khám cho cô nhé?

Ỷ Thanh Lan thẳng thừng nói một câu, lần này lại không sợ hắn nghe xong có thể sẽ nổi cơn tam bành.

- Không cần. Chỉ cần không nhìn thấy bản mặt của anh, là tôi tự nhiên sẽ khỏe.