Trong Đắng Liệu Có Ngọt?

Chương 81: Cô đã không còn là cô của trước kia.




- Chẳng phải chị cũng bị người ta đánh đến gãy tay. Còn nghe nói là bị đánh ghen. Nhưng chị vẫn đến Tập đoàn đó sao? Vậy... tại sao tôi lại không thể?

Kể từ cái ngày mà Ỷ Thanh Lan vùng lên chống lại Hà Tiên, cô đã không còn là cô yếu đuối của trước kia nữa rồi.

Orla không phải Dương Đổng Triệt, cô cũng chẳng còn là một con Thực tập sinh mới chân ướt, chân ráo bước vào Tập đoàn Xuân Loan này nữa.

Chẳng có lý do gì để cô phải sợ Orla, khi cô ta không có gì để uy hiếp cô cả.

Nhận ra Ỷ Thanh Lan đang cố ý mỉa mai mình, Orla vốn nhà dĩ vẫn còn ấm ức chuyện mình bị cướp vai diễn, nay lại càng tức tối thêm.

- Mày... mày đừng có mà ăn nói lung tung. Đánh ghen gì chứ? Tao có yêu ai đâu mà bị đánh ghen.

Nói tới đây, cô ta dần lấy lại được bình tĩnh, đôi môi son đỏ ngay tức khắc hiện rõ ý cười trào phúng.

- Không giống như chồng mày. Ai cũng nhìn thấy rõ anh ta cưỡng bức con Thực tập sinh tên Ngân Xuyên kia.

Cát Tuyên - chính là cô gái lần trước bày trò cho Orla bắt Ỷ Thanh Lan phải quỳ xuống bóp chân cho cô ta, hôm nay cũng lại đi bên cạnh đàn chị của mình.

Lần này gặp lại, nhìn thấy dáng vẻ hoàn toàn khác lúc trước của cô, Cát Tuyên cũng không thể giữ im lặng.

- Yo, mới được ký hợp đồng với Xuân Loan xong phát, khẩu khí của cô cũng lớn gớm nhỉ? Dám bật lại cả chị Orla cơ đấy.

Ỷ Thanh Lan dĩ nhiên là không trúng kế khích tướng, của hai cô gái trước mặt.

Sau khi nghe bọn họ khiêu khích, khoé môi anh đào vẫn giữ nguyên một nụ cười thương mại.

- Chị có quan hệ mờ ám với người đàn ông nào hay không, chỉ có chị là người biết rõ.

- Còn chuyện của chồng tôi ấy à? Vậy tôi hỏi chị, thang máy cósao Ngân Xuyên không đi, mà lại phải đi cầu thang bộ? Rồi tại sao Lam Điềm cũng đi cầu thang bộ?

- Còn không phải là hai người bọn họ biết rõ, khu vực cầu thang bộ không hề nắp Camera an ninh, nên cố tình dàn cảnh để lừa chồng tôi vào bẫy hay sao?

Ngay từ đầu, cô đã không muốn động chạm, chính là bọn họ hết lần này tới lần khác gây hấn trước.

Cô không sai! Vậy việc gì phải nhịn bọn họ?

Ỷ Thanh Lan nhìn Cát Tuyên, dường như cố tình muốn chọc cho đám người này tức điên.

- Nếu như tôi càng nhịn, không phải sẽ tạo điều kiện cho các người được nước lấn tới hay sao?

- Bây giờ... tôi là Diễn viên độc quyền của cái Tập đoàn này, còn chị Orla của cô đến cả một vai nữ chính cũng không giữ được. Cô nghĩ chị cô là cái gì mà tôi phải sợ?

Bọn họ không thể nào ngờ tới lần này, Ỷ Thanh Lan lại phản đòn quyết liệt như vậy.

Orla tức đến nỗi đỏ bừng mặt, không thể nhịn được nữa mà vung tay định tát cô.

Nhưng ngay lúc này, Dương Đổng Triệt từ nhà vệ sinh đi ra.

Kịp thời nắm lấy cổ tay cô ta, không để Orla có cơ hội đánh Ỷ Thanh Lan.

Sau khi hất tay cô ta ra, hắn quay về đứng bên cạnh cô, nhìn Orla giận dữ mà nói.

- Cô dựa vào cái gì mà đòi đánh vợ tôi?

Dương Đổng Triệt trước giờ cho dù có ghen tuông tới mức nào, cũng chưa bao giờ dám đánh cô.

Vậy thì Orla lấy tư cách gì, mà dám vung tay định đánh Ỷ Thanh Lan chứ?

Cát Tuyên nhìn thấy hắn xuất hiện, cô ta chẳng những không sợ, mà còn càng thêm vênh váo.

- Là do vợ anh không biết nhìn trước, ngó sau, đắc tội với chị Orla. Chị tôi chỉ muốn thay anh dạy dỗ lại cô ta mà thôi.

- Anh đã không biết cảm ơn thì thôi, mà lại còn muốn nổi nóng với chị ấy là sao?

Ỷ Thanh Lan đã từng tự nhủ với lòng mình rằng ở trước mặt Dương Đổng Triệt, cô không cho phép bản thân tiếp tục yếu đuối, nhu nhược.

Đối với tình hình hiện tại, cô dĩ nhiên không thể im lặng, để bọn họ tuỳ ý thêu dệt.

- Là các người hết lần này tới lần khác đến kiếm chuyện với tôi. Tại sao bây giờ lại nói rằng, tôi không biết nhìn trước ngó sau rồi?

- Cát Tuyên à! Tại sao cô có thể ngang nhiên đổi trắng thay đen như vậy?

Rồi Ỷ Thanh Lan lại vờ tỏ ra kinh hãi.

- Này, các người không phải đang cố tình muốn gây chuyện, để được mang tiếng ma cũ bắt nạt ma mới đấy chứ?

Dương Đổng Triệt nhìn cô, thật sự lần này hắn không thể không cảm thấy kinh ngạc.

Thật sự... hắn chưa bao giờ thấy Ỷ Thanh Lan đanh thép như lúc này.

Tạm thời, đặt sự ngỡ ngàng của mình qua một bên.

Dương Đổng Triệt không cần biết lần này là ai đúng, ai sai.

Bất chấp tất cả, lên tiếng bảo vệ vợ mình.

- Vợ tôi, tôi có thể tự bảo ban được. Không làm phiền cô Orla đây phải ra tay.

- Mà vợ của tôi, cũng chỉ có tôi mới đủ tư cách bắt nạt.

- Còn để tôi nhìn thấy cô định đánh vợ tôi thêm một lần nào nữa, cẩn thận tôi cho cái tay của cô phải bó bột thêm lần nữa đấy.

Đám người Orla vô cùng tức tối khi nghe lời hắn nói, nhưng không làm thế nào được, chỉ có thể mỉa mai cô và hắn thêm một câu, trước khi bảo nhau bỏ đi.

- Anh... hừ, anh và cô ta... một người thì chuyên gia đi ve vãn đàn ông, người còn lại thì sàm sỡ con gái nhà người ta.

- Đúng là nồi nào úp vung nấy. Chúng tôi mới không thèm chấp!

Bọn họ bỏ đi rồi, cô và hắn chẳng ai có ý định đuổi theo để hơn thua.

Ỷ Thanh Lan bây giờ mới, bước tới nhấn nút cho thang máy mở ra, với ý định sẽ đi lên lầu trên.

Dương Đổng Triệt thấy thế cũng vội vàng đi theo cô.

Đứng trong thang máy một hồi, cuối cùng cô và hắn cũng lên được tới trên phòng luyện kỹ năng diễn xuất.

Nhận được thông báo Ỷ Thanh Lan đã có thể đi lại, và cũng đã tới Tập đoàn để làm việc như bình thường.

Phó Kiến Đằng cũng vội vàng chạy đến Tập đoàn Xuân Loan.

Bởi vì vẫn nhìn thấy Dương Đổng Triệt kè kè đi theo bên cạnh cô, mà lần trước anh ta nhắn tin cũng không thấy cô trả lời.

Cho nên, cả buổi hôm đó Phó Kiến Đằng cũng không dám đề cập đến chuyện cũ, trước mặt Ỷ Thanh Lan.

[...]

Trên đường về nhà sau một ngày dài ở Tập đoàn.

Ỷ Thanh Lan vẫn không nói chuyện với Dương Đổng Triệt, nhưng lại nhờ vả Tài xế riêng của hắn.

- Anh Tần, một lát tới chỗ có hiệu thuốc. Phiền anh dừng lại để tôi xuống mua chút đồ.

Tài xế không dám tự ý quyết định, liền quay lại nhìn Dương Đổng Triệt tỏ vẻ khó xử.

Vào hiệu thuốc mua đồ sao?

Cô không khỏe chỗ nào, để phải vào hiệu thuốc mua đồ?

Vô số câu hỏi xuất hiện trong đầu hắn.

Khiến cho hắn vô cùng lo lắng cho sức khỏe của Ỷ Thanh Lan.

Nhưng hắn biết cô đã chủ động dặn dò Tài xế, nghĩa là vẫn không muốn nói chuyện với hắn.

Cho nên cũng không dám hỏi, mà chỉ tuỳ tiện nói với Tài xế họ Tần.

- Cứ làm theo lời cô ấy nói.

Tới hiệu thuốc, Tài xế dừng xe lại, rồi mau chóng mở cửa xe bước xuống, nhanh nhẹn mở cửa xe cho Ỷ Thanh Lan.

Thấy cô bước ra khỏi xe, Dương Đổng Triệt cũng xuống xe, muốn theo cô vào trong, nhưng lại bị Ỷ Thanh Lan ngăn cản.

- Tôi muốn đi một mình.

“Tôi” sao?

Sao lại xưng “tôi” chứ?

Cách xưng hô này lại giống với với cách xưng hô, lúc cô tạm thời dọn về ở trong biệt thự của nhà họ Dương, khi muốn ly thân với hắn.

Ỷ Thanh Lan đi vào trong quầy thuốc, rồi rất nhanh đã quay lại với một chiếc túi nilon màu đen.

Lúc này, Dương Đổng Triệt đã ngồi lại vào trong xe.

Nhìn bọc đen trong tay cô, hắn có chút tò mò không biết bên trong đó đựng thứ gì, nhưng vẫn lại không dám hỏi nhiều.

Hắn vĩnh viễn cũng không biết được, thứ được đặt trong cái túi nilon kia chính là que thử thai.

Không phải chỉ là một que, mà nó là cả một hộp que thử thai.