Trong Đắng Liệu Có Ngọt?

Chương 68: Tôi sẽ không chọn ai.




Phải mãi đến ngày hôm qua, khi Dương Đổng Triệt rời khỏi biệt thự Dương gia, hắn mới truy cập vào mạng xã hội.

Thì mới biết được tin tức hắn với Giang Hạ Trúc, sáng sớm đã bước ra từ trong nhà hàng, được phát tán lên khắp các diễn đàn truyền thông.

Mặc dù đã cho người bịt miệng đám Phóng viên, Nhà báo, nhưng vẫn không có cách dập tắt tin đồn.

Sau khi biết được bản thân một lần nữa, lại lọt vào tầm ngắm của công chúng.

Hắn mới nghĩ đến chuyện Phó Kiến Đằng biết được, thông tin liên quan đến hắn là nhờ cộng đồng mạng.

Chứ anh ta cũng chẳng có lý do gì, để phải cho người theo dõi hắn.

Mở nắp hộp đựng cháo ra, Dương Đổng Triệt mới nghĩ đến vừa rồi, quên không kêu người làm chuẩn bị chén muỗng.

Rồi bây giờ, làm sao mà cho Ỷ Thanh Lan ăn cháo đây?

Đứng xoay lưng về phía Bác Nghệ Bân, nghe anh ta châm chọc mình, hắn càng thêm giận dữ.

Xong, cũng không quay lại nhìn anh ta.

Cố tỏ ra bình tĩnh, hắn lãnh đạm nói.

- Chuyện riêng của gia đình tôi, không phiền cậu Bác phải bận tâm.

- Người cũng đã thăm rồi. Nếu không còn chuyện gì khác, phiền cậu Bác về cho. Tôi còn có chuyện muốn nói riêng với vợ mình.

Dương Đổng Triệt đã công khai muốn đuổi anh ta về, Bác Nghệ Bân cũng không mặt dày ở lại nữa.

- Nếu Dương thiếu đã không muốn tiếp. Vậy tôi xin phép ra về.

Trước khi rời khỏi phòng, anh ta cũng không quên ôn hoà nói với Ỷ Thanh Lan.

- Em cố ăn uống rồi nghỉ ngơi cho lại sức. Anh về nhé! Hẹn gặp lại em ở Tập đoàn.

Dù sao cô và hắn cũng chưa ly hôn, Bác Nghệ Bân cảm thấy bản thân cũng không cần phải vội vàng.

Nếu Ỷ Thanh Lan đã biết chuyện Dương Đổng Triệt ngoại tình, không sớm thì muộn cô cũng bỏ hắn thôi.

Như vậy, anh ta không sợ bản thân không có cơ hội theo đuổi cô.

Đợi Bác Nghệ Bân đi khuất, Dương Đổng Triệt xoay người đi về phía cửa phòng.

Nhưng thay vì xuống lầu lấy chén muỗng, hắn lại chốt cửa phòng lại.

Ỷ Thanh Lan nhìn theo từng hành động nhỏ vụn của hắn, lại nghe thấy tiếng chốt cửa phòng.

Trong lòng cô khó tránh khỏi cảm thấy bất an, không biết tiếp theo hắn muốn làm gì.

Dương Đổng Triệt xoay người bước về phía cô, sắc mặt bao phủ một loại biểu cảm lạnh đến cùng cực.

Dứt khoát vươn hai tay nhấc bổng cơ thể của cô khỏi xe lăn.

Bất ngờ bị bế lên, hai tay cô theo phản xạ vội vàng vươn hai tay ôm lấy cổ hắn.

Biểu cảm trên mặt là sự lo lắng, đan xen một chút hoảng loạn, ấp úng nói.

- Anh... anh muốn làm gì?

Hắn đặt Ỷ Thanh Lan lên giường, rồi cũng nằm xuống phần chỗ trống bên cạnh.

Đem một chân gác lên đùi cô, nhưng vẫn biết ý không đè vào phần cổ chân đang bị trẹo của người kia.

Vươn một tay áp lên cái má phúng phính, ép cô nhìn về phía hắn.

- Sao hôm qua nhắn tin không trả lời?

Hiện tại, toàn thân đều bị hắn khống chế, cô căn bản muốn quay sang hướng khác cũng khó.

Mà sức lực của cô vẫn còn yếu, càng khó lòng mà đẩy được hắn ra.

Khứu giác lúc này đều bao phủ bởi mùi hương nam tính quen thuộc.

Ỷ Thanh Lan nhìn Dương Đổng Triệt, rồi lại vội vàng rũ mi xuống né tránh cái nhìn của hắn.

- Chưa... chưa suy nghĩ xong... nên... nên chưa thể trả lời.

Rõ ràng lần này người sai là hắn, nhưng chẳng hiểu sao khi chỉ có hai người, cô vẫn bị lép vế trước con người này.

- Ai chưa suy nghĩ xong?

Giọng nói của hắn lạnh đi thêm vài phần, lại cố tình nâng cằm cô lên, buộc cô phải nâng mi mắt nhìn hắn.

Con người của Dương Đổng Triệt chính là ngang ngược thế đấy.

Rõ ràng hắn cũng nói chuyện thiếu chủ vị với cô, nhưng khi cô bắt chước hắn thì lại bị bắt bẻ.

- Tôi... tôi chưa... chưa suy nghĩ xong.

Con người này vô cùng nguy hiểm, cho dù hắn là chồng cô, nhưng cô vẫn nên cẩn thận lời ăn tiếng nói thì hơn.

Bị ép phải nhìn thẳng vào mắt hắn, Ỷ Thanh Lan càng tỏ rõ sự lúng túng.

- Kinh nhỉ? À ừ, cô thì giỏi rồi! Mới ly thân từ hôm qua đến nay đã vội đổi cách xưng hô ngay rồi. Có phải cô rất muốn ly hôn với tôi hay không?

Bộ dạng của Dương Đổng Triệt lúc này, không phải giống như một tên cầm thú.

Điên loạn muốn chất vấn, hành hạ thể xác rồi dẫm đạp lên lòng tự tôn của cô.

Hắn bây giờ giống như hoá thành một đứa trẻ, có chút ấm ức, ghen tị khi thấy cô không thèm đếm xỉa tới mình.

Mà lại còn quan tâm đến người đàn ông khác.

Chỉ là... Ỷ Thanh Lan không nhìn ra mà thôi.

- Nói đi, nếu như tôi đồng ý ly hôn. Cô sẽ tiến tới với Phó Kiến Đằng hay Bác Nghệ Bân?

Dương Đổng Triệt thật sự vẫn luôn không hiểu, trước giờ cô vẫn luôn chỉ yêu một mình hắn, chưa từng phát sinh tình cảm với bất kỳ một người đàn ông nào khác.

Có thể nói hắn là mối tình đầu của cô.

Và cũng chính hắn là người đã khiến, tình yêu của cô vơi dần theo năm tháng, chứ không phải ai khác.

Nếu hắn đã cố ý muốn hiểu nhầm.

Vậy cô còn cố gắng muốn giải thích làm gì?

Hắn căn bản có bao giờ tin cô đâu.

Vừa rồi, rõ ràng còn tự nhủ trong lòng rằng ở trước mặt Dương Đổng Triệt, tuyệt đối phải để ý lời nói.

Nhưng lúc này, không hiểu Ỷ Thanh Lan nghĩ gì, lại hỏi một câu như thể cố tình muốn chọc điên hắn.

- Vậy anh nói xem, giữa hai người họ thì em nên chọn ai?

Cái gì? Mẹ nó!

Bọn họ còn chưa ly hôn.

Cô lấy đâu ra can đảm, để hỏi hắn những câu hỏi như thế này?

Có phải cô không còn coi hắn là chồng nữa rồi không?

Lá gan của cô càng ngày càng lớn rồi đi?

- Tôi sẽ không chọn ai. Bởi vì, sẽ không bao giờ có chuyện chúng ta ly hôn, nên cô cũng không cần phải cân đo, đong đếm làm gì cho tốn công phí sức.

Vừa dứt lời, Dương Đổng Triệt lại bắt đầu giở trò lưu manh.

Hắn đè hai tay cô xuống ga giường, nâng đầu dậy mà áp môi mỏng lành lạnh, lên đôi môi căng mọng của Ỷ Thanh Lan.

Đầu lưỡi rất nhanh đã thành công phá vỡ vòng vây, kiêu ngạo tiến vào quấn lấy cãi lưỡi mềm mại, ướt át quen thuộc, thực hiện một nụ hôn sâu.

Cô trợn tròn đôi mắt xinh đẹp vì hành động không báo trước của hắn.

Hai chân bị khống chế không thể phản kháng, cô chỉ đành ngoan ngoãn chiều chuộng hắn.

Ỷ Thanh Lan cố tình mở to khuôn miệng để hấp thụ dưỡng khí, không ngờ lại tạo điều kiện để hắn có thể dễ dàng, mút lưỡi của cô vào bên trong khoang miệng ẩm ướt của hắn.

Bây giờ, cô mới chợt nhớ đến cơ thể mình vẫn đang bị thương, căn bản là mỏng manh yếu đuối tựa cành hoa.

Dương Đổng Triệt không phải muốn hôn, xong rồi làm chuyện vợ chồng đấy chứ?

Bình thường, lúc sức khỏe cô tốt còn không chịu nổi sự cuồng bạo của hắn, huống hồ hiện tại còn đang bị thương.

Ân ái lúc này rất dễ xảy ra sự cố đáng tiếc.

Sự thiếu tập trung của Ỷ Thanh Lan, khiến cái hôn không được mãnh liệt như những lần trước, và không khó để hắn nhìn ra.

Dương Đổng Triệt rời khỏi đôi môi khiến hắn si mê kia, ngẩng đầu quan sát biểu cảm trên mặt vợ mình.

Nhìn ra được sự lo lắng trên mặt cô, như đọc được suy nghĩ trong đầu Ỷ Thanh Lan, hắn nói.

- Bởi vì cô đang bị thương, nên hôm nay tôi sẽ chỉ hôn thôi. Không cần phải lo lắng. Nhưng nếu cô còn đòi ly hôn, tôi sẽ chơi chết cô đấy.

Cô hơi mím môi, lại hỏi thêm một câu.

- Tại sao anh lại không muốn ly hôn? Chẳng phải ly hôn sẽ tốt cho cả hai chúng ta hay sao?

- Anh sẽ được tuỳ ý quan hệ với các cô gái khác, mà không sợ bị người ta nói là anh đang ngoại tình.