Trong Đắng Liệu Có Ngọt?

Chương 106: Đối với hắn, cô là tài sản vô giá.




Nghe thấy câu hỏi của Dương Đổng Triệt dành cho mình, cô giật mình một cái.

Bấy giờ, mới ý thức được một điều rằng mình hơi vô duyên.

Bèn vội vàng rũ mi xuống, rồi cũng không định nói gì.

Cứ cho là hắn không cưỡng bức Ngân Xuyên đi.

Nhưng còn Giang Hạ Trúc và những cô gái khác thì sao?

Chính miệng Dương Đổng Triệt từng thừa nhận, chuyện bản thân có vô số những cô tình nhân bên ngoài.

Lại còn nói với điệu bộ vô cùng tự hào, giống như việc hắn lăng nhăng là một thành tích tốt.

Như vậy, còn có thể là người khác đổ oan cho hắn được hay không?

Bây giờ, hắn lại cố tình muốn làm rõ chuyện giữa hắn và Ngân Xuyên ở trước mặt cô.

Rốt cuộc là muốn chứng minh điều gì?

Cho dù Dương Đổng Triệt không có ý định làm nhục Ngân Xuyên.

Thì trong mắt của Ỷ Thanh Lan cho tới thời điểm hiện tại, hắn vẫn là một tên đàn ông dơ bẩn.

Hắn thấy cô im lặng không đáp, cũng không có ý định gặng hỏi thêm.

Dương Đổng Triệt muốn giữ cho Ỷ Thanh Lan, một tâm lý thoải mái nhất khi ở bên hắn.

Hắn đứng thẳng người lên, lại buông một câu trêu chọc, với hy vọng làm cho bầu không khí trong phòng bớt ngột ngạt.

- Được rồi! Chúng ta đi ăn trưa đi. Chứ mà đói quá, khéo tôi lại biến em thành bữa trưa của mình đấy.

Vừa rồi, Dương Đổng Triệt nắm tay Ỷ Thanh Lan, vô tình khiến cô cảm thấy không thoải mái.

Cho nên, hiện tại hắn cũng không tính nắm tay cô kéo ra ngoài nữa, mà để cho cô tự chủ động.

Ban sáng, lúc ở trong thang máy cô đã hứa với Dương Đổng Triệt, là sẽ đi ăn trưa cùng hắn.

Cho nên, bây giờ không thể nuốt lời.

Đối với lời chọc ghẹo của hắn, tâm trạng của Ỷ Thanh Lan rõ ràng đang không tốt.

Nhưng bây giờ lại bị làm cho ngượng đến đỏ cả mặt, vội vàng đứng dậy theo hắn ra ngoài.

[...]

Ngày tiếp theo, người bị Dương Đổng Triệt điểm mặt, chỉ tên gọi lên phòng Chủ tịch là Phó Kiến Đằng.

Với những chuyện mà anh ta đã làm trước mặt hắn.

Cùng với chuyện gần đây có không ít người trong Tập đoàn, bị Dương Đổng Triệt đuổi việc.

Phó Kiến Đằng cũng ý thức được rằng, hắn gọi anh ta lên gặp mặt, chắc cũng không có chuyện gì tốt lành.

Thế nhưng... là Chủ tịch Tập đoàn Xuân Loan đích thân cho gọi.

Phó Kiến Đằng không gặp mà được hay sao?

Trong phòng lúc này chỉ có Dương Đổng Triệt và Phó Kiến Đằng.

Hắn mở ra một tập hồ sơ đang được đặt ngay ngắn trên bàn làm việc, rồi lại ngẩng đầu nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt.

Môi mỏng kéo lên một nụ cười quỷ quyệt.

- Đây là hợp đồng mà Tập đoàn của tôi, đã ký kết với cậu trong dự án phim Nợ Tình.

Không đợi Phó Kiến Đằng có thời gian suy nghĩ, xem tiếp theo hắn muốn làm gì.

Thì Dương Đổng Triệt đã dứt khoát giật tờ giấy, ghi nội dung của bản hợp đồng ra khỏi bản lề.

Rồi thản nhiên xé rách nó thành nhiều mảnh nhỏ, ngay trước mặt anh ta.

Nhìn thấy Dương Đổng Triệt không thông qua ý kiến của mình, mà đã tự ý xé rách hợp đồng.

Phó Kiến Đằng giận đến run người, mở miệng nhưng lại không biết phải nói gì.

- Anh...

Nhìn vẻ mặt giận dữ của anh ta.

Dương Đổng Triệt chẳng những không có ý định xoa dịu, mà trái lại còn nở một nụ cười đắc ý.

Hắn lấy từ trong túi áo vest ra một cái thẻ tín dụng, đặt lên mặt bàn trước mặt Phó Kiến Đằng, chậm rãi nói.

- Tập đoàn chúng tôi xin chính thức huỷ bỏ hợp đồng với cậu ở dự án phim Nợ Tình, đây là tiền bồi thường hợp đồng.

- Hy vọng Xuân Loan sẽ có cơ hội được hợp tác với cậu, trong những dự án khác.

Anh ta nhìn tấm thẻ được đặt trên bàn làm việc của Dương Đổng Triệt.

Cố gắng kiềm chế lửa giận, để không làm loạn trong phòng làm việc của hắn, lúc này mới hỏi.

- Chẳng hay tôi đã làm gì khiến Chủ tịch Dương không vừa ý, để bị hủy hợp đồng như thế này?

Phó Kiến Đằng đường đường là sao nam hàng đầu của màn ảnh xứ Trung.

Bây giờ, lại bị một Tập đoàn ngang nhiên muốn hủy bỏ hợp đồng.

Chuyện này mà bị đồn ra ngoài thì danh tiếng của anh ta, chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.

- Tôi cảm thấy cậu không phù hợp với vai diễn Lục Viễn Thần. Cho nên, mới muốn huỷ hợp đồng để tìm một người khác phù hợp hơn.

Dương Đổng Triệt biết rất rõ độ nổi tiếng của Phó Kiến Đằng.

Tất cả những dự án phim có sự góp mặt của anh ta, đều gây được tiếng vang lớn.

Nếu như hắn hủy bỏ hợp đồng với Phó Kiến Đằng, thì lợi nhuận thu được từ dự án phim Nợ Tình, có thể sẽ bị sụt giảm rất nhiều.

Thế nhưng... bây giờ đối với Dương Đổng Triệt, Ỷ Thanh Lan mới là tài sản vô giá.

Hắn làm sao có thể để một tên đàn ông luôn dòm ngó vợ mình, tồn tại ở trong Tập đoàn này được kia chứ?

- Tôi không phù hợp với vai diễn, hay là Chủ tịch Dương đang lấy việc công để trả thù tư đây?

- Đường đường là Chủ tịch của cả một Tập đoàn, dưới quyền có hàng ngàn nhân viên. Mà sao Chủ tịch Dương lại để chuyện cá nhân, làm ảnh hưởng đến công việc như thế này?

- Chuyện này mà để lan truyền ra bên ngoài, thì tôi e là danh tiếng của ngài Dương đây, sẽ bị ảnh hưởng không ít đâu.

Phó Kiến Đằng tuy vẫn còn trẻ tuổi, nhưng lại có cả một gia tài vai diễn đồ sộ.

Anh ta đã đóng qua hầu hết rất nhiều vai diễn, với đa dạng những tính cách khác nhau.

Với những vai diễn có tính cách lạnh lùng, tàn nhẫn như vai diễn Lục Viễn Thần.

Anh ta cũng được đảm nhận không ít, và đã nhận được rất nhiều lời khen ngợi từ các Đạo diễn, và nhà Sản xuất phim có tên tuổi.

Phó Kiến Đằng khẳng định bản thân, hoàn toàn phù hợp với vai nam chính, trong bộ phim Nợ Tình.

Anh ta cũng không ngu ngốc đến mức, không biết Dương Đổng Triệt là cố tình mượn cớ công việc

Để trả đũa chuyện trước đây, anh ta từng nhiều lần khiêu khích hắn.

Nhưng Dương Đổng Triệt đường đường là chồng hợp pháp của Ỷ Thanh Lan.

Hơn nữa, lại còn thông minh, tài giỏi như thế này.

Làm sao có thể để một kẻ thứ ba, muốn chen chân vào giữa hắn và cô như Phó Kiến Đằng

Có cơ hội tiếp tục khua môi, múa mép ở trước mặt mình kia chứ?

Dương Đổng Triệt chống hai khửu tay lên trên mặt bàn, hai lòng bàn tay theo thói quen đan chặt vào nhau.

Lại nhìn thẳng vào mặt người đàn ông đang đứng trước mặt mình, cứng rắn đáp.

- Cậu Phó đang nói gì vậy? Tôi lấy việc công để trả thù tư sao? Tôi với cậu Phó từng có thù oán gì với nhau sao?

Nếu như hắn có thể làm Chủ tịch cả một Tập đoàn lớn như thế này, khi bản thân vẫn còn rất trẻ.

Thì tuyệt đối không phải người muốn động là động được đâu.

Đấu trí với một kẻ giống như Dương Đổng Triệt, là một việc làm vô cùng ngu xuẩn.

- Cậu Phó thử nghĩ mà xem. Bây giờ, để người khác biết được cậu đường đường là một ngôi sao hạng A, mà lại đi vu oan cho một người, cũng gọi là có tiếng nói trong giới thượng lưu như tôi.

- Vậy cậu nói xem, giữa tôi và cậu thì danh tiếng của ai sẽ bị ảnh hưởng nhiều hơn đây?

Hắn vẫn vừa nói vừa khuyến mãi thêm cho Phó Kiến Đằng, một nụ cười giễu cợt, như muốn chọc cho anh ta tức điên lên.

- Còn cậu Phó đã nói tôi để chuyện cá nhân, làm ảnh hưởng đến công việc. Thế thì tôi cũng xin phép nói thẳng luôn nhé?

- Cậu lấy danh nghĩa rèn luyện kỹ năng diễn xuất, để cố tình thân mật với vợ tôi. Rồi lại mượn danh nghĩa bạn diễn, thông qua món quà nhân dịp Quốc tế phụ nữ để tỏ tình với cô ấy.

- Vậy cậu nói xem, ai mới là người lấy danh nghĩa công việc để làm chuyện tư đây? Tôi hay là cậu?

Dương Đổng Triệt có phải bị thiểu năng đâu mà không nhìn ra, là lần trước Phó Kiến Đằng cố tình viện cớ cần tập dượt cảnh hôn, để làm cho hắn phải ghen tị với anh ta.

- Tôi nói cho cậu biết. Cậu là một người nổi tiếng, tự cậu phải biết ý thức về những chuyện mình làm.

- Những chuyện cậu làm với Thanh Lan ở sau lưng tôi, đừng tưởng là tôi đây không biết gì.

Hắn luôn cho người để ý Ỷ Thanh Lan, làm sao lại không biết chuyện Phó Kiến Đằng từng tỏ tình với cô.

Rồi còn tính dụ dỗ cô bỏ hắn để đến với anh ra chứ?

Chẳng qua là dạo gần đây xảy ra quá nhiều chuyện.

Nho nên tới tận ngày hôm nay Dương Đổng Triệt mới có thời gian, để xử lý Phó Kiến Đằng mà thôi.

Còn cái lần Ỷ Thanh Lan bị bắt cóc, là người của hắn gặp sự cố.

Phải rời đi trước khi cô rời khỏi Tập đoàn, nên mới không hề hay biết cô bị bắt cóc.

- Tôi nói mình không ghen là muốn giữ thể diện cho Thanh Lan, và cũng là tạo điều kiện để cho hai người có thể thoải mái hơn, trong quá trình cộng tác với nhau.

- Nhưng thật không ngờ cậu lại lấy đó làm một cái cớ, để hết lần này tới lần khác ve vãn vợ tôi.

Nói đến đây, nụ cười trên môi Dương Đổng Triệt bất chợt trở nên vô cùng lạnh lẽo.

- Cậu Phó là một người có đầy đủ cả tiền, lẫn địa vị trong xã hội. Thế mà lại có hứng thú đi làm người thứ ba, phá hoại hạnh phúc gia đình của người khác sao?

- Vậy cậu nói xem. Bao nhiêu đây lý do, đã đủ để tôi đơn phương chấm dứt hợp đồng với cậu chưa?

Hiện tại, hắn chẳng còn muốn nghe bất cứ một lời biện minh nào, thoát ra từ miệng của Phó Kiến Đằng nữa.

Bởi vì, bây giờ cho dù anh ta có nói gì đi chăng nữa.

Thì cũng không thể thay đổi được suy nghĩ của Dương Đổng Triệt về anh ta.

Cho nên, liền không nể nang gì mà nói thẳng.

- Bây giờ cậu Phó đã có thể rời khỏi đây chưa? Hay còn cần tôi phải gọi Bảo vệ tiện cậu một đoạn?