Trong Đắng Liệu Có Ngọt?

Chương 107: Là cô dung túng hắn.




Có lẽ do quá nóng giận, mà vừa rồi Phó Kiến Đằng không kiểm soát được lời nói.

Lại để Dương Đổng Triệt nắm được sơ hở, mà công kích anh ta.

Hắn đã nói rõ như thế, nhưng anh ta lại có vẻ chẳng mảy may quan tâm đến.

Bỏ ngoài tai luôn cả chuyện, Dương Đổng Triệt nói anh ta là người thứ ba, phá hoại hạnh phúc gia đình của hắn.

Phó Kiến Đằng chống hai tay xuống cạnh bàn phía trước, cúi đầu nhìn thẳng vào mặt Dương Đổng Triệt.

Trong mắt nhất thời loé lên sự xảo quyệt.

- Anh nói tôi phá hoại hạnh phúc gia đình của anh sao? Vậy anh nghĩ Thanh Lan ở bên cạnh anh sẽ hạnh phúc sao?

- Sai rồi! Nếu như vợ chồng hai người đang sống rất hạnh phúc. Vậy tại sao anh lại đi ngoại tình?

- Nếu lần trước tôi không kịp thời cứu Thanh Lan, sợ rằng cô ấy đã bị Tán Đình Mặc ăn sạch rồi! Một người chồng có cũng như không có giống như anh, lấy tư cách gì để chỉ trích tôi?

- Nếu anh nghĩ rằng hủy bỏ hợp đồng với tôi, có thể ngăn chặn được chuyện tôi tiếp xúc với cô ấy. Vậy thì anh nhầm lẫn rồi!

- Tôi đã từng nói với Thanh Lan rằng, sẽ không bao giờ ngừng theo đuổi cô ấy.

Dương Đổng Triệt thì làm sao mà biết được, Ỷ Thanh Lan đặc biệt với Phó Kiến Đằng như thế nào.

Vì cô, anh ta không ngại chuyện danh tiếng của mình bị vấy bẩn.

- À, mà không phải hai người đang chờ giấy triệu tập của toà, để hoàn tất thủ tục ly hôn hay sao?

- Bây giờ, tôi theo đuổi Thanh Lan, sẽ không phải là cố tình phá hoại, hạnh phúc gia đình của hai người nữa, phải không?

Cũng không phải một mình Dương Đổng Triệt, biết cho người để mắt đến Ỷ Thanh Lan.

Phó Kiến Đằng cùng biết làm chuyện này.

Lần trước, vốn không phải là Quản lý của anh ta, vô tình nhìn thấy cô bị bắt cóc mà báo với Phó Kiến Đằng, để anh ta đến làm anh hùng cứu mỹ nhân.

Ngay đến cái chuyện Phó Kiến Đằng xuất hiện trong bệnh viện, cái đêm Ỷ Thanh Lan được đưa vào nhập viện cấp cứu, cũng đều không phải là trùng hợp.

Phó Kiến Đằng đứng thẳng người lên, vươn tay cầm lấy tấm thẻ trên mặt bàn.

Tầm nhìn chuyển rời từ mặt của Dương Đổng Triệt, dán chặt lấy vật thể đang cầm trên tay.

- Tôi sẽ khiến Thanh Lan trở thành người phụ nữ của tôi.

Rồi anh ta lại giơ tấm thẻ lên trước mặt Dương Đổng Triệt, như cố tình muốn khiêu khích hắn.

- Còn cái này, cảm ơn nhé! Tôi sẽ dùng tiền trong đây, để tổ chức một lễ cưới thật hoành tráng cho tôi và Thanh Lan.

Phó Kiến Đằng nhìn sắc mặt, càng ngày càng u ám của hắn một lần cuối.

Rồi mới xoay người bước đến mở cửa phòng.

Sau khi ra ngoài, cũng không quên giúp Dương Đổng Triệt cửa phòng lại.

Trong phòng hiện tại, chỉ còn một mình Dương Đổng Triệt.

Vừa rồi... Phó Kiến Đằng rõ ràng đã thành công, trong việc chọc điên hắn.

Dương Đổng Triệt bộc phát lửa giận ngút trời.

Tuỳ tiện vơ lấy một tập tài liệu, ném về phía cánh cửa gỗ trước mặt, nơi có một người vừa bước ra.

Lại nghiến răng nghiến lợi gọi tên anh ta.

- Phó Kiến Đằng...!

[...]

Rời khỏi phòng làm việc của Dương Đổng Triệt, Phó Kiến Đằng đi thẳng một mạch về phòng rèn luyện kỹ năng.

Thay vì đáng lẽ ra anh ta phải lập tức ra khỏi Tập đoàn.

Đứng bên ngoài căn phòng mà anh ta biết Ỷ Thanh Lan đang ở trong.

Phó Kiến Đằng cẩn thận tính toán đường đi, nước bước tiếp theo trong đầu.

Rồi bày ra vẻ mặt buồn bã, mà đẩy cửa bước vào trong.

Ỷ Thanh Lan biết rõ, vừa rồi Dương Đổng Triệt tìm Phó Kiến Đằng, nên anh ta mới rời khỏi.

Sau khi công khai thân phận Chủ tịch, Dương Đổng Triệt đã tính sổ với không ít người.

Cho nên, khi biết hắn tìm Phó Kiến Đằng, trong lòng cô không thể không nghĩ ngợi.

Bây giờ, nhìn thấy anh ta quay về với vẻ mặt ủ rũ.

Ỷ Thanh Lan đoán chắc có chuyện chẳng lành.

Trong lúc cô còn đang do dự, không biết có nên hỏi thăm Phó Kiến Đằng hay không, thì anh ta lại nhìn cô nở một nụ cười yếu ớt.

- Vậy là từ bây giờ trở đi, tôi không còn cơ hội, được làm việc chung với em nữa rồi!

Ỷ Thanh Lan mơ hồ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

- Anh nói như vậy là sao? Đã xảy ra chuyện gì rồi phải không?

Phó Kiến Đằng thở dài một hơi, tỏ ra bất lực mà đáp.

- Có lẽ Chủ tịch Dương rất không vui, vì những chuyện trước đây tôi đã làm với em. Sợ tôi sẽ cướp mất em, cho nên đã ra quyết định chấm dứt hợp đồng với tôi, trong dự án phim Nợ Tình.

- Không chỉ thế! Chủ tịch còn tự ý xé bỏ hợp đồng, mà không hề thông qua ý kiến của tôi trước. Tôi cảm thấy bản thân không được tôn trọng.

- Tôi thật không nghĩ người đứng đầu một Tập đoàn lớn như Chủ tịch Dương, lại để chuyện cá nhân xen vào công việc như vậy.

Anh ta vừa nói vừa quan sát biểu cảm trên mặt cô.

Thấy sắc mặt của Ỷ Thanh Lan, có sự thay đổi theo chiều hướng xấu đi.

Biết mình sắp đạt được mục đích, liền vô cùng đắc ý trong lòng.

- Tôi thật sự hy vọng sau khi tôi ra khỏi dự án, đồng diễn mới có thể phối hợp với em ăn ý hơn tôi.

Quả thật, sau khi nghe hết những lời mà Phó Kiến Đằng nói.

Cô cũng cảm thấy không thể chấp nhận được, việc Dương Đổng Triệt lấy việc công trả thù tư.

Đúng là Ỷ Thanh Lan cũng không thích chuyện trước đây, Phó Kiến Đằng từng cố tình tỏ ra thân thiết với cô.

Để nhằm mục đích chọc cho Dương Đổng Triệt phát ghen.

Nhưng chung quy từ đầu đến cuối, anh ta cũng chưa từng làm gì quá đáng, đến mức không thể chấp nhận được.

Tại sao Dương Đổng Triệt có thể làm ra những chuyện như thế này.

Trong khi cô mặc dù rất không muốn nhìn thấy mặt hắn.

Nhưng đến cuối cùng, cô vẫn luôn đặt lợi ích của Tập đoàn lên đầu?

Có phải chuyện đi đến bước đường như ngày hôm nay.

Tất cả đều là lỗi của cô hay không?

Có phải là cô dung túng cho hắn, không tố giác chuyện Dương Đổng Triệt, cho người hành hung Tán Đình Mặc và Orla.

Nên hắn càng ngày càng quá đáng, lợi dụng chức quyền để chèn ép người khác hay không?

Không được! Cô phải tìm Dương Đổng Triệt, để nói chuyện phải trái với hắn.

- Anh ở đây đợi em. Bây giờ, em lập tức đi nói chuyện với anh ấy. Không thể để chuyện như thế này xảy ra được.

Dứt lời, Ỷ Thanh Lan liền rời khỏi phòng.

Bỏ lại Phó Kiến Đằng đứng nhìn theo bóng lưng cô, mà nhếch môi nở nụ cười đắc ý.