Chương 271: Thảm họa Goblin.
Ngay sau khi Ryomenbotoke mở ra cánh cửa kia thì tất cả đều đã được dịch chuyển đi nơi khác, Ryomenbotoke sẽ tới nơi diễn ra khảo hạch thực sự của Labyrinth Gaia.
Còn phía Châu Phàm thì anh ta hiện tại đã đặt chân tới tầng 8, nơi mà Dungeon của hang kiến đang nghỉ lại, Labyrinth có vẻ như cũng giúp đỡ phần nào để rút ngắn thời gian cần phải tiêu tốn của anh ta xuống.
Thứ đầu tiên đập vào mắt của Châu Phàm khi thành công dịch chuyển xuống tầng 8 này không phải là những ấn tượng về cảnh quan hay điểm đặc trưng nào đó về tầng này mà là một đoàn hộ tống đã chờ sẵn anh ta từ lúc nào ngay trước cổng dịch chuyển.
Việc này khiến các PH trực tiếp đề cao sự cảnh giác của mình nên và có ý định che chắn trước Châu Phàm nhưng anh ta đã ngay lập tức ra hiệu bọn họ lui xuống để anh ta trực tiếp xử lý vụ này.
"Có vẻ như chúng ta rất được đón tiếp đấy chứ."
Nói thật thì Châu Phàm không cảm thấy kỳ quái khi đối phương biết rằng anh ta sẽ tới, dù sao thế cục trong tương lai đều là do đối phương chủ động đứng đằng sau giật dây cơ mà.
Có khi bản thân Châu Phàm hay thậm chí là cả nhà họ Châu lẫn toàn thể con người chẳng qua cũng chỉ là một quân cờ trên bàn cờ đánh dở của đối phương mà thôi.
Đến lúc này thì Châu Phàm có chút nghi ngờ không biết liệu sự tinh ý của Labyrinth có phải là do đối phương đã sớm thông tri trước cho bên Labyrinth để tiếp đón anh ta hay không?
Hơn cả việc Labyrinth trực tiếp dịch chuyển Châu Phàm tới nơi này cũng như có một đoàn hộ tống chờ sẵn như thế này thì cũng phần nào đoán được lòng hiếu khách của đối phương.
Hoặc ít nhất đó là những gì mà Châu Phàm đoán nhưng cục diện hiện tại cũng đã nói thẳng ra chuyện từng hành tung của anh ta đều nằm trong sự toan tính của đối phương rồi.
Vậy ra những tin tức mà Kim Thiền mang về thực sự không nói quá đâu, chưa biết đối phương mạnh như thế nào nhưng rõ ràng là ngay từ đầu bọn họ đã chẳng có chút ưu thế nào rồi, cuộc đàm phán này đối phương đã thắng quá nửa.
"Chào mừng các vị khách từ bên trên đến với tầng 8 của Labyrinth Gaia.
Các vị có thể gọi tôi là Skeleton Knight, tôi cũng chính trưởng đoàn hộ tống của các ngài trong chuyến đi lần này và bên cạnh tôi là Gob-Aru, kẻ sẽ phục vụ cho các ngài trong hành trình.
Vậy nên nếu như các vị có điều gì muốn nói thì có thể thông qua thằng bé, tôi hy vọng rằng đôi bên có thể có được sự ăn ý để chuyến đi này có thể thành công mỹ mãn."
Kẻ vừa lên tiếng cũng chính là Skeleton Knight, một trong những Undead đầu tiên được triệu hồi tới Dungeon của hang kiến thông qua kiến trúc bãi tha ma.
Nói thật thì Châu Phàm đã từng tới Châu Mỹ trong một cuộc hành trình của mình rồi, tại đó tuy Skeleton Knight cũng thuộc vào dạng hiếm nhưng đến cả tiến hóa giai đoạn 3 Dullahad anh ta cũng từng tận mắt thấy qua rồi thì cũng chẳng lạ gì mấy dạng này nữa.
Lúc này thì ánh mắt của Châu Phàm nhanh chóng lướt qua một lượt để đánh giá lực lượng bên phía đối phương rồi từ đó mang đi so sánh với phía của mình.
'7 Black Wolf tiến hóa giai đoạn 1, 1 thú nhân nhà họ mèo, 1 Goblin cùng 1 Skeleton Knight, số lượng vừa khít.'
Thứ mà Châu Phàm đang ám chỉ ở đây chính là về số lượng, Skeleton Knight tự có ngựa của riêng mình rồi nên không cần phải bàn vậy nên 7 Black Wolf này thật ra là để chở đoàn của Châu Phàm cùng 2 cư dân còn lại.
Điều này càng củng cố thêm cho suy đoán về chuyện đối phương đã nắm thóp hoàn toàn ngay từ đầu của Châu Phàm.
'Nhưng tất cả đều mới là chuyển chức lần 1, đây rõ ràng là đang bị đối phương cố tình xem nhẹ rồi, mà kệ đi, dù sao ngay từ đầu cũng đã thất thế quá nửa rồi.'
Đương nhiên là Châu Phàm cũng nhận thức được chuyện ở đây có ít nhất 3 chủng tộc ở cùng với nhau, 4 nếu như Black Wolf cũng được công nhận là một Dungeon mục tiêu chỉ định.
Là đối phương cố tình khoe khoang hay là lính đánh thuê? Châu Phàm cũng không nghĩ về điều này quá nhiều do anh ta hiểu rõ rằng những thắc mắc vẫn còn đang được tồn đọng của mình sẽ được giải quyết một khi tới nơi đó.
Bên cạnh đó thì Châu Phàm cũng để ý tới chi tiết đối phương đẩy một Goblin làm vai trò hướng dẫn viên cho đoàn của anh ta khi đã có một thú nhân đi theo cùng.
Rõ ràng dưới tư cách là một con người thì Châu Phàm có phần nào thiện cảm với thú nhân hơn là so với một Goblin, tuy không hiểu được ẩn ý nhưng anh ta vẫn cảm thấy là đối phương đang cố tình.
Mà hình như theo như lời của Kim Thiền nói thì kẻ có với ông ta một cặp đấu, cũng là kẻ đã tha và đưa ra ván cược kia cũng là một thú nhân nhà họ mèo.
"Thưa ngài, chúng ta có nên đi theo bọn chúng không ạ?"
Các PH luôn có một thiết lập được ưu tiên lên hàng đầu đó chính là bảo hộ dòng chính hay cụ thể hơn nữa là gia chủ cùng những người thừa kế trong đó có cả Châu Phàm.
Quyền ra lệnh cấp độ cao nhất nằm trong tay Châu Văn cùng Châu Oán Nhi, tiếp sau đó là những người thừa kế còn lại nhưng các PH bởi vì thiết lập ưu tiên hàng đầu nên đôi khi cũng có thể kháng lại lệnh của quyền hạn cấp cao.
Như đã được thấy thì các PH thật ra cũng là một dạng sống hoàn chỉnh như chúng có cả suy nghĩ, hành động, ý chí cùng cảm xúc của riêng mình nên trên thực tế thì mấy vụ như kháng lệnh từ quyền hạn cấp cao để đảm bảo thiết lập đầu tiên được thực thi căn bản khá là cảm tính.
Như trong tình huống hiện tại thì rõ ràng là vừa nãy Châu Phàm đã ra lệnh lui xuống rồi nhưng các PH đều đủ thông minh để hiểu rõ rằng tuy đối phương yếu hơn bọn họ rất nhiều nhưng nếu đi theo bọn chúng căn bản là vào hang cọp.
Chẳng ai biết được thứ gì sẽ chờ đợi bọn họ ngay trước mắt nên các PH đều chủ động có những suy đoán của riêng mình kể từ đó phần nào kháng lệnh của Châu Phàm để đưa ra những lời khuyên khác nhau.
Đây là lỗ hổng, là sự thất bại trong dự án PH? Không, nó là thành công lớn nhất vì nếu như chỉ đơn giản là tạo ra những kẻ chỉ biết nghe lệnh một cách tuyệt đối thì bọn họ đã tạo ra các loại người máy khác nhau.
Người máy sẽ không tự suy ngẫm và cũng chẳng kháng lại lệnh của bọn họ mà chỉ chăm chăm làm cho thật tốt mệnh lệnh đó nhưng các PH còn hơn cả như vậy.
Chúng có ý thức, có cuộc sống của riêng mình, sinh mệnh chứa đựng trong cơ thể cũng như cái tôi của chính chúng, là một dạng sống đúng nghĩa thay vì một cổ máy lạnh lẽo.
Tạo ra cổ máy c·hiến t·ranh không khó, năm xưa chính nhà họ Châu cũng đã không ngừng bổ sung vật tư, khí tài, v·ũ k·hí c·hiến t·ranh các thứ giúp cho mặt trận phương Đông này đạt được thắng lợi từ đó các thành bang như Tân Thời, Thành Đô và Tân Bắc Kinh bắt đầu được xây dựng.
Thứ quan trọng ở đây là khả năng tạo ra nguồn lực thực sự thuộc về riêng bọn họ vì đằng sau cổ máy c·hiến t·ranh mạnh mẽ nhất là những người điều khiển, là những kẻ tạo ra nó.
Đến cuối cùng thì dạng sống mới chính là loại tài nguyên đáng giá nhất, dự án PH là một thành công, một thành công được cho là trước nay chưa từng có và cũng là sự tự hào của nhà họ Châu.
"Tại sao lại không cơ chứ? Đã tới được tận đây rồi thì cũng đâu có thể trở về với hai bàn tay trắng đâu có đúng không?
Hơn cả đối phương làm ra cái trò này cũng đồng nghĩa với việc đã sớm biết chúng ta sẽ làm gì rồi nên chứ thuận theo tự nhiên đi."
Nói rồi Châu Phàm cũng tiến lại gần một con Black Wolf ở hàng đầu, theo quan sát của anh ta thì rõ ràng là đám Black Wolf này rất khôn và trông có vẻ như chúng đều tự nguyện.
Không rõ là do được huấn luyện mà thành hay là vì bọn chúng quá khôn nữa, mà hình như theo nghiên cứu thì đám quái vật có xuất thân từ Labyrinth này đều thông minh hơn rất nhiều so với các Labyrinth thông thường thì phải.
Vậy cũng có nghĩa là đám Black Wolf này khôn thật và quan trọng nhất là Châu Phàm cảm nhận được rằng tên Goblin kia có một thái độ tôn trọng với Black Wolf mà mình đang cưỡi chứ không phải là dạng súc vật hay quan hệ chủ tớ thường thấy.
"Vậy thì ngươi đi, hy vọng chúng ta có thể hợp tác trong chuyến đi lần này."
Thấy Châu Phàm đã chủ động như vậy rồi thì các PH không còn đưa ra bất cứ lời phàn nàn nào nữa cả mà lần lượt chọn lấy Black Wolf của mình để chuẩn bị cho hành trình sắp tới.
Ban đầu thì các PH có ý định thiết lập một đội hình cơ bản để bao bọc Châu Phàm lại ở vị trí bên trong để phòng chừa bất trắc nhưng bởi vì anh ta tương đối là tò mò với những thứ xung quanh nên không thể vào đội hình được.
Hơn cả nên nhớ rằng bọn họ vào lúc này đang dùng tọa kỵ của đối phương nên chưa chắc đã hoàn toàn tin vào, cách tốt nhất hiện tại là duy trì khoảng cách vừa đủ.
Làm như vậy thì đến lúc mà đối phương có ý đồ xấu bọn họ vẫn có thể phản ứng lại kịp được, hơn cả nếu một người bị lọt tròng thì những người còn lại vẫn có thể đủ không gian để xử lý.
Vấn đề ở đây là Châu Phàm vẫn tỏ ra không mấy quan tâm đến sự an nguy của chính mình, thay vào đó anh ta tiếp cận gần với Gob-Aru hòng để thu thập được một số thông tin cần thiết.
"Vậy cậu chính là hướng dẫn viên trong đoàn này nhỉ Goblin bé nhỏ?"
Trước tiên thì Châu Phàm muốn thăm dò tính tình của đối phương trước, nếu Gob-Aru là loại dễ nổi nóng thì anh ta sẽ có cách để moi được nhiều thông tin một cách hết sức dễ dàng.
Còn nếu Gob-Aru rơi vào dạng khó đối phó thì bắt buộc Châu Phàm phải giữ thái độ hòa khí nhất định, dù sao đây cũng là sân nhà của đối phương và tương lai sắp tới của nhà họ Châu phụ thuộc rất nhiều vào cuộc viếng thăm này.
"Xin thứ lỗi nếu như tôi không thể đảm bảo chức trách của mình dưới tư cách là một hướng dẫn viên cho đoàn của các ngài.
Tuy biết là không nên nói nhưng tôi cũng chỉ mới hơn 1 tuần tuổi mà thôi, có rất nhiều thứ tôi chưa biết cũng như quá có ít kinh nghiệm tiếp xúc với các nền văn hóa khác nhau nên nếu có sai sót gì xin ngài hãy lượng thứ cho."
Với một người có nhiều kinh nghiệm phiêu lưu khác nơi như Châu Phàm thì anh ta đương nhiên biết rất rõ về chuyện hơn 1 tuần tuổi có ý nghĩa như thế nào với một chủng có tập tính văn hóa như Goblin.
Điều này cũng có nghĩa là Goblin đó đã thông qua buổi lễ săn bắt và đã được công nhận là một cá thể trưởng thành rồi, hơn cả có rất ít những ghi chép về việc Goblin sở hữu tên.
Nếu có đi chăng nữa thì các Goblin đó thường có xuất thân từ những bầy có quy mô cực kỳ lớn với không chỉ Hobgoblin mà còn có nhiều tiến hóa giai đoạn 2 khó chơi khác nữa.
Theo như những gì mà nhà họ Châu nghiên cứu được thì chủng Goblin có vẻ như là một chủng cực kỳ đặt nặng những văn hóa lễ nghi bao gồm cả việc đặt tên nữa.
Bản thân Châu Phàm cũng từng gặp qua không ít bầy Goblin có quy mô dựng cả trại nhưng rất ít trong số đó có đủ tư cách để đặt tên, nhưng nếu có thì cũng có nghĩa bầy này cực kỳ nguy hiểm.
Goblin, Hobgoblin hay thậm chí là cả những nhánh tiến hóa giai đoạn 2 khác với Goblin đều không phải là vấn đề trong tình huống bình thường bởi vì phần đông trong số chúng đều quá ngu và ích kỷ để có thể tụ tập lại về một chỗ để trở thành một cấp t·hảm h·ọa.
Nhưng nếu như một cá thể thông minh xuất hiện thì lại là một vấn đề hoàn toàn khác, vì vậy nên tùy thuộc vào đó mà chủng Goblin cũng được chia thành 4 cấp độ cụ thể như sau.
Cấp độ đầu tiên là các Goblin du mục, không có nơi ở cố định và thường đi c·ướp phá khắp nơi, không có khả năng canh tác, có thể săn bắt hái lượm nhưng không đáng kể do số lượng quá ít ỏi để trở thành một mối đe dọa cho các quần xã quái vật khác.
Cấp thứ hai là các Goblin sinh sống theo bầy ở các hang động, những Goblin này thông minh hơn so với các Goblin du mục và đặc biệt hơn là chúng biết cách đặt bẫy, sử dụng hành lang ẩn để dẫn dụ con mồi, v.v.
Những bầy này thường được lãnh đạo bởi nhưng cá thể Goblin sinh sống đủ lâu, cụ thể hơn là 10 năm trở lên hoặc thậm chí là có cả sự xuất hiện của một t·hảm h·ọa cấp cao hơn như Hobgoblin, tệ hơn là Hobgoblin Mage hoặc Hobgoblin Shaman.
(Các Goblin được kiến mối triệu hồi ngay lần đầu tiên nếu như không tính Goblin King vào thì đều sống trên 10 năm tức nửa vòng đời của 1 Goblin và đã đủ khả năng để lãnh đạo một bầy cấp hang động.
Từ đó mới thấy được giá trị của các Goblin này cao đến nhường nào, đặc biệt hơn là trong đó còn có một Sage, một tồn tại mấu chốt với nền văn hóa của chủng Goblin.)
Và cấp độ này cũng là cột mốc quan trọng khi các Goblin giờ đây đã có thể chế tác những công cụ thô sơ làm từ gậy gộc cùng các loại đá khác nhau như hắc diệm thạch.
Dù vậy thì cả hai cấp độ đầu tiên này cũng sẽ không thể xuất hiện những cá thể Goblin có tên, vậy nên cấp t·hảm h·ọa của chúng cũng không được đánh giá quá cao.
Ở cấp độ thứ ba thì chủng Goblin đã bắt đầu có thể dựng trại, với những nhóm này thì khả năng cao là sẽ xuất hiện nhiều cá thể tiến hóa giai đoạn 2 và tất cả được một cá thể cực kỳ thông minh lãnh đạo.
Chúng đã bắt đầu biết canh tác, trồng trọt chăn nuôi hay thậm chí là làm đồ đồng đồ sắt, đây cũng có thể xem như là quần xã quái vật tiệm cận với nền văn minh của con người nhất.
Những trường hợp đặt tên đầu tiên được phát hiện của chủng Goblin được phát hiện ra ở cấp độ này nhưng không phải trại nào cũng có thể đặt tên được.
Còn về cấp độ thứ tư thì từ trước đến nay cũng chỉ có duy nhất một bầy có thể đạt tới cấp độ này và hiện tại thì bầy này vẫn tồn tại ở khu vực Mông Cổ và được xem là một trong những t·hảm h·ọa quái vật cấp độ cao nhất vẫn còn tồn tại trên đất liền.
Quy mô của cấp độ thứ tư này đã ở ngưỡng dựng thành và quan trọng nhất là việc bầy Goblin này sở hữu một đội Hobgoblin Rider lên tới hàng ngàn cá thể, là một nỗi ám ảnh kinh hoàng dọc trên các đại thảo nguyên của Mông Cổ.
Vào mùa thu kéo dài đến gần mùa đông thì chúng sẽ có xu hướng nam tiến để thu thập thêm tài nguyên dự trữ cho mùa đông sắp tới nên cũng đã tạo ra không ít những khó khăn cho thành bang Tân Bắc Kinh.
Ngoài đó ra thì bầy này rất ít khi ra ngoài vùng lãnh thổ của mình và nhà họ Châu cũng chỉ có thể cố gắng xông vào bên trong để thu thập thêm những thông tin giá trị hơn.
Quay trở lại với vấn đề của Gob-Aru thì với thông tin mới hơn một tuần tuổi này thì Châu Phàm có thể đại khái mường tượng được về lứa Goblin gần đây nhất của đối phương rồi.
Đến bây giờ thì Châu Phàm đã bắt đầu có những suy nghĩ như đối tượng thực sự thiếu nguồn lực nên mới phải làm ra những kiểu chiêu trò này, đương nhiên đây cũng có thể là một cái bẫy mà đối phương giăng ra từ trước nên anh ta chưa vội ngay lập tức khẳng định suy nghĩ này.
"Vậy không phải việc hướng dẫn viên nên để lại cho một Goblin khác già dặn hơn hay sao?"
Đây rõ ràng là một câu hỏi mang tính thăm dò đến từ Châu Phàm khi anh ta muốn thông qua câu hỏi này để biết thêm về cơ cấu bầy Goblin mà đối phương sở hữu.
"Bọn họ đều đang bận chuẩn bị hết cả rồi."
Gob-Aru không quá hiểu những ẩn ý trong lời nói của Châu Phàm nên cũng thật thà đáp lại, việc này đã sớm nằm trong những gì mà kiến mối toan tính nên chắc chắn rằng cô ta đang cố tình cho Châu Phàm một chút thông tin có giá trị.
"Chuẩn bị? Nhưng là vì cái gì?"
"Chiến tranh, cũng như giống các ngài có những thứ mà mình phải chú ý đến, bọn tôi cũng tương tự như vậy."
Sự thật là Dungeon của hang kiến đang ngày dần tiếp cận gần hơn với tầng 10 nên không sớm thì muộn bọn họ cũng sẽ có những tiếp xúc đầu tiên với những Dungeon Master dưới đó mà thôi, sự chuẩn bị này căn bản là cần thiết.
Câu trả lời này cũng đã cung cấp cho Châu Phàm rất nhiều chất liệu để trí tưởng tượng của anh ta bắt đầu bay cao hơn nữa nhưng không hiểu tại sao anh ta lại cảm thấy buồn cười về nó.
"Chưa chắc ngươi đã hiểu nhưng ta thực sự cảm thấy rất buồn cười khi được một đứa trẻ nhắc nhở về hai chữ c·hiến t·ranh này đấy."
Vào lúc này đây Châu Phàm đã tin chắc rằng đối phương đang thông qua Goblin này để truyền đạt những thông tin ẩn ý sâu xa nào đó cho anh ta.
Đối phương khẳng định chắc nịch rằng sẽ không khỏi tránh được một cuộc chiến trong tương lai hay là một ẩn ý nào đó khác? Châu Phàm tạm thời chưa biết nhưng sự thật là anh ta càng ngày càng cảm thấy đối phương khó dò.
"Không phải mọi thứ trên đời này đang không ngừng đấu tranh hay sao? Chọn c·hết vì lý tưởng, đức tin của mình hay là vì những kẻ mà mình tin tưởng thì có gì khác nhau cơ chứ?"
Nghe được lời này thì Châu Phàm không khỏi cảm thấy lạnh hết cả sống lưng, nếu là một kẻ khác nói với anh ta câu tương tự thì khả năng cao anh ta chỉ xem nó như là một trò đùa nhưng không hiểu vì sao khi nghe từ miệng của Gob-Aru thì anh ta như cảm thấy bản thân đang bị cuốn vào trong chính cuộc chiến này vậy.
"Vậy còn ngươi thì sao? Liệu ngươi có tính bản thân vào một trong những bộ xác kia? Liệu ngươi đã sẵn sàng đối mặt với c·ái c·hết?"
"Vấn đề ở đây không phải là liệu có sẵn sàng hay chưa hoặc có sợ hãi c·ái c·hết hay không vì trước c·ái c·hết thì bất cứ sinh mệnh nào cũng phải tỏ ra kinh sợ.
Quan trọng là ý chí để tiến bước, đó mới là giá trị quan trọng nhất, dù sao nếu như trên chiến trường kẻ nào cũng muốn bản thân là kẻ sống sót hay tránh thoát được c·ái c·hết và thực sự quyết tâm vì điều đó thì ngay từ đầu đã chẳng có cuộc chiến nào xảy ra cả."