Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trỗi Dậy

Chương 269: Năng lực của Thành Đông.




Chương 269: Năng lực của Thành Đông.

Trong cái khoảnh khắc mà Thành Đông thức tỉnh huyết mạch dị nhân thì cậu ta đã đồng thời thức tỉnh cùng một lúc hai năng lực.

Cái đầu tiên là khả năng gấp giấy, thứ cho phép Thành Đông có thể gấp được tất cả mọi thứ nhưng điều kiện tiên quyết nằm ở chỗ cậu ta phải tiếp xúc với vật đó mới có thể gấp nó được.

Nhờ vào khả năng gấp giấy nên Thành Đông hoặc nói chính xác hơn là một Thành Đông khác đã có thể tự gấp chính các mao mạch, động mạch, dây chằng cùng bó cơ của mình lại nhằm rút các mũi tên ra mà không để lại bất cứ tổn thương nào.

Tương tự với những tổn thương mà Thành Đông đã phải nhận trước đó, chúng cũng được gấp lại đè lên để củng cố cấu trúc cơ thể của cậu ta.

Tuy về tính hiệu quả thì không thể nào sánh bằng việc được chữa trị hoàn toàn nhưng cũng có thể phần nào giúp Thành Đông có thể tiếp tục di chuyển và chiến đấu trong điều kiện mà cơ thể của cậu ta đã đạt tới điểm giới hạn.

Bên trong cơ thể của Thành Đông thì mọi thứ đang không ngừng được gấp lại rồi gỡ ra để tăng cường các chức năng vốn đã suy kiệt đến độ đẩy cậu ta đến cửa tử.

Đương nhiên để làm được như vậy thì cũng yêu cầu Thành Đông phải ít nhất đạt tới cấp độ cực cao trong khả năng điều khiển năng lực của mình và rõ ràng điều đó là quá vô lý với một kẻ mới thức tỉnh như cậu ta.

Điều này cũng dẫn tới năng lực còn lại của Thành Đông hay chính xác hơn là năng lực của một Thành Đông khác, vay mượn.

Khả năng của vay mượn như tên gọi của nó, về căn bản thì nó sẽ giúp một Thành Đông khác có thể vay mượn một thứ gì đó từ một ai đó.

Điều kiện kích hoạt đó chính là phải xác nhận được bên vay và bên cho vay, đó có thể là Thành Đông hoặc là không, nếu không thì Thành Đông sẽ được tính là bên trung gian rồi ăn theo mức hoa hồng cụ thể.

Tiếp đến là cần phải xác nhận được chuyện thứ được vay ở đây là gì cùng mức lãi vay, cụ thể hơn thì mức lãi vay sẽ thay đổi theo 3 hạng mục là có thế chấp, có tín chấp cùng không có gì cả.

Cuối cùng là phương án trả gốc và lãi, trong trường hợp mượn những thứ như kinh nghiệm cùng tri thức các thứ thì sẽ chỉ cần trả lãi.

Vậy đến cuối cùng thì một Thành Đông khác đã từ chỗ nào để vay mượn kinh nghiệm trong khả năng điều khiển năng lực gấp giấy? Chưa kể còn cái tốc độ ấn tượng vừa nãy nữa?

Một giao kèo vay mượn đã được kích hoạt ngay lúc mà năng lực vay mượn xuất hiện, điều này cũng tương đương với việc đây là một giao kèo được kích hoạt dựa trên thỏa mãn một điều kiện cụ thể.

Lãi mà một Thành Đông khác bắt buộc phải trả đó chính là việc phải tiếp tục ngủ say trừ khi được Thành Đông thả ra sau vụ này.

Về căn bản thì đây là một giao kèo đã được chuẩn bị rất kỹ càng và rõ ràng là do chính bản thân Thành Đông của tương lai soạn ra.

Bên cạnh đó thì giao kèo này còn đi kèm với một vài điều kiện bắt buộc khác như chỉ có mình một Thành Đông khác được biết và Thành Đông sẽ không nhận thức được về giao kèo này.

Một Thành Đông khác đương nhiên có thể chọn không chấp nhận giao kèo này nhưng dù sao đi chăng nữa thì nếu như Thành Đông xảy ra mệnh hệ gì thì cả hai đều sẽ cùng đi tong theo.

Chẳng đứa trẻ nào mới vừa ra đời và có những nhận thức đầu tiên về sự tồn tại của bản thân lại muốn biến mất ngay sau đó cả nên một Thành Đông khác bắt buộc phải chấp nhận giao kèo này vì Thành Đông lẫn chính bản thân hắn.

Vào lúc này đây một Thành Đông khác đang sở hữu kinh nghiệm chiến đấu liên quan đến gấp giấy ngang với Thành Đông khi cậu ta đạt tới Vier.



Vài ngày sau đó, chưa đầy 3 ngày trước khi thời gian đếm ngược của các trụ về 0, tại tổng bộ nhà họ Châu ở thành bang Tân Thời, phòng nghiên cứu dự án PH cùng một vài đề án khác do Châu Oán Nhi đảm nhận.

"Thật vinh hạnh khi được ngài ghé thăm vào lúc này thưa nhị công tử nhưng đáng tiếc là bát tiểu thư đang bận rộn với những nghiên cứu của mình nên không thể đón tiếp ngài được."

Sau khi trải qua vụ lần trước thì Châu Phàm cùng những người may mắn còn sống sót cũng nhanh chóng chạy về lại tổng bộ để nghỉ ngơi dưỡng thương cũng như báo cáo thông tin các thứ.

Đương nhiên mấy cái đó chỉ là những bước mang tính thủ tục với Châu Phàm mà thôi nên cứ để cho đám lão Daniel xử lý còn anh ta thì còn phải khẩn cấp đi làm chuyện khác nữa.

Theo như Châu Văn nói thì vì thời gian tương đối gấp gáp nên vụ bên phía Labyrinth Gaia cũng trực tiếp để Châu Phàm chạy đi làm luôn.

Trên thực tế thì nhà họ Châu không thiếu nguồn lực để đi gặp Treant nữ vương nhưng suy đi ngẫm lại thì để Châu Phàm đi vẫn là hợp lý nhất do Châu Phàm ít nhiều cũng có liên quan đến vụ của Hades.

Bản thân Châu Văn cũng tự cho rằng mấy vụ kiểu như vậy thì dính càng ít càng tốt nhưng bởi vì nó sẽ ảnh hưởng rất nhiều về sau nên vẫn phải đi thăm dò trước đã rồi mới bàn tiếp được.

Vậy nên để Châu Phàm đi là hoàn toàn chính xác vì anh ta có can dự với vụ việc lần này nên ngoại trừ anh ta ra thì không còn có ai đủ tư cách nữa cả.

Huống hồ thân phận của Châu Phàm cũng là cực cao, hoàn toàn có thể thay mặt Châu Văn hay chính xác hơn là đại diện cho bộ mặt của nhà họ Châu đi làm mấy chuyện này.

Về tư cách để gặp mặt đối phương lẫn tư cách để làm đại diện cho toàn thể nhà họ Châu thì Châu Phàm đều đủ cả nên anh ta phải đi mà thôi.

Đó cũng chính là lý do mà Châu Phàm tới gặp Oán Nhi, dù sao vụ lần này anh ta cũng đã xác nhận là đi giao lưu thăm dò, chào hỏi ngay từ đầu rồi nên chuyện mang theo một đội ngũ quá hùng hậu là chuyện nên tránh.

Hơn cả bởi vì thời gian đếm ngược chỉ còn chưa đầy 3 ngày thôi nên tất cả đều bận việc này việc kia nên Châu Phàm cũng chủ trương đi mượn mấy tên người cải tạo thuộc dự án PH luôn cho lành.

Cũng chẳng cần phải c·hết đấu mà c·hết cũng chẳng tiếc khi dữ liệu vẫn còn được lưu trữ trong phòng thí nghiệm nên hoàn toàn có thể tái tạo lại bất cứ lúc nào.

Đến lúc đó nếu như Châu Phàm thực sự cần phải chạy trốn cũng có thể dễ dàng vứt xuống cả lũ để đào tẩu cho lẹ, vụ lần trước bởi vì ảnh hưởng quá lớn nên anh ta mới bắt buộc phải ở lại.

"Ta có nghe lão đại nói qua về những vụ việc diễn ra gần đây rồi, mà tên đó được gọi là gì nhỉ? Chu .... Chu .... à phải rồi, Chu Nhật Nam."

Với một kẻ thường xuyên lưu lạc ở bên ngoài như Châu Phàm thì anh ta cũng thuộc vào dạng thiếu hiểu biết về những tình hình của gia tộc, một phần cũng là vì anh ta không muốn quản nên cũng chẳng có lý do gì để nghe cả.

Hơn cả thì với cái tính cách của mình thì Châu Phàm sẽ chẳng chịu nghe ai nói cả đâu, dù có là trưởng bối đời trước trong tộc cũng như vậy bởi vì anh ta ngay từ đầu đã chẳng muốn bán mặt mũi cho bọn họ rồi.

Nhưng với lão đại Châu Họa Tuyết lại là một câu chuyện hoàn toàn khác, sự quyết tâm lẫn máy móc đến quá đáng của cô ta thực sự khiến Chu Phàm cảm thấy rất khó chịu.

Đến mức độ Châu Phàm sau này đã dần dần lựa chọn việc cố gắng lắng nghe lời của lão đại thay vì để cô ta tiếp tục quấy rầy sự an tĩnh của mình, dù sao nếu như nghe hết xong trong 1 lượt thì cô ta cũng chẳng có lý do gì để đeo bám bản thân nữa cả.

"Thưa ngài, Chu Nhật Nam là cha của Chu Thành Đông ạ, kẻ được chúng ta mang về là Chu Thành Đông."



Tuy trong phòng thí nghiệm vẫn tồn tại một mẫu vật của Chu Nhật Nam nhưng rõ ràng là so với một mẫu vật hoàn chỉnh như Chu Thành Đông thì cái sau mang lại nhiều giá trị nghiên cứu hơn.

"Như nhau cả mà thôi, nhưng ta cũng chỉ tới đây để mượn tạm vài PH mà thôi nên cũng chẳng cần phải làm phiền tới con bé làm gì, mà có vẻ như ngươi có vẻ như đang không ổn lắm, có cần ta phải giúp một tay hay không?"

Ban đầu thì Châu Phàm không nhận ra nhưng có vẻ như cấu trúc cơ quan nội tạng cùng nhiều thứ khác bên trong cơ thể của tên này đã bị gì đó, là trò đùa nghịch của Oán Nhi sao?

Với tính cách của Oán Nhi thì có khả năng lắm nhưng để giới hạn con bé thì Châu Phàm nhớ là cha cũng đã đặt ra một giới hạn cụ thể, chủ yếu là để tránh trường hợp con bé phanh thây đồng minh ra để làm thí nghiệm.

"Ngài không phải quan tâm đến tôi đâu, chẳng qua là một chút hậu di chứng trong trận chiến với Chu Thành Đông."

Kết quả sau cùng của cuộc vây bắt Chu Thành Đông là đi 12 về 1, nguyên do thì có thể liệt kê rất nhiều như sự chủ quan đã bị một Thành Đông khác khai thác được.

Hay thậm chí là nằm ở chuyện nhà họ Châu chưa hề có bất cứ dữ liệu nào về một năng lực kỳ quái như vậy cả nên bọn họ bị thiếu đi tính phòng vệ rồi.

Và cũng chính xác bởi vì bọn họ thiếu đi thông tin nên bắt buộc phải thỏa mãn được tính tò mò của Oán Nhi, kết quả sau cùng cũng phần nào nói lên được chuyện đó.

Rằng Châu Văn cho phép Oán Nhi có thể làm những chuyện như thế này trên tiền đề con bé có thể tạo ra nhiều giá trị hơn những gì con bé dùng trong quá trình tạo ra giá trị đó.

Đây chính xác là lý do mà Oán Nhi lại có địa vị đặc thù như vậy trong số 8 người con bên cạnh việc con bé là em út trong nhà nên được ưu tiên.

"Vậy ngươi là đội đi 12 về 1 có phải không? Vất vả cho ngươi rồi nhưng cũng vì thế mà ta bắt đầu có chút hứng thú về tên Chu Thành Đông này rồi đấy, ta sẽ nhớ về cái tên này."

2 đội được cử đi, một đội toàn vẹn còn 1 đội đi 12 về 1, rõ ràng đây chính là trò cười lớn nhất lịch sử khi đối tượng mà bọn họ truy đuổi còn là 2 hay chính xác hơn là 1 tên chuyển chức lần 1.

Có vẻ như mọi chuyện ở bên này cũng không kém phần thú vị so với bên kia là bao nhưng trước tiên vẫn cần phải ưu tiên vụ việc mà bản thân Châu Phàm đang đảm nhận trước mới được.

"Chúng ta đã đến nơi rồi, bên trong sẽ có trợ lý giúp đỡ ngài trong quá trình chọn lọc các PH nên tôi cũng xin cáo lui."

...

"Anh trai, chúng ta đã từ lâu không can thiệp vào chuyện của tụi nhỏ nữa rồi, trước đó còn ép tụi nó vào thế đường cùng nữa.

Không phải trong cái giai đoạn loạn lạc hậu tiệc kiếm như thế này thì chúng nó cần có những vùng đệm để tiếp cận với nhau và một lần nữa trở thành một hay sao?

Tại sao anh lại cho phép hay có thể nói là gián tiếp tạo ra một phe phái khác nữa cơ chứ? Đây rõ ràng là nằm ngoài bố cục ban đầu cũng như phần lỗ vẫn là thuộc về tụi nhỏ."

Hai kẻ đang tranh luận ở đây không ai khác ngoại trừ hai vị thần của chủng dị nhân, Bao Dung cùng em trai của mình.

Để nói về hai vị thần này thì trước khi bọn họ làm thần thì cũng đã lãnh đạo chủng dị nhân qua được giai đoạn đầu khó khăn nhất.



Vào lúc đó ngoại trừ con cháu trực hệ của các anh hùng hay sau này còn được gọi là dị nhân thuần chủng (vào lúc đó chỉ có trên dưới 100 cá thể) ra thì hơn 90% đều là dị nhân xuất thân từ con người (do thượng nhân thoái hóa thành).

Vấn đề ở đây là con người (do thượng nhân thoái hóa thành) muốn thức tỉnh huyết mạch thành dị nhân thì chỉ có thể thức tỉnh trong một vài điều kiện đặc biệt còn nếu trong điều kiện di truyền thông thường thì chỉ có những đứa trẻ dưới 3 tuổi.

Tức là ngoại trừ 100 cá thể dị nhân là con cháu trực hệ của các anh hùng thượng nhân ra (trong đó cũng có trẻ con ví dụ như nữ hoàng cùng đức vua chẳng hạn) thì còn lại đều là trẻ dưới 3 tuổi.

Thậm chí ngay cả lý do mà chủng dị nhân lúc bấy giờ có thể nhanh chóng phát hiện ra vị trí của những đứa trẻ mới thức tỉnh này rồi nhanh chóng mang về cũng là vì bọn họ đủ may mắn.

May mắn nằm ở chỗ trong 100 cá thể dị nhân đầu tiên kia có xuất thân một cá thể sở hữu năng lực tâm linh đủ mạnh để mở rộng phạm vi ra cả siêu đại lục Crackpoint lúc bấy giờ.

(Vào lúc đó thì "Trái Đất" có 1 siêu lục địa cùng 7 lục địa ngang với Châu Á khác, nguyên do thì vì đó chính là hành tinh do đích thân các vị thần tạo ra và vào lúc đó thì các vị thần vẫn còn đi lại dưới mặt đất.

Chính vì vậy nên những thánh địa từng thuộc về thần sẽ chỉ xuất hiện trên hành tinh đó còn những Trái Đất khác tại khắp các thế giới chỉ là một mô bản thứ cấp của nó.)

May mắn còn nằm ở chỗ là chủng dị nhân có một mối quan hệ không hề tệ với quỷ tộc mà quỷ tộc vào lúc đó tuy mới bắt đầu giai đoạn hồi phục nhưng căn cơ cũng đã tràn ra khắp siêu lục địa Crackpoint rồi, nhờ vào bọn họ mà quá trình tụ tập những đứa trẻ mới thức tỉnh trên khắp siêu lục địa về thánh địa Alpha cũng dễ dàng hơn.

(Mục tiêu được quỷ tộc nhắm tới chỉ là những đứa trẻ không có nơi nương tựa, trong diện không có người bảo hộ hoặc gia đình sẵn sàng bán đi, v.v.)

Việc chỉ với chưa đầy 100 cá thể mà phải quản lý từ hàng ngàn đến hàng chục ngàn đứa trẻ và vẫn tiếp tục tăng lên theo từng ngày vào lúc đó thực sự chẳng hề dễ chịu một chút nào.

"Em còn nhớ lý do tại sao anh lại tạo ra một hệ thống phân chia năng lực một cách cẩu thả như vậy hay không?

Tất cả là để làm một cái cớ hoàn hảo để tụi nhỏ có thể vượt qua cái quá khứ 'hào hùng' nhưng cũng không kém phần 'tanh máu' đeo bám tụi nó.

Anh sẽ không nói rằng suy nghĩ một lần nữa trở lại thành một của em là sai nhưng điều đó có thực sự là tốt nhất cho bọn trẻ?

Ngay cả trong chính thế hệ chúng ta cũng tồn tại những kẻ cực đoan và việc đó đã rút ngắn khoảng thời gian an toàn của chúng ta xuống cũng như ném tất cả vào một cuộc n·ội c·hiến với quá nhiều mất mát.

Vào lúc này đây con người vẫn có những suy nghĩ muốn loại trừ chúng ta và chính chúng ta cũng có những suy nghĩ tương tự như vậy, đó không phải là những gì mà hai ta đã kỳ vọng vào khi quay lưng bỏ đi."

"Kể cả vậy thì điều đó không có nghĩa là chúng ta nên can thiệp vào, mọi chuyện sau này đều là do lũ trẻ quyết định và anh đã chọn đi ngược lại."

"Chúng ta đã cho chúng 1 triệu năm rồi, mọi thứ không hề thay đổi dù với chừng đó thời gian ở bên trong khu an toàn, hiện tại đã sớm qua cái thời mà chúng là trần của phàm cấp và đã đến lúc nên có những sự thay đổi cần thiết."

"Không thể! Anh đang muốn thông qua hệ thống Dungeon để rải chúng ra, hiện tại trong số bọn chúng vẫn còn chưa có đứa nào thực sự vượt qua được Null thì sao mà có thể làm như vậy được?"

"Em đang mất kiên nhẫn với chính con cháu của mình, lý do mà chúng có 1 triệu năm đó cũng là vì em muốn chúng ở lại thay vì cùng các chủng tộc khác vào lúc đó thoát lên phía trên.

Anh tôn trọng quyết định của em và ngay sau đó là đại biến cố ập tới, chúng ta cho chúng 1 triệu năm nhưng vẫn chẳng có gì thay đổi cả mà chỉ càng khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn nên lần này anh sẽ thực sự trao cho chúng sự tự do mà chúng đáng lý nên có được từ trước.

Nếu như chúng bơi được ở những ao bãi ở bên dưới thì cũng sẽ có thể tích lũy đủ tiềm lực để bơi lên vùng biển rộng lớn ở trên này.

Đó mới thực sự là tự do chứ không phải tự do theo cách đùm bọc thái quá của em, không thể phủ nhận rằng đại biến cố là căn nguyên của sự suy sụp của bọn trẻ nhưng cách của em đã không thể mang lại hiệu quả nên giờ tới lượt anh rồi."