Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trỗi Dậy

Chương 268: Thức tỉnh.




Chương 268: Thức tỉnh.

Vào lúc này đây Nhật Nam đã bắt đầu hành trình trên cương vị là một Dungeon Master phi chính quy sau khi vượt qua khảo hạch đúng nghĩa mà Labyrinth Mélusine.

Xét về độ khó thì theo như cảm nhận của Nhật Nam thì nó sẽ vừa tầm so với một chuyển chức lần 3 có những sự chuẩn bị nhất định và đương nhiên là phải có một số khả năng thủy tính nhất định.

Nếu để đem đi so với cái khảo hạch mà Nhật Nam đã trải qua trước đó tại Labyrinth Gaia thì cũng rất khó nói vì rõ ràng là ngay cả một chuyển chức lần 3 lâu năm cũng như sở hữu huyết mạch lai như vua phép thuật cũng c·hết không còn xác.

Sự thật là nếu như Nhật Nam của hiện tại đụng độ với thứ đó/kiến mối thì ông ta cũng chẳng biết rõ được bản thân có cụ thể bao nhiêu phần thắng nhưng ít ra là không đến mức độ tuyệt vọng như trước đây.

Mà về căn bản thì hiện tại với Nhật Nam thì mọi chuyện cũng đã dần đi vào ổn định với việc thông qua quyền hạn của phi chính quy để mở ra quyền hạn chọn Dungeon mục tiêu chỉ định là chủng dị nhân.

Về căn bản thì tình huống của chủng dị nhân vào lúc này rắc rối hơn nhiều so với những gì mà Nhật Nam đã tưởng, ban đầu thì chủng dị nhân vốn là một thể hoàn chỉnh.

Quốc đảo của bọn họ nằm trên thánh địa Alpha, đây rõ ràng là một sự trùng hợp không hề nhỏ vì thánh địa Alpha cũng là nơi nghỉ chân của thần Rèn Đúc khi ngài ấy vẫn còn ở tại mặt đất.

Trước khi đại biến cố xảy ra thì dị nhân bao gồm 2 thế hệ, thứ nhất là thế hệ khai sinh được lãnh đạo bởi 2 vị lãnh tụ tối cao và được cho là kết thúc khi cuộc n·ội c·hiến 3 nhánh đi đến hồi kết rồi 2 vị trên cũng trở thành thần.

Theo sau đó là thời kỳ hoàng kim khi quốc đảo được cai trị bởi nữ hoàng cùng đức vua, cả hai đều thuộc vào lứa nhỏ tuổi khi thế hệ khai sinh bắt đầu và đạt tới đỉnh cao trong cuộc n·ội c·hiến 3 nhánh.

Sau khi 2 thần rời đi thì cũng đã ủy thác lại trách nhiệm dẫn dắt con dân cho nữ hoàng cùng đức vua và quả thật là cả hai đã không phụ sự kỳ vọng của 2 thần khi đã mở ra một thời kỳ vàng son nhất cho chủng dị nhân.

Nhưng đại biến cố đã ập tới khiến cả chủng dị nhân phải cấp tốc tham chiến với những kẻ thù hùng mạnh vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.

Địch mạnh chỉ là một phần vì chủng dị nhân vào lúc đó còn mạnh gấp nhiều lần thế nữa nhưng số lượng của chúng lại áp đảo kết hợp với cơ chế hồi sinh vô tận nên đã dày vò c·hết không biết bao nhiêu dị nhân hùng mạnh..

Trước những sự mất mát đó thì nữ hoàng đã đưa ra một quyết định là vận dụng quyền năng của quốc đảo để tự chia nó ra làm hai, một phần theo nữ hoàng lao vào phía trận doanh địch để g·iết sạch cũng như canh giữ các điểm hồi sinh.

Phần còn lại sẽ được đức vua nuôi dưỡng và tiếp tục phát triển nhằm bổ sung thêm nguồn lực cho phía nữ hoàng cũng như cố gắng tìm ra được cách để xóa sổ hoàn toàn mối hiểm họa đó.

Đây là câu chuyện do một dị nhân ở phần đảo đi cùng nữ hoàng kể lại và phần chuyện tiếp theo lại do một dị nhân khác đang sinh sống tại nửa còn lại kể tiếp.

Đức vua sau khi thấy vợ con cùng những chiến hữu của mình rời đi thì đã quá gấp gáp trong việc đưa ra những quyết sách để rồi không sau đó thì tất cả đều sụp đổ.

Cả một quốc gia hùng vĩ bậc nhất vào thời bất giờ cứ thế mà bị xóa sổ bởi chính những vấn đề nội bộ và sau đó thì cũng chẳng ai biết được đức vua đã đi đâu rồi về đâu.

Những dị nhân may mắn sống sót rời khỏi đó thì đã tiến tới những đại lục khác và hòa nhập rồi củng những con người ăn lông ở lỗ lúc bấy giờ phát triển nên xã hội loài người ở hiện tại.

(Con người ăn lông ở lỗ là do hậu quả của bên thua cuộc trong cuộc n·ội c·hiến 3 nhánh rồi sau đó còn bị chủng ma thú/tiền thân của đế quốc Vĩnh Hằng dưới sự dẫn dắt của Nữ Hoàng đập thêm một phát nữa là mất sạch toàn bộ mọi tri thức trước đó và bị đẩy về hình dạng vượn cổ.)

Dần dần thì các dị nhân cũng quên đi gốc gác ban đầu của mình và tiếp tục sinh sống rồi phát triển trong chính xã hội loài người tới độ bị đồng hóa hoàn toàn.

Việc này cũng dẫn tới một đoạn thời gian kéo dài từ vài trăm năm đến vài ngàn năm dị nhân thế hệ sau hiểu nhầm rằng bọn họ là những con người bị đột biến về mặt di truyền.

(Vượn người/Homos thật ra không chỉ có 1 nhánh nhưng những nhánh khác đã bị người tinh khôn đồng hóa hết rồi và chỉ còn giữ lại một vài đặc tính di truyền trong mã gen của con người hiện đại mà thôi nên việc dị nhân bị con người đồng hóa ngược cũng chẳng lạ gì.

Còn về vế thứ hai thì thật ra cũng không đúng lắm vì huyết mạch trực hệ của anh hùng thượng nhân được chuyển hóa thành dị nhân cũng chỉ có chưa đầy 100 cá thể mà thôi.

Phần lớn thế hệ khai sinh đều xuất nguồn từ những đứa trẻ con người sinh ra trong hoặc sau sự kiện mà Jacos thay Sinh Mệnh hoàn thành nốt lời hứa năm xưa trong giao kèo hiến tế của Gilgamesh.

Đương nhiên những đứa trẻ đó có thể thức tỉnh gen dị nhân là vì gốc gác của chủng người tại vũ trụ đầu tiên có liên quan đến thượng nhân còn những nơi khác thì không.

Vậy nên có thể nói rằng quá 99% dị nhân hiện tại đều thuộc vào nhóm con người có huyết mạch thượng nhân đột biến mà thành chứ xét về dị nhân thuần chủng thì số lượng chỉ nằm ở 1% còn lại mà thôi.)



Nhưng khoảng vài trăm năm gần đây thì con người bắt đầu nhận thức về sự tồn tại của chủng dị nhân và bắt đầu đi săn đuổi bọn họ vì nhiều lý do khác nhau.

Có điều dù là vì lý do gì đi chăng nữa thì cũng không thoát được khỏi những suy nghĩ, tư tưởng bài trừ mà con người đang dần áp đặt lên chủng dị nhân.

Việc này cũng khiến dị nhân gặp rất nhiều trắc trở trên hành trình chứng minh sự tồn tại của bản thân và tìm được một nơi mà bọn họ thuộc về trước khi một nhóm dị nhân tìm được cổ tịch ghi chép về quốc đảo của dị nhân.

Hiểu đơn giản thì quốc đảo của chủng dị nhân là thánh địa Alpha do Rèn Đúc để lại nhưng sau đại biến cố thì đức vua cùng nữ hoàng đã chia đảo ra làm hai nhưng nửa của đức vua đã tàn lụi xong dị nhân trên đó bắt đầu ly tán ra khắp nơi.

Gần đây thì những dị nhân thế hệ sau mới thông qua cổ tịch để một lần nữa xác định vị trí tọa lạc của quốc đảo và xây dựng một cộng đồng mới trên đó cũng như mở cửa để chào đón các dị nhân trên khắp thế giới tới.

Hiện tại thì ở đầu bên đó cả hai bên đã dần có những tiếp xúc ban đầu với nhau thông qua cánh cổng được kết nối trở lại tại phần đảo của đức vua sau hơn triệu năm chia cắt.

(Chi vượn người xuất hiện từ khoảng 5 cho đến 6 triệu năm về trước nhưng hóa thạch về mặt giải phẫu có độ tương quan lớn nhất với con người hiện đại được tìm ra ở khoảng 300000 năm trước.

Đương nhiên nếu như xét các mốc thời gian kiểu như vậy thì lại quá vô lý vì kể từ khi thần chiến kết thúc và cuộc chiến ngoài kia nổ ra thì đã trải qua vô số năm tháng rồi.

Dị nhân xuất hiện vào trước khi thần chiến diễn ra đâu đó phải cả nửa thế kỷ và đồng minh của họ lúc bấy giờ cũng đã trở thành linh thể tộc lọt vào 10 hạng đầu bảng xếp hạng chủng tộc với căn cơ kéo dài xuyên suốt bề dài lịch sử của thế giới.

Hơn cả sự kiện con người/thượng nhân thoái hóa thành bị đẩy về thành hình thái vượn người cũng như đánh cắp sạch toàn bộ tri thức cũng diễn ra vào khoảng thời gian trước thần chiến.

Hơn cả quá trình chuyển giao giữa thế hệ khai sinh do Bao Dung cùng em trai của mình lãnh đạo là ngay sau thần chiến và theo ngay sau đó là thế hệ hoàng kim do nữ hoàng cùng đức vua cai trị.

Chưa kể dị nhân cũng không ngồi trên hạng đầu của bảng xếp hạng chủng tộc được bao lâu thì đại biến cố xảy đến khiến thứ hạng của bọn họ tụt không phanh.

Tức khoảng thời gian thực tế của thế hệ hoàng kim kể từ khi kế thừa từ thế hệ khai sinh tới khi đối mặt với đại biến cố cũng chưa đầy trăm năm.

Vậy tại sao các mốc thời gian sau khi đại biến cố xảy ra với dị nhân và con người/thượng nhân thoái hóa thành lại sai lệch so với dòng thời gian thực tế đến như vậy? Nguyên do nằm ở bên trong sự kiện đại biến cố và vẫn chưa đến lúc được tiết lộ.)

Nói thật thì Nhật Nam không quan tâm đến chuyện đầu bên kia đang xảy ra những gì vì thứ mà ông ta phải xử lý ở bên này cũng rất phiền phức rồi vì Hades để lại không ít "bài tập" cho ông ta phải xử lý.

Tuy Hades đã biến mất hoàn toàn cùng với phần ý thức Persephone nhưng dưới tư cách là kẻ từng gần với thần vị Cái C·hết nhất thì ông ta vẫn cho rằng bản thân cũng có một phần trách nhiệm với Nhật Nam.

Dù sao Hades vẫn luôn phải mang trên mình rất nhiều ân huệ lẫn sự yêu thích đến từ Cái C·hết nên khi Nhật Nam xuất hiện thì ông ta cũng đã cảm thấy yên lòng phần nào khi chọn tan biến.

Nhưng về căn bản thì hệ thống sức mạnh của chủng dị nhân được phân cấp như sau, cấp đầu tiên là Eins, cũng là số một trong tiếng Đức.

Theo như những lời giải thích mà Nhật Nam được nghe thì có vẻ như đây là ngôn ngữ được phổ cập rộng rãi bởi thế hệ khai sinh rồi sau đó được chính thức đưa lên làm quốc ngữ tại thế hệ hoàng kim.

Vậy nên những cấp độ phân hạng sau đó sẽ là Zwei, Drei, Vier, Fünf cùng Null, về căn bản thì hệ thống sức mạnh này vẫn là quy chuẩn đối với ngay cả các dị nhân ở thời điểm hiện tại.

Hệ thống sức mạnh này theo góc nhìn của Nhật Nam thì nó khá là lộn xộn khi cách phân cấp của nó ở những cấp độ đầu tiên cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Thậm chí có không ít những dị nhân vừa sinh ra đã thuộc vào một cấp độ cao hơn trên hệ thống thay vì thực sự xuất phát từ cùng một khởi điểm như bao hệ thống sức mạnh khác.

Enis là dùng để chỉ những dị nhân chưa thể kiểm soát được năng lực của mình, căn bản thì đây là một cấp độ mà gần như dị nhân nào cũng phải trải qua ngoại trừ cấp Drei.

Kế tiếp là Zwei, ở đây thì các dị nhân ở cấp Enis trước đó nay đã có thể kiểm soát được năng lực của mình nhưng cơ thể của bọn họ sẽ phát sinh một số dấu hiệu phản tổ.

Những đặc điểm mà thượng nhân sở hữu sẽ xuất hiện trên người bọn họ và có vẻ như nếu như năng lực sở hữu càng mạnh, càng thành thục trong việc kiểm soát thì quá trình phản tổ cũng sẽ càng sâu hơn.

Nếu có thể xóa đi những dấu hiệu phản tổ này và trở lại được hình dạng ban đầu thì bọn họ sẽ được thăng lên cấp Vier hoặc Fünf tùy vào từng người.



Về phần Drei thì đây là một cấp độ khó hiểu và Nhật Nam cũng chẳng hiểu tại sao nó lại được xếp trên Zwei trong khi ở cấp độ này thì các dị nhân thường còn chẳng nhận thức được về năng lực của mình.

Nhóm năng lực mà các Drei sở hữu thường thuộc vào dạng bị động tức là bọn họ không thể kiểm soát được việc nhỏ nhất như tắt bật chứ đừng nói là được như các Zwei.

Tới Vier thì đám này về căn bản là một mớ hỗn tạp theo nhiều nghĩa khi với những dị nhân sỡ hữu nhiều hơn một loại năng lực trên người nhưng lại có một vài nét đặc trưng của Drei, Zwei bên trong đó sẽ được phân vào nhóm này.

Đương nhiên nếu xét về độ mạnh yếu thì Vier là một thước đo tương đối chuẩn mực khi các dị nhân được xếp vào nhóm này thường khá đều nhau chứ không phải là thuộc dạng bước đệm như Eins hay phản tổ như Zwei hoặc không thể tắt bật tùy ý như Drei.

Cấp bậc cuối cùng trên thực tế chính là Fünf, hiểu về căn bản thì bọn họ là một bản nâng cấp so với Vier ở trước đó, chỉ đơn giản là như vậy mà thôi.

Có điều Null lại là một loại khái niệm hoàn toàn khác, Null là số 0 tức ám chỉ việc bỏ qua mọi quy chuẩn trước đó được sử dụng để phân chia ra 5 cấp bậc là Enis, Zwei, Drei, Vier cùng Fünf.

Ở Null thì thứ duy nhất còn sót lại đó chính là sức mạnh thuần túy cùng khả năng kiểm soát đến hoàn hảo, điểm này cũng có nghĩa là các Zwei hoàn toàn có thể bỏ qua Vier cùng Fünf nếu như bọn họ đủ mạnh.

Sức mạnh của Null theo như được giới thiệu thì tối thiểu phải ở cấp độ hành tinh trở lên, Null kinh khủng đến mức độ như được biết thì nữ hoàng cùng một vài Null khác theo bà ta xông thẳng vào trận doanh của địch vào hơn 1 triệu năm về trước nay vẫn còn đang sống sót và tiếp tục chiến đấu.

Bên cạnh đó thì năng lực của Nhật Nam đã được xác định là quỹ tích tối thượng, tạm thời thì đang ở cấp Enis nhưng tiềm năng của năng lực này lại phụ thuộc rất nhiều vào khả năng ban đầu của ông ta nên cùng lắm chỉ có thể tính vào nhóm phụ trợ nên tiềm lực cao nhất chắc là Vier.

"Đây đã là khẩu phần ăn cuối cùng rồi, có vẻ như ngươi không hề tỏ ra lo lắng với chuyện sẽ xảy ra sau đó nhỉ?"

Kẻ đang nói ở đây không ai khác ngoài Yzzhagt, tên này sau khi theo sự chỉ dẫn của Hades và mở ra một con đường mới cho bản thân thì cũng bám theo Nhật Nam luôn.

Vì vậy nên cả hai nhà cũng tính là hàng xóm thân thiết, về căn bản thì có một kẻ dư thừa kinh nghiệm dưới tư cách là một Dungeon Master cũng như có tầm nhìn cực kỳ cao như Yzzhagt ở bên cạnh cũng đã đang cũng như sẽ mang lại cho Nhật Nam rất nhiều lợi ích khác nhau.

Với Yzzhagt thì bản thân hắn cũng tự hiểu rằng việc gặp gỡ Nhật Nam là một cơ hội trời cho hệt như những gì mà Hades đã nói nên tuy hiện tại thì những giá trị mà Nhật Nam mang lại chưa quá ảnh hưởng đến hắn nhưng trong tương lai thì lại là một câu chuyện khác.

Có ngu lắm thì Yzzhagt mới buông bắp đùi này ra nên cũng rất hiển nhiên khi mối quan hệ giữa cả hai đều rất tốt và Nhật Nam cũng sẵn sàng chia sẻ thông tin cho Yzzhagt để cùng nhau nghĩ ra phương án phù hợp nhất để xử lý vấn đề.

Thậm chí đến mô hình phát triển trong tương lai cùng việc vận hành Dungeon Nhật Nam đều ủy thác cho Yzzhagt thì có thể hiểu được mức độ tin tưởng mà ông ta dành cho Yzzhagt rồi, chắc chắn không phải là vì ông ta lười quản lý nên mới đẩy sang cho Yzzhagt làm.

"Tại sao tôi phải cảm thấy lo lắng khi cô ấy chắc chắn sẽ thành công cơ chứ?"

Thật ra với Nhật Nam thì việc Đình Đình có thành công hay không cũng chẳng quá quan trọng vì ngay cả khi cô ấy thất bại thì Nhật Nam vẫn sẽ sẵn sàng bỏ tài nguyên ra để duy trì cô ấy dưới danh nghĩa là lính đánh thuê mà thôi.

Thành công hay không ngay từ đầu đã chẳng quá quan trọng, có thể nếu như thành công thì Nhật Nam sẽ đỡ tốn một phần chi phí cũng như Thành Đông sẽ có tỷ lệ được hưởng ké nhưng Nhật Nam lại hy vọng Đình Đình không thành công hơn.

Việc sở hữu sức mạnh cũng đồng nghĩa với trách nhiệm và rõ ràng là con đường phía trước của bọn họ không hề bình an nên Nhật Nam cũng tự hiểu rằng rồi sẽ tới cái lúc mà ông ta sẽ không còn có thể ngăn Đình Đình lại được nữa.

Vậy nên Nhật Nam thà hy vọng rằng Đình Đình là một người bình thường hơn là một ai đó quá đặc biệt và đương nhiên là Nhật Nam sẽ không bao giờ để cô ấy c·hết trước mình được.

Yzzhagt không hiểu được những điều đó hệt như chuyện hắn không thể hiểu được mối ràng buộc giữa Hades cùng cô ta cũng như động cơ để cô ta có thể làm ra những điều đó.

Đó cũng chính là thứ khiến tình yêu thật khó đoán và cũng chẳng kém phần vặn vẹo, yêu không chỉ đơn thuần là hy vọng kẻ còn lại có được những gì tốt nhất có thể mà còn là một lồng giam, xiềng xích trói buộc kẻ đó.

Chỉ là trên đời này thực sự có bao nhiêu kẻ có thể vượt qua được vận mệnh? Kiến mối, công chúa hỗn mang, nữ tư tế cùng một vài kẻ khác nữa nhưng sự thật là khi chúng ta có thể liệt kê được tất cả thì cũng đồng nghĩa với việc những kẻ còn lại không thể.

Và rõ ràng là Nhật Nam chắc chắn rằng không phải là một kẻ như vậy nên mong nguyện của ông ta chẳng thể nào vượt qua được sự tác động của các vị thần, bên cạnh đó thì ông ta cũng chẳng phải là Hades.

Trong lúc đó thì cả cơ thể của Thành Đông đã đến cực hạn, bản thân đã lê lết cái cơ thể chằng chịt v·ết t·hương này đi bao xa trên con đường rừng đầy trắc trở này cậu ta cũng chẳng biết nữa.

Bản thân đã mất đi bao nhiêu máu? Đã cắt đuôi được với đối phương hay chưa? Còn có thể gắng gượng đến lúc nào nữa? Hay đơn giản hơn là tại sao bản thân vẫn cứ cố gắng đến như vậy?



Thành Đông không còn đủ khả năng để nhận thức được về những thứ đó nữa, thị giác của cậu ta đã mờ đến nỗi không còn có thể phân biệt được phía trước là gốc cây, là bụi cây, là tảng đá hay là vực thẳm.

Thính giác của cậu ta đã suy kiệt đến mức không còn có thể nghe được tiếng bước chân của kẻ địch hay tiếng những giọt mưa đang rơi xuống trên những tán lá bao phủ lấy cả khu rừng này.

Khứu giác của cậu ta đã tàn đến mức không còn có thể cảm nhận được mùi đất đã được trộn lẫn với máu của chính mình cùng với loại mùa hương của rừng cây.

Vị giác của cậu ta cũng đã tiêu giảm đến nỗi không còn có thể phân biệt được bất cứ mùi vị nào khác ngoại trừ những mùi vị mà cậu ta vẫn luôn cố tình chối bỏ trong quá khứ.

Khi mà Thành Đông đạt tới cực hạn của chính mình thì cuối cùng cậu ta mới nhận ra một sự thật rằng thị giác của cậu ta luôn hướng tới bàn cơm ở căn nhà kia.

Thính giác của cậu ta luôn hướng về những lời nói của người mà cậu ta đã sớm mặc kệ từ lúc nào, khứu giác của cậu ta luôn hướng tới những gì mà bà ấy nấu.

Vị giác của cậu ta vào lúc này đang giúp cậu ta không ngừng nhớ lại vị của những món mà đã từ rất lâu cậu ta vẫn luôn chối bỏ và cuối cùng xúc giác giúp cậu ta như một lần nữa ngồi trên chiếc ghế đó để cùng bà ấy dùng bữa.

Có vẻ như đến tận giây phút cuối cùng của cuộc đời mình thì Thành Đông, một kẻ sành ăn luôn hướng tới một mục tiêu nằm ở bên ngoài những bức tường thành mới nhận ra thứ mà bản thân luôn tìm kiếm lại gần gũi hơn bao giờ hết.

Điều kiện để chuyển chức của chức nghiệp kẻ sành ăn đó chính là tìm được một nguyên liệu có thể thỏa mãn vị giác của bản thân và cho đến tận lúc này thì Thành Đông mới nhận ra được chuyện bản thân sẽ chẳng thể nào được ăn thứ đó nữa.

Nó là hồi ức, là những kỷ niệm và cũng chính là phần mà Thành Đông luôn theo đuổi, có thể ngay từ đầu cậu ta đã luôn bò về hướng của căn nhà kia, có thể ngay từ đầu cậu ta đã luôn biết rằng nơi mà bản thân cảm thấy an toàn nhất nằm ở đâu.

Những cảm nhận cuối cùng mà não bộ có thể tạo ra cho một Thành Đông đã vượt qua cực hạn của chính mình, một chút ảo mộng đủ để khiến cậu ta quên đi tất cả những nỗi đau đang phải trải qua.

Chỉ là kể cả vậy thì nhà họ Châu cũng không sẽ để Thành Đông c·hết một cách đơn giản đến như vậy cho đến khi bọn họ ít nhất là tìm ra được một manh mối nào đó về sự bí ẩn của Nhật Nam trên người của cậu ta.

Kết cục của Thành Đông đã được xác nhận vào lúc này, khi mà cậu ta không thể nào tự chứng minh được rằng bản thân có đầy đủ giá trị mà thay vào đó là phải để nhà họ Châu chứng minh điều đó giúp cậu ta.

Vào đúng lúc đó thì trên bầu trời bao phủ bởi mây mù xuất hiện một vết nứt nhỏ rồi dần lan rộng ra rồi từ đó hàng chục triệu đồng vàng bắt đầu rơi xối xả từ trên trời xuống.

Đây là pha thắng lớn thứ 2 của Yin và tuy chúng chỉ là những hoạt ảnh không hơn không kém những một đồng xu trong số đó đã lăn đủ xa để tiếp cận được với Thành Đông.

"Thật không ngờ là ngươi có thể thắng lớn được trong tình cảnh này đấy Khin Maung Yin nhưng có vẻ như Chu Thành Đông sắp không được rồi."

"Ông nhớ chứ? Hôm nay là ngày may mắn của tôi mà nên không có chuyện tôi sẽ thua đâu, ngay cả trong ván cược giữa ông và tôi cùng ván cược mà tôi đặt vào Thành Đông."

Nói rồi Yin vứt ra một đồng xu trên tay mình về hướng của người đàn ông kia và ngay lập tức thì đồng xu đó biến thành hàng chục viên xí ngầu khổng lồ liên tục xoáy nghiền ép ông ta về một chỗ.

Ván cược cưỡng chế, cả hai trực tiếp tiến vào một ván cược ít nhất 20 vòng bao gồm 20 trò chơi khác nhau và kẻ thắng sau cùng sẽ c·ướp được phân nửa chỉ số của kẻ còn lại.

Trò đầu tiên do Yin chỉ định và nó là Poker, kết quả sau cùng là cậu ta thắng với Four of A Kind, với đặc quyền của kẻ thắng ở vòng này nên tuy không có quyền chọn trò nhưng cậu ta vẫn sẽ đảm bảo được ưu thế của mình trong trò kế tiếp trong khi người đàn ông đó đã bị gắn lên mình một ấn xui xẻo.

Quay lại với phía Thành Đông, chuyện mà cậu ta đã b·ất t·ỉnh hoàn toàn căn bản là đã được xác định dựa trên những thông số mà các thiết bị biểu hiện ra vậy nên tạm thời thì Oán Nhi đã có những thông số cực hạn của cậu ta.

Đương nhiên đây không phải là thứ mà Oán Nhi đã từng kỳ vọng, nhất là sau khi nhận thức được về sự bí ẩn bên trong Chu Nhật Nam nhưng chỉ cần có được Chu Thành Đông thì con bé tin rằng bản thân sẽ còn có rất nhiều thời gian bên cạnh mẫu vật này.

Chỉ là ngay trước sự quan sát của tất cả mọi người đang có mặt ở đây bao gồm cả Oán Nhi thông qua màn hình thì cơ thể của Thành Đông đang tự mình gấp lại hệt như gấp một miếng giấy vậy.

Khi tất cả kịp phản ứng lại thì một nửa cánh tay phải của Thành Đông đã bị gấp lại hoàn toàn và trong một khoảnh khắc ngắn ngủi thì đột nhiên cơ thể của cậu ta biến mất.

Chưa đầy 1 tích tắc ngắn ngủi sau đó thì có thể của Thành Đông lại một lần nữa xuất hiện tại vị trí cũ trong tình trạng tuy ý thức đã b·ất t·ỉnh nhưng cơ thể vẫn tự mình vận động trong vô thức khi phần chân của cậu ta tập gấp lại thành một hình dạng đủ để giúp cả cơ thể đứng được dù trong nó khác là dị tật.

Nhưng điểm nổi bật nhất phải kể đến chuyện 5 trong số 12 người nhà họ Châu có mặt ở đây đã mất đầu của mình.

Thậm chí Thành Đông trong tình trạng vô thức còn chủ động từ từ mở bàn tay phải như đang cầm thứ gì đó ra để rồi lộ ra 5 mảnh giấy nhỏ bảo bọc bởi rất nhiều họa tiết cùng màu sắc kỳ quái hệt như cấu trúc hoàn chỉnh của não bộ cùng nhiều bộ phận khác ở phần đầu.

Note: kẻ sành ăn giúp đánh thức phần bản năng bên trong Thành Đông và sau khi "ăn" đúng nguyên liệu thì cuối cùng thứ ở bên trong cũng dần được giải phóng ra ngoài kết hợp với chất xúc tác từ năng lực dị nhân tạo ra một "Thành Đông" hoàn toàn khác.