Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trỗi Dậy

Chương 227: Apollo vs Châu Phàm.




Chương 227: Apollo vs Châu Phàm.

Đòn t·ấn c·ông này của Apollo hoàn toàn có thể nung chảy bề mặt Trái Đất chứ đừng nói là sinh vật sống nhưng Châu Phàm cũng không quá bận tâm lắm mà chỉ ném một lá bùa về hướng Apollo đang dồn sức cho đòn t·ấn c·ông của mình.

Với Apollo thì chiêu này cũng chỉ như một trò đùa mà thôi, dù sao lớp da bao bọc ở bên ngoài cũng là một biện pháp phòng thủ hoàn hảo cho hắn trong giai đoạn này và chẳng lý do một chuyển chức lần 3 đơn thuần như Châu Phàm lại có thể đánh xuyên lớp da rồi tổn hại đến hắn được.

Nhưng vấn đề ở đây là Nhật Nam không hướng đòn t·ấn c·ông của mình tới bản thân Apollo mà là với đòn t·ấn c·ông đang được tích tụ ở bên ngoài, điều này căn bản là cực kỳ ngu xuẩn vì lượng nhiệt tạo ra đã cao đến độ bức xạ nhiệt dần tỏa ra xung quanh rồi.

Gần như sẽ chẳng có đòn t·ấn c·ông nào ở giai đoạn 3 này có thể thực sự ảnh hưởng đến phần hạch của đòn t·ấn c·ông chứ đừng nói là một đòn t·ấn c·ông có đôi phần quá tùy tiện như này của Châu Phàm.

Trên thực tế thì Châu Phàm cũng chẳng nhắm tới việc cố gắng đánh sâu vào lõi của đòn t·ấn c·ông này, thứ mà anh ta muốn đơn giản chỉ là thay đổi một số thứ và chính điều đó cũng ngay lập tức khiến đòn t·ấn c·ông của Apollo biến mất ngay lập tức.

Thấy vậy thì Apollo trực tiếp ngớ cả người ra còn những người bên phía của Châu Phàm thì đại đa số coi như là xem hiểu phần nào quá trình vừa diễn ra, tuy nhìn thì đơn giản nhưng quả thật là ở đây cũng chỉ có mỗi Châu Phàm là làm được.

"Ngươi đã làm cái gì với đòn t·ấn c·ông của ta rồi!?"

Đây là lần đầu tiên sau khi thức tỉnh tại thế giới này Apollo cảm thấy sự lăn nhục lớn đến như vậy tận 2 lần hơn cả chúng đều xuất phát từ một kẻ duy nhất, kết hợp với gương mặt bất cần đời của Châu Phàm nữa thì việc này khiến cho hắn không khỏi nhớ ông ta.

Trong tình huống này thì Châu Phàm cũng lười giải thích, thay vào đó thì bọn họ cũng đã câu đủ thời gian để tạm thời di dời người dân trong thành ra bên ngoài rồi nên anh ta trực tiếp cho đám quái vật đứng canh ở ngoài thành lao thẳng vào bên trong này mặc kệ tổn thất để đánh với Apollo.

Còn về chuyện mà Châu Phàm vừa làm thì chỉ đơn giản là anh ta tạo ra một chiếc hộp với một môi trường chân không tiệm cận hoàn hảo bên trong nó để nhốt q·uả c·ầu l·ửa kia vào rồi bằng thuật giả kim để chuyển đổi sạch đống nguyên tử Hydro thành loại khác mà thôi.

Phổ cập tri thức thì lý do mà Mặt Trời cháy được là nhờ vào lượng phân tử Hydro khổng lồ có trong lõi của nó, thông qua phản ứng nhiệt hạch cùng áp suất kinh khủng tại lõi thì trong quá trình nguyên tử Hydro chuyển đổi sang thành nguyên tử Helium nó cũng đã cung cấp năng lượng giúp quá trình nhiệt hạch được duy trì với những sản phẩm phụ là nhiệt cùng ánh sáng.

Hiểu đơn giản thì chỉ cần đảm bảo nguyên tử Hydro hay thứ tồn tại tương tự có chức năng thay thế cho nguyên tử Hydro không thể tham gia phản ứng hoặc bị chuyển đổi sang một loại hoàn toàn khác không có khả năng tạo ra năng lượng là cả cấu trúc sẽ nhanh chóng sụp đổ mà thôi.

Mà mọi thứ cũng không chỉ đơn giản là như vậy, khi một ngôi sao c·hết hoàn toàn thì nó sẽ dần sụp đổ bởi chính trọng lực cùng nhiều thứ khác và rồi tạo ra một siêu tân tinh dẫn tới một hố đen nếu như trọng lượng ban đầu đủ lớn.

Đương nhiên là khối lượng của q·uả c·ầu l·ửa mà Apollo thi triển chẳng lớn đến mức độ đó, thậm chí nếu so thì nó cũng chỉ bằng một nắm tay là cùng vậy nên kết cục của nó sẽ là một sao lùn trắng duy trì được trong vài cái chớp mắt nhưng lượng tàn dư thoát ra ngoài là quá đủ để khiến những kẻ đứng ở lân cận bị tổn thương nghiêm trọng.

Đó là lý do mà tại sao Châu Phàm lại tạo ra một chiếc hộp với môi trường chân không gần như hoàn hảo vì truyền dẫn nhiệt chỉ tồn tại dưới 3 phương thức lần lượt là dẫn nhiệt, đối lưu và bức xạ nhiệt.

Cả ba đều thông qua các nguyên tử tồn tại rải rác khắp không gian nhưng trong môi trường chân không gần như hoàn hảo hay nói đúng hơn là môi trường không gian với khu vực tinh vân ở xung quanh không hề có bất cứ ngôi sao nào phát sáng cả.

Không gian này thường có ngưỡng nhiệt độ trung bình là thấp hơn -270⁰C trong khi trên thực tế thì ngưỡng độ 0 tuyệt đối cũng chỉ là -273,15⁰C mà thôi, nhờ đó nên khi q·uả c·ầu l·ửa sụp đổ bởi sự ngăn cản của Châu Phàm thì nó đã tự tạo ra một v·ụ n·ổ đại diện cho sự tồn tại cuối cùng của nó rồi.

Và cũng nhờ vào môi trường chân không gần như hoàn hảo được Châu Phàm thiết lập từ trước thì ảnh hưởng từ v·ụ n·ổ sẽ không lan tới bọn họ nhưng về phía Apollo thì ngược lại vì Châu Phàm không giúp hắn ngăn cản bớt tác động của v·ụ n·ổ khiến hắn trực tiếp hứng hết tất cả.

Cũng chính vì điều đó nên với tốc độ ánh sáng, lớp da bao bọc lấy u linh thể ngay lập tức bị bốc hơi hoàn toàn và trước cả khi Apollo có thể kịp phản ứng lại chuyện gì vừa xảy ra thì cả u linh thể đã bốc lửa, một ngọn lửa với ngưỡng nhiệt độ trên dưới 1000⁰C.



Phải công nhận một điều rằng Apollo hiện tại rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn cả lúc mà một mình hắn đánh với toàn thành bang Helios rồi đến cuối cùng cũng chỉ bị phong ấn đơn thuần trong khi thành bang Helios thì gần như mất đi toàn bộ trụ cột.

Chỉ là có mạnh lắm đi chăng nữa thì Apollo cũng có giới hạn, vào lúc này hắn cùng lắm cũng chỉ đến cực hạn chuyển chức lần 4 là cùng và Châu Phàm lại quá khôn khi không dùng theo cách thường thức thông thường của Apollo để đánh với hắn.

...

"Không biết là phải nói tên Apollo này quá ngu hay là do đầu óc của thằng nhóc kia nhảy số quá nhanh nữa, nó vận dụng rất tốt những gì sẵn có ngay cả sự tự tin, năng lực lẫn sự thiếu hiểu biết của đối phương về chính năng lực của mình."

"Cái ngu của hắn là đẩy lượng nhiệt lên quá cao khiến những phản ứng nhiệt hạch cùng áp suất được tạo ra trong khi đó thì nguồn cung năng lượng của hắn lại bị ngắt giữa chừng bởi chính hắn khiến thứ mà hắn ngưng tụ lại trực tiếp sụp đổ rồi ăn nguyên v·ụ n·ổ vừa rồi."

"Điểm mấu chốt vẫn là hắn quá ngu thôi, đến tên pháp sư mới nhập môn còn chẳng mắc phải mấy cái lỗi sơ đẳng như thế này, hắn thậm chí còn chẳng hiểu thứ mà mình tạo ra cũng như kiểm soát tốt tình trạng của nó, năm xưa c·hết cũng đáng."

...

Dù có là ma thuật mạnh mẽ hay là các năng lực siêu phàm biến hóa muôn màu đi chăng nữa thì đến cuối cùng tất cả đều bị ràng buộc bởi những điều luật do các vị thần tạo ra cùng những quy tắc đại diện cho chính các vị thần.

Quan trọng là phải hiểu rõ được điều đó để phát triển về sau, viên thiên thạch năm đó cũng xuất phát từ chính thần linh nên có thể nói rằng mọi con đường dù cho là có tà ma ngoại đạo đến mấy đi chăng nữa thì đều sẽ dẫn tới các vị thần.

Độ ngu xuẩn của Apollo đương nhiên không cao đến mức không tự nhận thức được điều này nhưng trạng thái tinh thần của hắn hiện tại lại quá bất ổn so với cái thời mà hắn được ca tụng là ánh sáng, là nghệ thuật, là chân lý hay gì gì đó.

Đây chính là tác hại lớn nhất đến từ viên thiên thạch kia, đến ý chí của các vị anh hùng vĩ đại nhất như Zeus còn dễ dàng bị nó bẻ cong từ anh hùng máy dập vĩ đại thành một tên máy dập bạo chúa thì một kẻ vốn đã có tâm lý bất ổn như Apollo đã tính là cái đinh gì?

Rồi còn lúc nãy Apollo còn đang phê quá mức khi tự cho rằng bản thân có đủ tư cách để làm thần linh của thế giới này xong ngay lập tức bị Châu Phàm tổng sỉ vả cho tận 2 lần khiến đầu óc của hắn cũng trực tiếp liệt vài phần rồi.

Về bản chất thì Apollo định tạo ra một đòn không chỉ đơn giản là thông qua một lượng nhiệt khổng lồ để g·iết đối phương mà còn muốn sử dụng nó để cho những kẻ còn sống thấy sự chênh lệch giữa thần linh như hắn cùng đám kiến hôi dưới đất như bọn họ là lớn đến mức độ nào.

Bản thân Apollo cho rằng những cảm xúc tiêu cực được bộc lộ ra sau đó của những kẻ còn sống sót sẽ mua vui cho hắn để phần nào làm nguôi đi cơn giận trong lòng hắn nhưng kết cục thì ai cũng biết rồi đấy.

Trong khi Apollo muốn sử dụng đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ nhất, choáng ngợp nhất để thể hiện quyền năng của mình thì hắn đã không tính tới chuyện sẽ bị chính đòn t·ấn c·ông mà bản thân đích thân ngưng tụ đánh ngược lại như này.

Nếu được thay thế Fomor Spell King Skeleton vào chỗ của Châu Phàm thì có khi ông ta còn tận dụng triệt để đòn t·ấn c·ông vừa rồi để khiến thằng hề Apollo bốc hơi khỏi thế giới vật chất cũng nên.

Trên thực tế thì cách làm không phải là vấn đề mấu chốt nhất mà là ở chỗ khả năng có thể làm được, có không ít những người ở đây ngay lập tức nhận ra ý định của Châu Phàm sau khi anh ta làm xong nhưng vấn đề là nói bọn họ làm thì bọn họ không làm nổi.

Ngay cả kẻ có trình độ uyên thâm về trận pháp cùng những ràng buộc như Zehy cũng không thể làm được nhưng Châu Phàm lại có thể vì ngay từ khi sinh ra anh ta đã sở hữu một đôi mắt cực kỳ khác thường rồi.

Nói thật thì Apollo cũng chẳng biết chuyện gì đang diễn ra vì trong thường thức của hắn thì nếu chuyện này dễ làm như vậy thì trong quá khứ hắn đã bị tên đại học giả kia làm mấy quả cho khôn lên rồi chứ không phải đến tận bây giờ mới.



Có điều cơn giận của Apollo vào lúc này căn bản là thật, đúng hơn là nó đã tăng đến cực điểm khi giờ đây hắn chẳng còn bất cứ suy nghĩ nào khác ngoại trừ g·iết cho bằng được những kẻ thù trước mắt mặc kệ mọi thứ rồi.

Châu Phàm hiểu rõ điều đó nên anh ta mới cho đám quái vật mà mình thả ra đi đầu trước để thăm dò đối phương sau đó mới tận dựng triệt để những thứ mà bọn họ có thể giải quyết một trận này.

Hydra đi đầu, trong thần thoại Hy Lạp thì nó là một con rắn với phần thân của loài bò xác nhưng có khoảng 7 đến 9 đầu và cứ mỗi đầu bị chặt đi thì nó sẽ mọc thêm hai cái đầu mới, căn bản là gần như không thể g·iết được.

Trong ký ức của Apollo thì Hydra là một trong 12 chiến công của Herakl·es, người anh em cùng cha khác mẹ "tốt" của hắn và hắn cũng là một trong những kẻ được đánh giá cao nhất trong số những đứa con của Zeus.

Năm xưa khi đế chế Hy Lạp bị sa đọa hoàn toàn thì Herakl·es, Hades cùng một người anh em cùng cha khác mẹ nữa của Apollo đã lao lên g·iết sạch toàn bộ anh hùng nay đã trở thành đám bạo chúa ngự trị trên thánh địa đỉnh Olympus của đế chế.

Vào lúc đó thì Apollo đ·ã c·hết được nhiều năm rồi nhưng trước ba con quái vật hình người t·hảm s·át toàn bộ anh hùng được tiếp xúc với viên thiên thạch kia trong hàng chục năm trời kia thì hắn chẳng qua cũng chỉ là một trong vô vàn những kẻ mà bọn họ g·iết vào trận đó.

Đương nhiên Apollo không quá quan tâm về chuyện này vì hắn biết rõ rằng tuy những Hades, Herakl·es quá thật rất mạnh, hắn của hiện tại cũng chẳng là gì so với những kẻ như vậy cả nhưng hắn vẫn còn sống.

Phải, quan trọng nhất là Apollo vẫn còn sống và thượng nhân đã sớm tận diệt từ lâu, hiện tại chẳng còn có bất cứ ai có thể ngăn cản được quá trình xây dựng lại chủng tộc thượng nhân cả, không một ai.

Ngoài ra thì Apollo vẫn rất đề phòng với Hydra, không chỉ bởi vì Hydra là con quái vật duy nhất mà hắn biết trong số đám này mà còn là vì Hydra tuy không mạnh đến mức đe dọa đến các anh hùng nhưng độc của nó dư sức g·iết được cả anh hùng.

Thứ mà Apollo cần đề phòng chính xác là độc tố của Hydra nhưng cũng nhờ có kẻ tiên phong như Herakl·es nên hắn cũng đã biết được cách g·iết Hydra.

Hydra không thể bị g·iết theo cách thông thường hoặc ít nhất là hiện tại Apollo vẫn chưa thể dùng sức mạnh của mình để g·iết Hydra bằng cách khác, Hydra chỉ có thể bị g·iết c·hết khi đã bị chặt hết tất cả những cái đầu mà nó có.

Cách mà Herakl·es năm xưa đã dùng đó chính là khi chặt đứt mỗi cái đầu thì anh ta đã cùng đồng bạn của mình bắn t·ên l·ửa vào v·ết t·hương đó thế là tại vị trí bị bỏng đó thì Hydra không thể mọc lại đầu được và cứ thế dần mài c·hết thôi.

Trong khi đó thì năng lực mạnh nhất của Apollo lại là lửa nên việc g·iết Hydra thật ra là rất dễ dàng và chỉ cần để ý tới độc tố của nó là được, dù sao kẻ được mệnh danh là thầy của các anh hùng, anh hùng Chiron năm xưa vì nhiễm phải độc Hydra từ mũi tên của Herakl·es mà lăn ra c·hết.

Đúng lúc đó thì trên không gian đột ngột xuất hiện một vài vết nứt rồi từ trong đó chui ra một cái đầu chó màu đen to phải gấp đôi hình thể của Apollo với 6 con mắt đỏ lòm và nhe ra bộ hàm có tới hơn 20 chiếc răng cạp lấy Apollo.

Sau khi hứng trọn v·ụ n·ổ vừa nãy thì đương nhiên là Apollo không còn hớ hênh như trước nữa, thay bằng lớp da bao bọc trước đó thì giờ đây hắn đã có một lớp lá chắn nhiệt duy trì ở bên ngoài nên đã cản được cú cạp vừa rồi của Gévaudan.

Theo sau đó thì Apollo quơ tay tạo ra một chiêu tên vành nhật hoa, một lát cắt đi kèm với nhiệt lượng khoảng trên dưới 1500⁰C được thể hiện dưới một ngọn lửa màu trắng chói lóa đủ khả năng để quét ngang cả một vùng trời để trực tiếp c·hặt đ·ầu chó này thành 2.

Nhưng Apollo lại một lần nữa quên mất rằng giáp thái dương của hắn ngoại trừ có khả năng phòng ngự cực kỳ kiên cố ra thì nó còn tỏa ra nhiệt độ hơn 2500⁰C, trong tình huống bình thường thì đầu chó của Gévaudan đã sớm bị tan chảy hoàn toàn rồi chứ không phải là nó vẫn kiên quyết cắn chặt không buông như hiện tại.

Kết quả là đòn vành nhật hoa vừa rồi của Apollo chỉ khiến lớp lông bên ngoài của Gévaudan có chút mùi hắc bốc lên còn phần nội tạng bên trong thì căn bản là không tổn hại gì vì khả năng chịu đòn của Gévaudan được đánh giá là cao nhất trong số cả 6 con mà Châu Phàm thả ra.

Mức độ kháng hỏa của Gévaudan cao đến mức độ nó là một trong những con bài mà Châu Phàm dùng nhiều nhất để đối phó với đám quái vật sống trong dung nham (1600⁰C) mà đến cả giáp thái dương còn chẳng tổn hại được đến nó thì đòn vành nhật hoa này cũng vô ích mà thôi.



Thấy vậy thì Apollo có chút giật mình rồi nên lần này hắn trực tiếp cho một q·uả c·ầu l·ửa trực tiếp p·hát n·ổ bên trong miệng của Gévaudan khiến nó b·ị đ·ánh bay ra với một cái miệng đầy khói nhưng vẫn chẳng bị tổn hại gì cả.

Khi Apollo muốn ngay lập tức đuổi theo để kết liễu Gévaudan một cách nhanh chóng thì ở dưới đất 8 trong tổng số 9 cái đầu của Hydra bắt đầu phóng ra hàng loạt các loại nguyên tố khác nhau khiến hắn rơi vào tình thế phòng ngự.

Đây là lần đầu tiên Apollo được nghe về cũng như chứng kiến những năng lực kỳ quái này của Hydra, theo như giai thoại của Herakl·es thì Hydra chỉ biết sử dụng độc thôi mới phải, tạo sao ở đây nó lại có thể sử dụng được cả 8 loại nguyên tố khác nhau?

Phần bụng của Gévaudan bắt đầu căng phồng lên, khoang miệng của nó cũng dần đến cực hạn rồi một quả cầu năng lượng khổng lồ được bắt thẳng về hướng của Apollo khiến hắn phải tập trung phòng thủ.

Wendigo nhân cơ hội đó thì cũng tự tạo một vòng dịch chuyển dưới chân mình rồi chui thẳng xuống đó và xuất hiện ngay bên ngoài của Apollo rồi dùng bàn tay xương xẩu nhuốm máu của mình để đâm xuyên thủng giáp thái dương hệt như xốp để chạm tới u linh thể ở bên trong.

Ngoại hình của Wendigo là nhân hình với phần thân dưới là của loài linh dương nào đó, phần thân thì là của loài sói với phần lồng ngực cùng bụng ở bên dưới bị khoét rỗng phần da thịt để lộ ra xương sườn cùng những nội tạng ở bên trong.

Tay của nó kéo dài ra hệt như tay vượn nhưng lại xương xẩu, vuốt nhọn như các loài săn mồi tự nhiên, lưng có hơi gù xuống còn phần đầu thì là một đầu sọ nai vẫn còn phần gạc cùng chiếc lưỡi, ánh mắt xanh thẳm bên trong hộp sọ như nhìn xuyên linh hồn của những kẻ xấu số gặp phải nó.

Bên cạnh đó thì Wendigo còn có một cái áo choàng được làm bằng những tầng lá cây giúp che phủ cơ thể của nó trong tình huống bình thường và chỉ mở ra khi chiến đấu, quanh cổ nó là một cái vòng gồm rất nhiều xương sọ đại diện cho số kẻ mà nó đã ăn.

Khả năng của Wendigo rất đa dạng nhưng chiêu nó thường dùng nhất chính là móc tim, thứ có thể xem như là một đòn kết liễu bởi vì chỉ có thể dùng khi đối phương đang có trên mình những loại tổn thương gần c·hết.

Bởi vì u linh thể mà Apollo chiếm dụng đã quá nát, chưa kể lúc nãy hắn còn hứng chịu gần như hoàn toàn v·ụ n·ổ nên trạng thái nguy kịch của hắn căn bản là đã chạm tới gần như đỉnh điểm và Wendigo chỉ chờ đến khi hắn bất cẩn nhất để tung ra đòn này.

Trong tình huống này đều như để Wendigo chạm vào u linh thể thì Apollo chắc chắn c·hết và dù hắn có bằng cách nào đó đẩy được đối phương ra xa đi chăng nữa thì giáp thái dương cũng đang dần sụp đổ rồi, quả cầu năng lượng lẫn 8 tia nguyên tố ở thế đối mặt vẫn cần phải được giải quyết.

Vì vậy nên Apollo quyết định tiếp tục đổ thêm năng lượng vào giáp thái dương, hắn làm vậy không phải là để sửa chữa nó vì hắn cảm nhận được cấu trúc của giáp thái dương đã bị sụp đổ bởi khả năng của Wendigo rồi.

Thứ mà Apollo nhắm tới đó chính là tiếp tục dồn thêm năng lượng vào rồi trực tiếp kích nổ giáp thái dương như là một đòn thái dương bạo phát, cảm nhận được nguy hiểm tới bất chợt nên Wendigo cũng trong vô thức thu tay lại vào thế phòng thủ.

Với Wendigo thì việc g·iết c·hết kẻ địch trước mắt chỉ là chuyện nhỏ nếu như phải so với việc hắn có khả năng sẽ phải c·hết nếu như muốn đổi mạng với đối phương và điều đó cũng đã tạo ra một khoảng hở để Apollo có thể tạo ra một đòn thái dương bạo phát kế tiếp.

Đúng lúc đó thì Onbu khổng lồ ở bên ngoài tường thành bắt đầu kêu lên, năng lực của nó không phù hợp trong chiến đấu trực diện nhưng bởi vì cơ thể khổng lồ cùng khả năng phòng thủ tốt nên nó rất khó để bị g·iết.

Điểm mạnh nhất của Onbu chính là hỗ trợ, dưới sự ảnh hưởng của tiếng kêu vừa rồi thì những kẻ đang đứng ở bên trong thành bang Helios ngoại trừ Apollo đều được ban tặng một lớp lá chắn ảo và tự dưng Apollo bị thất thần trong 1 khoảnh khắc nhỏ.

Đây cũng chính là một năng lực khác của Onbu và cũng chỉ vì 1 khoảnh khắc ngắn ngủi đó Apollo đã mất khống chế với đòn thái dương bạo phát này khiến nó không thể nào đạt được hiệu quả tốt nhất.

Cả Wendigo cùng Gévaudan đều thành công thủ qua được đòn thái dương bạo phát vừa rồi một cách dễ dàng nhưng mọi chuyện chưa kết thúc ở đó.

Thông Lung đạp gió trời như leo núi, không biết từ lúc nào nó đang lên tới đỉnh đầu của Apollo phải cả chục mét rồi trực tiếp thở ra một ngụm khói đen bao bọc lấy bản thân và ngưng thực thành một quả cầu sắt lao thẳng xuống ngay bên dưới.

Lựa chọn tốt nhất vào lúc này chính là lách sang một bên để né khỏi đường rơi của quả cầu sắt này nhưng vấn đề ở đây là Apollo đã bị giam trên cùng một đường thẳng với Thông Lung và không thể di chuyển ra khỏi đây được.

Ngay khi Apollo muốn làm thứ gì đó để thoát khỏi tình huống này thì tiếng kêu lúc nãy lại vang vọng vào khiến hắn trở nên đờ đẫn trong một khoảnh khắc khiến hắn lỡ mất một nhịp và chỉ có thể cố gắng chống đỡ lấy.