Chương 228: Biến số can thiệp.
Cực•Lãnh địa: Vùng đất Mặt Trời không bao giờ lặn.
Cuối cùng thì Apollo bắt buộc cũng phải thông qua lãnh địa để có thể tự mở ra cho riêng hắn một con đường, hắn không thể để bị Thông Lung đè thẳng xuống bên dưới được vì cảnh tượng lúc đó sẽ là Châu Phàm ở bên trên nhìn xuống kẻ đang chật vật dưới đất như hắn.
Khi còn sống Apollo đã phải chịu quá nhiều sự coi thường như vậy rồi, thậm chí trước khi c·hết bên cạnh với cảm giác bất lực và ngu xuẩn khi dám thách thức vua anh hùng Gilgamesh ra thì hắn chẳng cảm thấy gì từ ông ta cả.
Cảm tưởng như trong mắt Gilgamesh thì Apollo thực sự chẳng đáng để bận tâm đến, không khác gì một hạt bụi lơ lửng khắp không gian vậy và với hắn thì đây chính là sự sỉ nhục còn lớn hơn cả việc bản thân bị khinh thường.
Cũng vì thế nên Apollo rất n·hạy c·ảm với việc luôn bị đặt ở bên dưới kẻ khác cũng như bị áp lực vì điều đó, hơn cả việc mở lãnh địa thật ra cũng là một đầu đường để giải quyết hết những việc quá đỗi khó khăn.
Sau khi Apollo mở ra lãnh địa thì không gian xung quanh cũng bắt đầu thay đổi, điều này cũng có nghĩa là những khu vực này đều thuộc vào phạm vi ghi đè lên thực tại của lãnh địa vùng đất Mặt Trời không bao giờ lặn này.
Bên cạnh đó thì phần nội dung, vị trí của Apollo hiện tại nghiễn nhiên chính là trời và thái dương còn với những kẻ mà hắn coi là kẻ thù đều là ở bên dưới mặt đất, các lục địa được Mặt Trời hay bản thân hắn ban xuống ánh sáng.
"Xác nhận phạm vi lên tới hơn 20km và vẫn đang có xu hướng mở rộng ra thêm."
"Nội dung trên bầu trời quá mức trừu tượng nhưng dưới mặt đất này thì hoàn toàn ngược lại."
Đây là lần đầu tiên mà nhà họ Châu được tiếp xúc trực tiếp với một lãnh địa thực sự nên việc đầu tiên mà bọn họ làm thay vì cảm thấy choáng ngợp hay tuyệt vọng gì đó như Apollo vẫn tưởng là thu thập số liệu cũng như ghi chép lại mọi thứ.
"Theo như thông tin mà chúng ta có thì lãnh địa đại diện cho góc nhìn thế giới lý tưởng của kẻ triển khai nên đây chính xác là thế giới mà tên Apollo kia luôn mường tượng về, một thế giới nơi mà tất cả đều ở dưới mặt đất còn hắn thì ở trên trời và cũng là Mặt Trời hệt như thần linh vậy.
Đây chính là phần nội dung chính còn cảnh quan môi trường thì chỉ đơn giản là chúng ta hay những kẻ bên dưới mặt đất bị hắn cho rằng là sự tồn tại đơn bào hoặc rất đơn giản nên cảnh quan dưới này cũng chẳng khá khẩm là mấy, căn bản là như mấy đứa trẻ cầm bút màu lên vẽ mấy nét nguệch ngoạc trên tường.
Còn hắn hay là trời thì là tinh hoa của nghệ thuật trong mắt của hắn, quả thật là cái danh anh hùng của nghệ thuật này không phải nói cho có mà hắn thực sự có góc nhìn nghệ thuật rất tốt và trừu tượng nhưng lại quá bệnh hoạn trong những góc nhìn khác."
Lão Daniel thông qua vốn hiểu biết cùng kinh nghiệm được tích trữ của mình để đưa ra vài lời nhận xét, căn bản thì điều này cũng đã gần với sự thật lắm rồi do lãnh địa không phải là thứ tồn tại ở cái thời đại mà thượng nhân sinh sống.
Lãnh địa là một sản phẩm được tạo ra bởi nhóm 10 thiên tài vĩ đại nhất lịch sử, bên cạnh với thành tựu của chung này thì từng kẻ trong số bọn họ đều có những đóng góp riêng như hệ thống sức mạnh được sử dụng hiện tại hay thậm chí là nghiên cứu về linh thể.
Trong số 10 thiên tài đó thì cũng có vài kẻ có gốc gác từ thượng nhân đơn cử như ứng cử viên của không gian chẳng hạn, nếu không phải thần vị không gian vẫn được Không Gian nắm giữ thì cô ta đã sớm thành thần từ lâu lắm rồi.
Vậy nên Apollo cũng chỉ mới được tiếp xúc với khái niệm lãnh địa sau khi tỉnh giấc tại thế giới này, cũng chính vì vậy nên góc nhìn thế giới của hắn đã rất khác so với ngày xưa, thậm chí cho rằng bản thân thực sự có tư cách để làm thần.
"Tuy đã sớm nghe đồn về chuyện Sơn Hải Kinh là một trong những con bài tẩy của gia tộc nhưng không ngờ lại kinh khủng đến tầm cỡ này."
Thật ra Zehy nói cũng không sai, Sơn Hải Kinh hiện tại đang phong ấn bao nhiêu thứ cũng chẳng ai biết được nhưng nếu mỗi con quái vật bị giam trong đó đều được như thế này thì khả năng cao đó chính là tận thế.
"Sơn Hải Kinh chưa bao giờ là một mối nguy hại cả, nếu không thì các đời trước đã không phân ra một nhánh để tiếp tục bắt thêm quái vật được phong ấn tại các thánh khí, v·ũ k·hí giai thoại khác nhau vào bên trong Sơn Hải Kinh.
Bên cạnh đó thì Sơn Hải Kinh không cùng một loại với Necrnomicon, Necronomicon trước tận thế cùng lắm chỉ là một sản phẩm của trí tưởng tượng nhưng Sơn Hải Kinh lại có thể xem là tài liệu ghi chép về lãnh thổ của Trung Hoa cổ đại.
Tức là Sơn Hải Kinh thực sự có thật nên đáng lý ra cùng lắm nó chỉ được phân loại vào nhóm v·ũ k·hí ẩn chứa giai thoại như thập đại danh kiếm thôi mới phải, đằng này nó lại được công nhận là thánh khí nên bản thân nó cũng có điểm đặc biệt của mình.
Thứ mà chúng ta nên lo lắng nhất hiện tại đó chính là tên Apollo kia, nếu hắn chỉ có như thế này thôi thì năm xưa hắn đã chẳng thể nào thắng được trận kia, thậm chí bên phía thành bang Helios còn là thắng thảm và gần như c·hết sạch trong khi chỉ thành công phong ấn hắn vào kết giới."
Lý do Châu Phàm tự tin như vậy khi nhắc tới Sơn Hải Kinh là vì anh ta hay nói đúng hơn là những kẻ nắm giữ Sơn Hải Kinh qua các đời đều biết được một chút chuyện có liên quan đến mấy vấn đề đáng quan ngại như này.
Nhờ đó nên kể cả trong tình huống xấu nhất là Sơn Hải Kinh hỏng rồi những thứ bị phong ấn bên trong Sơn Hải Kinh được giải phóng ra bên ngoài đi chăng nữa thì Châu Phàm vẫn có thể đảm bảo rằng nhà họ Châu sẽ không bị sao cả.
Thậm chí đến cả đám được Châu Phàm thả ra nói thật là bọn chúng cũng chẳng lêu lổng bên ngoài được quá lâu đâu, sau một khoảng thời gian nhất định thì chúng kiểu gì cũng sẽ tự mình trở lại để nhờ Châu Phàm nhốt lại thêm một lần nữa.
Cái khế ước tạm thời kia thật ra chỉ là một bức bình phong không hơn không kém, quan trọng nhất là ở chỗ kẻ nắm giữ Sơn Hải Kinh chính là kẻ đã, đang và sẽ cầm lấy đầu chuôi trong mối quan hệ này.
Mà nhận xét của Châu Phàm về Apollo cũng chẳng sai, nếu chỉ riêng Gévaudan thôi đã khiến hắn chật vật vậy rồi thì hắn đã sớm c·hết dưới mũi thương của kỵ sĩ đầu tiên huống hồ tình huống lúc nãy là một mình Gévaudan đã tạo ra những sự khó chịu cho hắn vậy rồi.
Còn về phần kỵ sĩ đầu tiên thì sao? Ông ta không chỉ đơn thuần là mạnh hơn Gévaudan rất nhiều mà bên cạnh ông ta còn có rất nhiều kẻ mạnh khác ít cũng phải ngang bằng với đám đang có mặt ở đây và được một bước đầu tiên khác là đại học giả hỗ trợ.
Ấy vậy mà cái đội hình đó cũng chỉ dừng lại ở mức độ thắng thảm Apollo và gần như c·hết sạch chỉ để có thể phong ấn thành công hắn? Không lý nào hắn lại chỉ có như vậy thôi được nên Châu Phàm vẫn đang chờ đến khi hắn thực sự chịu không nổi rồi đánh hết sức thì mới can thiệp vào.
"Nói vậy thì cũng có nghĩa là ngài đã có cách xử lý lãnh địa này rồi?"
Những lời nói vừa nãy của Châu Phàm thực sự khiến mọi người có chút suy ngẫm nhưng với những kẻ đã tự nhận thức được rằng bản thân sẽ phải c·hết ở đây rồi thì điều đó không khiến bọn họ bận tâm quá lâu.
Thay vào đó thì bọn họ cảm thấy hứng thú với chuyện Châu Phàm định làm thế nào để phá vỡ được thế cục như hiện tại đây, dù sao đã vào tới trong lãnh địa rồi thì khả năng trở ra cơ hồ bằng không rồi.
Đó còn chưa kể bởi vì phạm vi của lãnh địa này quá rộng nên việc có một bên phá đi lớp vỏ của lãnh địa từ bên ngoài để giải cứu bọn họ là một chuyện quá đỗi viễn vông.
"Ta muốn thông qua thuộc tính phá hủy môi trường của Cửu đầu xà để ghi đè trực tiếp lên lãnh địa."
Cửu đầu xà là một sinh vật huyền bí thuộc thần thoại Trung Hoa cổ đại, nó sở hữu thân rắn cùng 9 cái cổ dài nhưng phần đầu lại là đầu người, ngoài những mô tả về ngoại hình ra thì khả năng của nó có rất nhiều nét tương đồng với Hydra trong thần thoại Hy Lạp.
"Theo tôi nhớ thì Cửu đầu xà có rất nhiều nét tương đồng với Hydra trong thần thoại ngoại trừ việc Hydra cơ hồ là bất tử, cơ thể đến thần thánh cũng khó tổn hại được kết hợp với khả năng hồi phục kinh khủng ra thì cả hai đều sở hữu loại độc c·hết người."
Một trong bảy chuyển chức lần 3 đi cùng với Châu Phàm tên là Châu Hữu Vu thuộc dòng chi thứ đã lên tiếng giải thích cho mọi người về khả năng của Cửu đầu xà nhưng nếu chỉ có như vậy thôi thì Châu Phàm có hơi quá tự tin quá vào khả năng của Cửu đầu xà.
Bọn họ không rõ lý do tại sao Hydra lại khác quá nhiều so với trong thần thoại đến như vậy khi nó không còn sở hữu loại độc tố có thể khiến thần thánh cũng phải kêu cha gọi mẹ nữa mà thay vào đó là 8 loại nguyên tố khác nhau hay là Cửu đầu xà cũng bị đổi khả năng so với thần thoại?
"Ngươi kể thiếu rồi, Hydra quả thật là sở hữu cơ thể bất hoại cùng khả năng hồi phục siêu tốc và đi kèm với điểm yếu chí mạng ở phần cổ nhưng Cửu đầu xà lại không sở hữu những đặc điểm nói trên.
Bù lại thì độc tố của nó luôn chảy ra khắp mọi nơi trên cơ thể chứ không cần phải tiết ra từ miệng như Hydra nên dù nó không cố ý đi chăng nữa thì tại nơi mà nó xuất hiện đều không sớm thì muộn cũng sẽ trở thành vùng đất c·hết.
Căn bản là những nơi mà nó đi ngang qua hay nghỉ lại đều không phải là nơi mà sinh vật sống có thể dừng lại được nên ta muốn thông qua khả năng này của nó để ăn mòn lãnh địa."
Suy nghĩ của Châu Phàm rất ngớ ngẩn vì lãnh địa vốn dĩ là một vùng không gian được ghi đè lên thực tại gốc và mọi nội dung bên trong lãnh địa đều không thể bị tác động vào được nên việc muốn thông qua khả năng của Cửu đầu xà để thay đổi nội dung của lãnh địa là không thể.
Dù sao lãnh địa cũng là thế giới quan lý tưởng được hiện thực hóa ở cấp độ lý niệm của kẻ triển khai nhưng Châu Phàm không lý nào lại không biết điều này được nên khả năng cao là câu này có ý khác.
"Là kết giới, độc của Cửu đầu xà có thể ăn mòn cả kết giới!?"
Một người khác trong đoàn bảy chuyển chức lần 3, Châu Phàm Ca bắt đầu lên tiếng và rõ ràng ý định của Châu Phàm đã bị ông ta đoán được rồi, về căn bản là anh ta quả thật muốn dùng độc của Cửu đầu xà để ăn mòn kết giới thật.
"Chuyện này khả thi nào?"
Jock tuy biết rằng vấn đề ở trình độ cao như vậy thì ông ta rất khó để có thể can thiệp vào nhưng câu chuyện muốn dùng độc để phá hủy một thứ gì đó như trận pháp, ràng buộc hay thậm chí là kết giới đều quả thật là quá viễn vông với ông ta thật.
"Độc của Cửu đầu xà thực sự có thể ăn mòn được kết giới nhưng dù sao thì lãnh địa cũng là một dạng kết giới hoàn hảo chỉ xuất hiện trên lý thuyết nên có khả thi hay không thì ta không biết nhưng ta vẫn muốn thử bằng mọi giá."
Phải, hiện tại bọn họ đã hết sự lựa chọn rồi, tuy Jock có thể thông qua khả năng của chức nghiệp Striker để thử đấm thủng cả lãnh địa nhưng nó quá rủi ro vì phụ thuộc quá nhiều vào tự thân Jock nên Châu Phàm mới muốn dùng một cách đảm bảo hơn.
Kể cả khi độc tố của Cửu đầu xà có thể ăn mòn được kết giới của lãnh địa đi chăng nữa thì vẫn cần tốn rất nhiều thời gian và trong lúc đó thì bọn họ bắt buộc phải đối mặt với Apollo khi đang đứng trên lãnh địa của chính hắn.
Đúng lúc đó thì Mặt Trời ở trên đầu bọn họ đột ngột trở nên cháy bỏng hơn trông thấy, thậm chí dù bọn họ đang đứng ở dưới mặt đất mà vẫn có thể dễ dàng thấy được vầng thái dương đang bao bọc lấy q·uả c·ầu l·ửa khổng lồ kia.
Và từ vầng thái dương đó bắt đầu bắn ra hàng chục, hàng trăm viên thiên thạch khác nhau bao phủ lấy cả bầu trời, thấy vậy thì tất cả đều ngay lập tức vào tư thế chiến đấu.
"Chúng ta đang đứng trên lãnh địa, mọi đòn t·ấn c·ông mà kẻ địch phát động đều sẽ đi kèm với hiệu ứng tất trúng nên đừng cố gắng phòng thủ, thay vào đó hãy nhắm tới việc cố gắng triệt tiêu đòn t·ấn c·ông trước khi chúng chạm tới chúng ta!"
Cả 11 người đang có mặt ở đây đều nhanh chóng lấy ra những v·ũ k·hí ẩn chứa giai thoại, thánh khí thân thuộc của mình, trong số đó có không ít những món đồ khá kỳ quái như thương của Bá tước máu Dracula chẳng hạn.
Về phần Châu Phàm thì anh ta lấy ra một cái mặt nạ được các vu sư mang khi cúng tế thần linh cùng với một con dao lễ tế ra, một trong số những chức nghiệp của anh ta có liên quan đến thuật Voodoo nên cũng lôi ra dùng luôn.
Về căn bản thì lúc này mọi người đã vào sẵn tư thế sẵn sàng rồi nhưng trước những viên thiên thạch không ngừng lao từ trên bầu trời xuống như thế này thì bọn họ lựa chọn triệt hạ chúng bằng những đòn t·ấn c·ông từ xa.
Lão Daniel sử dụng cây gậy của mình để triệu hồi ra hàng trăm cây hoa hướng dương phiên bản thu nhỏ, chỉ cao ngang 1m6 của cái cây khổng lồ trước đó để liên tục tung ra những đòn hỏa lực dọc khắp bầu trời để phá hủy toàn bộ những viên thiên thạch.
Những người còn lại sẽ xử lý những gì còn sót lại như những mảnh vỡ hoặc những viên thiên thạch ở ngoài tầm đang phóng tới chỗ nơi mà nhóm người được di tản đang đứng ở ngoài thành.
Vị trí hiện tại của nhóm người này tương đối an toàn do bọn họ được Onbu bảo vệ nhưng dù sao thì Onbu cũng không chuyên về mảng t·ấn c·ông và hầu hết chiến lực ở nhóm này đều chỉ là người bình thường nên những người có thể chiến đấu phải lo liệu rất nhiều thứ cùng một lúc.
Đương nhiên độ hiệu quả này khiến Apollo không được vừa ý cho lắm vì ở lần trước khi hắn đối đầu với thành bang Helios thì đòn này cơ hồ đã diệt được phân nửa quân số rồi.
Lý do duy nhất là vì thời đó chưa được tiếp xúc với khái niệm lãnh địa quá nhiều nên dù cho bọn họ có mạnh hơn những kẻ mà Apollo đang đối mặt hiện tại rất nhiều lần đi chăng nữa thì chẳng ai lại đi chủ động t·ấn c·ông trong cái thế mà có thể dễ dàng phòng thủ như thế này cả.
Chính vì lẽ đó nên hiệu ứng tất trúng đã mang lại rất nhiều kết quả bất ngờ cũng bởi vì sự phản kháng quá mức thành công này nên Apollo cũng bắt đầu bước sang giai đoạn tiếp theo khi giờ đây bầu trời đã được chia thành 8 khu vực khác nhau.
Vị trí của tất cả những người đang đứng ở dưới mặt đất cũng lần nữa bị xáo trộn chia ra nhiều khu vực khác nhau, đây là một trong những tác dụng khác của đặc tính Mặt Trời chiếu rọi muôn nơi.
3 lần dịch chuyển này thật ra không chỉ đơn thuần dịch chuyển mà là sắp xếp lại vị trí trong lãnh địa, cái bóng không phải là được dịch chuyển mà là thông qua đặc tính để sắp xếp lại vị trí của Mặt Trời hay chính hắn để ngay lập tức chạy tới rìa của lãnh địa.
Lần sắp xếp đầu tiên này Apollo đã trực tiếp ảnh hưởng đến toàn lãnh địa và sắp xếp lại tất cả khiến mọi thứ bị đảo lộn hết cả lên và đội hình được tụ tập hoàn chỉnh của phía Châu Phàm giờ đây cũng đã bị xé lẻ ra cho 8 khu vực.
Mỗi khu vực đều có một cảnh tượng khác nhau tùy thuộc vào mục đích đằng sau nó nhưng rõ ràng cũng chỉ như vậy thôi đã khiến tất cả những người ở bên dưới phải đề cao cảnh giác lên gấp nhiều lần rồi.
Mưa được xem là ân sủng mà bầu trời dành cho những sinh vật dưới mặt đất nhưng đồng thời nó cũng sẽ mang tới sự c·hết chóc ở những thời khắc nhất định và vào lúc này trời đã bắt đầu đổ "mưa" rồi.
Khu vực đầu tiên nơi mà bầu trời được bao phủ bởi đám mây lấp lánh ánh bạc, cơn mưa ở đây rất đặc thù vì nó dần trĩu nặng nhưng không hề có bất cứ giọt mưa nào rơi xuống cả mà là cả đám mây nặng trĩu đó dần dần rơi thẳng từ trên bầu trời xuống.
Đi kèm với đó là những tia sét làm từ bạc không ngừng rơi thẳng từ trên bầu trời xuống và đ·ánh c·hết mục tiêu trước cả khi đám mây thực sự hạ xuống rồi đè nát phần cơ thể của bọn họ thành thịt vụn.
Khu vực thứ hai là một trong những nơi an toàn nhất khi ở đây mưa rất bình thường, thậm chí còn là rất chậm, chẳng qua là không khí tại nơi này quá nặng tạo ra lực cản hệt như khi đang ở dưới nước vậy.
Khu vực thứ ba là mưa độc, nơi mà cơn mưa cực độc liên tục rơi xuống khiến không chỉ nước mưa mà ngay cả mặt đất cũng bị nhiễm độc một cách nặng nề, đáng sợ hơn đó chính là lẩn trong cơ mưa này còn ẩn chứa trứng độc vật khiến nơi này càng nguy hiểm hơn.
Khu vực thứ tư là mưa laser, từng đoạn tia laser liên tục rơi xuống khu vực này khiến mặt đất nơi đây thủng lỗ chỗ và nhiều khi còn có chùm tia laser rơi thẳng xuống khiến cả một khu vực b·ị đ·ánh ra một lỗ to đùng.
Khu vực thứ năm có cơn mưa máu khi bất cứ ai bị dính phải nước mưa đều sẽ dần trở nên mất kiểm soát, dính càng nhiều thì lại càng bị phát dại đến mức độ sẵn sàng cắn xé những sinh vật sống khác trong tầm mắt để ăn tươi nuốt sống mọi thứ trong cơ thể của bọn họ.
Khu vực thứ sáu lại là một nơi an toàn khác khi nơi này trời quang mây tạnh, đồng cỏ mênh mông đi kèm với những ngọn gió thoáng qua không có chút dấu hiệu nào của mây mù.
Trong khi đó thì khu vực thứ bảy là nơi mà rất nhiều thiên thạch rơi xuống nơi này khiến mặt đất bị tạc cho thành nhiều hố trên đó và luôn bị thay đổi hình dạng bởi vì cơn mưa thiên thạch tại nơi này hoàn toàn không có dấu hiệu dừng lại.
Cuối cùng là khu vực thứ tám với cơn mưa t·hiên t·ai, nơi mà mảnh địa chất luôn biến động khiến nơi này không ngừng bị đ·ộng đ·ất, thỉnh thoảng còn có cả n·úi l·ửa p·hun t·rào đi kèm với đó là những cơn bão và gió lốc đủ để cuốn bay mọi thứ trên đường di chuyển của nó.
Apollo đã tạo ra những thứ này thông qua thay đổi cùng tạo ra một số ràng buộc mới lên lãnh địa của hắn, đương nhiên không hề có ràng buộc nào là đảm bảo 100% cả nên vẫn luôn có những lỗ hổng bên trong đó.
Chỉ là có một vài người không muốn tiếp tục chơi cái trò này với hắn nên bắt đầu với khu vực đầu tiên một cái cây khổng lồ được gọi lên và trực tiếp đánh tan đám mây đang không ngừng hạ xuống nơi này.
Khu vực thứ ba thì chỉ với một cú đấm trời lại trong lại như bình thường, khu vực thứ tư bị xóa sổ hoàn toàn bởi một tia năng lượng khổng lồ bắn dọc khắp bầu trời.
Khu vực thứ năm máu tại nơi này được ngưng tụ lại thành những cây thương rơi xuống mặt đất, khu vực thứ bảy thì ràng buộc bị sửa chữa lại thành bởi kẻ khác.
Cuối cùng là khu vực thứ tám thì một cánh tay màu đen khổng lồ chui thẳng từ dưới mặt đất lên, xuyên qua những tầng mây rồi trực tiếp cầm lấy Mặt Trời lên cao rồi lôi thẳng nó xuống dưới mặt đất.
Theo lý bình thường thì Mặt Trời vốn dĩ là thứ không thể bị tác động vào theo theo nội dung của lãnh địa này nhưng Apollo lại là vật chủ hữu hình của Mặt Trời nên khó không có nghĩa là không thể.
Nhất là khi Châu Phàm đã thông qua một lễ tế đơn giản để giao tiếp với Papa Legba để mượn nhờ sức mạnh của một thứ quá đỗi to lớn nhưng cũng ở ngay gần bọn họ, anh ta đã mượn được một cánh tay của Death, thứ đang chờ sẵn tại hiện trường để thu lấy linh hồn của những kẻ sẽ c·hết trong trận chiến này.
Nhưng chẳng gì làm Death hứng thú hơn linh hồn của hai kẻ đã trốn tránh c·ái c·hết từ rất lâu trước đây, nếu không phải bởi vì linh hồn của kẻ kia đã sớm được đánh dấu thì hắn đã mang Apollo đi rồi nên cho Châu Phàm mượn một tay thật ra cũng đại diện cho việc nó muốn can thiệp vào.
...
"Một cách lách luật thông minh."
"Điều đó cũng có nghĩa là nó đã dần sinh ra ý thức và biết dùng nhiều chiêu trò hơn thay vì chỉ biết nhìn chờ đến lúc thích hợp mới được thu linh hồn của kẻ đ·ã c·hết rồi."
"Việc thu thập được linh hồn của kẻ trốn tránh c·ái c·hết dù vô tình hay cố ý đều mang tới rất nhiều lợi ích cho những tập sự như nó, dù sao nó cũng đã được nếm vị ngọt kia một lần rồi nên chẳng lý nào nó lại không muốn khi đang có một mục tiêu quá đỗi ngon ăn ngay trước mắt cả."
"Vậy đây là biến số mà ngươi nhắc tới? Nhưng kể cả vậy thì nó chỉ có thể thu được những gì còn sót lại nếu như những đứa trẻ này thành công g·iết được mục tiêu mà thôi và đó không phải là kết cục mà chúng ta đã thấy được."
"Chỉ là vô tình mà thôi, đây khả năng cao là một biến số được sinh ra nhằm cảnh báo chuyện ta đã tác động vào con kiến kia để thúc đẩy nó tạo ra biến số có lợi cho ta, nó yêu cầu ta trả nghĩa cho nó.
Tuy bản thân con kiến kia không thể nhận thức được những chuyện này nhưng dù sao thì nó vẫn là chung một loại với đám kia, ngay cả khi nó không biết gì đi chăng nữa thì muốn đạt được lợi ích từ nó cũng phải bỏ ra được một cái giá tương ứng."
"Ngươi có thể thử trốn tránh nó."
"Nhân quả có hại giữa ta và nó không được giải quyết vào lúc này thì quá 99% khi nó đã trưởng thành thì ta sẽ bị liên can vào, thậm chí có khi ta còn bị nó cầm dao dí vào cổ bởi vì một vấn đề nào đó với đầu nguồn là nhân quả này.
Năm xưa lão già bị mấy lần rồi nên ta không dám liều đầu, nó lớn thành như Aura thì còn đỡ chứ mà như nữ tư tế thì có khi ta thành đồ ăn vặt của nó mất."