Chương 218: Sức mạnh hủy diệt của tiệm cận bước đầu tiên.
U linh thể dưới khả năng điều khiển của cái bóng bắt đầu bùng nổ thành vô số hình dạng khác nhau và cũng nhanh chóng bao bọc lấy toàn bộ những kẻ đang có mặt trong tầm bán kính 10m xung quanh nó.
Chỉ là đòn này vẫn chưa đủ để g·iết được bất cứ ai cả, một phần là vì khả năng kiểm soát của cái bóng chưa được khiến khả năng biến hình quá bất ổn tạo ra nhiều hình thù không mang đủ sát thương lúc cần thiết.
Phần còn lại thì chỉ đơn giản là vì bọn họ cũng chẳng phế vật đến mức độ sẽ c·hết chỉ với một đòn đơn giản như vậy, thậm chí bọn họ còn không ngừng cố gắng đánh trả và dần thoát ra được khỏi tầm bắt của cái bóng.
Chưa kể những kẻ đứng ở ngoài cũng không phải dạng ăn không ngồi rồi nên cả hai bên đều phối hợp t·ấn c·ông từ trong và ngoài cùng một lúc ở mọi góc độ khiến cho cái bóng bất giác phải thu u linh thể lại.
Cái bóng lúc này có chút tự bế, nó đang tự hỏi chuyện là vì khả năng điều khiển của bản thân thực sự quá phế vật hay là vì u linh thể này chưa đạt tới độ chín như dự tính nên chưa mạnh được như mong muốn hay là vì những kẻ này đều mạnh đến vậy nữa.
Mà mặc kệ vì lý do gì đi chăng nữa thì cái bóng tin rằng nếu như cứ tiếp tục đánh tiêu hao chiến như thế này thì chắc chắn phía nó sẽ là bên mất trắng, có thể bên địch sẽ tổn thất vài người nhưng nó sẽ c·hết và cả Steven cũng tương tự như vậy.
'Không được, tiếp tục cứng rắn phản kháng vào lúc này không phải là một cách để giải quyết vấn đề, mục tiêu hiện tại là ưu tiên hội ngộ với bản thể, bản thân không thể để bị giam cầm ở đây mãi được.
Tuy bên trên có rất nhiều kẻ mạnh nhưng nếu vận dụng tốt những gì còn sót lại thì không phải là không thể bày ra một con đường chạy thẳng đến chỗ của bản thể, chỉ là có chút đáng tiếc những gì mà ta đã tích lũy được xuyên suốt thời gian qua.'
Sau khi đã quyết tâm với sự lựa chọn của mình rồi thì cái bóng không còn nghĩ nhiều nữa, thay vào đó thì nó bắt đầu đưa ra những động thái của mình bằng cách lần nữa phồng to u linh thể lên giống như lúc nãy.
Thấy vậy thì đội hình của nhà họ Châu cũng có chút sự thay đổi, dàn sau vẫn duy trì lượng hỏa lực cần thiết để q·uấy n·hiễu cũng như tìm ra được điểm mấu chốt trong khi dàn trước khi sẵn sàng hỗ trợ cho dàn sau cũng như chuẩn bị đối phó với khả năng bắt giữ.
Nhưng ở lần này thì u linh thể dưới sự khống chế của cái bóng không trực tiếp căng phồng ra rồi nuốt chửng mọi thứ trong tầm bán kính 10m nữa mà nó từ từ dãn nở dần ra và khi chạm đến bán kính 5m thì nó trực tiếp tạo ra một lượng năng lượng lan tỏa khổng lồ thắp sáng toàn bộ khu vực trăm mét xung quanh đó.
Thế giới bóng vốn dĩ yên tỉnh và đen tối giờ đây bỗng chốc được thắp sáng bởi một nguồn sáng cực kỳ chói mặt, với những kẻ đứng gần phạm vi ảnh hưởng của v·ụ n·ổ thì bọn họ thậm chí còn bị đờ đẫn ra mất mấy giây do não bộ không phản xạ kịp với những chuyện đang xảy ra.
Đây cũng chính là thứ mà cái bóng mong muốn, dưới sự điều khiển của nó thì những mảnh vỡ nhanh chóng hợp lại thành một thêm một lần nữa và trực tiếp sử dụng ảnh hưởng từ v·ụ n·ổ để lao thẳng lên bên trên tạo ra hiện tượng mà Châu Phàm đã thấy ban đầu.
Bóng đang không ngừng sôi sục và ngay sau đó thì từ bên trong nó một cột sáng chói rọi thẳng đến trời xanh bắt đầu lan tỏa ra khắp cả vùng trời, thậm chí dư chấn còn sót lại cũng đủ để hất văng những vật thể xung quanh đó đi ra xa.
Ngay cả đội hậu cần lẫn Erwin cũng b·ị đ·ánh bay lui ra hơn 10m và hoàn toàn bị cột sáng cùng dư chấn của nó làm cho choáng ngợp dẫn tới chưa thể ngay lập tức đưa ra bất cứ phản ứng nào được còn Châu Phàm thì vẫn đứng yên tại chỗ trong khi nhìn vào trung tâm của cột sáng lúc này.
Mọi chuyện bắt đầu đi lệch khỏi dự kiến ban đầu rồi đấy nhưng ba tên kia vẫn còn ở đây nên Châu Phàm cũng chẳng có lý do gì để can thiệp vào cả, mà chắc hẳn cả ba cũng đã nhận thức được thứ đang ẩn bên trong cột sáng và muốn thông qua đó để đột phá thẳng lên trời xanh rồi.
Đúng như Châu Phàm đoán, cái bóng đang muốn vận dụng cột sáng này để làm t·ê l·iệt những kẻ ở trên này trong khi hắn thì thông qua đó để bay thẳng lên tầng trời nhưng làm như vậy thì chẳng khác gì coi thường nhà họ Châu cả.
Nắm đấm hủy diệt lại một lần nữa được tung ra và thật khó tin khi nó đấm vỡ tan cả cột sáng khổng lồ kia hệt như thủy tinh vậy, thật sự vô lý khi ánh sáng còn chẳng phải là một loại vật chất có kết cấu cụ thể.
Cú đấm này căn bản là đã phủ nhận lại khái niệm thường thức và trực tiếp tạo ra kỳ tích, trong khi cái bóng vẫn còn chưa kịp đưa ra một động tác kế tiếp thì một sợi rễ khổng lồ mọc thẳng từ dưới đất lên đã nhanh chóng quét ngang qua cả cơ thể của nó.
Nếu đây thực sự là một cơ thể vật lý thông thường thì đòn vừa rồi căn bản là có thể dễ dàng đ·ánh c·hết cả chuyển chức lần 2 cực hạn và khiến chuyển chức lần 3 vào trạng thái gần đất xa trời nhưng may mắn đây lại là u linh thể.
Linh hồn vốn dĩ là một sự tồn tại siêu hình và hệt như Ghost của chủng Undead vậy, linh hồn trong điều kiện bình thường sẽ không bị tác động vào bởi những đòn t·ấn c·ông vật lý nên đòn vừa nãy căn bản là không ảnh hưởng được đến cái bóng.
Có điều ngay sau đó thì trên sợi rễ khổng lồ kia đã nhanh chóng nở ra vô vàn những bông hoa màu vàng khác nhau dọc từ bên dưới tới tận gần ngọn rễ còn tại ngọn rễ thì cũng bắt đầu nứt toác ra và từ đó một bông hoa khổng lồ nở rộ.
Phần cánh hoa của nó thon gọn, có 5 cánh, phần nhụy thì dày ra đầy ắp phấn hóa và vùng đất nơi mà bông hoa khổng lồ này cắm rễ càng ngày càng trở nên khô cằn.
Thậm chí đến mức độ có thể thông qua các giác quan thông thường để nhận ra chuyện này, sự sống trong khu vực này đang bị bông hoa khổng lồ kia dần hấp thụ hoàn toàn.
Đến cả bản thân cái cây cũng càng ngày càng trở nên khô héo đi trông thấy và vô số những bông hoa nở rộ trước đó thì đã hoàn toàn ếu tàn rồi tan thành tro bụi.
Bông hoa khổng lồ cũng vì thế càng ngày càng trở nên rực rỡ hơn và cuối cùng thì từ chính giữa tâm của nó bắn ra một tia sáng hủy diệt kéo dài hàng kilometer phá hủy mọi thứ mà nó đi ngang qua, đến cả những dãy núi ở phía đằng xa bị nó lướt qua rồi cũng nhanh chóng sụp đổ hoàn toàn ngay sau đó.
Mục tiêu của đòn t·ấn c·ông này đương nhiên là cái bóng và sự thật là nó cũng có thừa thời gian để chạy khỏi trung tâm của đòn t·ấn c·ông ngay sau khi đòn quật roi kia thất bại nhưng không biết từ bao giờ nó đã bị đóng hộp hoàn toàn trong một trận pháp và nó càng ngày càng thu nhỏ dần.
Ban đầu thì nó hệt như một tờ giấy 16×16 vậy nhưng ngay sau đó thì nó bị gấp đôi lại chỉ còn một nửa rồi tiếp tục như vậy cho đến khi cả u linh thể bị trận pháp nén lại đến chỉ ngang một cục giấy nhỏ nhắn chưa đầy một đốt tay thì đòn t·ấn c·ông của bông hoa kia được phát động thẳng vào đó.
Đây căn bản chính là chiến lực thực sự của chuyển chức lần 3, đúng hơn là chuyển chức lần 3 tiệm cận bước đầu tiên, năng lực hủy diệt của bọn họ nếu so với thời kỳ trước tận thế đã ngang với t·hảm h·ọa diệt quốc rồi và ở hiện tại thì đó là diệt thành.
Sau chừng ấy năm tích lũy thì ở thời điểm hiện tại nhà họ Châu đang sở hữu 4 kẻ như vậy, nếu tính cả trong quá khứ nữa thì phải lên tới con số 10 và bọn họ cũng sở hữu một chuyển chức lần 3 đạt tới bước đầu tiên.
Xuyên suốt hơn 80 năm kể từ khi tận thế diễn ra thì chuyển chức lần 3 cho đến tận hiện tại vẫn được cho là chiến lực mạnh mẽ nhất của loài người và trên thực tế thì số lượng chuyển chức lần 3 được biết tới hay nói đúng hơn là được công khai cũng ít đến mức đáng thương.
Chưa đầy 20 chuyển chức lần 3 được nhân loại biết tới nhưng trên thực tế thì số lượng này nếu tính từ đầu đến tận hiện tại cũng phải hơn 100 rồi, chỉ riêng nhà họ Châu thôi cũng đã sở hữu hơn 50 chuyển chức lần 3 ở hiện tại.
Số lượng thực tế đương nhiên còn nhiều hơn chừng đó nữa nhưng sự thật là chênh lệch giữa những chuyển chức lần 3 thông thường với những kẻ được cho là tiệm cận với bước đầu tiên là cũng không hề nhỏ một chút nào.
Bên trên đó còn có đạt tới bước đầu tiên và theo như những gì mà nhà họ Châu biết được thì trong lịch sử chỉ có duy nhất 4 kẻ như vậy, 2 trong số đó đã được xác nhận đ·ã c·hết là kỵ sĩ đầu tiên cùng đại học giả.
Đại học giả đ·ã c·hết trong cuộc chiến phong ấn thứ kia và đến kỵ sĩ đầu tiên cũng chỉ may mắn sống sót do bộ đếm của ông ta vẫn đủ đầy để giúp ông ta trụ được qua kiếp nạn đó, hai kẻ còn lại thì một là của nhà họ Châu.
Hiện tại thì kẻ đó vẫn còn đang sống nhưng cũng chỉ có Châu Văn mới tiếp cận được, kẻ còn lại thì chính là người đã lập ra chính phủ liên bang, tuy đã được xác nhận là chưa c·hết nhưng chẳng ai rõ ông ta đang ở cái hốc nào.
Nhà họ Châu chỉ biết rằng chính phủ liên bang ngày xưa cực kỳ mạnh là nhờ có ông ta chống lưng là một, thứ hai là vì chức nghiệp chính của ông ta có thể dạy dỗ ra không ít những kẻ mạnh khác nhưng đáng tiếc là những lứa sau của chính phủ liên bang chưa ổn định thì ông ta đã bị sập bẫy còn những mầm non tương lai kia thì không bị g·iết cũng là bị các thế lực khác mang về tẩy não, nghiên cứu các thứ.
Với khả năng của ông ta thì chỉ cần nghĩ bằng đầu ngón chân nhà họ Châu cũng biết đám thế lực phương Tây sẽ không g·iết c·hết ông ta rồi, dù sao chỉ cần ông ta chịu dạy thì đời sau của chúng cũng chẳng phế nổi được.
Nhưng hiện tại thì khả năng cao là ông ta đã bị chúng mang vào trong Labyrinth nào đó rồi cũng nên, vụ này đã được kẻ còn lại trong bộ tứ tiệm cận bước đầu tiên của nhà họ Châu đảm nhận rồi nên giờ chỉ có thể trông chờ vào kết quả sau cùng thôi.
Nói thật thì Châu Văn cũng chẳng hy vọng rằng có thể tìm ra manh mối nào đó, dù sao nhà họ Châu cố gắng dò tra cũng gần 40 năm nay rồi mà vẫn chưa có kết quả nên mọi chuyện chỉ có thể xem vào vận số.
Nếu may mắn tìm ra được ông ta rồi mang về được thì quả đúng là không còn gì bằng nhưng Châu Văn cũng biết điều đó khó khăn đến nhường nào nên cũng chỉ dám cầu là có thể mang về truyền thừa của chức nghiệp kia mà thôi.
Trở lại cục diện hiện tại thì lúc này thời gian đều như ngưng đọng lại, đòn t·ấn c·ông hủy diệt kia đã được phát động và rõ ràng là với tốc độ tiệm cận ánh sáng của nó thì không lý nào nó lại hụt khi cái bóng đã bị nhốt vào bên trong trận pháp như thế này rồi cả.
Chỉ là trận pháp đến cuối cùng cũng chẳng là gì nếu như bản thân kẻ bị giam bên trong đó có thể phát động một kết giới hoàn chỉnh, trong thoáng chốc đó thì cái bóng đã bắt buộc phải dùng con bài tẩy cuối cùng mà bản thể đặt trên người nó.
Đó là một lần sử dụng lãnh địa.
Cực lãnh địa: Vùng đất Mặt Trời không bao giờ lặn!
Lãnh địa căn bản chính là một kết giới cấu thành dưới trạng thái hoàn mỹ nhất vốn chỉ tồn tại về mặt lý thuyết và cũng chính vì điểm đó nên nó nhanh chóng xé toác trận pháp được dùng để giam giữ cái bóng rồi tiếp tục lan rộng ra hơn nữa.
Khung cảnh bên trong nó là một Mặt Trời khổng lồ đang không ngừng chiếu rọi ánh sáng của mình xuống những vùng đất bé nhỏ bên dưới một cách không ngừng nghỉ nhưng đó không phải là vấn đề vào lúc này nữa.
Thời gian cho cái bóng vào lúc này không được tính bằng giây nữa bởi vì tuy đã thành công thoát khỏi trận pháp rồi nhưng đòn t·ấn c·ông kia vẫn chưa hề dừng lại và với một đòn mạnh như vậy khi v·a c·hạm vào vỏ của lãnh địa thì chắc chắn cả lãnh địa sẽ b·ị b·ắn nát ngay lập tức.
Hy vọng cuối cùng của cái bóng chính là đặc tính của lãnh địa, Mặt Trời chiếu rọi muôn nơi, thông qua đặc tính này thì nó sẽ có thể đạt được 3 lần dịch chuyển tức thời bên trong lãnh địa nhưng bởi vì đây vốn dĩ chỉ là một lãnh địa được bản thể đính kèm trên người nó nên nó chỉ có một cơ hội duy nhất.
Kể cả vậy thì hiện tại độ bao phủ của lãnh địa cũng chỉ ở ngưỡng trong bán kính chưa tới 4m mà thôi nên dù có dịch chuyển đi đâu thì cái bóng vẫn sẽ bị đòn t·ấn c·ông kia đánh trúng nên nó đã thêm một lần nữa hy sinh một phần u linh thể để tạo ra một v·ụ n·ổ khác nhằm tạo ra lực đẩy tức thời đẩy nó ra khỏi vùng trung tâm ảnh hưởng này.
Việc này khiến u linh thể đã rất tàn tạ do phải gánh chịu những tổn thương từ đám tử linh pháp sư dưới thế giới bóng đến việc phải tự hủy ở lần trước nay lại càng tàn tạ hơn, đương nhiên so với u linh thể hoàn hảo mà thứ kia nhắm tới thì hiện tại u linh thể này chẳng khác gì phế phẩm nhưng ít ra thì bản chất của nó vẫn vậy.
Tuy bị tổn thương rất nhiều nhưng chỉ cần vào trong tay thứ kia rồi thành công vượt qua vụ lần này thì nó hoàn toàn thừa sự tự tin để chữa trị u linh thể này về trạng thái tốt nhất nhưng việc đẩy lên trạng thái thức tỉnh hoàn toàn như dự kiến ban đầu lại quá khó khăn.
Đương nhiên tuy gọi là u linh thể ở trạng thái tốt nhất nhưng thật ra thì nó vẫn có rất nhiều không gian để phát triển, đúng hơn là u linh thể hiện tại vẫn còn tính là của Steven còn thứ mà thứ kia nhắm tới lại là u linh thể của tên kia.
Thời gian của một cú nháy mắt trôi qua, đòn t·ấn c·ông đã được phát động thành công và nó nhanh đến độ hầu hết những người đang có mặt ở đây hay thậm chí là chứng kiến từ bên trong thành bang Helios đều không đủ khả năng để trông thấy toàn bộ quá trình.
Thứ duy nhất mà bọn họ thấy được chỉ là ảnh của đòn t·ấn c·ông kia hay chính xác là ánh sáng chói mắt không tả nổi lẫn những thiệt hại mà nó đã gây ra với việc khoét thẳng vào mảng kiến tạo một đường sâu khoảng 10m, kéo dài lên tới nhiều kilometer và mọi thứ trên đường thẳng đó đều đã bị thổi bay hoàn toàn.
Đất đá, cỏ cây, những sinh mệnh nhỏ bé khác hay thậm chí là núi non sông nước, tất cả đều biến mất trước khi ánh mắt của bọn họ có thể kịp nhìn thấy bất cứ thứ gì, một thứ sức mạnh cơ hồ là có thể hủy diệt cả hành tinh.
Cái cây nở ra bông hoa khổng lồ kia cũng nhanh chóng héo tàn và sụp đổ ngay sau đó, nó đã làm hết chức năng của mình nhưng sự thật là kẻ thi triển ra đòn t·ấn c·ông vừa rồi lại có thể tiếp tục làm thêm vài chục lần như vậy nữa hàng tuần.