Chương 219: Thú triều.
"Lão già Daniel/Hyung-Seok vẫn còn sung sức như ngày nào, chỉ là đối phương có vẻ như đã thành công đào tẩu khỏi đây rồi."
Châu Phàm đứng nhìn từ đầu đến cuối mọi chuyện xảy ra từ nãy đến giờ nên anh ta nắm rất rõ những gì đã xảy ra, thậm chí còn rõ hơn cả người trong cuộc nữa bởi vì một trong những chức nghiệp của anh ta phục vụ cho điều này.
Cụ thể hơn thì bình thường Châu Phàm đã có khả năng quan sát cực kỳ mạnh mẽ rồi nhưng trong tình huống vừa rồi thì anh ta phải thủ thế ngón cái và ngón trỏ của mình thành hình OK để quan sát rõ hơn.
Có điều Châu Phàm cũng chỉ có hứng nên quan sát vậy thôi chứ anh ta chẳng thừa hơi đâu mà can thiệp vào, dù sao nếu ba tên trên kia đều không xử lý được thì thêm anh ta vào cũng chẳng thể thay đổi được gì.
Tuy cùng là chuyển chức lần 3 nhưng Châu Phàm có dùng hết vốn liếng của mình cũng chẳng đánh ra nổi một đòn như vừa nãy của lão Daniel trong khi mỗi ngày lão ta phải bắn được tận mấy phát liền.
Mà chắc là bọn họ đứng gần như vậy thì cũng rõ chuyện gì vừa mới xảy ra rồi nên cũng chẳng cần Châu Phàm phải nhắc, nếu có thứ gì khiến anh ta phải chủ động thì chắc chỉ là việc tên kia đang làm gì đó trên tầng mây kia nhưng mà lười lắm.
"Vừa nãy là? Hắn dùng kết giới để trực tiếp phá vỡ trận pháp của tôi từ bên trong? Một bậc thầy trận pháp ư?" Người phụ nữ da đen kia cảm thấy có đôi phần khó hiểu về chuyện gì vừa xảy ra.
Tuy quả thật là cô ta đã chứng kiến từ đầu đến cuối nhưng câu chuyện đối phương dựng lên kết giới trong một khoảng thời gian ngắn đến như vậy khiến cô ta khó lòng mà tiếp thu được trừ khi đối phương thông thạo trận pháp và ràng buộc trên cả cô ta.
"Đừng hoảng Zehy, nếu tên vừa rồi là bậc thầy trận pháp thì hắn cũng đã chẳng chậc vật như vậy khi phải đánh với chúng ta rồi, dù sao bậc thầy trận pháp cũng là chuyển chức lần 4, lý nào một đội tử linh pháp sư gồm 17 Gatekeeper và 20 kẻ khác lại có khả năng đổi đánh hắn chạy như vậy được."
Người đứng ra an ủi là tên to con, thân phận của hắn thật ra là một bán nhân không có tên được nhà họ Châu nhặt về nuôi dưỡng từ trước đó rồi, chỉ tiếc rằng không phải bán nhân nào cũng có thể trở thành tồn tại cân bằng như Champion Skeleton được nên hắn cũng đi theo con đường Jobs System.
Được cái là dòng máu quái vật trong người của hắn lại cho hắn một bộ xác rất tốt cho chiến đấu, dù sao cha của hắn cũng đã được xác nhận là một High Orge, một loài quái vật tiến hóa giai đoạn 3 cực kỳ mạnh mẽ.
Nếu đem đi so sánh với những Orge chuyển chức lần 3 thông thường khác thì High Orge hoàn toàn đủ khả năng đánh 3 đến 4 tên cùng một lúc và ngoài ra khác với Orge thông thường, High Orge có tiềm năng ma thuật tương đối cao.
"Jock nói phải, vừa nãy quả thật không phải là một kết giới mà là lãnh địa, có vẻ như tên vừa nãy có không ít bí mật trên người đâu."
Lão Daniel tuy chưa từng được tiếp xúc trực tiếp với lãnh địa thực sự nhưng tri thức căn bản lẫn hình ảnh thì ông ta từng thấy qua trong một lần leo tháp tại trụ hồi còn trẻ rồi, ông ta chắc chắn rằng vừa nãy chính là lãnh địa.
"Nó thực sự là lãnh địa sao? Tại sao cảm giác không đúng lắm?"
Lãnh địa dù sao đi chăng nữa cũng được cho là sân nhà tuyệt đối của kẻ thi triển, là thế giới được hình thành trong chính cái nhìn của đối phương về thứ được gọi là thế giới.
Mọi trận pháp, kết giới cũng như ràng buộc đều tồn tại với mục đích tối cao là phát triển trở thành lãnh địa nhưng nếu dễ như vậy thì cái trò lãnh địa giả mà thật của kiến mối cũng chẳng đến mức độ công chúa hỗn mang cũng chẳng thể làm được nếu như không dựng vào những thành quả nghiên cứu của kiến mối.
Căn bản thì hình thái của lãnh địa là hoàn hảo nhất và nó vốn chỉ tồn tại trên lý thuyết mà thôi, đến cả lãnh địa trên thực tế cũng là một thứ đi ra từ trí tưởng tượng chứ không phải là cấu thành ở thế giới vật chất như trận pháp.
Nhưng trên đời này lại tồn tại những kẻ quái thai đến mức độ có thể thông qua cải tạo những gì có sẵn để biến nó thành một lãnh địa chỉ thiếu mỗi cái đặc tính như kiến mối thì phải nói là quá kinh khủng.
"Chúng ta hoàn toàn không có kinh nghiệm đối đầu với một lãnh địa đúng nghĩa, thậm chí dữ kiện đàu tiên và cũng là duy nhất thực sự liên quan đến lãnh địa mà chúng ta thu được mãi cho đến gần đây còn là từ một đám quái vật hiện tại đã trở thành Dungeon Master tại một Labyrinth màu đen."
Sau khi nhận thức được về chuyện thứ mà bản thân vừa phải đối mặt là lãnh địa thì Zehy nhanh chóng đưa ra những suy luận xuất hiện trong đầu của mình với hy vọng có thể giải quyết được vấn đề hiện tại.
Đáng tiếc rằng giống như Zehy nói, bọn họ không hề có kinh nghiệm khi phải đối đầu với một lãnh địa thực sự và trong số cả ba thì chỉ có mình cô ta là cho đến hiện tại vẫn đang bỏ ra không ít thời gian để nghiên cứu về những dữ liệu của các Enlightenment Gorilla.
Hai người còn lại thì Jock chỉ thỉnh thoảng có đọc qua những kết quả nghiên cứu của Zehy còn lão Daniel thì lại dùng tri thức của mình để đánh giá sự việc.
"Nói thật là mấy cái dữ liệu gì đó về lãnh địa ta cũng chỉ mới đọc qua mấy cái báo cáo đầu nhưng ta hiểu rõ rằng muốn sử dụng lãnh địa thì đều phải tiêu hao một lượng năng lượng không nhỏ nên trong tình huống này chưa chắc đối phương đã lôi ra dùng được lần 2.
Hơn cả hắn còn chủ động né tránh đòn t·ấn c·ông của ta nên chắc chắn miễn là không bị hắn kéo vào bên trong lãnh địa của hắn thì ta có thừa sự tự tin để phá lớp vỏ lãnh địa để cứu cả hai ra nên đừng suy nghĩ quá nhiều nữa."
Đến cuối cùng thì lão Daniel vẫn là người đưa ra ý kiến chính xác nhất vào lúc này, lão ta không phải là mẫu chuyên nghiên cứu như Zehy và cũng nghĩ đủ nhiều hơn Jock nên trong mấy chuyện như này tiếng nói của lão ta vẫn có rất có trọng lượng.
Vậy nên giữa cả ba bọn họ đều nhanh chóng thống nhất được ý kiến chung rồi lấy những lời vừa rồi của lão Daniel làm đầu mối để đột phá lãnh địa đối phương trong tình huống hắn có thể kích hoạt nó lần 2.
Trong lúc đó thì cái bóng cũng đã thông qua v·ụ n·ổ được tạo ra lúc nãy để đẩy một phần của u linh thể bay lên trên những tầng mây, độ nát của u linh thể hiện tại thì miễn phải bàn rồi, nếu đổi sang thành tổn thương cơ thể vật lý thì cái bóng đ·ã c·hết từ đời nào.
Chân thì chân phải mất đi 4 trên tổng số 5 ngón, bàn chân khoét sâu, bó cơ bắp chân bị xé toạc hoàn toàn, đùi mất một lượng lớn xác thịt lộ cả xương trắng ra ngoài, chân phải thiếu 2 ngón, mất gót chân, bắp chân chi chít những chiếc lỗ, đầu gối mất phần xương bánh chè.
Phần thân vì lỗ chỗ khắp cả cơ thể, thiếu mất vài nội tạng, mất cầu vai trái, tay phải cụt hơn nửa, tay trái còn mỗi bàn tay, xương quai xanh phải bị lôi ra một đoạn, sau lưng thiếu mất một phần tủy ảnh hưởng lệch luôn đĩa đệm.
Đầu mất 1/3 khuôn mặt khiến máu thịt xương trắng lộ ra, may mà hộp số cùng bộ đĩa không hề bị tổn hại nên u linh thể này vẫn có thể chèo chống được thêm một chút nữa nhưng điều đó cũng có nghĩa là cái bóng phải làm nhanh lên.
Bằng mọi giá cái bóng phải hội ngộ được với bản thể trước khi u linh thể này đạt tới điểm cực hạn và bắt đầu sụp đổ kéo theo cả hộp số cùng bộ đĩa bên trong nó, đến lúc đó thì hắn căn bản sẽ mất trắng tất cả.
May mắn ở chỗ là bởi vì cái bóng lôi ra con bài tẩy cuối cùng của mình là lãnh địa nên cũng đã thành công khiến ba kẻ mạnh ở bên dưới nhất thời chùn tay lại, câu cho nó một chút thời gian để tận dụng vốn tích lũy trong những ngày qua cùng đi chinh phạt khắp khu vực nội lãnh thổ thành bang Helios với Steven.
Bỗng chốc cả bầu trời bắt đầu hiệu lệnh dưới sự dẫn dắt của cái bóng, khu vực trải rộng của các đám mây cũng bắt đầu thu hẹp lại, tất cả chúng đang quy tụ hết về một chỗ tạo ra một mắt bão khổng lồ ngay giữa trời.
Cũng vì thế mà đám Undead vẫn còn lưu lạc trên khắp mảnh đất này cũng dần tan biến trước ánh sáng mặt trời và với những Undead đã đủ thông minh thì chúng chợt nhận ra chuyện "bầu trời" của chúng đang dần thu hẹp lại nên bắt đầu lũ lượt chạy hết về chỗ của Châu Phàm hay nói đúng hơn là tâm của mắt bão.
Sự di chuyển đột ngột của đám Undead Rank N+ kéo theo đó là vô vàn những Undead Rank N khác, mặc kệ là được chỉ lệnh hay là không, bọn chúng đều tự động phản ứng dây chuyền và tạo ra một thú triều quy mô nhỏ chỉ với đâu đó vài ngàn đến vài chục ngàn Undead nhưng mọi thứ lại tới quá bất ngờ.
"Các ngươi còn đứng nhìn cái quái gì nữa! Mau tập trung hết lại thành trận hình chống thú triều cho ta!
Đội hậu cần đâu!? Mang các thiết bị lắp đặt phòng tuyến khẩn cấp trước khi các ngươi không còn kịp để sử dụng chúng được nữa!"
Trước hiện tại mắt bão này thì Châu Phàm là kẻ phản ứng lại nhanh nhất, ban đầu anh ta không đưa ra phản ứng cụ thể nào là vì không dám chắc là đối phương có thể tùy ý điều khiển "bầu trời" nên vẫn rất từ tốn.
Dù sao quân số được trải rộng của đám Undead cũng không phải là một vấn đề quá to tát miễn là các đội vẫn duy trì được trận hình của mình nhưng một khi chúng tụ lại hết về một chỗ như thế này thì đó chính là nguy cơ thú triều.
Ban đầu Steven chính là muốn mượn thú triều để công phá vào thành bang Helios nhưng sau khi hắn biến mất thì đám Undead cũng đã không được thống nhất về mặt ý chí nữa rồi nên đó chính là lý do mà Jock được cử đi để t·ấn c·ông tên Steven kia trước khi những đội ở phía sau tới.
Nhưng giờ đám Undead đều đã có chung một mục đích hết cả lũ và rõ ràng là điều đó đã tạo ra một thú triều nhắm thẳng đến nơi mà Châu Phàm đang đứng nên nếu anh ta còn không phản ứng lại nữa thì thiệt hại sẽ rất lớn.
*Cấp báo: Đã xác nhận hình thành nên thú triều, các đội ở gần hãy nhanh chóng trở về để chống trả lại thú triều, các đội ở xa hơn thì hãy phối hợp từ bên ngoài vào.*
Những thông báo khẩn cấp liên tục được phát qua các bộ đàm của từng đội và các đội có thể theo vị trí của bản thân để tự thực thi nhiệm vụ, đương nhiên bọn họ cũng khá gấp bởi vì nếu thông báo khẩn cấp được đưa ra thì cũng có nghĩa là 3 vị kia hiện tại đã kẹt lại đâu đó rồi.
Thú triều này quy mô tuy nhỏ nhưng tính hệ trọng là rất cao vì đám Undead này không có khả năng dừng lại bên ngoài nữa rồi, muốn tiếp tục sống thì chắc chắn chỉ có thể tiếp cận vào càng gần khu vực mắt bão càng tốt.
Đội tử linh pháp sư được cử đi cũng đã trở về rồi nhưng tình trạng của bọn họ lại không quá phù hợp để chiến đấu, tuy có thể tạm thời sốc lại được trạng thái của bọn họ nhưng đó chỉ là trong trường hợp phòng tuyến đầu tiên không chống nỗi mà thôi.
Nếu có thể thì cứ tạm thời để bọn họ ở trạm xá trước đã, theo như Châu Phàm thấy thì như vậy mới là tốt nhất dù đối đầu với hệ Undead thì tử linh pháp sư cũng là một dạng bảo hiểm hệt như hệ thánh các kiểu vậy.
Mà cục diện đã thành ra như thế này rồi thì Châu Phàm cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được, tình huống ở bên trên đó căn bản là tạm thời không thể can thiệp xuống dưới này được rồi nên anh ta sẽ phải cùng 7 chuyển chức lần 3 khác tự mình xoay sở cục diện này.
Sau khi tận thế ập tới thì con người đã mất đi hầu hết phần lãnh thổ hải đảo cũng như lục địa của mình với châu Mỹ cùng châu Phi đều trở thành khu vực mà con người không thể lui tới được và tại những nơi như vậy thì lại có không ít truyền thừa của các trụ lẫn Labyrinth dừng lại.
Trong khi phần đông đều tận hưởng những gì mà mình đã có được sau khi dành được "thắng lợi" trước quái vật và dựng lên các thành bang thì nhà họ Châu vẫn luôn cố gắng tiếp cận với những khu vực bị bỏ lại kia để mang về những thánh khí, truyền thừa lẫn tài nguyên trên khắp thế giới.
Đơn cử như Necronomicon chẳng hạn, kể từ khi nó xuất hiện đến khi nhà họ Châu tiếp cận thì nó vẫn luôn lưu lạc trên khắp đất Mỹ và rõ ràng là người nhà họ Châu đã tổ chức ra không ít những cuộc thám hiểm vượt đại dương để tiếp cận với những vùng đất đó.
Chi phí mỗi chuyến như vậy đều rất lớn và cũng tiềm tàng rất nhiều rủi ro khác nhau, chỉ riêng việc băng qua đại dương nguy hiểm sau tận thế thôi đã là quá rủi ro rồi nhưng nhà họ Châu vẫn làm được do bọn họ có một vài thánh khí thuộc nhóm hàng hải.
Đơn cử như chiếc Skíðblaðnir của Freyr trong thần thoại Bắc Âu chẳng hạn, điểm đặc biệt của nó là khả năng gấp gọn cũng như có thể đi trên mọi loại dòng chảy bao gồm cả gió trời với khả năng ẩn thân đến mức độ cả quái điểu trên mấy hòn đảo bay lẫn thủy quái dưới biển đều không thể nhận ra được.
Điểm bất lợi duy nhất và lớn nhất là ở chuyện Skíðblaðnir quá nhỏ, nó chỉ là loại thuyền nhỏ phù hợp để đi lại trên sông hơn là thuyền ra biển nhưng nhà họ Châu cũng chẳng thể nào than vãn quá nhiều được.
Khi khám phá những vùng đất ngoài khơi kia thì thỉnh thoảng thì đội thám hiểm cũng sẽ bắt gặp được những nhóm người còn sinh sống, phần lớn trong số bọn họ đều đã "tiến hóa" để thích nghi trong chừng đó năm tháng.
Thông qua đó thì nhà họ Châu có thể thiết lập những mối quan hệ với người bản địa rồi dễ dàng dựng lên những cứ điểm trên những khu vực ngoài khơi kia, có sự trợ giúp của người bản địa thì quá trình khai phá của bọn họ cũng thuận lợi hơn rất nhiều.
Rất nhiều truyền thừa, thánh khí, tài nguyên hay thậm chí là người bản địa đã theo những con thuyền thám hiểm được phái đi khắp mọi nơi trên thế giới này quay trở lại từ đó nhà họ Châu cũng thúc đẩy ra một vài thứ khác.
Truyền thừa chức nghiệp chính của Châu Phàm tới từ Nhật Bản, hiện tại ở đó vẫn còn một số bộ tộc nhỏ sống rải rác khắp nơi nhưng chủ yếu đều được phân bố xung quanh 2 trụ thử thách xuất hiện tại đây.
Theo bản đồ cũ thì một cái nằm ở 1 trong 4 đảo lớn Honshu, Kyoto, truyền thừa ở đây theo thiên hướng âm dương sư vào thời kỳ Heian.
Cái còn lại nằm ở Kyushu, Miyazaki, theo thiên hướng canh đền thuộc thần đạo.
Chức nghiệp chính của Châu Phàm chính là âm dương sư nhưng anh ta không hoàn toàn bị phụ thuộc vào nó mà còn kết hợp với một số chức nghiệp khác ví dụ như đạo sĩ chẳng hạn để tăng cường khả năng của bản thân.
Ngoài ra thì âm dương sư cũng chính là một trong số ít những chức nghiệp yêu cầu chức nghiệp giả phải là hệ hư vô thì mới có thể tiếp cận được bởi vì tính đa dạng của nó trong chiến đấu.
Bằng cách tận dụng phong thủy kết hợp với bùa hộ mệnh được chuẩn bị từ trước thì Châu Phàm nhanh chóng dựng lên một màn kết giới tạm thời bao bọc lấy toàn bộ bọn họ xong rồi anh ta tiếp tục thông qua bùa chú để tiến hành yểm phép lên cơ thể, v·ũ k·hí của những người khác.
Hệ Undead sợ hệ thánh, yếu trước hệ lửa và hệ điện có khả năng trừ tà nên đây là ba hệ chính được ưu tiên tăng cường bên cạnh với những tăng phúc khác được yểm tất cả những người đang đứng trong lớp kết giới bởi Châu Phàm.
Kế tiếp thì Châu Phàm xé một tờ giấy ra rồi những mảnh vụn bắt đầu tự đồng khắc lên một số chữ cái và dần chuyển đổi thành những con bướm có đôi cánh xanh lam tuyệt đẹp, đây chính là tai mắt của bọn họ trên chiến trường.
Sau đó thì chuẩn bị thêm vài tập giấy rồi đưa cho phía đội hầu cần dán lên trên trán là tầm nhìn của những con bướm vừa rồi có thể trực tiếp truyền tải thẳng vào đầu của bọn họ thông qua bộ đàm thì đội hậu cần có thể liên kết được với bên thủ phòng tuyến cùng bên công từ ngoài vào một cách hết sức dễ dàng.
Còn về phần Châu Phàm thì tuy quả thật là anh ta còn rất nhiều trò chưa lôi ra nữa nhưng tạm thời như vậy đã là quá đủ để đánh với đám Undead chỉ được mỗi đông đảo này rồi, dù sao 7 tên chuyển chức lần 3 còn lại cũng chẳng phải hạng phế vật hay gì cả.
Hiểu đơn giản thì Châu Phàm sẽ không trực tiếp ra trận nhưng cũng sẽ không rời đi hay tỏ ra lười biếng, dù sao lòng quân cũng là một yếu tố rất quan trọng và anh ta không muốn chiến dịch này xuất hiện một tổn thất nào đó quá lớn.
Thứ duy nhất khiến cho Châu Phàm cảm thấy bất an hiện tại là tình hình ở trên kia, rõ ràng đối phương hoàn toàn không có ý định phản kháng lại, thay vào đó thì giống như hắn đang muốn tìm ra chỗ trống để rời khỏi đây.