Chương 213: Kéo dài dòng máu.
"Xin lỗi ngài về sự vô năng của chúng tôi, sau khi trở về tới nhà thì chúng tôi sẽ tự mình gánh chịu lấy mọi hậu quả từ sự thất bại của chiến dịch quan trọng lần này cũng như việc đã đẩy ngài vào tình thế khó khăn như vậy."
Hiện tại Châu Giang cùng PH-19-01 và PH-19-07 đã hội quân lại với nhóm được để lại tại khu vực trụ của Baal cùng trụ của Valefor để lấy thêm số liệu cũng như thiết lập sẵn cơ sở hạ tầng để đón đoàn thực nghiệp tham gia vào thử thách đang chuẩn bị tới đây.
Tuy những việc xảy ra ở cái khu vực bên trong lớp bảo hộ kia không liên quan đến những người như bọn họ nhưng việc chiến dịch này thất bại là thật và chuyện một trong những người thừa kế bị đe dọa đến tính mạng cũng là thật nốt.
Cái này gọi là không liên quan nhưng cũng thành liên quan, dù sao bọn họ trên mặt lý thuyết cũng như thông số đều rời khỏi nhà với tư cách là một thành viên của chiến dịch lần này nên phần hậu quả này bọn họ vẫn sẽ phải gánh lấy.
Hiện tại thì PH-19-01 cùng PH-19-07 đã tự mình đứng ra nhận tội rồi nhưng điều đó không có nghĩa là những thành viên khác trong chiến dịch như bọn họ sẽ không bị gì, chẳng qua là sẽ không thảm bằng hai tên trên thôi.
"Việc này coi như xong đi, khởi nguồn của mọi chuyện cũng là do ta muốn tiếp tục chiến dịch này dù đã xác nhận được độ rủi ro từ trước nhờ vào những thông tin thu thập được tại trụ của Baal nên chuyện này ta sẽ đích thân đi gặp lão đại cùng tộc trưởng để báo cáo."
Châu Giang tự hiểu rõ rằng vụ việc lần này không thể đổ lên đầu của ai đó được, trước một t·hảm h·ọa di động như Chu Nhật Nam thì với khả năng của tổ đội bọn họ căn bản là tới để cho ông ta tùy tiện g·iết mà thôi.
Thậm chí đứng trước nguồn sức mạnh quá đỗi ngớ ngẩn đó thì dù cho bọn họ có vận dụng hết toàn bộ nguồn lực của chiến dịch lần này thì vẫn chẳng là gì cả so với Chu Nhật Nam cả.
Tốc độ mà Chu Nhật Nam sở hữu thực sự quá nhanh so với khả năng xử lý của bọn họ và nếu như ông ta muốn thì chỉ với chưa đầy 5 giây có khi đầu của tất cả những người đang có mặt ở đây đều rơi xuống đất hết rồi.
Huống hồ cái nhát chém mà Chu Nhật Nam dùng để cắt cụt hai chân của PH-19-01 cũng không có trong dữ liệu từ trước của ông ta, ai mà biết ông ta còn chưa dùng đến những con bài nào nữa nên chuyện này không thể trách ai được cả.
"Nhưng thưa ngài ..."
Các PH được sinh ra đều là lính tinh nhuệ phục vụ cho nhà họ Châu nên bọn họ đã được thiết lập sẵn từ trước sự trung thành rồi, thậm chí là trước khi rời khỏi nhà thì những PH được cử đi trong chiến dịch lần này còn được Oán Nhi cùng Châu Văn tác động qua nữa nên lại càng có ý thức trách nhiệm hơn.
Vậy nên cũng dễ hiểu nếu như bọn họ đang quan trọng hóa chuyện vừa rồi và cảm thấy bản thân có trách nhiệm với sự thất bại của chiến dịch lần này cũng như chuyện đẩy Châu Giang vào tình thế hết sức nguy hiểm như vậy.
Chưa kể đến chuyện khi cả ba đều đang rơi vào rìa cửa tử thì chính Châu Giang là người đã đứng ra tự mình đàm phán với Chu Nhật Nam để kéo lại cho bọn họ một đường sống nên bọn họ lại càng nặng lòng chuyện này hơn.
"Ý ta đã quyết rồi, hơn cả các ngươi đã làm hết những gì mà các ngươi có thể làm, tình trạng hiện tại của PH-18-21 cũng đã quá đủ để chứng minh điều đó và ta tin rằng lời nói của ta là quá đủ để khiến vụ việc lần này coi như chấm dứt ở đây."
Vào những lúc như thế này thì Châu Giang không muốn tiếp tục cái chủ đề này nữa, nói thẳng ra thì vào lúc này anh ta vẫn còn ám ảnh về những thứ vừa xảy ra.
Tuy Châu Giang vẫn đứng ra tiến hành đàm phán với Chu Nhật Nam, thậm chí là thành công đứng vững cho tới hiện tại nhưng những trải nghiệm vừa rồi thực sự đã để lại ấn tượng quá sâu bên trong anh ta và giờ anh ta cảm thấy bản thân bắt đầu có chút không ổn rồi.
PH-19-01 cũng cảm nhận được điều đó nên không nói điều gì nữa mà nhanh chóng lui ra để Châu Giang bắt đầu nghỉ ngơi tại lều của mình trong khi bản thân hắn thì cũng với những PH khác bắt đầu tổ chức một cuộc họp kín.
Có tổng cộng 9 PH được cử đi trong chiến dịch lần này và chỉ có 2 trong số đó là tới từ thế hệ 19, cũng là ít nhất trong khi đó thì có 4 từ thế hệ 18, cuối cùng 3 từ thế hệ 17.
Với những chiến dịch thông thường thì đương nhiên là không có chuyện được huy động nhiều PH như vậy nhưng chiến dịch lần này lại trực tiếp liên quan đến cả những người thừa kế nên vì an toàn nên mới làm đến mức độ này.
Chỉ là dù đã huy động một đội hình hào nhoáng như vậy nhưng bọn họ vẫn để mọi chuyện diễn ra theo chiều hướng có thể nói là gần như là xấu nhất có thể xảy ra khi không đủ khả năng để bảo vệ được một trong những người thừa kế.
Bọn họ tới đây cũng chẳng phải để phàn nàn hay đùn đẩy trách nhiệm cho ai cả, chẳng qua đây là một bước thủ tục cần thiết để tiến hành viết báo cáo mà thôi nên mới cần phải ngồi hết với nhau lại như thế này.
"File ghi hình lấy từ trên người của PH-19-01 chúng ta đã xem đi xem lại từ nãy đến giờ rồi, có ai có ý kiến gì không?"
Đây là một câu hỏi quá thừa, đương nhiên là bọn họ không có rồi, Chu Nhật Nam căn bản là quá nhanh so với khả năng xử lý của bọn họ chứ đừng nói là về những thứ khác.
PH nhanh nhất bên trong chiến dịch này là PH-17-34, hắn căn bản là nhanh chiến độ có thể dễ dàng di chuyển qua lại giữa những góc khuất của dòng người để đột nhập vào những nơi trọng yếu ngay trước mũi tất cả.
Ấy vậy mà khi nhìn thấy tốc độ thần thánh của Chu Nhật Nam thì PH-17-34 cũng chỉ dám nói rằng ông ta nhanh đến độ nếu như cả hai là tuyển thủ chạy đua nước rút thì lúc mà trọng tài vừa thổi còi thì khi mà PH-17-34 vẫn chưa rời khỏi vạch xuất phát thì ông ta đã chạm đích rồi.
Đương nhiên đây là một lời nói quá nhưng PH-17-34 tin rằng đây vẫn chưa phải là tốc độ thực sự của Chu Nhật Nam nên căn bản là lời nói quá này của hắn vẫn là có cơ sở để tin vào chứ không phải là không.
Ngoài ra thì tốc độ cũng chỉ là một trong những khía cạnh trong thông số của Chu Nhật Nam mà thôi, tuy từ đầu đến cuối ông ta gần như vẫn luôn giữ một lực vừa đủ với bọn họ nhưng lúc mà ông ta quơ tay vài đường đã xé xác được PH-18-21 đang trong trạng thái giải phóng có độ bền và dẻo dai nhất của hắn thì cũng có thể coi đó là một phần sức mạnh của ông ta.
Khối lượng cơ bắp cùng khả năng căng cứng cơ thể của Snakeman ấy vậy mà chẳng làm khó dễ nổi Chu Nhật Nam, chưa kể ông ta còn chống lại được việc bị đẩy vào thế giới bóng cũng như nhiều thứ khác nữa.
"Đến con bài tẩy cuối cùng mà PH-19-07 đổi bằng lời thề ràng buộc với Necronomicon còn chẳng g·iết được Chu Nhật Nam nữa thì chúng ta còn có thể làm gì nữa đây?"
"Nhưng hắn vẫn bị ảnh hưởng bởi phấn dị ứng trên người của PH-19-07, tức là nếu như PH-19-07 sử dụng con bài tẩy kia sớm thì vẫn có khả năng."
"Khả năng cái đầu ngươi ấy, thứ mà ngươi gọi là con bài tẩy chẳng qua cũng chỉ là một cơ chế thử nghiệm mà đến chủ nhiệm cũng dặn dò là không được phép dùng trừ khi được ngài ấy hoặc tộc trưởng cho phép.
Rủi ro khi kích hoạt cơ chế đó không phải là thứ mà chúng ta có thể gánh chịu được, hơn cả dù cả PH-19-01 cùng PH-19-07 có cùng nhau kích hoạt cơ chế đó đi chăng nữa thì vẫn chẳng là gì so với những gì mà Chu Nhật Nam đã thể hiện cả."
"Theo như nghiên cứu thì những PH chưa đạt tới ranh giới chuyển chức lần 3 thì kể cả khi dùng đến cơ chế kia cũng chẳng mạnh hơn so với chuyển chức lần 3 bình thường là bao nhiêu còn Chu Nhật Nam là ở một độ cao hoàn toàn khác rồi."
"Có khi ông ta đã đẩy ra được cánh cửa đó rồi cũng nên."
"Đó vẫn chỉ là giả thuyết nhưng việc chúng ta không đủ khả năng để giải quyết một thứ như Chu Nhật Nam lại là thật, điều đó cũng đồng nghĩa với việc không thể bảo vệ chu toàn cho ngũ công tử."
...
"Thế khác gì nói anh tý thì chôn chân còn gì nữa?"
Lúc này Nhật Nam đã trở về và bắt đầu tường thuật lại cho Đình Đình những chuyện vừa xảy ra lúc nãy, ngoài ra thì lúc mà Nhật Nam rời đi thì những cái bóng trong khu vực này cũng bắt đầu thực thể hóa rồi tiếp cận gần cô ta.
Dựa theo những thông tin lấy được từ chỗ Châu Giang thì hai vợ chồng có thể dễ dàng đoán được đây là một khả năng của PH-18-21 và rõ ràng là hắn định bắt Đình Đình đi xong rồi hội quân với những người còn lại.
May mà Nhật Nam trước khi rời đi cũng có những sự chuẩn bị từ trước nên dù PH-18-21 có muốn cũng khó lòng mà làm tới được, trên thực tế nếu như hắn thành công bắt được Đình Đình rồi dùng cô ấy để đe dọa Nhật Nam thì ông ta cũng hết cách.
Đến lúc đó thì cũng chỉ có thể đành cùng đi với chúng một chuyến mà thôi nhưng bởi vì tốc độ của Nhật Nam căn bản là đủ nhanh nên chẳng mấy chốc đã tiếp cận với nhóm của Châu Giang nên PH-18-21 chưa kịp tiếp xúc với Đình Đình đã phải chạy về để hộ chủ.
Có điều như đã nói rồi đấy, dù PH-18-21 có dư thừa thời gian để tiếp cận Đình Đình thì với khả năng của hắn hiện tại cũng chẳng làm gì được Đình Đình cả nhưng Đình Đình cũng không nói sai, Nhật Nam đã tý thì chôn chân thật.
"Trên đời này quả thật không thiếu gì thứ kỳ quái."
Nhật Nam chủ động nói ra một câu đầy cảm thán, dù sao bản thân ông ta cũng chẳng ngờ được đến chuyện tý thì chôn chân trong tình cảnh đó thật, hơn cả còn là tận 2 lần trong đó thì một lần được thanh kiếm cứu còn một lần đã tự giải quyết ổn thỏa rồi.
"Đừng có mà đánh trống lảng, mà dù gì đây cũng là chuyện phía bên gia phả của em, em không có quyền can thiệp vào sao?"
Rõ ràng chuyện này Nhật Nam xử lý không toàn vẹn lắm khi Đình Đình vẫn chưa có cơ hội được tiếp xúc với nhà họ Châu, dù trên thực tế thì cô ta chẳng mấy bận tâm đến những thứ mà bọn họ có thể mang lại cho cô ta nhưng dù gì thì cũng là máu mủ tình thâm.
Tuy cách nhau có hơi xa về mặt thế hệ nhưng trong nhà của Đình Đình tính tới hiện tại chẳng còn ai nữa cả, ông bà nội thì có xuất xứ là người ngoại quốc chạy nạn, hơn cả còn chẳng có chỗ dựa nào.
Bên nhà ngoại cũng chẳng khác gì lắm, thậm chí mẹ còn bị tầng lớp thượng lưu tại thành bang Samakkhi hại c·hết, cha thì cũng chẳng khá khẩm hơn là bao, chỉ có phía nhà ngoại là ban đầu Đình Đình còn có chút ấn tượng nhưng cũng chẳng qua được bao lâu.
Có rất nhiều chuyện rất khó để có thể lý giải được chỉ bằng lời nói và bên cạnh với việc mong muốn hiểu được những thứ mà bản thân luôn thiếu khuyết ra thì Đình Đình cũng như Nhật Nam vậy, cô ta cũng muốn nhà họ Châu chú ý ít nhiều thay cô ta.
Xét về địa vị thì Đình Đình chẳng là gì tại nhà họ Châu cả nhưng dù gì thì mong nguyện của vị Châu Túc kia vẫn còn đó nên miễn là nhà họ Châu vẫn thương hại cô ta thì mọi chuyện vẫn sẽ ổn và cô ta sẵn sàng đổi sự thương hại đó thành một thứ gì đó hữu ích hơn.
Nói thật thì suy nghĩ của Đình Đình ở một số chuyện đôi khi cũng có phần logic quá mức lấn áp luôn cả những thường thức suy nghĩ mềm dẻo thông thường nên cũng vì thế nên nhà họ Châu mới nhất quyết chọn cô ta thay vì Thành Đông.
"Chuyện của Thành Đông anh cũng đã dặn dò thằng nhóc Châu Giang kia rồi, nếu như Châu Văn thực sự là một người thông minh thì chắc sẽ đồng ý với yêu cầu này sau khi có những thành quả đầu tiên từ mẫu vật của anh.
Bản thân anh cũng không biết là chừng đó đã đủ để cho Thành Đông một đời vô lo vô nghĩ hay chưa nhưng với cái tính cách cứng không được mà mềm cũng chẳng xong như nó thì chắc cũng chẳng cần phải chú ý nhiều đến như vậy, chỉ cần giữ mạng cho nó trong những lúc mấu chốt là được rồi."
Đương nhiên là Đình Đình hiểu Nhật Nam đang muốn truyền đạt điều gì và cô ta cũng đồng ý với chuyện đó, Thành Đông không phải là mẫu người sẽ nghe theo sự sắp xếp của người khác nên việc ép buộc nó phải làm gì đó chỉ làm phản tác dụng mà thôi.
Thay vào đó thì chỉ cần cứu Thành Đông trong những khoảnh khắc mấu chốt là được rồi, dần dần thì nó sẽ tự trưởng thành mà thôi, ít ra thì so với Nhật Nam khi ở cái độ tuổi đó thì nó vẫn còn non và cứng đầu lắm.
"Thật ra thì em muốn làm nhiều hơn cho nó nữa."
"Kiểu như?"
"Hiện tại chúng ta vẫn chưa biết anh đã thành công thức tỉnh chưa nhưng chắc chắn là dù anh có thành công cũng chẳng xuất hiện hiệu ứng kéo cả những người có cùng huyết thống trong 3 đời với anh thì sẽ trở thành dị nhân rồi.
Em muốn Thành Đông trở thành dị nhân và thức tỉnh được năng lực gì gì đó để ít nhất nó có được khả năng tự vệ trong giai đoạn sắp tới, nếu toan tính xa hơn thì em hy vọng là máu mủ của anh cùng em có thể kéo dài thêm một đoạn thời gian nữa tại trên này.
Và vì lẽ đó nên em nghĩ rằng cho Thành Đông liên hôn với nhà họ Châu là một chủ đề thực tế hơn, đối tượng chẳng cần phải là mạch chính cũng như có quyền thừa kế như anh gặp phải, thậm chí chỉ thuộc hàng tạp dịch thôi cũng được rồi.
Chỉ cần Thành Đông trở thành một thành viên của nhà họ Châu trên danh nghĩa thì huyết mạch của chúng ta sẽ tiếp tục được kế thừa cho tới tận nhà họ Châu sụp đổ hoặc ít nhất là nhánh của nó biến mất."
Chủ đề này Nhật Nam quả thật là chưa từng nghĩ tới vì ông ta chưa bao giờ quan tâm đến mấy chuyện như huyết thống hay gì đó cả, thậm chí ông ta cũng chẳng thèm bận tâm nếu như nhà họ Chu biến mất hoàn toàn.
Có điều Đình Đình lại thực sự rất nghiêm túc về chủ đề này, cô ấy thực sự muốn huyết mạch của cả hai bọn họ có thể được tiếp diễn ở trên này thay vì biến mất sau đời của Thành Đông dù cho hiện tại trong người của cô ấy đang ấp ủ một sinh linh mới rồi.
Thực sự thì Nhật Nam không biết phải hiểu chuyện này từ chỗ nào nhưng kể cả như vậy thì ông ta vẫn c·hết lặng đi đôi chút, có thể cũng là bởi vì đây là lần đầu tiên ông ta thực sự nghĩ về vấn đề này trong đời của mình.
Với một kẻ được sinh ra và nuôi dưỡng để trở thành một phiên bản khác của Chu Vệ Quốc, một quân cờ bị nhà họ Chu áp đặt như thế nào tùy thích thì Nhật Nam chưa bao giờ có cảm tình với chính máu mủ của mình cả.
Đến mức độ có thể nói rằng Nhật Nam căm thù dòng máu này nhưng ông ta đến cuối cùng cũng chỉ là con người, tuy sẵn sàng nhìn nhà họ Chu tận diệt nhưng lại chưa bao giờ đủ quyết tâm để ra tay.
Tuy rất sẵn lòng nhìn thấy nhà họ Chu rớt đài dần và bị nhiều thế lực khác bên trong thành bang Samakkhi giày xéo nhưng lại chưa từng lên tiếng về việc bọn họ lợi dụng danh tiếng của ông ta như thế nào để làm lợi cho bản thân.
Phải, đến cuối cùng thì Chu Nhật Nam vẫn chỉ là một con người, tuy chưa một lần trong đời cho đến hiện tại ông ta nhận thức được vấn đề này hay nói đúng hơn là thực sự nghĩ ngợi về nó nhưng ông ta vẫn không thể bước qua khỏi làn ranh kia được.
"Còn có em mà, nếu như em thành công kích phát được cái hiệu ứng trong 3 thế hệ kia thì Thành Đông cũng sẽ nằm trong diện đó còn nhà họ Châu thì lại nằm ngoài phạm vi nên nếu muốn nắm lấy huyết thống dị nhân trong tay thì bọn họ sẽ phải tiếp cận Thành Đông thôi.
Huống hồ nhà họ Châu đã cầm sẵn gen của anh rồi, với khả năng của bọn họ thì sẽ nhanh chóng hiểu rõ được giá trị của nó thôi, có khi bọn họ sẽ hiểu nhầm sức mạnh của anh phần nào tới từ gen dị nhân cũng không biết chừng."
"Đó chỉ là khi em thành công mà thôi, mà nếu ngay cả anh sau khi sử dụng phương pháp cực đoan đó mà vẫn không thành công thì em cũng chẳng mong đợi gì quá nhiều."