Chương 212: Trao đổi.
"Ngươi muốn máu thịt của ta? Vậy chắc hẳn là để phục vụ cho dự án PH gì đó nhỉ? Quả thật là ta không cảm thấy phiền nhưng cái gì cũng có giá của nó vậy nên rốt cuộc thì các ngươi có thể mang cái gì ra để đổi với ta?"
Từ nãy đến giờ Châu Giang đã nói cho Nhật Nam không ít thông tin về bọn họ để đổi lấy lại được lòng tin của ông ta, đương nhiên những thông tin mà Châu Giang nói ra hầu hết đều thuộc dạng cơ sở hoặc là có liên quan ít nhiều đến chiến dịch lần này mà thôi.
Có điều kể cả vậy thì chừng đó cũng đã là quá đủ để Nhật Nam tự mình mường tượng được đại khái về nhà họ Châu rồi nhưng thật ra đến cuối cùng thì chủ đề này lại chẳng liên quan đến ông ta lắm vì ông ta sắp tới đã chuẩn bị xuống Labyrinth.
Về căn bản thì những thông tin ở trên này sẽ không mang tới bất cứ giá trị cụ thể nào cho Nhật Nam cả nên dù ông ta có biết tường tận về nhà họ Châu hơn nữa thì cũng như vậy mà thôi trừ khi Châu Giang mang ra một loại đồ vật hay thông tin gì đó thực sự thu hút được sự quan tâm của ông ta không thì cuộc giao dịch này sẽ không đạt thành.
Châu Giang đương nhiên biết rõ điều đó và anh ta cũng đã hiểu được rằng ngay từ sau khi Chu Nhật Nam nghiền nát tổ đội của bọn họ thì bọn họ đã phải sẵn sàng bỏ ra rất nhiều thứ hay thậm chí là lột sạch toàn thân chỉ để có thể giữ được mạng của bản thân rồi.
Thậm chí có thể nói rằng Châu Giang đã sẵn sàng từ bỏ nhiệm vụ này để giữ mạng cho bản thân nhưng cũng chính bởi vì Chu Nhật Nam không yêu cầu bất cứ thứ gì khác ngoài thông tin để làm cái giá giữ mạng cho bọn họ cả nên hiện tại anh ta đã có thứ để mang ra đàm phán.
"Tôi tin rằng ngài sẽ cảm thấy hứng thú với thứ này."
Nói rồi Châu Giang lấy một cuộn giấy da từ bên trong túi hành lý của mình ra để đưa cho Nhật Nam, thực sự thì đây cũng là vốn liếng của anh ta trong giai đoạn sắp tới rồi đấy, có điều vì anh ta vẫn còn rất nhiều bản sao của thứ này ở nhà nên cũng chẳng sao cả.
Về phần Nhật Nam thì ông ta chỉ cần nhìn sơ qua thôi cũng đoán được đại khái vài phần thông tin của cuộn giấy da này rồi, khả năng cao nó là một vật phẩm có liên quan đến Labyrinth nên là một dạng kế ước hoặc bảng thiết kế.
Và quả thật không lệch đi đâu được, nó là bảng thiết kế của một công trình tên là lò ấp, đại khái thì nó sẽ trợ giúp rất nhiều trong quá trình ấp trứng nên nếu mục tiêu Dungeon chỉ định ban đầu là loài sinh trứng thì thứ này sẽ mang tới rất nhiều lợi ích.
Dù sao thì ngay bên trong nhóm Humanoid cũng có không ít chủng tộc có thể sinh trứng như Lizardman chẳng hạn, thậm chí đây cũng là một kiến trúc rất có lợi cho các loài quái vật sinh trứng bên ngoài nhóm Humanoid.
"Thứ này rất hay ho đấy, nếu có nó trong tay thì quả thật là giai đoạn đầu sẽ đỡ cực đi rất nhiều vì chỉ cần đầu tư trong vài năm đầu thôi cũng quá đủ để tạo ra một lượng dân số đáng kể mà không cần phải tốn quá nhiều điểm S để triệu hồi."
Đây là những lời nói thật lòng, dù sao Nhật Nam sắp tới cũng sẽ trở thành một Dungeon Master và để chờ đến thời điểm này thì ông ta đã chuẩn bị quá lâu rồi nên cũng có thừa tri thức để hiểu rõ về giá trị của kiến trúc này trong giai đoạn ban đầu.
Hơn cả đây cũng chỉ mới là một trong những lợi ích mà kiến trúc lò ấp mang lại thôi, một kiến trúc Rank N+ đương nhiên cũng có điểm đặc thù của nó dù rằng điều kiện xây dựng dựng cũng chẳng dễ dàng gì do vật liệu quan trọng nhất là đá sưởi không phải là thứ có thể kiếm được ngay ở tầng 1.
Đương nhiên nếu như khai thác tài nguyên từ những Labyrinth dạng nhiệt rồi mang vào Labyrinth Mélusine cũng là một sự lựa chọn không tồi nhưng đáng tiếc là Nhật Nam cũng đã chọn xong mục tiêu Dungeon chỉ định ban đầu của mình rồi.
"Nhưng tiếc là bản thân ta đã chọn xong mục tiêu Dungeon chỉ định của mình từ trước rồi và đó cũng chẳng phải chủng tộc sinh trứng nên ta phải chờ đến ít nhất tầng 50 đổ xuống thì mới lôi ra dùng thứ này được.
Mà có sẵn thứ này trong người thì chắc chắn ngươi cũng đã chuẩn bị cho giai đoạn sắp tới rồi nhỉ? Hoặc ít nhất là nhà họ Châu cũng đang gấp mới phải dù cho tình hình hiện tại bọn họ đã có thể khai thác tài nguyên tới tận tầng 20 trong các Labyrinth."
Những lời nói của Nhật Nam có ý nghĩa rất rõ ràng nên Châu Giang cũng chẳng phải nghĩ hay đoán để nắm được vấn đề cốt lõi, mà dù gì đi chăng nữa thì ông ta nói cũng chẳng sai, nhà họ Châu bọn họ đương nhiên là có những sự chuẩn bị từ trước.
"Ngài không nghĩ rằng việc cứ nghe theo di ngôn của tổ tiên một cách mù quáng là quá rủi ro hay sao?"
Nói thẳng ra là Châu Giang cũng là dạng người như Nhật Nam và anh ta nghĩ rằng trong cái tình thế này rồi thì còn quan trọng hóa mấy vấn đề mong nguyện của tổ tiên làm gì nữa khi rủi ro căn bản là quá cao?
"Ta không phải là người nhà họ Châu các ngươi nên làm sao mà ta biết được, nhưng dưới tư cách là một người ngoài thì ta tôn trọng quyết định của tộc trưởng đương nhiệm khi nghe theo di ngôn của đời cha ông để lại.
Trên thực tế thì trong những lúc như thế này mà nhà họ Châu vẫn có ý định thủ tại thành bang Tân Thời thêm nửa thế kỷ nữa cũng đã có thể cho là quá rủi ro rồi nhưng ta cũng không nghĩ rằng vị tộc trưởng kia ngu ngốc đến độ dám làm mà không có điểm dựa để đặt niềm tin vào."
Đây cũng là những lời nói thật lòng, hơn cả với những manh mối ở ngay trước mắt thì Nhật Nam cũng đã đoán được phần nào ý định của tên Châu Văn kia rồi, căn bản là hắn cũng không ngu đến mức không chừng lại đừng lui cho riêng mình.
Hầu hết các thế lực ở phương Tây đều đã chuẩn bị dời xuống bên dưới các Labyrinth để sống trong giai đoạn sắp tới nếu như những lời nói của Kim Thiền là thật nhưng rõ ràng là bởi vì nhu cầu nên bọn họ sẽ xuống rất đông và ồ ạt trong một khoảng thời gian quá ngắn.
Dungeon Master lại chẳng có bao nhiêu, thậm chí không phải toàn bộ những chuyển chức lần 3 ở phương Tây đều có thể vỗ ngực nói rằng bản thân có thừa sự tự tin để thông qua được khảo hạch của các Labyrinth.
Dù cho bọn họ có nhắm tới những Labyrinth đã được thăm dò từ trước và đảm bảo được phần nào đó độ an toàn rồi thì rủi ro vẫn là quá lớn, đến Nhật Nam cũng bởi vì chuẩn bị cho cái ngày này mà đã đẩy gần như toàn bộ chức nghiệp mà bản thân sở hữu đến cực hạn chuyển chức lần 2 rồi.
Nhưng kể cả vậy thì Nhật Nam cũng không dám vỗ ngực tự tin như hiện tại, nếu không có hơn 400 năm trải nghiệm của Black Skeleton 1 cùng hành trình của hiệp sĩ tập sự kia và một vài cơ duyên đi kèm thì tất cả đều rất khó nói.
Vậy nên lựa chọn duy nhất để đám ứng được số lượng đông đảo nhưng cũng đầy ắp những kẻ mạnh là xuống Labyrinth theo dạng khai phá và rủi ro đương nhiên là lệnh trục xuất của Labyrinth do tầng 20 đổ lên đều có khả năng sẽ bị Labyrinth trục xuất.
Nhất là với những đối tượng, chủng tộc không mang tới bất giá trị thặng dư nào cho Labyrinth mà còn ngăn trở quá trình hạ tầng của các Dungeon Master và đương nhiên là con người thuộc vào diện đó.
Di dời quy mô quá lớn cũng đồng nghĩa với việc bắt buộc bọn họ phải phát triển một cộng đồng ngay bên trong các Labyrinth và để đảm bảo an toàn cũng như phù hợp cho con người phát triển thì những mối đe dọa như Dungeon Master cùng quái vật từ bên trong Dungeon chính là những mục tiêu cần phải được tiêu diệt.
Nhật Nam không biết đám người phương Tây định làm như thế nào để thuyết phục các Labyrinth cho mình được ở lại lâu hơn trong những tình huống như vậy nhưng rõ ràng là ở trường hợp muốn định cư lâu dài trong Labyrinth thì chỉ có thể đầu tư vào các Dungeon Master.
Đây cũng là thứ mà Nhật Nam cho rằng tên Châu Văn kia đang định làm, thực hiện mong nguyện của tổ tiên chẳng qua cũng chỉ là một cái cớ không hơn không kém còn việc ở lại bên trên để ổn định nguồn tài nguyên về lâu về dài nhằm cung cấp, đầu tư cho dự án Dungeon Master mới là thật.
Nói gì đi chăng nữa thì việc quyết định di dời xuống các Labyrinth cũng đồng nghĩa với việc từ bỏ những thứ mà bản thân đã sẵn có ở bên trên, theo Nhật Nam nghĩ thì đám phương Tây sẽ không chỉ đầu tư vào những Dungeon Master của loài người đơn thuần.
Chúng sẽ cho một nhóm người định cư lâu dài ở quanh khu vực tầng 1 và khi một Dungeon mới được bắt đầu hình thành thì chúng sẽ chạy đua với thời gian để tiếp cận với Dungeon đó trước khi Dungeon Master của nó lựa chọn mục tiêu Dungeon chỉ định.
Đương nhiên không có chuyện c·ướp Dungeon, thứ nhất là quá nhiều rủi ro và chỉ cầng tăng tỷ lệ bị Labyrinth nhắm tới rồi ở một tương lai không xa sẽ bị trục xuất mà thôi, thứ hai là còn kỳ bảo hộ nữa nên muốn cũng chẳng cứu được.
Sự lựa chọn duy nhất là cố gắng tiếp cận với Dungeon Master đó và bằng cách nào đó khiến kẻ đó chọn con người làm mục tiêu Dungeon chỉ định, đó có thể là thông qua việc trao đổi một số lợi ích lâu dài hoặc cũng có thể là những hỗ trợ trong tương lai.
Dù sao thì việc chiêu mộ thêm cư dân cũng không đồng nghĩa với việc phải sử dụng cơ chế triệu hồi, trường hợp này cũng tương tự với chuyện kiến mối thu nạp Miu cùng những thú nhân bên cạnh cô ta vào bên trong Dungeon của hang kiến.
Có điều cách làm này cũng có những rủi ro nhất định, thứ nhất là về chuyện bản thân phải quy phục theo Dungeon Master đó đến ít nhất tầng 21 trở đi không thì nếu bị đuổi tương lai như thế nào chẳng cần nghĩ cũng biết.
Thậm chí nếu trong tình huống muốn g·iết Dungeon Master để c·ướp quyền điều hành thì dù bản thân có đang ở tầng nào đi chăng nữa thì cũng sẽ bị Labyrinth đích thân hạ lệnh trừng phạt xuống.
Được cái là ở tầng 21 trở đi sẽ không cần quan ngại việc bị trục xuất nữa nhưng nếu con người muốn theo cách này để đi xuống những tầng sau 20 thì rõ ràng là bọn họ sẽ phải sẵn sàng hứng chịu những thứ ở bên dưới đó vì lệnh trừng phạt của Labyrinth không chỉ để trưng thôi đâu.
Mà Nhật Nam quan tâm chuyện này làm gì cơ chứ? Dù sao mấy vấn đề sắp tới của ông ta cũng cần phải được lo liệu cho ổn thỏa, tự nhiên giờ ngồi nghĩ về mấy chuyện vu vơ chẳng liên quan đến mình làm gì cho thêm mệt người.
"Mà ngươi cũng đừng quá quan tâm làm gì, chắc hẳn cha ngươi đang toan tính chuyện bắt đầu đầu tư một số Dungeon Master để tương lai dời cả gia tộc xuống Labyrinth rồi.
Chẳng qua là để có thể đạt được đến ngưỡng như kỳ vọng thì sẽ cần tốn một chút thời gian nên 70 năm này cũng là vì chờ đợi đến thời cơ chín muồi mà thôi."
Châu Giang không dám chắc mấy lời này của Chu Nhật Nam có mấy phần là thật hay chỉ là đang an ủi anh ta mà thôi nhưng có vẻ như ông ta sẽ không chấp nhận cái bảng thiết kế kiến trúc lò ấp này rồi nên anh ta sẽ phải bỏ ra thứ khác.
"Vậy còn cái này thì sao?"
Lần này là tới lượt một thứ mang tính đa dụng hơn hẳn, đây là công thức chế tạo vật phẩm, loại vật phẩm này tuy phải nói là gân gà hơn so với bản thiết kế kiến trúc nhiều nhưng thứ này lại không như vậy.
"Công thức chế tạo cây phát sáng!?"
Cây phát sáng như tên, nó là một loại cây có thể phát triển nếu như cung cấp cho nó đủ những dưỡng chất cần thiết như bao loại thực vật khác ngoại trừ ánh sáng và ánh sáng mà nó phát ra sẽ giúp sinh mệnh được sinh sôi nảy nở.
Về căn bản thì chỉ ghi có vậy nhưng ít ra thì so với những gì mà Nhật Nam biết thì đống rêu hay nấm phát sáng có thể trồng bên trong các Dungeon không được như cây phát sáng mà tại sao một cái cây hoàn chỉnh lại được xem như là một vật phẩm?
Theo như công thức chế tạo thì nó cần một thực vật bất kỳ kết hợp với một chút chất dinh dưỡng để trở thành một cây phát sáng và độ cao cùng khả năng chiếu sáng của nó phụ thuộc vào chiều cao của cây gốc cũng như chất dinh dưỡng nơi mà nó được đặt tại.
Có vẻ như chỉ có những Dungeon Master sở hữu công thức chế tạo này thì mới có thể tạo ra được cây phát sáng dù điều kiện để tạo ra nó quá sức đơn giản nhưng cũng vì thế nên mới thực sự quá quái dị ngoài sức tưởng tượng.
"Thứ này sẽ giúp đỡ rất nhiều trong quá trình nông nghiệp ban đầu, thậm chí nó cũng trợ giúp không ít trong sinh hoạt và nhiều vấn đề khác nữa."
Phải, Châu Giang nói không sai, cây phát sáng tuy nghe qua thì có vẻ rất đơn giản nhưng lại giải quyết được một nhu cầu cực kỳ hệ trọng của các Dungeon Master mới.
Đó chính là nhu cầu về ánh sáng, hầu hết các Dungeon Master mới đều sẽ chọn xây dựng Dungeon của mình dưới lòng đất để mượn đất mẹ làm một hệ thống phòng thủ cũng như ẩn nấp hoàn hảo.
Và cũng chính vì vậy nên nguồn sáng cũng là một vấn đề, ánh sáng từ nấm cùng rêu phát sáng không cung cấp nhiệt lượng, đúng hơn thì chúng chỉ là một dạng phát quang mà thôi nên nếu sở hữu một nguồn sáng đúng nghĩa thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Thế là Nhật Nam đồng ý với cái giao dịch này rồi cắt một phần thịt trên cơ thể cho Châu Giang rồi sử dụng dược phẩm để chữa trị hoàn toàn v·ết t·hương ban đầu, tuy mất thứ này cũng có mặt hại của nó nhưng kệ đi.
Ít ra thì Nhật Nam không muốn lấy đồ của Châu Giang dù ngay kể từ khi ông ta tiêm cái liều thuốc dị ứng kia vào người thì cũng đã đặt cược vận mệnh của mình rồi, mà mặt tác hại này cũng chẳng ảnh hưởng lắm đến ông ta hiện tại nữa.
Sau đó thì cả hai bên có trao đổi thêm một chút về mấy chuyện khác và trong đó Nhật Nam có nhắc về chuyện của Thành Đông và Châu Giang cũng nói rằng đó chỉ là phương án dự phòng thôi vì Thành Đông không đạt được những yêu cầu tiêu chuẩn.
Nhưng kể cả vậy thì Nhật Nam không lý nào lại để mọi chuyện như vậy được, nói gì đi chăng nữa thì Thành Đông cũng là con trai của ông ta, ông ta tôn trọng lựa chọn của Thành Đông là thật có điều nếu có nhà họ Châu chống lưng thì ít nhất Thành Đông cũng sẽ sống sót qua được giai đoạn sắp tới nếu như trường hợp xấu nhất có xảy đến.
Chính vì vậy nên Nhật Nam đề nghị nhà họ Châu để mắt tới Thành Đông trong khoảng thời gian sắp tới, đương nhiên cái giá đã trả từ trước rồi.
Tuy Châu Giang không hiểu ngụ ý nhưng Nhật Nam cũng không mật bí thêm gì cả mà chỉ nói ngụ ý rằng máu thịt của ông ta có điểm đặc thù của nó.
Chuyện này thì Châu Giang không dám chắc lắm nhưng anh ta vẫn sẽ về kể lại cho Châu Văn và để ông ta quyết định sau và chẳng mấy chốc thì PH-19-01 cùng PH-19-07 đã thành công tỉnh lại nên cả hai bên cũng tạm biệt từ đó.
Chiến dịch lần này tuy thất bại nhưng Châu Giang vẫn có đầy đủ lý do thoái thác, mà kể từ khi đụng độ trực tiếp với Chu Nhật Nam thì anh ta đã chẳng mong chờ gì quá nhiều rồi, giờ ít ra thì vẫn mang về được quà sinh nhật cho Oán Nhi.