Chương 107: Giao dịch 1.
Chương 107:
Thành bang Helios, quận Chiron nơi mà cơ sở đào tạo lớn nhất của thành bang này, học viện Mt.Pelion nơi được dựng lên để tạo ra rất nhiều chiến binh thế hệ sau, về căn bản thì nó là một học viện lớn đào tạo từ lứa 5 đến 18 tuổi.
Bản chất của học viện Mt.Pelion tại thành bang Helios này cũng giống như cái ở thành bang Samakkhi với thành bang Tân Thời mà thôi, đúng hơn thì hầu hết mọi thành bang đều xây dựng thế hệ sau dựa trên cơ sở hạ tầng học viện này.
Sau 18 tuổi thì các học viên sẽ một là tốt nghiệp rồi làm việc tại những nơi, ngành nghề cần thiết đến nguồn nhân lực chất lượng cao, hai là tiếp tục theo đuổi lên cao hơn tại các phân khu để có thể gia nhập vào hàng ngũ q·uân đ·ội.
Đương nhiên so với mất công việc được phân công tới khi mới tốt nghiệp học viện thì làm trong q·uân đ·ội vẫn có nhiều đãi ngộ, lợi ích, lương bổng các thứ hơn nên hầu hết mọi người nếu đã được theo học tại học viện đều sẽ muốn hướng tới các phân khu để tiếp tục được đào tạo chuyên sâu nhằm nhận được một công việc khá khẩm hơn.
Dù sao vào được học viện cũng không phải đơn giản, tuy sau đó tiền học phí lẫn nuôi dưỡng thì phía thành bang sẽ chịu nhưng với một số hộ gia đình thì việc có thể nhét được con cháu mình vào đó thường phải bỏ ra một cái giá đắt đỏ hơn nhiều so với tất tần tật các loại phí đi kèm khi theo học tại học viện.
Cũng vì vậy nên cũng chẳng khá hiểu lắm khi phần đông trong công đồng các học viện đều muốn hướng việc tiếp tục được tiếp tục chương trình học của mình tại các quân khu sau khi hoàn tất chương trình học tại học viện.
Chỉ là những người có thể tiếp tục theo đuổi chương trình đào tạo tại các phân khu chỉ chưa chiếm tới 30% trong số các học viên tốt nghiệp hằng năm, bởi vì số còn lại không đạt đủ tiêu chuẩn đầu vào thấp nhất của các phân khu.
Vậy nên ước mơ là một chuyện nhưng đủ khả năng để thực hiện nó hay không lại là một chủ đề khác, nhất là với những học viên chuyên khoa văn, chỉ có đâu đó 1% trong số bọn họ là có thể tiếp tục được theo học tại các phân khu để trở thành chiến lược gia trong tương lai.
Đây vốn dĩ là con đường khó khăn và gồ ghề nhất nhưng nếu thực sự có thể đi tới tận cùng được thì những kẻ như vậy không phải là không có cơ hội để trở thành tướng quân hay thậm chí là nhắm tới một chức vị trong nội các của thành bang.
Khoa văn khó khăn vậy rồi thì với khoa võ có vẻ như dễ thở hơn rồi nhỉ? Đương nhiên là không, bởi vì ai cũng biết là muốn vào được phân khu thì phải có điểm thể chất đủ cao, học lực có thể chỉ xếp ở hạng trung thấp nhưng chắc chắn thể chất phải đạt đủ tiêu chuẩn thì may ra mới có cơ hội thông qua được kỳ tuyển chọn khắc nghiệt được.
Căn bản thì trước khi được các phân khu tuyển chọn thì các học viên vừa tốt nghiệp từ học viện sẽ phải trải qua một kỳ thi sau kỳ thi tốt nghiệp, vẫn bao gồm 2 nội dung là thi giấy mảng tri thức cùng t·hi t·hể chất.
Nhưng kỳ thi tuyển chọn này lại trọng phần t·hi t·hể chất hơn nhiều so với thi giấy, thậm chí bài thi giấy cũng chẳng dễ dàng gì vì để có thể chắt lọc ra những đứa vừa đủ tiêu chuẩn, tức là may mắn vẫn có não để tiếp nhận quá trình đào tạo từ các phân khu và những đứa thực sự vượt trội đủ để tiếp nhận những khóa đào tạo trở thành chiến lược gia trong tương lai hay thậm chí là cơ cấu vào nội các.
Có điều như đã nói đấy, phần t·hi t·hể chất vẫn được đánh giá cao hơn, tại thành bang Samakkhi thì nó được chia thành 3 hạng mục là kiểm tra đầu vào, tức kiểm tra thể chất thông thường, kế tiếp là kỳ sinh tồn kéo dài khoảng từ 2 đến 3 tuần tại những khu vực trung lập được kiểm soát bởi các phòng tuyến.
Cuối cùng là phỏng vấn, thật ra cái cuối cũng chẳng quan trọng lắm, nó như là một giai đoạn để những học viên có xếp hạng cao có thể được liên hệ bởi các phân khu khác nhau rồi chọn 1 trong số đó vậy.
Căn bản là giai đoạn tranh người của các phân khu, đương nhiên là trừ phân khu 3 ra vì tại thành bang Tân Thời và thành bang Samakkhi thì phân khu này có địa vị rất đặc thù nên máu mới của bọn họ chủ yếu đều là những thành phần thủ khoa cả.
Ví dụ như con của Nhật Nam chẳng hạn, là thủ khoa của phần thi giấy, phần t·hi t·hể chất cũng xếp trong 20 vị trí đầu, kết hợp thêm với yếu tố tự nguyên và là một chức nghiệp giả bẩm sinh thì được trực tiếp tuyển thẳng vào phân khu 3 luôn.
Nói chung thì phần thi giấy chỉ cần không quá đần thì có thể vừa đủ điểm để qua được, còn điểm tầm trung bình thì không có đâu vì bài thi giấy được thiết kế sao cho chỉ có 3 dạng điểm, một là tạch, hai là vừa đủ điểm sàn thông qua, ba là trực tiếp xếp vào điểm A đổ lên.
Trường hợp thủ khoa của phần thi giấy thì chắc chắn là trên điểm A+ thông thường, căn bản là bài tự luận làm đủ tốt để khiến cả người ra đề lẫn người chấm đề phải cảm thấy được tiềm năng về mặt đầu óc của học viên làm ra cái bài này.
Và đặc biệt hơn khi thủ khoa lần này lại là một hệ cường hóa, phần đông đám này thường sẽ dùng cả mạng của mình để đầu tư vào phần t·hi t·hể chất để vớt điểm cho phần thi giấy bết bát của mình, tuy vẫn luôn có một số trường hợp đặc thù nhưng có thể chuyên cả hai mảng như này quả đúng là rất hiếm với hệ cường hóa.
Đương nhiên đây cũng chỉ mới là bắt đầu mà thôi, chương trình đào tạo của các phân khu cũng không phải dễ và các giám quan hoàn toàn đủ tư cách để đánh trượt cũng như đá đít bất cứ thiếu sinh quân nào.
Vậy nên số thiếu sinh quân còn bám trụ còn lại sau cùng chỉ đâu đó từ 20% đến 50% lượng đầu vào tùy theo chất lượng mỗi năm hoặc là số lượng con cháu đời sau của một số gia đình bề trên hoặc người có công các thứ vào năm đó.
Về bản chất thì đó là hành trình của sau này chứ với các học viên vẫn còn theo học tại học viện thì mọi thứ vẫn còn tương đối sớm với bọn họ, bọn họ vẫn còn đủ thời gian để phát triển bản thân nhiều hơn nữa để chuẩn bị cho tương lai sắp tới.
Có người thì chỉ chăm chăm đầu tư vào thể chất trong khi mảng văn hóa thì dần bị bỏ lại sau, có thể với những người như vậy thì bọn họ chỉ đơn giản là nghĩ rằng với phần thi giấy bản thân chỉ cần học trước khi thi là được rồi.
Cũng có người quyết định bỏ ra một lượng thời gian nhất định hàng ngày để bổ túc thêm các môn văn hóa, tuy là thiểu số nhưng cũng có người chọn đầu tư vào mảng văn hóa hơn là thể chất và chiếm phần đông nhất trong số đó chắc là những kẻ mộng mơ.
Nói mộng mơ là vì bọn họ có mộng tưởng, có hoài bão nhưng lại thiếu động lực và tính tự giác để thúc đẩy bản thân tới gần hơn với mộng tưởng đó, vậy nên thay vì gọi bọn họ là những kẻ có chí hướng thì những kẻ mộng mơ giữa ban ngày có vẻ là một cái biệt danh phù hợp hơn với bọn họ.
Nói chung thì trong xã hội này có đủ dạng người và tại học viện cũng tương tự như vậy, đương nhiên trong số đó vẫn có những kẻ được mệnh danh là thiên tài/kẻ ngu, quyết định đi cả hai con đường cùng một lúc.
Thiên tài là từ ngữ dùng để chỉ khi kẻ đó thực sự thành công với cả hai con đường này ví dụ cụ thể như là những thứ hạng đầu trên bảng xếp hạng của kỳ thi khi tính gộp điểm chuẩn chung của cả hai phần thi chẳng hạn.
Kẻ ngu đương nhiên là dùng để chỉ những kẻ chẳng làm được gì đến nơi đến chốn, đi cả hai nhưng cuối cùng bị n·gộ đ·ộc hay chẳng nổi trội cái gì cả, phần thi viết thì không đạt tới ngưỡng điểm A, thậm chí có khi chỉ xếp được ngang nhóm điểm sàn.
Phần t·hi t·hể chất thì thông số không đủ ấn tượng bằng những người thực sự bỏ nhiều thời gian, công sức cùng nhiều thứ khác nhau vào hạng mục này để cố gắng kiếm được nhiều điểm nhất có thể nhằm vượt qua được kỳ thi tuyển sinh.
Những kẻ như vậy thường thì chẳng có gì đáng nói cả vì ngay từ đầu bọn họ đã đi sai đường rồi nên giờ dù muốn hối hận cũng đã quá muộn rồi, dù sao không phải ai cũng có thể trở thành thiên tài đứng trên ngàn người.
Trở về với chủ đề chính, thật ra tên của học viên Mt.Pelion là có ý nghĩa đằng sau cả, Mt.Pelion hay núi Pelion theo thần thoại Hy Lạp là cội nguồn của nhân mã và đúng vậy, quận Chiron, Chiron chính là một nhân mã.
Còn về Chiron là ai thì ông ta được mệnh danh là thầy của các anh hùng, là nhân mã đã đào tạo ra không biết bao nhiêu anh hùng trong đó có cả Herakl·es, ngoài ra thì ông ta cũng chính là bản thân chòm sao nhân mã luôn.
Chiron đào tạo các học trò, những người sau này trở thành các vị anh hùng lỗi lạc theo cả hai hướng là văn học nghệ thuật lẫn sức mạnh thể chất, vậy nên cũng chẳng có gì sai khi lấy tên của ông ta để đặt cho một học viện cả.
Tất cả là để vinh danh Chiron nói riêng và những giáo viên làm việc cật lực, cống hiến không ngừng cho bản thân học viện không quản ngày đêm nói chung, về căn bản thì địa vị của cái nghề giáo viên này tại thành bang Helios cũng khá cao.
Nhất là khi giáo viên cũng thân cận với các học viên hơn nữa nên các hộ gia đình đủ dư giả có thể thông qua phương thức biếu tặng các thứ hoặc đóng tiền học phí phụ gia để giáo viên có thể để ý tới con mình nhiều hơn các thứ.
Căn bản thì đây là một ngành nghề có thể kiếm được rất nhiều tại thời đại này, hơn cả còn được nhiều người kính trọng nữa nên nhiều người cũng muốn hướng tới, chỉ là đầu vào của cái nghề này cũng cao đến không tưởng nên tốt nhất là đừng mơ tưởng về nó.
Hầu hết các giáo viên ở đây đều có xuất thân từ chính q·uân đ·ội hoặc trực tiếp kiêm nhiệm một vị trí trong quân ngũ nhưng khi không có việc gì xảy ra thì sẽ tới học viện để tiến hành giảng dạy các thứ.
Nhờ đó mà các học viên cũng sẽ có nhiều cơ hội hơn để được tiếp xúc với môi trường trong quân ngũ từ rất sớm để chuẩn bị cho kỳ thi tuyển chọn trong tương lai, đương nhiên cũng vì thế mà quá trình giảng dạy cũng có đôi phần quá cứng nhắc theo xu hướng quân ngũ.
Ngoài ra cũng vì phần đông các giáo viên đều có xuất thân tại ngũ nên vài trong số bọn họ cũng là tai mắt của các phân khu để giúp các phân khu để ý và chọn lọc các học viên từ sớm, vậy nên với các học viên đã được để mắt đến từ trước thì dù có rớt kỳ thi tuyển chọn đi chăng nữa thì vẫn sẽ có những tấm vé vớt dành cho bọn họ.
Đương nhiên bên cạnh với đó cũng có một số giáo viên có xuất thân từ ngoài ngành như học giả chẳng hạn, bọn họ sẽ đảm nhận những vị trí khá quan trọng trong quá trình phổ cập, giảng dạy về những loại tri thức khác nhau cho các học viên để các học viên có thể có những định hướng chính xác nhất về tương lai của chính mình.
Jiu là một trong số đó, ông ta là một học giả già, tuy thành tựu cũng không quá cao, thậm chí tầm hoạt động của ông ta trong thư viện Heliocentrism cũng chỉ ngang các học giả thâm niên bình thường khác chứ chẳng đạt tới ngưỡng có thể tiếp cận được các tri thức trọng yếu như Steve trước đó.
Việc có thể làm việc dưới phòng thí nghiệm đương nhiên lại càng không với Jiu, chỉ là ông ta là một trong những học giả đầu tiên đứng ra tiên phong trong việc hợp tác với phía q·uân đ·ội để đào tạo các lứa học viên nên về căn bản thì ông ta có đủ kinh nghiệm để tiếp tục bám trụ lại trong cái ngành nghề này mà thôi.
Ban đầu thì phe phái thư viện cùng phe phái q·uân đ·ội cũng không mấy hòa thuận lắm, tuy giờ vẫn vậy nhưng có đôi chút đỡ hơn trước, có điều ở cái thời của Jiu thì chẳng mấy học giả coi học viện thực sự là nơi truyền thụ tri thức cho thế hệ sau cả.
Với bọn họ thì đó là chức năng của thư viện còn học viện đến cuối cùng cũng chỉ là nơi mà một đám hỗn đốn cơ to não teo tụ tập lại với nhau để giúp đám q·uân đ·ội tuyển chọn ra những thiếu sinh quân trong tương lai, phần còn lại thì bị nhét đại sang những ngành nghề khác.
Mà cũng nhờ vậy nên Jiu mới có thể bắt lấy thời cơ để có được một chân trong học viện, phần còn lại căn bản là lịch sử rồi, giờ ông ta cũng đã hơn 80 tuổi, tuy đã gần đất xa trời nhưng ông ta vẫn tiếp tục cống hiến, chắc một phần cũng là vì trong từ đó năm giảng dạy thì bản thân ông ta đã dần yêu quý chính cái nghề này lúc nào không hay rồi.
Có điều nếu so về độ tuổi thì Jiu cũng chính là những thế hệ được sinh ra cuối cùng trước khi tận thế ập tới, nhờ vậy nên bản thân ông ta cũng đã trải qua rất nhiều giai đoạn thăng trầm tại mảnh đất này rồi.
Từ những ngày đầu tiên của sự tuyệt vọng cho tới khi tia hy vọng bắt đầu được vun trồng trong trái tim của mỗi người rồi dần dần phát triển thành một cây đại thụ chống đỡ lấy sự tồn tại, đoàn kết của chính phủ liên bang lẫn toàn thể con người nói chung cũng như từng thành bang và mỗi một cư dân sinh sống bên trong đó nói riêng.
Giờ Jiu cũng đã tới tuổi cuối đời rồi nên giờ ông ta cũng đã sớm không còn được nhiệt huyết như năm xưa nữa, giờ việc làm yêu thích nhất của ông ta chắc là được ngồi tựa lưng trên chiếc ghế của mình rồi ngủ th·iếp đi trên đó lúc nào không hay.
Có thể đó cũng là cách mà Jiu giã từ cõi đời này cũng nên, một cuộc đời đủ lâu, đủ những loại màu sắc, đủ thăng trầm, căn bản là đã quá viên mãn rồi, bản thân ông ta cũng chẳng còn bất cứ thứ gì để hối tiếc nữa cả.
"'Cuộc chiến thành Troy' một quyển sách hỗn tạp theo nhiều khía cạnh và cũng thật buồn cười khi con người lại dùng các vị thần, những thể tinh thần mà bọn họ tưởng tượng ra rồi tôn thờ làm bia đỡ đạn cho cuộc chiến này.
Lý do đến từ các vị thần và các nhân vật chính chủ yếu đều là những anh hùng, yếu tố con người trong câu chuyện nay tuy cũng đã được đề cao hơn so với những câu chuyện thần thoại khác nhưng cũng thật hết nói nổi."
Không biết từ lúc nào có một bóng người ngồi dựa vào chân ghế của Jiu, trên tay của hắn là quyển sách mà ông ta yêu thích nhất "Cuộc chiến thành Troy" hơn cả hắn còn đang lên mặt để bình phẩm về nó nữa.
Chỉ là hoàn cảnh này không được thích hợp để Jiu có những suy nghĩ ngoài lề khác cho lắm vì rõ ràng là đối phương đã đột nhập vào căn hộ của ông ta lúc nào không hay, thậm chí còn thảnh thơi đến mức độ ngồi nói chuyện với ông ta nữa.
"Jaw, không, giờ là Jiu chứ nhỉ? Nếu không có những mảnh vụn ký ức vẫn còn vương vãi trên giáp và thương của Don•Quixote thì chắc tôi cũng chẳng thể nào biết về sự tồn tại của một kẻ như ông được.
Chắc ông cũng đã sớm biết tôi là ai rồi nên tôi cũng sẽ không giới thiệu thêm, về phần lý do cho sự hiện diện của tôi vào ngày hôm nay thì đơn giản là vì tôi muốn thiết lập một giao dịch sòng phẳng với ông."
Trong khi Steve vẫn còn đang vừa lật lấy những trang sách của quyển 'Cuộc chiến thành Troy' rồi chìm vào trong một số đoạn hồi ức khi hắn vẫn còn là một học giả của thư viện Heliocentrism, những tháng ngày bên cạnh Bojin vừa nói ra những lời ở trên thì Jiu lúc này đã có hơi khác.
Cơ thể của Jiu không có gì dị dạng cả nhưng đôi mắt của ông ta đang đân lật ngược vào bên trong và khi nó lật ra thêm một lần nữa thì màu sắc tròng mắt của ông ta đã đổi từ màu nâu sang thành màu xanh lục, nét mặt của ông ta cũng thay đổi rất rõ ràng.