Tiêu Ân Tuấn nhìn vào trong gương thì thấy Ninh Gia Tuệ đang cười rất ngây ngốc.
Người phụ nữ điên rồ này đang cười cái gì vậy không biết?
Có khi nào cô bị anh ta dọa cho sợ quá khiến cho thần chí mê man rồi không?
Tiêu Ân Tuấn người đàn ông này trước giờ cũng chưa từng thích động tay với phụ nữ, hôm nay là lần đầu tiên anh ta hành động thô lỗ như vậy.
Nhưng vì cô là người nhà Ninh gia, trong mắt Tiêu Ân Tuấn tất cả người nhà Ninh gia đều xứng đáng bị anh ta đối xử như vậy, kể cả Ninh Gia Tuệ có là phụ nữ đi nữa.
- Đủ rồi. Lấy quần áo mặc vào cho tôi.
Tiêu Ân Tuấn chỉ tay về phía bộ đồ ngủ được gấp gọn gàng phía cuối giường.
Ninh Gia Tuệ nhanh chóng thu lại suy nghĩ trong đầu mình, trước tiên muốn quyến rũ Tiêu Ân Tuấn, cô cần phải tỏ ra ngoan ngoãn mà nghe lời của hắn.
Nghĩ là làm Ninh Gia Tuệ nhanh chóng mang bộ đồ đưa cho Tiêu Ân Tuấn.
- Tôi nói cô mặc cho tôi, cô đưa tôi làm gì?
Ninh Gia Tuệ nghe thấy lời này thì tỏ ra vô cũng xấu hổ. Hắn kêu cô mặc cho hắn, không phải chứ? Biến thái như vậy mà hắn cũng nghĩ ra được.
Ninh Gia Tuệ cô có suy nghĩ muốn quyến rũ anh ta thật, nhưng dù sao cô cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật cùng đàn ông. Cô còn chưa đủ dũng khí để làm việc này.
Nhìn người đàn ông trước mặt, thân dưới chỉ quấn một cái khăn, kéo nhẹ một chút là cũng có thể bị tuột ra luôn rồi. Ninh Gia Tuệ ngượng ngùng không dám làm, gương mặt cũng vì xấu hổ mà trở lên đỏ ửng.
- Còn tỏ vẻ ngây thơ cho tôi coi sao? Không phải khi nãy cô còn đang rất muốn trèo lên giường của tôi còn gì?.
Tiêu Ân Tuấn cảm thấy người phụ nữ trước mặt mình rất thích làm trò. Vài phút trước cô ta còn bầy ra cái dáng vẻ câu dẫn đàn ông, lại còn ăn mặc sexy như này mà nằm trên giường của anh. Bây giờ thì lại làm ra cái bộ mặt ngượng ngùng, xấu hổ. Quả không hổ danh là người nhà họ Ninh, lật mặt như lật bánh tráng.
Hắn ta đưa tay ra tính giật lấy bộ quần áo trong tay Ninh Gia Tuệ, thì lại nghe được câu trả lời của cô.
- Tôi làm.
Cô không nên làm cho hắn mất hứng, cô cần phải lấy lòng tên Tiêu Ân Tuấn này. Dù sao bây giờ Ninh Gia Tuệ cô cũng đã chính thức trở thành tình nhân của Tiêu Ân Tuấn, trước sau gì những chuyện như này cô và hắn cũng sẽ phải trải qua.
Ninh Gia Tuệ đưa tay gỡ xuống lớp khăn tắm, đập vào mắt cô là bộ phận vô cùng to lớn, mạnh mẽ của Tiêu Ân Tuấn. Cô rất nhanh cúi mặt xuống, tránh mắt mình nhìn đi nơi khác. Thao tác cũng nhanh nhẹn mà mặc quần vào cho hắn.
Sau đó là mặc áo, Tiêu Ân Tuấn khẽ cúi thất người xuống để cô dễ thao tác. Hơi thở của hắn phà qua khuân mặt cô, mùi vị đàn ông hòa chung cùng hơi thuốc lá mang theo một hương vị rất lôi cuốn.
Không thể phủ nhận một điều rằng Tiêu Ân Tuấn rất có sức cuốn hút.
Ninh Gia Tuệ từ từ cài lại từng chiếc cúc áo trên người hắn, cơ thể đàn ông vạm vỡ của Tiêu Ân Tuấn khiến cho trái tim thiếu nữ mới vào đời như Ninh Gia Tuệ có đôi phần thổn thức, đập loạn xạ trong lồng ngực.
Rất nhanh cô cũng đã mặc xong quần áo cho hắn.
- Xong rồi.
Ninh Gia Tuệ vui vẻ đáp.
Tiêu Ân Tuấn ít nhiều cũng hài lòng.
Một lúc sau Tiêu Ân Tuấn sai cô xuống lầu bưng súp lên cho hắn, đã vậy còn yêu cầu cô phải đút cho hắn ăn. Đúng là tên đàn ông hách dịch, biến thái. Tính biến cô thành bảo mẫu sao?
Ninh Gia Tuệ một hồi cũng dọn dẹp xong mọi thứ, đang định trèo lên giường nghỉ ngơi, thì Tiêu Ân Tuấn tự nhiên ngồi dậy bước xuống giường.
Hắn đi vòng ra phía tủ quần áo, mở ngăn kéo lấy ra một bộ chăn mềm, cầm tới đưa cho cô. Tay chỉ về hướng bộ sofa đặt trong phòng ngủ.
- Ôm ra đó ngủ đi.
Ninh Gia Tuệ từ bé giờ chưa từng ngủ những chỗ như vậy.
- Sao. Muốn trèo lên giường ngủ cũng tôi à? Cô Ninh nên biết mình không đủ tư cách.
Lời này Tiêu Ân Tuấn nói ra thật sự rất có sát thương. Cô biết Tiêu Ân Tuấn luôn muốn tìm cơ hội dùng những lời lẽ miệt thị để sỉ nhục cô, nhưng mỗi khi nghe thấy, Ninh Gia Tuệ đều cảm thấy nhục nhã, ê chề. Cô đâu làm nên tội tình gì mà phải khiến hắn sỉ nhục cô thậm tệ như này.
- Cảm ơn Tiêu tổng đã nhắc nhở.
Cô đưa tay ôm lấy chăn mềm từ Tiêu Ân Tuấn, bước về phía sofa. Ngủ ở đây cũng tốt, chí ít hắn cũng sẽ không động vào cô.
Tuy nghĩ vậy nhưng trong lòng Ninh Gia Tuệ có chút thất vọng.
Tiêu Ân Tuấn muốn cô về làm tình nhân cho hắn nhưng hiện tại hắn lại không thèm động vào người cô, như này có chút khó hiểu.
Nằm nghĩ ngợi một lúc Ninh Gia Tuệ như chợt ngộ ra: Tiêu Ân Tuấn không lẽ hắn muốn mượn cô để che mắt thiên hạ là hắn bị đồng tính?
Cô kéo chiếc mềm xuống, trộm nhìn Tiêu Ân Tuấn đang nằm trên giường, không ngừng lắc đầu, chép miệng: Thật phí hoài...