Ninh Gia Tuệ bước nhanh về phía nhà tắm.
Cô xả nước vào trong bồn, điều chỉnh độ ấm vừa phải.
Sau khi đã chuẩn bị nước tắm xong xuôi, Ninh Gia Tuệ đứng lên, cô tiến lại bồn rửa mặt. Nhìn khuôn mặt mình trong gương, đưa tay lên sờ lấy cằm của mình, lúc này vẫn còn hiện rõ đầu ngón tay của Tiêu Ân Tuấn.
Tiêu Ân Tuấn con người này thật đáng sợ.
Cảm giác đau đớn vẫn còn đó. Ninh Gia Tuệ lấy tay xả nước, cô hất nhẹ làn nước mát lên gương mặt mình. Ninh Gia Tuệ mày phải mạnh mẽ lên.
Cô biết hắn chẳng yêu quý gì mình, nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày đầu tiên cô tới Tiêu gia. Tiêu Ân Tuấn làm vậy là muốn thị uy với cô sao?
Vậy những ngày sau này cô phải cẩn trọng hơn, nếu không hậu quả sẽ khó lường trước được.
Từ giây phút cô kí vào thỏa thuận ma quỷ của hắn là cô đã biết cô sẽ không thể quay đầu nữa rồi.
Chỉ là cô có phần khó hiểu, vì sao hắn lại muốn giúp Ninh gia nhưng sau đó lại yêu cầu cô kí vào thỏa thuận kia. Lúc trước cô đã không hề nghĩ tới, bởi vì khi đó cô chỉ muốn cứu Ninh gia. Nhưng bây giờ nghĩ lại hình như hắn có chủ ý khác, chỉ có điều cô không thể biết được.
Nghĩ một hồi cô cũng không tài nào đoán ra được.
Ninh Gia Tuệ đưa tay vỗ mạnh lên trán, chuyện này lên để khi khác nghĩ thì hơn, giờ cô phải đi ra nếu không tên Tiêu Ân Tuấn sẽ lại điên lên mà hành hạ cô mất.
Cô vừa bước ra khỏi nhà tắm thì Tiêu Ân Tuấn đã khó chịu mà gắt gỏng.
- Cô làm cái gì trong đấy mà lâu thế? Muốn ngủ luôn trong đó à.
Khắp căn phòng ngập tràn mùi thuốc lá Tiêu Ân Tuấn vừa mới hút khi nãy. Ninh Gia Tuệ trước giờ chưa từng ngửi qua mùi thuốc lá nồng nặc trong phòng kín như thế này. Cô cảm thấy khó chịu vô cùng vội vàng đưa tay lên che mũi, sau đó đi nhanh ra phía ban công mở cửa.
Tiêu Ân Tuấn khẽ chau mày. Nữ nhân này đang tỏ ra điệu bộ chán ghét sao?
- Đóng cửa vào cho tôi.
Giọng hắn không to, không nhỏ, nhưng lại vô cùng đáng sợ.
Ninh Gia Tuệ chợt hiện lên trong đầu hình ảnh cô khi nãy vô duyên vô cớ bị hắn bạo hành, cơ thể bất giác mà khựng lại. Tay đang định đẩy cửa ra thì lại vội thu về.
- Tôi không ngửi được mùi thuốc lá.
Tiêu Ân Tuấn tỏ ra không hài lòng với câu trả lời này của cô, hắn chán ghét nói.
- Cô nên quen dần đi.
Sau đó cũng không thèm nhìn cô, xoay người đi về phía nhà tắm.
Chỉ còn lại mình Ninh Gia Tuệ.
Cô buồn chán mà bước tới ngồi xuống chiếc bàn trang điểm. Ban nãy cô còn chưa kịp sấy tóc. Cô thử mở ngăn kéo ra xem có máy sấy trong này không, thì quả nhiên là có.
Tiêu Ân Tuấn tuy rằng đáng sợ như vậy nhưng hắn cũng rất chu đáo, mọi vật dụng của phụ nữ đều được hắn cho người chuẩn bị rất kĩ càng. Dù sao hôn lễ này cũng chỉ là giả, cô và hắn cũng không được tính là vợ chồng, Tiêu Ân Tuấn cũng không nhất định phải dày công sắp xếp.
Hiện tại cô đã bước chân vào Tiêu gia, đã chính thức trở thành người của Tiêu Ân Tuấn. Lúc trước cô còn nghĩ sẽ làm cho hắn chán ghét cô rồi nhanh chóng đuổi cô đi, nhưng giờ thấy cách này không ổn chút nào. Nếu cô mà càng chọc điên hắn thì hậu quả không biết chừng sẽ còn kinh khủng hơn khi nãy rất nhiều lần.
Làm cho Tiêu Ân Tuấn chán ghét cô thì không thể, vậy nếu cô quyến rũ hắn thì thế nào. Khiến cho hắn yêu cô say đắm, như vậy có phải sẽ không nỡ làm tổn thương cô.
Ninh Gia Tuệ nhìn ngắm khuân mặt mỹ nữ trong gương, đôi mắt hiện lên một tia sáng.
Tiêu Ân Tuấn cũng đã tắm xong, bước ra khỏi nhà tắm, anh ta chỉ quấn nhẹ một chiếc khăn ở thân dưới, bên trên để lộ ra cơ ngực, cơ bụng săn chắc. Trên đầu vẫn còn lấm tấm vài hạt nước nhỏ xuống bên vai.
Ninh Gia Tuệ đã sớm chuẩn bị cho mình một bộ đồ ngủ sexy, cô còn tạo cho mình tư thế đẹp nhất trên giường.
Tiêu Ân Tuấn nhìn thấy bộ dạng này của Ninh Gia Tuệ nhưng lại tỏ ra vô cùng thờ ơ không mấy quan tâm. Hắn ngồi xuống bàn trang điểm, kéo ra máy sấy, rồi đưa tay ném tới chỗ cô đang nằm.
- Qua sấy tóc cho tôi.
"A". Ninh Gia Tuệ giật mình, bị máy sấy tóc ném trúng lên người. Cô nhăn mặt cau có nhưng vẫn ngoan ngoãn bò dậy, cầm máy sấy tóc tiến lại gần Tiêu Ân Tuấn.
"Để coi bà đây có sấy chết tên cầm thú nhà ngươi không?" - Ninh Gia Tuệ thầm chửi bậy.
Từng ngón tay cô khẽ lướt nhẹ mà vân vê chơi đùa trên đỉnh đầu hắn. Cô thầm ước gì mình có thể túm lấy một nắm mà giật mạnh khiến hắn đau điếng hét lên, giống như khi nãy hắn không thương tiếc gì mà lôi tóc của cô.
Hai mươi ba năm qua chưa một ai dám làm cho cô bị tróc một tí da, vậy mà hôm nay tên đàn ông thối tha này lại có thể tàn nhẫn với cô như vậy. Để coi sau này cô quyến rũ được hắn rồi, cô sẽ làm gì với hắn.
Nghĩ tới đây Ninh Gia Tuệ trở lên yêu đời hơn, cô đã tìm cho mình được mục tiêu mà phấn đấu.